SUY NIỆM LỜI CHÚA
CÁC NGÀY TRONG TUẦN IV
TN A
Lm Seoka
Thứ hai (Mc 5,1-20)
Giáo lý công giáo dạy ta biết rằng: Ma quỷ là loài Thiên Thần. Nhưng vì không vâng
phục Thiên Chúa nên đã bị phạt thành Satan hay Ma quỷ. Vì thế Satan hay ma quỷ
được mệnh danh là “kẻ chống đối”. Do
không tài nào chống đối lại Thiên Chúa quyền năng nên ma quỷ quay sang hãm hại
con người. Bởi lẽ con người là tạo vật được Chúa yêu thương bật nhất.
Tin mừng hôm nay cho biết, tại vùng đất
dân ngoại Ghê-ra-sa, đạo binh ma quỷ đang thống trị và dùng mọi thủ đoạn để hãm
hại con người.
- Thủ đoạn thứ nhất: Hành hạ thân xác con
người.
Quỷ đã nhập vào một người làm cho anh ta
phải điêu đứng khổ sở, mất hết nhân tính, phải sống cô độc trong mồ mả và trên
núi đồi, tự làm hại bản thân bằng cách tru tréo và lấy đá đập vào mình…
- Thủ đoạn thứ hai: Xúi dục con người chống
lại Thiên Chúa.
Ngay sau khi bị Chúa Giêsu trục xuất ra khỏi
người bị nó ám hại, thì tứ khắc ma quỷ
quay sang cám dỗ về lòng tham mê của cải nơi con người. Chính lòng say
mê của cải mà dân trong vùng ấy chống lại Chúa Giêsu, bằng cách xin Ngài rời khỏi
vùng đất của họ. Bởi lẽ họ sợ rằng hôm nay thiệt hại đàn heo, tiếp theo ngày
mai sẽ mất đi tài sản quý giá gì nữa? Vì vậy, họ quyết tâm xua đuổi Chúa Giêsu ra
xa họ.
Ngày nay
có lẽ ma quỷ ít khi trực
tiếp nhập vào con người, làm cho họ phải điêu
đứng khổ sở như ngày xưa. Nhưng chúng thường bày ra
muôn ngàn cách để lôi kéo con người chống lại Thiên Chúa. Thúc đẩy
con người hành động đến mất cả nhân tính như: giết người cướp của; tự do đồng tình
luyến ái; nghiện ngập rượu chè, xì ke ma túy, hoang dâm…
Gần đây báo chí
đăng tải những chuyện khiếp đảm do chính ma quỷ xúi dục.
Như vụ thầy giáo cưỡng
hiếp học sinh ở trường THPT Thới Long, Q. Ô Môn, Tp Cần Thơ.
Cha ruột tên là Ksor
Nuôi cưỡng hiếp con gái 14 tuổi tên là H suốt
2 năm liền.
Cháu ruột Vũ Quý Huyên vì nghiện ma túy nên đã
nhẫn tâm giết chết người bà của mình là Vũ Thị Liên, 70 tuổi, trú tại xã Đông
Xuân, huyện Đông Hưng, tỉnh Thái Bình.
Phạm Văn Đoàn, 37 tuổi, ở thôn Hạ Câu, xã Quốc Tuấn, huyện An
Lão (Hải Phòng), đã
dùng dao gọt hoa quả đâm chết người mẹ ruột mình…, và hàng loạt vụ việc pha chế
phẩm có chất độc hại để biết bao người
ngộ độc thừa sống thiếu chết, hoặc phải mang những chứng bệnh nguy hiểm…
Ôi! còn
rất nhiều
nữa những câu chuyện trái lương tâm đạo lý do ma quỷ lôi kéo gây nên.
Để chống lại mưu mô
của quỷ dữ, Chúa Giêsu mời gọi chúng ta không ngừng chay tịnh, cầu nguyện nhất
là sống theo Lời Chúa chỉ dạy.
Xin cho chúng ta biết
chay tịnh cỏi lòng, chuyên chăm cầu nguyện. Nhất là biết dùng Lời Chúa như là kim chỉ nam định hướng cuộc
sống chúng ta.
Thứ ba (Mc 5, 21-13)
Tình
thương cứu độ của Chúa là phổ quát dành cho hết mọi người, không phân biệt màu
da, chủng tộc hay tôn giáo. Tuy nhiên để đón nhận được tình thương và ơn cứu độ
của Chúa đòi hỏi con người phải có đức tin.
Tin mừng
hôm nay thuật lại hai phép lạ của Chúa Giêsu: cứu sống con gái của vị thủ lãnh
và chữa lành người đàn bà bị băng huyết 12 năm, nhờ lòng tin
mạnh mẻ của họ.
Đức tin
chính là thần dược chữa lành mọi bệnh tật con người.
Nhờ tin mà
cô con gái vị thủ lãnh và người đàn bà bị băng huyết 12 năm được cứu chữa.
Đức Tin
đem đến cho con người niềm hy vọng.
Hy vọng
vào Chúa, nên vị thủ lãnh và người đàn bà bị băng huyết 12 năm đã không ngần
ngại ra đi tìm đến và đụng chạm vào gấu áo của Chúa
Giêsu.
Hy vọng
nơi Chúa, ông thủ lãnh đã không ngần ngại sấp mình nài nỉ xin Chúa đến cứu sống
con gái ông.
Nhờ lòng
tin công khai và mạnh mẽ của viên thủ lãnh mà cô con gái ông được Chúa cứu
sống.
Nhờ lòng
tin chân thành, đơn sơ và kín đáo mà người đàn bà bị băng huyết 12 năm dài được
Chúa chữa lành.
Tin chính
là đặt hết niềm hy vọng" vào", "nơi" và "ở "Chúa.
Trao cho Chúa mọi lắng lo, khốn khổ.
Con cái là
món quà quý giá và là kho báu vô tận. Trong mắt cha mẹ. Con cái là tất cả. Mất
con cái là mất tất cả. Nhưng chính lúc xem ra mất tất cả đó, viên
thủ lãnh đã có được niềm tin.
Bệnh tật
luôn là nổi ám ảnh của con người. Bởi lẽ bệnh tật làm cho con người trở nên đau
khổ, chan nản và tuyệt vọng. Nhưng chính lúc đau khổ và tuyệt vọng ấy, người
đàn bà đã có được niềm tin âm thầm nhưng mạnh mẻ.
Chúng ta
cũng vậy, niềm tin của chúng ta cần được trui rèn, để sau những thử thách đau
thương, đức tin chúng ta được vững mạnh hơn. Không nhất thiết là được ơn, được
phép lạ như người cha; hay như người đàn bà bị bệnh băng huyết trong bài tin
mừng hôm nay. Điều quan trọng là trong mọi biến cố, chúng ta cần nhìn về phía
bên kia điều Chúa muốn, để vững tin vào Chúa. Nhờ thế mà chính ta và những người
chung quanh ta có thêm lòng tin cũng như gia tăng lòng cậy trông nơi Chúa.
Trên hành
trình bước theo Chúa, niềm tin của chúng ta cũng phải đối diện với bao là thử
thách. Xin cho chúng ta luôn kiên vững niềm tin vào Chúa và mạnh mẻ thể hiện
niềm tin của mình như viên thủ lãnh và người đàn bà bị băng huyết.
Trong cuộc
sống, chúng ta xin ơn Chúa rất nhiều, nhưng lại quên xin ơn rất quan trọng là
ơn "Đức Tin". Chắc chắn đức tin chúng ta vẫn còn yếu kém. Chúng ta
hãy tha thiết xin Chúa gia tăng Đức Tin cho chúng ta.
Thứ tư (Mc 6,1-6).
Sau một thời gian thi hành sứ mạng loan báo tin
mừng, Chúa Giêsu gây được nhiều tiếng vang và được dân chúng đó đây rất ngưỡng
mộ về giáo lý và những phép lạ Ngài làm.
Tuy nhiên, hôm nay khi trở về quê hương xứ sở để
thi hành sứ vụ, thì Chúa Giêsu lại bị những người đồng hương Nazareth khướt từ
và đối xử tệ bạc. Đâu là nguyên nhân dẫn đến thái độ khướt từ và hành xử tệ bạc
ấy của dân làng Nazareth? Xét cho cùng cũng bởi hai chữ “tại vì”.
- Tại vì
Chúa Giêsu không có bằng cử nhân, tiến sĩ trong tay nên khi hành nghề giảng dạy
thánh kinh, Giáo lý, hay giáo luật…nên đã bị làng Nazareth xem thường và phản
đối. Phải chi Chúa Giêsu giảng dạy về kỷ thuật đóng bàn ghế, cất nhà… thì còn
dễ chấp nhận.
- Tại vì Chúa Giêsu sinh ra và lớn lên trong một
gia đình quá nghèo. Con của bác thợ mộc Giuse và cô Maria quê mùa không nghề
nghiệp trong tay, không của hồi môn nên làm sao có của dư của để. Gía như Chúa
Giêsu là con của một đại gia, thì đâu nổi bị dân làng xúc phạm.
- Tại
vì Chúa Giêsu không có bà con thân thuộc làm chức cao quyền trọng nên làm
sao được ngưỡng mộ. Bà con họ hàng của Ngài chỉ là những người chân lấm tay
bùn. Chẳng có ai giàu sang quyền quý. Gía như Chúa Giêsu là con ông cháu cha (CÔCC),
thì tiếng vỗ tay, tét đùi tán thưởng của dân làng Nazareth sẽ vang dậy không
ngừng trước những lời hay ý đẹp được thốt ra từ miệng Ngài hôm ấy rồi!
Tắt một lời, “tại vì” họ biết rất rõ về lý lịch trích ngang của Chúa Giêsu, một lý lịch được xếp
vào “hạng tồi”. Nên không lạ
gì họ chối từ, không tin nhận Chúa Giêsu là Đấng Cứu Thế.
Ngày nay Chúa Giêsu vẫn tiếp tục bị coi thường, hất hủi, loại trừ nơi những
người nghèo khổ, bệnh hoạn tật nguyền; nơi những người thấp cổ bé miệng, không
có địa vị gì trong xã hội, đặc biệt là trong thời đại toàn cầu hóa hôm nay. Khi
mà mọi thứ đều được đánh giá dựa trên đồng tiền, trên tiện nghi vật chất, thì
Chúa Giêsu nơi những người nghèo hèn vẫn còn bị coi rẻ.
Khi mà người ta quá coi trọng địa vị bằng cấp, thì Chúa Giêsu nơi những
người kém cõi ít học vẫn bị khinh thường. Khi mà xã hội quá đề cao thân thế
chức quyền, thì Chúa Giêsu nơi những người cô thân cô thế vẫn còn bị hất hủi
chà đạp.
Đâu là những tiêu chuẩn tôi thường dựa vào để đánh giá
người khác? Tôi có thường bị óc thành kiến, ác cảm chi phối mà đánh giá người
khác một cách bất công không? Thái độ của tôi thế nào đối với những người nghèo
khổ bệnh tật bất hạnh?
Ước gì Lời Chúa hôm nay giúp chúng ta gạt bỏ cái nhìn
hẹp hòi và trần tục, để mặc lấy cái nhìn đức tin, cái nhìn siêu nhiên: cái nhìn
giúp ta nhận ra Chúa Kitô nơi những nghèo khổ, thấp hèn, bệnh tật, khổ đau… để
biết tôn trọng và đón nhận họ như đón nhận chính Chúa. Amen.
Suy niệm 2
Thái độ khướt từ Chúa Giêsu của dân làng
Nazareth xưa nhắc nhở chúng ta cần phải duyệt xét lại thái độ sống đạo hôm nay.
Có những anh chị em tân tòng nhưng đời sống đạo
của họ rất tốt. Trái lại, có những người vỗ ngực xưng mình là đạo dòng, thì lại
có đời sống đức tin hết sức là yếu kém. Phải chăng “sống lâu lên lão làng?”
Có những giáo dân gần gũi nhà thờ, được dễ dàng
lãnh nhận các bí tích, nhưng lại thờ ơ. Trái
lại có những giáo dân ở xa nhà thờ lại siêng năng chuyên chăm tham dự thánh lễ
và lãnh nhận các bí tích. Phải chăng “quen quá hóa nhàm?”
Có những giáo dân miệng luôn ca ngợi việc làm của
cha này, cha kia. Trong khi đó lại xem thường những việc làm của cha sở mình,
để rồi không hề góp phần cộng tác xây dựng họ đạo nhà. Phải chăng “gần chùa gọi
bụt bằng anh?”
Có những người chỉ thích đi khấn vái nơi này nơi
kia, nhưng chính nhà thờ của mình thì chẳng bao giờ xem trọng. Vì thế ít khi thấy
bén mảng tới để cầu nguyện, khấn xin. Phải chăng “bụt nhà không thiêng?”.
Nếu có những thái độ và những biểu hiện như thế
là chúng ta lại đi vào vết xe củ của dân làng Nazareth xưa.
Thành kiến có thể làm cho chúng ta mù quáng không nhận định và phê phán một cách
khách quan đúng đắn được. Thành kiến làm cho chúng ta không thể đối thoại, cởi
mở với người khác và không nhìn thấy cái hay cái tốt nơi anh em.
Xin Chúa cho chúng ta biết can đảm dẹp bỏ những thành kiến để
nhận ra giá trị đích thực của cuộc sống. Nhất là nhận ra những mặt tích cực và
cao đẹp nơi những người anh em bé nhỏ. Amen
Thứ năm (Mc 6, 6-13)
Để thực hiện sứ mạng giải thoát con người khỏi những đau khổ về thể xác và
tinh thần do trói buộc bởi ma quỷ, một mình Đức Giêsu là đủ, vì Ngài là
Thiên Chúa quyền năng. Tuy nhiên, Chúa Giêsu lại không dùng cách thế đó. Trái lại Chúa mời gọi chúng ta cộng tác.
Cụ thể bài tin mừng hôm nay, Chúa Giêsu chọn gọi 12 tông đồ, ban quyền trừ
quỷ cho các ông và sai các ông từng hai người một đi rao
giảng tin mừng, kêu gọi người ta ăn năn sám
hối.
Khi lãnh nhận bí tích rửa tội và thêm sức là chúng ta đã lãnh nhận quyền
năng của Chúa và được mời gọi để chia sẻ sứ mạng loan báo tin mừng.
Sứ mạng thì to lớn nhưng phận
người lại bé nhỏ. Thế nên, Chúa Giêsu ý thức chúng ta hãy cậy trông vào Chúa.
Cậy trông vào Chúa, ta dễ sống
tinh thần khó nghèo, sẵn sàng ra đi bất cứ nơi nào Chúa muốn. Cho dù bản thân không gạo, không tiền, không bao bị, không có đến hai áo.
Cậy trông vào Chúa, ta dễ dàng
sống siêu thoát, bằng lòng với cuộc sống hiện tại. Sẵn sàng đến và sẵn sàng ra
đi mà không hề vương vấn, tiếc nối vì “tiền” và “tình”.
Cậy trông vào Chúa, ta sẽ không
kiêu căng tự mãn nhưng biết khiêm tốn đón nhận và hợp tác làm việc với anh em
trong nhiệm cao quý là loan báo tin mừng.
Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con
có được tinh thần khó nghèo để cảm nhận được những thiếu thốn của tha nhân và đồng cảm với những cảnh đời bất hạnh.
Xin gìn giữ chúng con khỏi những ma lực của đồng tiền, những quyến rũ của vật chất, để trung thành và can đảm rao giảng sứ điệp
ăn năn sám hối mà Chúa truyền dạy.
Xin cho chúng con biết khiêm
tốn đón nhận và hợp tác tích cực với anh em trong việc truyền giáo, nhằm làm lành mạnh hóa đời sống các tâm hồn, ngõ hầu đẩy lùi
sự dữ và khử trừ sự ô uế ra khỏi môi trường chúng con đang
sống.
Thứ sáu (Mc 6, 14-29).
Cái chết anh dũng của Gioan
Tẩy Gỉa được tin mừng trình thuật hôm nay, cho thấy lòng người còn nhiều góc
tối.
- Góc tối của đam mê dục vọng:
Đắm chìm trong dục vọng, vua Hêrôđê đã xem thường đạo lý luân
thường nên đã cướp đi người vợ của anh mình. Đắm chìm trong đam mê, nhà
vua chỉ còn biết buông mình theo những thú vui thấp hèn trong những tiệc tùng náo
nhiệt, đầy rượu và thịt.
- Góc tối của hận thù ghen ghét: Không chịu nổi lời nhắc nhở của Gioan
Tẩy Gỉa trước hành động vô luân của mình, bà
Hêrôdia đã căm thù Gioan
Tẩy Gỉa đến tận xương tủy. Nên khi cơ hội đến,
bà lập tức mách bảo con gái xin vua cha cái đầu Gioan Tẩy Giả thay cho nửa
giang sơn.
- Góc tối của nhác đảm sợ hãi: “Vẫn biết
Gioan Tẩy Gỉa là người công
chính thánh thiện; vua che chở ông. Khi nghe Gioan nói, nhà vua rất phân vân
nhưng lại cứ thích nghe. Nhưng rồi lại không can đảm làm theo tiếng
lương tâm của mình”. Vì sợ tiếng
nói lương tâm, sợ nghe những lời chân lý, sợ mất uy tín với lời hứa bồng bột trước
bá quan văn võ trong lúc ngà ngà… nên nhà vua đã đi đến quyết định ngông cuồng
là ra lệnh chém đầu Gioan Tẩy Gỉa.
- Góc tối của ngây ngô dại khờ: Salômê một cô con gái có tài mà không có đức. Cô đã dùng tài múa
nhảy của mình thay vì phục vụ niềm vui và hạnh phúc cho đời cho người. Trái lại với sự
ngây ngô dại khờ của mình, tài năng của cô đã bị lợi dụng để phục vụ cho văn
hóa sự chết.
Xin cho
ánh sáng chân lý của Chúa chiếu giãi vào mọi ngõ ngách của lòng người, hầu xua
tan những góc tối nguy hại đang còn ẩn nấp đâu đó nơi cỏi lòng con người hôm
nay.
Xin cho
chúng ta dám can đảm sống và làm chứng cho ánh chân lý như Gioan Tẩy Gỉa dầu
phải hy sinh mạng sống, để bảo vệ cho đạo lý luân thường và làm chứng cho nền
văn hóa tình thương.
Thứ bảy (Mc 6,30-34)
Ðức cố Gio-an Phao-lô II khẳng định: “Lòng Thương Xót là tên gọi thứ hai của tình thương". (thông
điệp Thiên Chúa giàu lòng thương xót, số 7).
Đức Giêsu
là hiện thân của Thiên Chúa làm người. Vì thế Ngài chính là Lòng Thương Xót của
Thiên Chúa. Lòng Thương Xót đó của Chúa Giêsu được thể hiện cách cụ qua bài tin
mừng hôm nay, bằng cách:
- Quan tâm đến các
tông đồ: Sau cuộc hành
trình truyền giáo vất vả, các Tông đồ trở về phấn khởi thuật lại cho Đức Giêsu nghe những
thành quả vàng son của mình. Ngoài việc lắng nghe
và đồng cảm với những thành công ấy, Chúa Giêsu còn nhìn thấy điều cần thiết và
quan trọng hơn đối với các tông đồ lúc này, ở đây đó là nghỉ ngơi. Nghỉ ngơi để
lấy lại sức, để nhìn lại những việc đã làm, để sống thân tình với Chúa và với
nhau… Đây là nhu cầu chính đáng và rất bổ ích nhằm quân bình cuộc sống. Nên Ngài khuyên các ông: “Các con hãy lui vào nơi vắng vẻ mà nghỉ ngơi
một chút”. (Mc 6,31). Với sự quan tâm này cho biết: Chúa Giêsu coi
trọng con người hơn công việc.
- Quan
tâm đến dân chúng: Mặc dù Đức Giêsu muốn cùng các Tông đồ tách biệt khỏi đám đông ồn ào,
tìm nơi vắng vẻ mà nghỉ ngơi đôi chút. Nhưng khi
thấy dân chúng tấp nập tuôn đến, “Ngài chạnh lòng thương vì họ đang bơ vơ như đàn chiên không có người chăn”. Ngài quên cả mệt nhọc, sẵn sàng hy sinh thời giờ nghỉ
ngơi để ban phát Lời Chúa và đáp
ứng những nhu cầu chính đáng của họ. Hành động này cho biết: Đức Giêsu không nghĩ đến mình, Ngài chỉ quan tâm đến
người khác.
Mỗi người chúng ta có đời sống
riêng tư, được sắp xếp theo ngăn nắp, hợp lý, chúng ta có quyền bảo vệ sự quân
bình ấy, nhưng nếu có đôi lúc phải hy sinh cái lợi ích riêng tư ấy vì hạnh phúc
của người khác, chúng ta hãy coi đó là một nhiệm vụ.
Xin Chúa
cho chúng ta có được cái nhìn của Chúa, để chúng ta nhận ra những nhu cầu cần thiết
nơi tha nhân. Và xin cho chúng ta có được tấm lòng thương xót như Chúa để chúng
ta không cảm thấy mệt nhọc khi hy sinh phục vụ hạnh phúc cho con người.