Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 17 tháng 2, 2015

SUY NIỆM LỜI CHÚA TRONG TUẦN LỄ TRO

Thứ tư Lễ Tro (Mt 6,1-6.16-18)
Dẫn
Hôm nay cùng với Giáo Hội, chúng ta bước vào mùa chay thánh.
Mùa chay thánh có thể được ví như mùa cải lương. Bởi lẽ mùa chay không chỉ mời gọi chúng ta thay đổi cách sống bên ngoài, nhưng trên hết là biến đổi tận bên trong cỏi lòng. Nghĩa là biến đổi từ tâm xấu trở nên tốt, từ tâm bất chính trở nên chính tâm, từ giả tâm trở nên thật tâm , từ ác tâm trở về với lương tâm ngay chính của thuở ban đầu Chúa tác tạo.
Khởi đầu mùa chay (mùa cải lương) bằng nghi thức xức tro lên đầu, như là bí tích mời gọi chúng ta ý thức về thân phận bụi tro, mang nhiều tội lỗi mà khiêm tốn xin ơn hoán cải. Nhận ra mình tội lỗi thì mới thật lòng xin ơn tha thứ, có được ơn tha thứ thì mới mong được biến đổi.
Ước gì mùa chay thánh này là dịp thuận tiện, là cơ hội tốt làm chuyển biến cuộc đời chúng ta trở nên tốt đẹp theo ý Chúa muốn và Giáo Hội mong đợi.
Chia sẻ
Tro
Tro là phần còn lại của một số chất liệu sau khi đã bị lửa thiêu rụi. Tiền thân của tro có thể là những đồ vật một thời quý giá, sang trọng hoặc có thể là những bông hoa một thời kiêu sa, rực rỡ. Thế rồi, với tác động của ngọn lửa, những gì là rực rỡ không còn, những gì là kiêu sa đã mất, còn lại chỉ là nắm tro tàn vô dụng.
Phụng vụ khuyên đốt những cành lá sử dụng trong chúa nhật lễ Lá năm trước để lấy tro dùng trong nghi thức làm phép và xức tro.
Những cành lá nhắc lại lời tung hô của người dân thành Giê-ru-sa-lem khi Đức Giêsu tiến vào thành thánh. Như những cành lá xanh tươi mau khô héo do tác động của thời gian, những lời ca tụng con người dành cho nhau sớm bị lãng quên vì chỉ nhất thời.
Nếu có rất nhiều người tung hô Đức Giêsu khi Người vào thành thánh ngày chúa nhật lễ Lá, thì cũng có khá đông những cánh tay giơ lên chiều thứ sáu để đòi lên án tử cho Người. Khoảng cách cho một cành lá từ lúc xanh tươi đến lúc héo tàn mỏng manh là thế. 
Khi tham dự nghi thức hỏa táng một người thân, chúng ta cảm nghiệm cách sâu xa sự mỏng giòn của thân phận con người. Chỉ sau vài giờ đồng hồ, ngọn lửa đã biến thân xác con người trở thành tro bụi. Vẻ đẹp đẽ xinh tươi sẽ không còn;  giàu sang phú quý sẽ biến mất. Những hộp hài cốt đặt để gần nhau trong ngôi “nhà tưởng niệm” cho thấy, sau khi chết, con người chẳng còn chi khác biệt. Giàu sang, nghèo hèn có cùng một địa chỉ; yêu thương thù ghét cùng một chốn đi về. 
Như một đoá hoa vô thường, cuộc đời mỏng manh, nay còn mai mất. Mỗi ngày qua đi, thân xác con người thay đổi, rồi đến mùa thu cuộc đời, họ trở nên tàn tạ. 
Vượt lên thân phận mỏng giòn chóng qua của kiếp con người, đức tin công giáo hướng chúng ta về những giá trị vĩnh cửu. Quả vậy, nếu thân xác con người như đoá phù du sớm nở tối tàn, thì linh hồn con người lại trường tồn bất tử. Nếu cuộc sống thế gian dừng lại khi con người nhắm mắt xuôi tay, thì cuộc sống vĩnh cửu lại khởi đầu lúc con người giã biệt trần thế. Phủ nhận linh hồn bất tử, con người sẽ bất hạnh, vì sau khi chết, họ trở về với hư vô. Không tin Thiên Chúa hiện hữu, người ta sẽ sống trong vô vọng, vì không tìm đâu được lý tưởng cuộc đời.
Gm.Giuse Vũ Văn Thiên.

Công dụng và ý nghĩa của tro.
Xưa ở Việt Nam, người ta dùng tro lóng cặn, lấy nước tro để gội đầu nhằm làm sạch tóc và mượt tóc. Người ta cũng dùng tro làm phân bón cho cây trái thêm tươi tốt. Tro cũng dùng để tẩy đi những chất nhờn và mùi tanh hôi của cá, phân…
Giáo Hội ngày xưa dùng tro xức trên đầu những người phạm tội công khai. Những tội nhân công khai được mời ra đứng trước cộng đồng, rồi tự tay bốc một nắn tro bỏ lên đầu và xoa cho đầu thành dơ bẩn. Đây là một hình thức tỏ lòng khiệm tốn hạ mình xuống cách công khai. Đây là một thái độ biểu lộ lòng ăn năn sám hối.
Cùng với thời gian với sự canh tân đổi mới trong Giáo Hội, việc xức tro lên đầu trước cộng đồng không còn nữa. Thay vào đó, Giáo Hội cử hành gnhi thức xức tro như chúng ta thấy ngày nay, nghĩa là không chỉ có những người phạm tội công khai mới xức tro mà toàn thể mọi tín hữu, vì không ai trong chúng ta là người không có tội “ nhân vô thập tòan”, nên cần phải ăn năn sám hối
Tuy linh mục chủ sự hay thừa tác viên chỉ rắc một ít tro lên đầu chúng ta, nhưng ý nghĩa xức tro vẫn như trước, vẫn nói lên ước muốn của mỗi người là ăn năn sám hối, nhìn nhận mình là người tội lỗi và quyết tâm sửa đổi đời sống. Đó là ý nghĩa xức tro lên đầu mà chúng ta cử hành hôm nay.
Lm Gc. Phạm Văn Phượng, OP.
Xức tro đi liền với sám hối
Sám hối là gì ?
Từ ngữ Do thái dùng để chỉ sự sám hối có ý nghĩa sâu sắc. Đó là danh từ của động từ có nghĩa là “quay lại”. Sám hối là từ bỏ điều dữ và quay lại cùng Thiên Chúa, thay đổi cách ăn nết ở, cải tạo đời sống luân lý của tòan dân tộc hoặc của cá nhân.
Sám hối, theo tiếng Hy lạp là “Metanoia” có nghĩa là “thay đổi” = meta…não trạng = noia. Như vậy sám hối có nghĩa là sự đổi mới  của con người từ trong con người, từ trong tâm hồn, biểu lộ qua ngôn ngữ và hành vi.  Không phải chỉ như người bộ hành xoay mặt ngó lui thấy mình đi lầm đường rồi thôi, mà phải đi trở lại để đi vào đúng con đường chính.
Như vậy sám hối không phải chỉ là thay con người ở hình thức bên ngoài, mà là thay đổi chính nội tâm, biểu lộ ra bên ngoài qua ngôn ngữ và hành vi.
Tin mừng hôm nay mời gọi chúng ta sám hối hay là  trở về trong các mối hiệp thông.
1. Hiệp thông giữa con người với nhau (chiều ngang).
Không biết vô tình hay hữu ý mà tin mừng hôm nay, trước tiên Chúa Giêsu lại nhắc nhở chúng ta chỉnh đốn lại mối hiệp thông đối với nhau. “ khi làm việc lành phúc đức, anh em phải coi chừng, chớ có phô trương cho thiên hạ thấy”
Về cách làm việc lành phúc đức hay gọi là làm việc bác ái, thì Chúa dạy ta đừng thổi loa trước như bọn giả hình để cho người ta ca tụng. Chúa cảnh giác những người làm việc thiện chỉ để khoe khoang và lấy tiếng khen, để người ta ca tụng mình. Nếu để người khác ca tụng mình dưới đất thì ta đã được thưởng công rồi, không còn công phúc trước mặt Chúa nữa. Nếu không cẩn thận thì những việc quyên góp bác ái của ta chỉ nhằm để lấy điểm thì thật là tai hại. 
Ðể được gọi là việc bác ái, ta cần chia sẻ những gì là của mình, cho đi chính những gì mình cần, theo tinh thần của người đàn bà goá đã bỏ vào hòm tiền hai đồng bạc thì mới đáng quý. Còn nếu chỉ cho những thứ mà mình không dùng đến thì chẳng có giá trị gì.
Trở về sống hiệp thông trong tình bác ái với anh em là chúng ta phải vượt ra khỏi võ ốc của sự ích kỉ nhỏ nhen chính mình để đến với tha nhân bằng sự cảm thông và tha thứ, cho dầu gặp phải những lừa dối và vô ơn. Đến với mọi người bằng san sẻ chia xớt, cho dẫu gặp toàn những vong ơn bội bạc. Đến với anh chị em bằng tiếng cười cởi mở chân thành, dù gặp toàn những đắng cay muộn phiền.
Biết làm việc lành phúc đức trong âm thầm, hy sinh như thế là chúng ta đã trở về với con người thật với ý thức “ tất cả là bởi ân huệ Chúa ban”. “ đã lãnh nhận nhưng không thì trao ban nhưng không”. Cho đi mà không toan tính như thế mới đáng được Chúa trả công.
2. Hiệp thông với Chúa (chiều dọc)
Khởi đầu mùa chay, Chúa cũng mời gọi chúng ta trở về sống tình hiệp thông với Chúa qua đời sống cầu nguyện và cách thức cầu nguyện. “ khi cầu nguyện, hãy vào phòng, đóng cửa lại…”.
Những người Pharisêu là những người chỉ muốn người khác biết họ cầu nguyện và cho họ là đạo đức. Nên thuờng thích chọn những nơi đông người.
Không phải vì cầu nguyện nơi đông người là xấu, nhưng nó trở nên không xứng khi việc cầu nguyện trở nên một sản phẩm để đưa ra quảng cáo nhằm thu hút khác hàng.
 Theo cách giải thích của thánh Amrôxiô thì vào phòng đóng cửa lại mà cầu nguyện, có nghĩa là vào căn phòng nội tâm của nhà linh hồn, là nơi người ta lưu trữ tư tưởng, cảm tình.
Cầu nguyện là lúc ta hiệp thông với Chúa, nhận ra Chúa là Đấng nhân hậu và yêu thương. Trở về với Chúa qua cầu nguyện là để mở lòng đón nhận tình thương tha thứ của Chúa. Trở về với Chúa để ta nhận ra đường lối và sự chỉ dạy của Người. Trở về với Chúa ta mới nhận ra những khuynh huớng xấu và những tội lỗi của mình mà sửa đổi ăn năn. Nhất là hiệp thông với Chúa qua cầu nguyện ta tránh khỏi sa chước cám dỗ (Mt 22:20).
3. Hiệp thông với chính mình (chiều sâu)
Cuối cùng Chúa mời gọi chúng ta hãy trở về để sống tình hiệp thông với chính mình bằng việc ăn chay, kiêng thịt, hi sinh, hãm mình..
Sau Công đồng Vaticanô II, luật ăn chay kiêng thịt trở nên đơn giản: chỉ buộc kiêng thịt vào các ngày thứ sáu mùa chay và ăn chay cùng với kiêng thịt vào thứ Tư lễ Tro và thứ Sáu Tuần thánh. Ðiều đó khiến nhiều người lầm tưởng rằng luật ăn chay kiêng thịt đã trở nên lỏng lẻo dễ dãi. Tuy nhiên nếu đi sâu vào vấn đề, người ta thấy không phải vậy. Thiết tưởng ngày nay nhiều người công giáo cần phải xét lại việc ăn chay kiêng thịt.
Sống trong xã hội kĩ nghệ hoá tiêu thụ, người ta thấy thịt thà quá dư thừa. Vì thế ăn cá cũng là dịp tốt cho sức khoẻ. Vả lại những người thích ăn đồ biển thì việc kiêng thịt cũng không hẳn là việc hãm mình đáng kể. Có những người kiêng thịt mà lại đi ăn tôm hùm chẳng hạn - vừa mắc tiền vừa ngon lành - thì làm sao gọi là hi sinh hãm mình?
Ðiểm lợi ích của việc ăn chay là không những để giữ gìn sức khoẻ phần xác, mà còn giúp gia tăng sức mạnh thiêng liêng hầu chống trả cám dỗ.
Nếu người ta kiêng ăn uống chỉ nhằm mục đích giữ gìn sức khoẻ phần xác cho khỏi mập hay cao máu, hay để làm giảm chất béo cholesterol, thì việc ăn chay kiêng thịt của họ không có giá trị thiêng liêng vì thiếu động lực tôn giáo thúc đẩy. Vì vậy, muốn có giá trị thiêng liêng, người ta phải đem động lực tôn giáo vào việc kiêng cữ đồ ăn thưc uống. Mục đích của việc ăn chay kiêng cữ là để tạo nên một khoảng trống trong dạ dày hầu giúp người ta cảm thấy được sự trống rỗng trong tâm hồn mà đi tìm Chúa và mời Chúa vào để lấp đầy sự trống rỗng. Nói cách khác mục đích của việc ăn chay kiêng cữ là để cho tâm trí được thanh thoát hầu dễ vươn lên thượng giới.
Ngoài ra Giáo hội mong muốn người tín hữu tự nguyện ăn chay kiêng thịt vào những ngày khác. Ai tưởng luật ăn chay cho người Công giáo là khắt khe, thì nên tìm hiểu xem tín đồ Phật giáo và Hồi giáo giữ chay ngặt hơn gấp bội như thế nào.
Ngoài việc kiêng cữ đồ ăn thức uống, Giáo hội còn mong muốn người tín hữu không những kiêng thịt, nhưng còn kiêng miệng lưỡi, lỗ tai, con mắt, để chỉ nói, chỉ nghe, chỉ nhìn xem những gì đáng nói, đáng nghe và đáng xem, nghĩa là những gì lành mạnh hoá cho sức khoẻ tâm linh.  
Do đó, việc ăn chay kiêng thịt của người kitô hữu, không phải là để được kính nể và được tiếng khen tặng như những người Biệt Phái. Nhưng nhằm rèn luyện ý chí, làm chủ bản thân và kiềm chế những đòi hỏi bất chính của bản năng. Nhờ thế mà tâm hồn được thanh thoát và vươn lên tới những giá trị cao quý, thánh thiêng. Việc ăn chay, kiêng thịt cũng nhằm giúp chúng ta ý thức và chia sẻ phần hy sinh trong chay tịnh để trợ giúp cho những ai thiếu thốn, khó nghèo đang cần đến chúng ta.
Sự trở về trong các mối hiệp thông dĩ nhiên là việc làm thường xuyên, nhưng những mạng hiệp thông này cần được lưu ý  ra soát và sửa chữa cho thật tốt trong mùa chay.
Cầu chúc quý ông bà anh chị em mùa chay thánh thật thánh thiện.
Thứ tư lễ tro
Dẫn
Chúng ta cùng với Giáo Hội bước vào mùa chay thánh. Khởi đầu mùa chay bằng nghi thức xức tro trên đầu, điều này cho chúng ta hiểu rằng:
Thân phận con người chúng ta nhỏ bé, thấp hèn như tro bụi nhưng đã được Thiên Chúa yêu thương hóa kiếp làm người.
Cử chỉ nhận tro xức trên đầu cho biết con người  ta mang nhiều tội lỗi cần khiêm tốn ăn năn sám hối, xin Chúa thứ tha, đổi mới đời sống.
Nhận tro xức lên đầu cũng nhắc chúng ta nhớ ngày nào đó, chúng ta cũng trở về tro bụi. Đó là ý nghĩa của thánh lễ hôm nay.
Chia sẻ
"Hỡi người, hãy nhớ mình là bụi tro
Một mai người sẽ trở về tro bụi"(Kn 3:19)

- Có hai anh chị nọ, mới cưới nhau về được khoảng một tuần, anh nói với vợ rằng,
- Xin em hứa với anh là đừng bao giờ mở cái hộp này ra, bao lâu anh đang còn sống.
- Người vợ gật gù đồng ý.
- Sau bốn mươi năm sống chung, gia đình rất hạnh phúc. Một hôm ông đi vắng, bà ở nhà một mình, tò mò lấy cái hộp từ dưới chân giường ra, không hiểu là ông đã giấu cái gì trong hộp. Người vợ nghĩ rằng đã sống với nhau bốn mươi năm, cái gì cũng biết hết rồi, ngoài trừ cái hộp này.
- Bà liền mở hộp ra xem, và trong hộp có năm vỏ bia, và một trăm hai mươi lăm đồng, năm chục xu. Bà nghĩ rằng chỉ có vậy thôi mà sao ông bí mật thế.
- Khi Ông đi làm về, bà liền đến tự thú với ông. Và bà hỏi ông rằng, tại sao trong hộp lại có năm vỏ bia? Ông trả lời, năm vỏ bia là tượng trưng cho mỗi lần tôi làm lỗi với bà, thì tôi uống một lon. Người vợ thấy vậy cũng vui vui, vì nghĩ rằng, sống với nhau bốn mươi năm, mà ông chỉ làm lỗi với mình chỉ có năm lần, kể cũng qúa ít.
- Bà tiếp, vậy còn một trăm hai mươi lăm đồng, và năm chục xu thì sao?
- Ông đáp, "thì là tiền bán vỏ lon bia chứ gì. "
- Bà.........."ố trời ơi!!!!!"
Là con người "nhân vô thập toàn," ai trong chúng ta cũng có những khuyết điểm và tính mê nết xấu. Không nhiều thì ít, không nặng thì nhẹ. Thánh Phaolô đã phải thốt lên rằng: "Điều tôi muốn làm thì lại không làm, còn điều tôi không muốn làm thì tôi lại làm" (Roma 7:15). Thân xác thì nặng nề, vì thế, chúng ta không thể nào tránh làm những điều mất lòng Chúa. Ai cũng muốn làm điều lành điều thiện, nhưng lắm lúc không làm được, còn điều xấu điều ác thì tự nhiên xúc phạm hằng ngày. Tuy nhiên, cũng không phải vì thế mà chúng ta nản chí thoái lòng. Trái lại, chúng ta phải cậy trông vào Chúa và Đức Mẹ nhiều hơn nữa. Vì "khi chúng ta yếu đuối, chính là lúc chúng ta mạnh mẽ".
Chúng ta không phải là thần thánh, mà cho dù là thần thánh đi nữa thì các Ngài vẫn có một thân xác đầy yếu đuối và giòn mỏng. Không phải các Ngài không có lầm lỗi như chúng ta, mà trái lại, có nhiều vị trước đó còn tội lỗi hơn chúng ta nữa. Điển hình như thánh Augustinô, một chàng trai phong lưu giang hồ, có cả con rơi con rụng; thánh Phaolô, một thanh niên hăng say bắt đạo Chúa; chị Maria Magdalêna, một thiếu phụ bị bắt qủa tan phạm tội ngoại tình. Hay còn nhiều vị khác tượng tự như vậy. Chúng ta thử nghĩ xem, là người tội lỗi như vậy làm sao họ có thể mang danh hiệu là thánh? Có phải người đời chỉ đặt lên và gọi cho luôn miệng chăng? Không phải vậy, tuy rằng có nhiều vị thánh trong cuộc sống dĩ vãng chẳng tốt lành gì, nhưng các ngài được trao tặng danh hiệu là Thánh ngay từ giây phút các ngài biết sám hối, nhận ra mình là con người tội lỗi, bỏ đi những thú vui ăn chơi đàng điếm, để quay trở về với đàng chính nẻo ngay. Trở về với Chúa bằng một con tim chỉ biết rung động trước tình yêu Thiên Chúa và tha nhân. Điều này cho thấy, dù chúng ta có tội lỗi đến đâu đi nữa, chúng ta cũng có thể nên thánh thiện, nếu chúng ta biết sám hối trở về với Chúa.
Chúng ta thấy cứ mỗi mùa chay về là một màu tím được phủ trên bàn thờ. Màu tím này không phải là màu tím của loài hoa sim, tím rồi tàn theo ngày tháng, hoặc là màu tím của tà áo im lặng mong manh trong mưa gió, nhưng màu tím này nhắc nhở cho mỗi người chúng ta hãy sám hối và trở về với Thiên Chúa.
Sám hối là gì? Sám hối không có nghĩa là nhìn về quá khứ rồi ôm đầu mà khóc, hối tiếc, than thân trách phận, nhưng là biết nhìn vào dĩ vãng để tìm ra những hậu qủa, những vết tích của tội lỗi, là nguyên cớ làm ô uế linh hồn chúng ta là đền thờ của Chúa Thánh Thần. Nhờ sự khám phá này, những khuyết tật của linh hồn mới có cơ hội tái sinh và chữa lành. Vì muốn chữa bệnh, thì trước tiên phải biết bệnh nhân đang mắc phải chứng bệnh gì. Cũng vậy, muốn được Chúa tha thứ, thì hãy nhận mình là người tội lỗi cần được thứ tha.
Sám hối còn được mang ba chiều kích như sau:
Việc ăn Chay: ăn chay kiêng thịt là yếu tố nỗi bật nhất trong Mùa Chay. Tuy nhiên, yếu tố này cần phải được thực hành một cách đúng nghĩa, chứ không phải là việc thuần hình thức bề ngoài, như rắc tro trên đầu, mặc áo nhặm, kiêng ăn các thứ thịt, mà là do nội tâm biết quay trở về với Chúa thật lòng, canh tân những đam mê xấu. Tiên tri Gioel dạy rằng: "Hãy xé lòng, chớ đừng xé áo". Hãy trở về với Chúa với cả tâm hồn, chứ không phải chỉ bằng những cử chỉ bên ngoài. ăn chay cũng có nghĩa là biết sống thật với chính mình, nói thật, suy nghĩ chân thật, và hành động ngay thẳng.
Cầu Nguyện: bản tính tự nhiên của con người, khi trót phạm lỗi lầm, thì lương tâm thường hay bị cắn rứt bàng hoàng. Muốn được tha thứ, thì tất nhiên chúng ta phải tỏ lòng sám hối. Đối với Thiên Chúa cũng vậy, đời sống cầu nguyện giúp chúng ta tỏ bày nỗi lòng tàn tệ của mình, vì đã bao ngày tháng sống trong u mê tăm tối của tội lỗi. Cầu nguyện là phương thế hữu hiệu để chúng ta được thanh tẩy những rong rêu bợn nhơ của tâm hồn.
Bác Ái: Sau khi nhất quyết muốn trở về với Chúa, chúng ta không thể không yêu thương tha nhân đồng loại. Vì sự ăn chay, kiêng thịt thường được đi đôi với những công việc bác ái. ăn chay bố thí chính là để đền tội những hậu qủa, những lỗi lầm chúng ta đã xúc phạm đến Thiên Chúa và tha nhân. Tha nhân là đối tượng thực tế nhất để chúng ta có thể đền tội với Chúa. Vì như lời Chúa phán: "Các con hãy vào hưởng phúc với Ta, vì khi ta đói các ngươi đã cho ăn, Ta khát, các ngươi đã cho uống, Ta đau khổ, các ngươi ủi an, tù đày các ngươi thăm viếng" (Mt 25:35). Lúc đó người lành đáp lại rằng: "Lạy Chúa, có bao giờ chúng con thấy Chúa đói mà cho ăn: khát mà cho uống; lữ khách mà tiếp rước, đau yếu hay bị tù đày mà chúng con đến viếng Chúa đâu?" Người đáp lại rằng: "Quả thật, Ta bảo các ngươi, những gì các ngươi đã làm cho một trong các anh em bé mọn nhất của Ta, là các ngươi đã làm cho chính Ta" (Mt 25:37-40).
Tất cả những thành công kết qủa tốt đẹp của mọi công việc đều được dẫn đến từ việc thực hành. Thật vậy, lý thuyết thôi chưa đủ, mà cần phải đem ra thực hành. Phải chăng nói mà không làm thì cũng giống như đang xây một ngôi nhà trên cát, không có nền móng vững chắc. Sự thành công phải được đặt nền tảng trên việc thực hành, nếu không sẽ trở thành mơ hồ ảo tưởng. Muốn trở nên một bác sĩ sành nghề, thì người ta phải ra công gắng sức học hành không ngừng, thức khuya dậy sớm để chăm lo đền sách. Cũng vậy, lòng sám hối cũng đòi chúng ta phải đưa đến một việc thực hành cụ thể. Không phải chỉ là những người "hữu danh vô thực".
Một buổi sáng tháng Ba trời lạnh giá, tuyết phủ đầy đường, cây cỏ như khô lạnh, rét run. Cha xứ đang trên đường đi thăm bệnh nhân, thình lình một bóng đen nhảy ra túm lấy cổ áo ngài và nói: "Tiền đâu, đưa ngay đây, nếu muốn sống?" Tên cướp ra lệnh như thế. Vị linh mục run rẩy vì trời lạnh, nhưng vẫn ôn tồn bình tĩnh lục túi áo này sang túi quần nọ, xem có đồng nào không để nộp cho hắn; khi Cha xứ đang móc túi, tên cướp mới nhận ra đây là Cha xứ của mình. Oh man! Wrong người rồi, và hắn vội vả xin lỗi Cha, vì anh ta là một giáo dân quen thuộc của Cha. Nhưng vì đi đánh bạc cháy túi, nên phải làm thêm nghề phụ móc túi. Cha xứ sẵn sàng tha thứ cho anh còn mời anh ta hút một điếu thuốc cho bớt lạnh. Nhưng anh ta liền từ chối một cách rất ngoan mục: "Thưa Cha, cám ơn Cha, con không hút thuốc đâu, vì Mùa Chay năm nay con đã quyết định không hút thuốc để hy sinh dâng cho Chúa."
Qua câu chuyện trên, bạn hãy dành ra một vài phút, để hồi tưởng xem mình có những tật xấu nào cần diệt trừ? Những ngăn trở nào đã tách biệt mối tương quan giữa bạn với Thiên Chúa? Cuộc đời thì ngắn ngủi, hãy sống đẹp lòng Chúa và tha nhân. Hãy luôn nhớ mình là cát bụi, một mai mình sẽ trở về bụi đất hư không.
Tầm Xuân, CMC

Thứ năm sau lễ tro (Lc 9,22-25)
Dẫn
Điều kiện để theo Chúa, đó là “từ bỏ mình, vác thập giá mình hằng mà theo”. Xin cho mỗi ngày chúng ta biết từ bỏ ý mình để theo ý chúa. Từ bỏ lối sống vị kỉ để sống vị tha. Biết noi gương Chúa hy sinh hãm mình vác thập giá mình hằng ngày mà theo Chúa, hầu xứng đáng làm môn đệ Chúa.
Chia sẻ
Cuộc sống chúng ta là một chuỗi những chọn lựa. Những lựa chọn sẽ làm cho ta trở nên tốt hay xấu, thành công hay thất bại, hạnh phúc hay bất hạnh… Lựa chọn đòi hỏi chúng ta phải từ bỏ. Từ bỏ lại đòi chúng ta hy sinh. Mà hy sinh nào cũng chấp nhận mất mác và đau đớn.
Tin mừng hôm nay, Chúa Giêsu đòi hỏi chúng ta phải có thái độ dứt khoát trong chọn lựa. “ Ai muốn theo Ta, phải từ bỏ mình, vác thập giá hằng ngày mà theo”.
Khi gọi các môn đệ, Chúa Giêsu cũng đòi hỏi các ngài phải chấp nhận từ bỏ mọi sự.
Bỏ tình thân ( cha mẹ, anh chị em, vợ chồng…). Bỏ con người củ với những tật xấu để theo Chúa. Không nhượng bộ với xác thịt, không dung dưỡng với sự lười biếng, không thỏa hiệp với lòng tham lam ích kỉ.
Trên hết là bỏ chính mình, vì tuy bỏ tất cả nhưng nếu chưa từ bỏ mình thì chưa bỏ gì cả, từ từ chúng ta sẽ gom lại tất cả những gì mình đã bỏ rơi.
Trong kho tàng văn hóa thần bí của nước Ấn độ, người ta đọc thấy một câu chuyện răn đời lý thú sau đây :
Sau một thời gian dài kiên nhẫn chịu đựng để hướng dẫn tu luyện, một vị linh sư Ấn giáo nọ rất hài lòng về sự tiến bộ của người đệ tử ruột của ông. Nhận thức rằng người đệ tử không cần đến sự dìu dắt huấn luyện của mình nữa, nên một ngày kia, vị linh sư mới bỏ mặc anh trong một túp lều tranh rách nát bên cạnh một bờ sông.
Thực hiện huấn dụ của vị linh sư, mỗi buổi sáng khi thức dậy, người đệ tử dìm mình xuống dòng sông để thanh tẩy theo đúng nghi thức Ấn giáo, rồi anh giặt chiếc áo rách của mình. Chiếc áo rách : Ðó là tất cả tài sản duy nhất của anh.
Một ngày kia, người đệ tử buồn bực xót xa vô hạn khi phát giác chiếc áo duy nhất của mình phơi ở bờ sông đã bị chuột cắn rách tả tơi! Không còn cách nào khác, người đệ tử đành phải gõ cửa dân làng để xin một chiếc áo khác.
Chẳng bao lâu, chiếc áo này cũng bị chuột cắn nát! Lúc đó anh mới nảy sinh ý nghĩ vào làng xin cho kỳ được một con mèo. Từ nay anh khỏi phải lo lắng về sự quấy phá của mấy chú chuột nữa. Nhưng thay vì xin áo mặc, người đệ tử thuộc môn phái khất thực cũng vẫn phải ngày ngày vào làng xin cơm bánh cho mình.
Tháng này qua năm khác, anh vẫn phải vác bị đi khất thực! Một ngày kia, bỗng nhiên người đệ tử cảm thấy xấu hổ vì bao năm qua, anh đã vô tình trở thành một thứ gánh nặng cho dân làng! Nghĩ thế, anh đã tìm đủ mọi cách để tậu cho bằng được một con bò lấy vốn làm ăn. Nhưng có bò rồi thì cũng phải liệu sao có cỏ cho bò ăn. Những ngày đầu, anh tự mình đi cắt cỏ cho bò. Nhưng về lâu về dài, nhận thấy không còn thời giờ để ngồi thiền và cầu nguyện, anh đành phải thuê một người cắt cỏ cho bò.
Con bò ngày càng sinh sản ra nhiều. Chẳng bao lâu đã trở thành một đàn bò đông đúc, nên số người cắt cỏ cũng phải gia tăng theo nhịp độ phát triển của đàn bò. Mấy năm sau, mảnh đất chung quanh túp lều tranh của anh ngày xưa đã biến thành một nông trại trù phú lớn lao.
Con người đã một thời muốn từ bỏ tất cả mọi sự để trở thành một tu sĩ, một vị linh sư trong Ấn giáo, thì nay đã nghiễm nhiên trở thành một ông chủ nông trại giàu có danh tiếng. Có tiền, có tất cả mọi sự, nên anh nghĩ phải có một người tâm đầu ý hợp để cùng anh chia sẻ công việc. Sau cùng anh đành phải cưới một người vợ trẻ đẹp. Không bao lâu, anh đã trở thành một trong những ông chủ nông trại giàu có quyền thế nhất trong vùng.
Hai mươi năm sau, trong một dịp trở lại thăm ngôi làng cũ, vị linh sư Ấn giáo xưa đã một thời dẫn dắt anh trên đường tu trì, vô cùng ngạc nhiên vì thay cho túp lều tranh rách nát nghèo nàn bên bờ sông ngày nào, nay đã là cả một cơ nghiệp đồ sộ lớn lao.
Thăm hỏi dân làng để biết được tung tích người chủ nông trại giàu có uy quyền hống hách khắp vùng, vị linh sư mới ôn tồn lên tiếng hỏi người đệ tử cũ của mình: " Thế này nghĩa là gì hả con?! ".
Người đệ tử suy nghĩ hồi lâu rồi hối hận trả lời: "Thưa Thày, có lẽ Thày không tin. Nhưng tất cả cơ nghiệp này, được như hôm nay, cũng chỉ vì con đã không đủ can đảm tìm mọi cách để giữ được chiếc áo rách!"
Như vậy bỏ mọi sự là phải từ bỏ cách dứt khoát và trọn vẹn.
Đi theo Ngài. Nghĩa là đi chứ không đứng, là thực hiện chứ không ước muốn. “ hoảng ngục thuờng được lát bằng những thiện chí”.
Đi chứ không lùi: nghĩa là mỗi ngày chúng ta phải thấy được gần Chúa hơn, gần anh em hơn. Đi theo Ngài chứ không theo ai khác. Phải xác định rõ Giêsu Kitô là thần tượng của đời tôi. Đó là một Giêsu Kitô đã chịu đóng đinh, đã sống chết cho tình yêu. Đi theo Ngài chứ không phải bắt Ngài phải theo tôi.
Ước gì mùa chay thánh này, chúng ta  biết bỏ đi ý riêng để vâng theo ý Chúa. Biết bỏ đi những dự định toan tính của mình để vâng theo ý định của Chúa. Biết  ưu tiên làm việc Chúa hơn việc mình. Biết làm cho và vì Chúa hơn làm cho và vì mình. Bởi biết rằng ý Chúa, việc Chúa, cho Chúa, vì Chúa thì thiện hảo và ích lợi cho chúng ta.

Thứ sáu sau thứ tư lễ tro (Mt 9, 14-15)
Dẫn
Nhân cơ hội giải thích cho các môn đệ Gioan hiểu vì sao các môn đệ Chúa không ăn chay, Chúa Giêsu mạc khải cho họ biết về bản thân và sứ mạng của Ngài.
Chia sẻ
Trong cựu ước Thiên Chúa tự ví Người là chàng rể và Israel là nàng dâu.
Như thế khi đem trường hợp tiệc cưới ra để giải thích về việc ăn chay, Chúa Giêsu muốn cho các môn đệ của Gioan biết rằng: Người là chàng rể và Israel là nàng dâu. Qua đó mặc nhiên tuyên bố Người chính là Thiên Chúa đã đến giữa lòng nhân loại.
Hơn nữa, mục đích chính của việc ăn chay bấy giờ là mong đợi Đấng Messia đến. Mà Chúa Giêsu chính là Đấng Messia (chàng rể)  đã đến với loài người (nàng dâu) rồi, thì cớ gì phải ăn chay.
Việc ăn chay phải gắn liền với cuộc đời của Đức Giêsu. Do đó lúc Người vui thì con người phải chia vui với Người. Khi Người khổ thì con người cùng chung đau khổ. Lúc Người chết thì con người phải cùng chấp nhận chịu chết với Người. Khi Người sống lại thì con người cũng cùng sống lại với Người.
Tóm lại, Chúa Giêsu không hề phủ nhận việc ăn chay nhưng qua lời giải đáp thắc mắc trên, Chúa Giêsu muốn cho biết: Người chính là chàng rể Chúa Cha sai đến kết hôn với loài người, yêu thương loài người và cứu độ loài người.
Cũng như xác định rõ cho chúng ta biết việc ăn chay chính là để dọn lòng tiếp rước Chúa. Một khi đã tiếp nhận Chúa rồi thì không cần ăn chay nữa, trái lại phải vui mừng phấn khởi trong niềm tin yêu Chúa.
Xin cho chúng ta là những kẻ tội lỗi, yếu đuối, biết lo ăn chay hãm mình, để dọn lòng xứng đáng đón mừng Chúa qua bàn tiệc Thánh Thể mỗi ngày, nhờ đó mà được thông hiệp với Chúa trong ngày phục sinh vinh quang.

Thứ bảy sau thứ tư lễ tro  (Lc 5, 27-32)
Dẫn
Tin mừng hôm nay thuật lại sự kiện Chúa Giêsu kêu gọi Lêvi, người thu thuế tội lỗi làm môn đệ Chúa và sẵn lòng đồng bàn ăn uống với tội nhân. Sự kiện này minh chứng mạnh mẽ lời xác quyết: “ Tôi không đến để kêu gọi người công chính mà để kêu gọi người tội lỗi sám hối ăn năn” của Chúa.
Xin cho chúng ta cũng có cái nhìn tích cực và bao dung với mọi người, nhất là những người bị coi là tội lỗi. Đồng thời cũng cho chúng ta biết can đảm từ bỏ tội lỗi mình để xứng đáng bước theo Chúa trong đời sống mới.
Chia sẻ
Lêvi được xem là người tội lỗi công khai đáng sợ đối với những người Do Thái bấy giờ, bởi vì:
Những người thu thuế thường lạm dụng quyền hành để đánh thuế cao hơn theo luật định nhằm làm giàu cho bản thân mình.
Người thu thuế cũng bị coi là người trực tiếp cộng tác với ngoại bang bóc lột trên xương máu đồng bào mình.
Trong xã hội xưa nay, hạng người bán thân để nuôi miệng luôn được gắn liền với hạng người dắt mối, bảo kê được gọi là ma cô. Trong khi gái điếm kiếm tiền bằng thân xác mình, thì hạng người ma cô lại kiếm tiền trên thân xác người khác.
Đọc tin mừng chúng ta thấy nhóm người thu thuế thường được gắn liền với phường bán thân nuôi miệng. Dưới cái nhìn này thu thuế chẳng khác gì ma cô, mà còn tệ hại hơn vì họ kiếm tiền trên xương máu của người khác.
Chính vì thế mà ai ai cũng cái nhìn ác cảm, khinh bỉ đối với những người làm nghề thu thuế.
Nhưng Chúa Giêsu lại có cái nhìn khác về họ. Chúa không nhìn họ làm nghề gì? xem họ thuộc băng nhóm nào? chơi với ai?  Nhưng trên hết Chúa có cái yêu thương.
Chính cái nhìn đầy yêu thương cộng với lời mời gọi tin tưởng của Chúa Giêsu mà Lêvi đáp lời bằng cách dứt khoát từ bỏ cái nghề gặt hái ra tiền dễ dàng, nguồn thu lợi béo bỡ. “Tình yêu vẫy gọi tình yêu”, Lêvi đã không chỉ dứt khoát bỏ nghề nghiệp mà ông còn chấp nhận bỏ chổ ở an toàn, êm ấm quen thuộc để dấn thân vào con đường tình yêu. Yêu Chúa bằng từ bỏ tất cả để theo, yêu anh em đồng nghiệp bằng việc tạo điều kiện để đưa anh em mình đến gặp gỡ Chúa mong chính họ cũng được biến đổi nhờ cảm nhận tình yêu và lòng bao dung tha thứ của Chúa.
Chính trong khung cảnh bàn tiệc gây khó chịu cho nhiều người chung quanh, Chúa lại bất ngờ tuyên bố sứ mạng làm kinh ngạc mọi người: “ người khoẻ mạnh không cần thầy thuốc, người đau ốm mới cần. Tôi không đến để kêu gọi người công chính mà để kêu gọi người tội lỗi sám hối ăn năn”.
Xin Chúa chữa chúng con lành sạch hết những bệnh tật tâm hồn là những tính hư nết xấu và tội lỗi. Xin cho chúng con biết tích cực và kiên nhẫn dùng những linh dược mà Chúa đã chỉ dẫn là: cầu nguyện, ăn chay, bố thí”  mà chữa trị tâm hồn, sửa đổi đời sống cho tốt đẹp hầu xứng đáng với tình yêu và xứng danh là môn đệ Chúa.

Khi đã được Chúa chữa trị lành sạch, xin cho chúng ta cũng biết quan tâm giới thiệu những người bệnh khác đến với Chúa để hy vọng họ cũng được Chúa chữa lành.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

  SUY NIỆM LỜI CHÚA TUẦN XXXIV THƯỜNG NIÊN Lm. Nguyệt Giang CHÚA NHẬT XXXIV THƯỜNG NIÊN-B KÍNH TRỌNG THỂ CHÚA KITÔ, VUA VŨ TRỤ Đn 7,...