SUY NIỆM LỜI CHÚA TUẦN III PHỤC
SINH
Lm. Vĩnh Hòa
Nếu chỉ còn một ngày để sống,
hãy để cho Lời Chúa được sống
trong tim mình
và lòng thương xót Chúa được lan tỏa khắp nơi!
CHÚA
NHẬT III PHỤC SINH C
Cv 5,27b-32.40b-41; Kh 5,11-14; Ga 21, 1-14
Suy niệm 1:
Tin mừng hôm nay
tường thuật lại sự kiện Chúa Giêsu Phục sinh hiện ra với các tông đồ ở biển hồ
Tibêria, giúp các ông đánh bắt được một mẻ cá đầy. Xin Chúa ban ơn và trợ giúp
chúng ta, để những công việc hàng ngày của chúng ta đạt được nhiều kết quả tốt đẹp
theo như ý Chúa muốn.
Khi hiện ra với các bà phụ nữ sau khi phục sinh, Chúa Giêsu bảo các bà về báo tin cho các môn đệ đến Galilê để gặp Người. Nghe theo lời loan báo những người phụ nữ các môn đệ trở về Galilê. Trong tâm trạng buồn bã, các ông rủ nhau đi đánh cá. Tuy các ông là những những đánh cá chuyên nghiệp, vậy mà cả đêm hôm ấy các ông chẳng bắt được con cá nào. Thất vọng, mệt mỏi nên các ông cuốn lưới định nghỉ ngơi, thì ngay lúc đó, Chúa Giêsu hiện đến, bảo các ông thả lưới bên phải thuyền, nơi gần bờ. Các ông tin vào Lời ấy mà tiếp tục thả lưới. Kết quả, các ông đã đánh được một mẻ cá đầy, không sao kéo lên nỗi. Bấy giờ, Gioan mới nhận ra nói đó là chính Chúa, Phêrô nhanh chóng mặc ngay áo vào, rồi nhảy xuống biển, bơi nhanh vào bờ.
Trên bờ, Chúa Giêsu đã chuẩn bị sẵn bữa ăn sáng cho các ông với cá nướng và
bánh. Trong bữa ăn Người cầm bánh và cá trao cho các ông, một cử chỉ quen
thuộc, giúp các ông xác tín thật sự Chúa đã Phục sinh.
Lời Chúa hôm nay nhằm xác quyết cho chúng ta hiểu rằng: “không có Ta, các ngươi
không làm gì được”. Bằng chứng, Các môn đệ đã vất vã, cực nhọc suốt đêm mà
chẳng có gì. Nhưng khi có sự hiện diện của Chúa, các ông bắt được rất nhiều cá.
Xin cho chúng ta đừng bao giờ kiêu căng, tự mãn về những hiểu biết về khả năng
của mình, nhưng luôn biết khiêm tốn nhìn nhận giới hạn của mình mà biết tin
tưởng và khiêm tốn vâng nghe theo sự hướng dẫn của Chúa.
Suy niệm 2:
Tin mừng hôm nay trình thuật lại kiện Chúa Giêsu phục sinh hiện ra với bảy môn đệ bên biển hồ Tibêria, miền Galilêa. Như chúng ta biết, khi Chúa phục sinh hiện ra với các bà phụ nữ đạo đức, sau khi chấn an và ban niềm vui phục sinh cho các bà, Chúa Giêsu nhắn với các bà về hãy loan báo cho các môn đệ của Người đến Galilêa để gặp Người ở đó.
Nghe theo lời của các bà loan báo, các tông đồ cùng nhau đi về vùng Galilê để
chờ đợi gặp gỡ Chúa. Nhưng trong lúc chờ đợi, với tâm trạng buồn chán, ông
Simon Phêrô đề nghị các ông khác xuống thuyền để đánh cá. Tuy nhiên suốt đêm
ấy, các ông không đánh bắt được con nào, dẫu rằng các ông là những ngư phủ
chuyên nghiệp.
Một buổi sáng thất vọng và mệt mỏi cần sự nghỉ ngơi
lấy sức lại sau một đêm dài thức trắng. Bổng nhiên một sáng tia hy vọng lé lên,
bởi một ai đó từ trên bờ quan tâm gửi lời thăm hỏi yêu thương, sau đó lại ân
cần đề nghị các ông tiếp tục thả lưới bên phải thuyền. Lời đề nghị ấy như có ma
lực thúc bách các ông làm theo mà không chút suy tính. Và kìa, thật bất ngờ!
chỉ với một mẻ lưới đầu tiên của bình minh ngày mới mà các ông đã bắt được rất
nhiều cá “hầu không kéo nổi lưới lên”.
Với cái nhìn đức tin và sự cảm nhận sâu xa của con tim
nhạy bén, ngay tức khắc Gioan đã nhận ra đó là Thầy mình nên đã nói với Phêrô: "Chính Chúa đó". Rất đổi vui
mừng “Phêrô liền khoác áo vào, vì đang ở trần, rồi nhảy xuống biển. Các môn đệ
khác chèo thuyền vào và kéo lưới đầy cá theo”.
Trên bờ, Chúa Giêsu đã nhóm ngọn lửa hồng ấm áp và
nướng cá sẵn sàng để chuẩn bị cho các tông đồ một bữa ăn sáng thơm ngon vì bụng
đói. Khi ngồi ăn quây quần bên nhau, nhưng không ai dám hỏi: "Ông là ai? Vì mọi người đã biết là
Chúa”. “Chúa Giêsu lại gần, lấy bánh trao cho các môn đệ; Người cũng cho cá như
thế. Đây là lần thứ ba, Chúa Giêsu đã hiện ra với môn đệ khi Người từ cõi chết
sống lại”.
Chúa Phục sinh luôn hiện diện bên đời chúng ta, ngài
hiện diện nơi làm việc thường ngày của ta. Ngài thấy và thấu hiểu những ước
muốn cũng như về tất cả những gì chúng ta gặp phải trong đời sống. Điều quan
trọng là chúng ta phải luôn ý thức sự hiện diện đầy yêu thương của Chúa trong
đời mình. Nhất là những lúc gặp khó khăn thất bại, chúng ta hãy vững tin rằng
Chúa không bao giờ bỏ rơi chúng ta. Trong những lúc ấy chúng ta đừng quên Chúa
nhưng hãy tích cực chạy đến với Người với tất cả niềm tin tưởng phó thác vào
tình thương và uy quyền của Chúa. Bởi lẽ chỉ có Chúa mới yêu thương ta nhất và
Người mới có quyền thay đổi số phận và cuộc đời chúng ta, “ví như Chúa chẳng xây nhà, thợ nề vất vả cũng là uổng công” (Tv
127,1).
Thứ hai
Suy niệm 1: Cv 6, 8-15
Sách công vụ tông đồ thuật lại cuộc tranh luận giữa
thầy phó tế Stêphanô với những người thuộc nhóm hội đường, gọi là hội đường của
“nhóm nô lệ được giải phóng”, gốc Cyrene và Alexandria, cùng với một số người
gốc Cilicia và Asia.
- Nguyên nhân xảy ra tranh luận là vì bất đồng quan
điểm, chung quanh vấn đề: đền thờ và lề luật. Khi ấy ông Stêphanô được đầy ân
sủng và quyền năng, đã làm những điềm thiêng dấu lạ lớn lao trong dân. Những
lời lẽ khôn ngoan do Thánh Thần ban cho ông khiến làm cho kẻ thù ông không thể
nào địch nổi.
- Kết quả là khi nghe những lời ấy, lòng họ giận điên
lên, và họ nghiến răng căm thù ông Stêphanô. Để hả cơn giận dữ vì đuối lý trước
lời lẽ khôn ngoan của Stêphanô, họ đã dùng đến hạ sách là xách động những con người
gian dối tố cáo Stêphanô về tội lộng ngôn, phạm thượng tới Thiên Chúa và
Maisen, để có cớ ném đá ông (x. Cv 6,14). Nhưng cho dù họ có dùng sức mạnh của
"tâm lý đám đông" hay chiêu trò tiểu nhân bỉ ỏi nhằm che đậy chân lý,
thì chân lý không hề bị dập tắt, trái lại vẫn chiếu sáng rạng ngời như ánh sáng
Thiên Thần trên khuôn mặt của vị phó tế Stêphanô mà họ nhìn thấy.
Trong đời sống cộng đoàn Họ đạo không thể nào mà không
xảy ra những bất đồng quan điểm về nhiều vấn đề. Những bất đồng này có thể làm
phương hại đến tình hiệp nhất. Đây đó, không ít những trường hợp chống đối và
tìm cách bôi xấu nhau.
Xin cho mỗi người trong Họ đạo chúng ta biết giữ được
một thái độ khách quan và thiện chí mở lòng tìm đến sự thật, dưới sự hướng dẫn
của lời Chúa nhờ ơn soi sáng của Chúa Thánh Thần. Nhờ đó cộng đoàn Họ đạo chúng
ta sẽ tránh được những cuộc cải vả hận thù đáng tiếc xảy ra.
Xin cho cộng đoàn họ đạo chúng ta luôn biết noi gương
cộng đoàn kitô hữu đầu tiên, biết hy sinh ý riêng, ích lợi cá nhân để xây dựng
tình hiệp nhất huynh đệ chân thành.
Suy niệm 2: Ga 6, 22-29
Tin mừng hôm nay, Chúa Giêsu đề cập đến hai loại thức
ăn. Thức ăn nhanh và thức ăn thường tồn. Thức ăn nhanh thì chỉ nuôi sống thể
xác nhưng mau qua, còn thức ăn thường tồn thì chẳng những nuôi dưỡng thể xác mà
cả tâm hồn; chẳng những bảo đảm sự sống đời này mà cả sự sông mai sau. Nhưng vì
chạy theo lối sống vội vàn nên chúng ta không thích chọn lựa thức ăn thường tồn
để ăn. Xin Chúa cho chúng ta đủ tỉnh táo để khôn ngoan chọn lựa.
Làm việc để tìm kiếm cơm bánh, nuôi dưỡng thân xác là
mục tiêu cơ bản nhất của con người. Nhưng con người không chỉ có nhu cầu ăn
uống mà con người còn có nhu cầu tinh thần và tâm linh nữa.
Tin mừng hôm nay, Chúa Giêsu mời gọi chúng ta phải
vượt lên những cái tầm thường của cuộc sống mau qua mà vươn lên những giá trị
vĩnh cửu. Muốn vươn lên giá trị sự sống vĩnh cửu, Chúa Giêsu mời gọi chúng ta
hãy “Đến” với Chúa và hãy “Tin” vào Ngài.
Đức Giêsu đã làm phép lạ bánh hóa nhiều để nuôi đám
đông. Cho thấy Ngài quan tâm đến nhu cầu của thân xác của con người. Nhưng Ngài
không dừng lại ở việc thỏa mãn nhu cầu cơ bản là “đói cho ăn, khát cho uống.” Cơm bánh chỉ là thứ
lương thực mau qua dành cho thân xác, chứ không phải là thứ lương thực đem lại
sự sống đời đời. Do đó, Ngài muốn ban cho con người thứ lương thực trường tồn,
đem lại sự sống vĩnh cửu.
Để có được của ăn mau qua, nuôi dưỡng thân xác, con
người phải ra công làm việc vất vã “đổ mồ hôi sót con mắt ” mới có của ăn. Để
có của ăn vĩnh cửu, nuôi dưỡng tinh thần và tâm linh, con người chỉ cần làm hai
việc: “Đến với” Chúa Giêsu và “Tin vào” Ngài.
Cái đói của thân xác không cồn cào bằng cái đói tinh
thần. Con người đói công bằng và hạnh phúc, đói yêu thương và kính trọng…Con
người khát niềm vui và bình an, cảm thông và sự thật.
Trong nơi sâu thẳm, con người đói khát “ai đó” để mình
yêu mến tôn thờ. Đức Giêsu mời ta hãy tin vào Ngài là Đấng được Thiên Chúa sai
đến. Hãy đến với Giêsu để bắt đầu được nếm thử tấm bánh của Ngài, vì chính Ngài
là Tình yêu, sự thật và bình an.
Xin cho chúng ta biết siêng năng đến với Chúa Giêsu
với niềm tin yêu, để chúng ta được chính Chúa nuôi dưỡng bằng Lời Chúa và Bánh
Thánh, là thứ lương thực không hư nát và đem lại sự sống đời đời.
Thứ ba
Suy niệm 1: Cv 7, 51-8,1a
Chính vì đặt trọn niềm tin vào Chúa Giêsu, bánh trường
sinh đem lại sự sống đời đời (x. Ga 6,35), mà thầy phó tế Stêphanô đã sẵn sàng
chấp nhận chịu nhiều thiệt thòi ngay cả hy sinh mạng sống mình, đó là điều mà
bài sách Cvtđ hôm nay nói đến.
- Với niềm tin vững vàng vào Đức Giêsu, bánh ban sự
sống, Thầy phó tế Stêphanô đã say mê rao giảng Tin mừng Đức Giêsu đã truyền
dạy, cho dù gíao huấn ấy có đi ngược lại với quan niệm cố hữu của hàng lãnh đạo
tôn giáo Do Thái thời bấy giờ.
- Với lòng tin mạnh mẽ vào Chúa Giêsu, nguồn sống đích
thực, ngài đã không ngần ngại nói lên sự thật, dù phải đối mặt với bao hiểm
nguy: thù ghét, đàn áp, khống chế, lên án và giết hại của giới chức lãnh đạo Do
Thái thời bấy giờ.
- Với đức tin kiên trung vào Đức Giêsu, tấm bánh nuôi
sống đời đời, nên cho dù phải đứng trước pháp đình, Stêphanô cũng mạnh dạn minh
chứng về Đức Giêsu là Con Thiên Chúa đã đến trần gian và đã chịu chết trên thập
giá để cứu chuộc loài người. Ngài cũng không ngần ngại vạch trần tội vong ân,
bội nghĩa của cha ông họ và của họ; đồng thời ngài cũng không ngừng nhắc đến
lòng nhân từ yêu thương của Thiên Chúa dành cho dân Người.
Lời lẽ khôn ngoan minh chứng niềm tin, cũng như lời
biện hộ đanh thép tố cáo tội ác của những kẻ muốn hãm hại ngài, càng khiến cho
đối phương tức giận đến sôi máu và quyết định đưa ngài ra ném đá tử hình. Dù
chịu cực hình đau đớn, nhưng lòng ngài vẫn chan chứa niềm vui, sự cảm thông và
tình yêu tha thứ theo gương vị Thầy Chí Thánh. Nên trước khi tắt thở, thánh
Stêphanô đã không quên cầu nguyện cho những kẻ giết hại ngài: “Lạy Chúa, xin
đừng chấp họ tội này. Nói thế rồi, ông an nghỉ".
Nguyện cho mỗi người trong chúng ta luôn xác tín mạnh
mẽ vào Chúa Giêsu là tấm bánh hằng sống, để chúng ta biết can đảm noi gương
Stêphanô sẵn sàng làm chứng cho niềm tin của mình. Và cũng xin cho chúng ta
cũng biết noi gương thánh Stêphanô có lòng bao dung sẵn sàng tha thứ cho những
ai làm hại ta. Biết can đảm lấy tình thương xóa bỏ hận thù, theo như lời dạy và
gương lành của Chúa Giêsu.
Suy niệm 2: Ga 6, 30-35
Giúp đỡ cơm áo gạo tiền, chỉ là phương tiện chứ không
phải là mục đích của các nhà truyền giáo. Mục đích của nhà truyền giáo là tạo
điều kiện để người khác có đủ sức đến gặp gỡ Chúa, đón nhận Chúa là lương thực
đích thực, mang lại sự sống vĩnh cửu. Đó là sứ điệp lời Chúa hôm nay nhắc nhở
chúng ta.
Để đủ sức tiến về đất hứa, Thiên Chúa đã ban cho dân
Do Thái manna làm của ăn. Nhưng họ cứ tưởng đó là bánh do Môsê ban cho họ. Để
có của ăn mang lại sự sống đời đời, Chúa Giêsu mời gọi dân chúng hãy tin vào
Ngài. Nhưng dân chúng lại đòi hỏi phép lạ như Môsê. Chúa Giêsu giải thích cho
họ biết Manna ngày xưa họ hưởng dùng nơi sa mạc không phải do Môsê ban cho, mà
là do chính Chúa thương ban để nuôi sống họ. Nhưng Manna chỉ là lương thực nuôi
dưỡng thể xác. Cha ông họ đã ăn Mana nhưng rồi cũng chết. Còn lương thực bảo
đảm đem lại cho họ sự sống vĩnh cửu mà Thiên Chúa ban cho họ chính là Đức Giêsu
(bánh trường sinh). Bởi lẽ Đức Giêsu là Con Thiên Chúa và cũng là Thiên Chúa
làm người. Trong Đức Giêsu được kết hợp bởi nhân tính và Thiên tính mang sự
sống vĩnh cửu. Do đó khi hiến thân mình làm của ăn, Chúa Giêsu trở nên lương
thực mang sự sống vĩnh cửu. Ai tin nhận và ăn lấy tấm bánh Đức Giêsu thì đồng
nghĩa với việc tham dự vào sự sống vĩnh cửu nơi Chúa Giêsu.
Nếu ngày xưa, Chúa ban cho dân Do Thái Manna làm của
ăn, nhờ đó họ đủ sức vượt qua sa mạc, tiến vào đất hứa; thì ngày nay, Chúa cũng
ban cho chúng ta lương thực là Mình Thánh Chúa, Bánh Bởi Trời đích thực làm của
ăn nuôi dưỡng chúng ta đủ sức tiến về nhà Cha.
Xin cho chúng ta đừng quá bận tâm vào cơm bánh, thứ
lương thực mau qua nuôi dưỡng thân xác ở đời này, bởi ăn rồi cũng phải chết.
Nhưng cho chúng ta biết lưu tâm tìm kiếm thứ lương thực làm no thỏa tâm hồn,
mang lại sự sống đời đời, đó chính là Mình và Máu Thánh Chúa Giêsu Kitô.
Suy niệm 3: Kính Thánh
Philipphê Và Giacôbê Tông Đồ
1Cr 15, 1-8; Ga 14, 6-14
Khi xây một ngôi nhà, trước hết trong đầu chúng ta
phải có mô hình, rồi mới thể hiện mô hình đó ra bản vẽ, sau đó chúng ta mới dựa
vào bản vẽ đó mà thực hiện. Tương tự như thế, để xây dựng người con Chúa, ta
phải theo mô hình. Mô hình đó là Đức Giêsu Kitô “Con Chúa” và “là đường, là sự
thật và là sự sống”. Thánh Philipphê và Giacôbê đã nghe lời Chúa và đã
xây dựng con người mình theo mô hình Đức Giêsu Kitô nên được thừa hưởng gia tài
hạnh phúc nước trời. Xin cho chúng ta biết xây dựng đời mình theo mô hình Đức
Giêsu Kitô theo gương hai thánh Philipphê và Giacôbê tông đồ.
Ước nguyện được nhìn thấy Thiên Chúa không chỉ là ước
nguyện của Philipphê và các tông đồ nhưng còn là ước mong của mỗi chúng ta.
Tin mừng hôm nay, Chúa Giêsu đáp ứng mong ước đó của
chúng ta bằng cách cho biết chính Người là hiện thân và là Thiên Chúa : “Ai
thấy Thầy là thấy Chúa Cha”, “ Thầy ở trong Chúa Cha và Chúa Cha ở trong Thầy”.
Do đó lời Người nói là nói lời Chúa Cha. Những việc
làm của Người chính là Chúa Cha làm trong Người. Nếu ai tin vào Người thì sẽ
làm được những việc Người làm và còn lớn lao hơn nữa, vì Người về cùng Chúa Cha
và sẽ ban ơn cho những ai tin vào Người.
Theo Đức Dalai-Lama có một điều cần quan tâm trong
giáo dục. Ngài nói: “trong Phật giáo, khi nói đến giáo huấn hay giáo thuyết,
chúng tôi nhìn ở hai mức độ:
- Mức độ thứ nhất liên quan đến các bản
văn.
- Mức độ thứ hai liên quan đến sự thể
nghiệm.
Liên quan đến sự thể nghiệm, điều rất quan trọng là
một người muốn dạy người khác, thì chính mình phải có kinh nghiệm tối thiểu về
điều mình giảng dạy, phải hoàn tất đoạn đường nào đó trong sự thể nghiệm thiêng
liêng. Như thế nó hoàn toàn khác với loại hình truyền thông khác, khi người ta
kể lại câu chuyện lịch sử hoặc một sử gia tuờng thuật lại những biến cố đã qua.
Trong trường hợp đó, người ta kể lại sự kiện mà không hề sống. Còn việc giảng
dạy về đời sống tâm linh, điều thiết yếu là người giảng dạy phải có một chút
thể nghiệm và kinh nghiệm bản thân”.
Chúa Giêsu không chỉ thể nghiệm mà Người còn chính là
mô hình là khuôn mẫu để mọi người noi theo “ Thầy là đường là sự thật
và là sự sống”. Chỉ những ai tin nhận và xây dựng cuộc sống mình trên mô
hình Đức Giêsu Kitô thì mới có được sự sống đời đời.
Xin cho chúng ta biết xây dựng đời kitô hữu mình trên khuôn mẫu là Đức Giêsu Kitô. Nghĩa là khi nói phải nói lời của Chúa. Khi làm thì làm việc trong Chúa và vì Chúa. Trong mọi sự luôn tin nhận và đi theo con đường Chúa Giêsu hướng dẫn.
* Lễ Kính Thánh Philipphê và
Giacôbê, Tông Đồ
Thánh Philipphê thưa với Chúa Giêsu: “Thưa
Thầy, xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha, như thế chúng con mãn nguyện”(Ga
14,8). Ước muốn của Thánh Philipphê cũng chính là niềm khát khao của con người
mọi thời vì: “chỉ trong Thiên Chúa mà thôi, hồn tôi mới được nghỉ ngơi
yên hàn” (Tv 62,1). Thế nên, dọc dài thời gian, xuất hiện rất nhiều bậc
hiền nhân đưa ra những phương cách, lời hay ý đẹp để giúp con người thấu đạt
Thượng Đế. Nhưng không một ai đưa con người đến được với Thiên Chúa; ngoại trừ
Chúa Giêsu, Đấng là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống. Chúa Giêsu xuất phát từ
Thiên Chúa, là dung nhan lòng thương xót của Thiên Chúa Cha. Chúa biết cách nói
về Thiên Chúa, dạy cho con người chân lý yêu thương đích thực. Hơn hết, Chúa
Giêsu chính là Con Đường để con người bước vào sự sống của Thiên Chúa.
Con Đường Giêsu đã được khẳng định rõ nét qua lời nói
và hành động của Chúa trong những tháng năm trên trần thế.
Người đời cho rằng của cải đời này là sự đảm bảo cho
cuộc sống thì Chúa Giêsu nói với chúng ta: “Đồ ngốc! Nội đêm nay người
ta sẽ đòi lại mạng ngươi, thì những gì ngươi sắm sẵn sẽ về tay ai?” (Lc
12, 20).
Con người cứ lo kiếm tìm danh lợi thú trần gian, Chúa
Giêsu lại đến trần không một nơi gối đầu để phục vụ và hy sinh mạng sống vì đàn
chiên.
Con người đối xử với nhau bội bạc, vô tình, tàn nhẫn;
Chúa Giêsu đến với mọi người bằng tình yêu và chân thành: “Ta đến để
cho chiên được sống và sống dồi dào” (Ga 10, 10).
Con người những tưởng đã tha thứ đủ khi tha đến bảy
lần thì Chúa Giêsu dạy phải tha thứ đến bảy mươi lần bảy.
Con người vô ơn quên tình yêu Thiên Chúa, bất tuân
lệnh Thiên Chúa; Chúa Giêsu vâng lời Chúa Cha và thực thi mọi phán quyết của
Thiên Chúa: “Này con đây, con đến để thực thi ý Ngài” (Dt 10,
9).
Chúa Giêsu là Đường Hoàn Hảo mà Chúa Cha gửi đến cho
con người với tất cả lòng thương xót. Chúa đã chết trên thập giá để cứu độ con
người: “Khi các ông giương cao Con Người lên, bấy giờ các ông sẽ biết
là Tôi Hằng Hữu” (Ga 8,12). Và Chúa Giêsu đã Phục Sinh để minh chứng
lời Chúa nói là chân thật: “Có lời Kinh Thánh chép rằng: Đấng Kitô phải
chịu khổ hình, rồi ngày thứ ba từ cõi chết sống lại; phải nhân danh Người mà
rao giảng cho muôn dân” (Lc 24, 46-47).
Lạy Chúa Phục Sinh, đường đời trăm phương ngàn lối, tất cả đều dẫn chúng con đi vào sự diệt vong. Chỉ duy Chúa là Đường đích thực đưa chúng con đến sự sống nơi cung lòng Chúa Cha vì Chúa là Thiên Chúa, là Đấng giàu lòng thương xót đã chết và phục sinh sự sống cho chúng con. Amen. St
* Lễ Kính Thánh Philipphê và
Giacôbê, Tông Đồ
Khao khát được biết Thiên Chúa Cha là khát vọng chính
đáng của con người, và cùng đích của con người chính là được đời đời chiêm
ngưỡng thánh nhan Cha. Chính vì thế mà sau khi Chúa Giêsu nói về Thiên
Chúa Cha, thánh Philípphê đã không ngần ngại thưa với Chúa Giêsu rằng: “Xin
Thầy tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha, như thế là chúng con đã mãn nguyện”.
Thấy Thiên Chúa Cha ư? Con mắt phàm tục không thể nhìn
thấy Thiên Chúa. Đó là điều được nói đến trong Cựu Ước, rằng không ai có thể
nhìn thấy Thiên Chúa mà còn sống: Môsê phải che mặt khi đối diện, Êlia chỉ được
nhìn thấy phía sau, các tổ phụ, thẩm phán và ngôn sứ chỉ được thấy Chúa qua các
thiên sứ hoặc các biến cố như mây, lửa… Và chính Chúa Giêsu cũng khẳng
định: “Không ai thấy Thiên Chúa bao giờ, nhưng phải nhờ Chúa Con mặc
khải cho”.
Mở đầu bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu nói: “Không
ai đến được với Cha mà không qua Thầy”.
Như thế, chỉ có Chúa Giêsu là mặc khải tròn đầy về
Thiên Chúa Cha. Câu trả lời cho Philípphê hôm nay chứng minh điều đó, đồng thời
mạc khải chắc chắn về mầu nhiệm Một Chúa Ba Ngôi: Ba Ngôi vừa hiện hữu tại thân
vừa hiện hữu hướng về đến duy nhất, như Chúa Giêsu nói: “Ai thấy Thầy
là thấy Cha, Thầy ở trong Cha và Cha ở trong Thầy”.
Vì thế Tin Mừng hôm nay giúp chúng ta hiểu rằng:
- Không phàm nhân nào nhìn thấy Thiên Chúa mà còn
sống.
- Không ai thấy Thiên Chúa bao giờ, trừ khi Chúa Con
mặc khải cho.
- Không ai đến được với Cha mà không qua Thầy.
- Chúa Giêsu là mặc khải tròn đầy về Chúa Cha, nên tất
cả mọi mặc khải khác đều phải quy về Chúa Giêsu và vâng phục Giáo Hội.
- Chúa Giêsu làm tất cả những gì mọi người cầu xin với
Chúa Cha nhân danh Chúa Giêsu.
Đó là tất cả những gì được nói tới trong bài Tin Mừng
hôm nay. Chúa Giêsu là đường, là sự thật và là sự sống. Đó là đức tin tông
truyền của Giáo Hội, vì thế không có con đường chui nào khác mà không qua Chúa
Kitô là Đấng Trung Gian duy nhất.
Những linh đạo qua Đức Mẹ và các thánh đều quy hướng
về Chúa Kitô. Mọi điều lớn lao mà các Kitô hữu làm được không phải do công
chính mình, mà là do niềm tin vào Đức Kitô.
Vì Chúa Giêsu ngự bên hữu Chúa Cha để ban ơn và chuyển
cầu, nên những ai tin vào Người còn làm được những việc lớn lao hơn. Cụ thể là
như các tông đồ, chỉ trong một bài giảng của Phêrô mà có tới 5000 người trở
lại, thậm chí có những lần khi thánh Phêrô đi qua cái bóng của ngài cũng làm
cho bệnh nhân khỏi bệnh…
Lạy Chúa Giêsu, với niềm khao khát như thánh Philípphê chúng con mừng kính hôm nay, xin cho chúng con được nhìn thấy Thiên Chúa Cha hiện hữu trong mọi nơi mọi lúc, đặc biệt trong mọi biến cố cuộc đời, để chúng con sống trọn niềm thảo hiếu với Người. Amen. St
Thứ tư
Suy niệm 1: Cv 8, 1-8
Cái chết của thầy phó tế Stêphanô là tiếng chuông báo
động khởi đầu cho cuộc bách hại gắt gao mà Gíao hội sơ khai phải gánh chịu.
Nguyên nhân chính gây ra cuộc bách hại là vì Giáo hội
sơ khai phát triển theo hướng tách ra khỏi Do Thái giáo. Bài giảng của phó tế
Stêphanô nêu lên tính cách tạm thời chuyển tiếp của tôn giáo Do Thái (x. Cv 7).
Nó phải nhường chỗ cho giá trị vĩnh cửu của tôn giáo do Đức Giêsu Kitô thiết
lập, một tôn giáo phổ quát không còn bị giới hạn trong một quốc gia hay một đền
thờ nào cả. Vì lời lẽ đó, Stêphanô phải trả giá cho sự thật mà ngài đã rao
giảng bằng chính mạng sống mình. Ngài đã bị ném đá cho đến chết và tiếng chuông
báo động cho những cuộc bách hại kitô hữu khốc liệt bắt đầu được khai mào.
Dưới cái nhìn tự nhiên, thì cuộc bách hại này là biến
cố đau thương của Gíao hội sơ khai. Nhưng với cái nhìn đức tin thì chính cuộc
bách hại ấy lại mang một ý nghĩa hết sức to lớn trong sự quan phòng kì diệu của
Thiên Chúa.
- Qua cuộc bách hại ấy cho thấy lời Chúa Giêsu
phán: "Tôi tớ không trọng hơn chủ nhà. Nếu họ đã bắt Thầy, thì họ
cũng sẽ bắt bớ anh em; nếu họ tuân giữ lời Thầy, thì họ cũng tuân giữ lời anh
em. Tại vì danh Thầy mà họ sẽ làm cho anh em tất cả những điều đó, bởi vì họ
không biết Ðấng đã sai Thầy." (Ga 15, 20) đã được ứng nghiệm.
- Chính cuộc bách hại ấy mà các môn đệ và các tín hữu
phải tản mác về các vùng miền quê của Giuđa và Samaria để hoạt động. Phó-tế
Philipphê thì xuống vùng Samaria và thành công trong việc rao giảng Tin Mừng
tại đó. Cuộc phân tán này trở thành cơ hội cho các Kitô hữu đem hạt giống Tin
Mừng đi gieo vãi khắp nơi (x. Cv 11, 19-21).
- Trong cuộc bách hại ấy cho thấy một đức tin kiên
trung vào Chúa Giêsu của các Kitô hữu non trẻ. Họ sẵn sàng chịu mọi gian lao
thử thách và can đảm nhận lấy cái chết để minh chứng cho niềm tin. Đúng như ai
đó đã nói: "Thiên Chúa vẽ đường thẳng với những nét cong"; hay “khi
Thiên Chúa đóng cửa chính thì Ngài mở ra cửa sổ”.
Tin tưởng vào sự quan phòng kì diệu của Chúa, nên
những khi gặp đau khổ, chúng ta đừng bao giờ phàn nàn, kêu trách Chúa; cũng
đừng bao giờ than thân trách phận hoặc chán nản, buông xuôi, nhưng hãy tin
tưởng, cậy trông và gia tăng cầu nguyện xin Chúa trợ giúp.
Xin cho tất cả chúng ta biết cảm tạ Chúa vì đã ban cho
Gíao Hội những vị chứng nhân anh dũng đã can đảm gieo vãi Tin Mừng của Chúa
khắp nơi. Xin cho mỗi người trong Họ đạo chúng ta luôn ý thức bổn phận loan báo
tin mừng để mọi người có cơ hội nhận biết và tin vào Đức Kitô.
Suy niệm 2: Ga 6, 35-40
Tin mừng hôm nay cho chúng ta biết, Chúa Giêsu đến
trần gian là để thi hành thánh ý Chúa Cha: Cứu độ và ban cho con người sự sống
muôn đời. Tuy nhiên chỉ những ai đến và tin nhận Ngài là Đấng Thiên Sai là bánh
bởi trời mới đáng được hưởng sự sống trường sinh Ngài mang đến. Xin Chúa củng
cố niềm tin nơi chúng ta để ta năng đến với Người.
Để giúp dân chúng hiểu về thứ bánh trường sinh là
chính Người, Chúa Giêsu đã mạc khải cho họ biết về nguồn gốc, mục đích và ý
nghĩa về Người. Chúa Giêsu khẳng định cho dân chúng biết nguồn gốc về
Người: “Tôi từ trời mà xuống”. Ngầm ý minh chứng rằng: Nếu
ngày xưa Thiên Chúa ban Manna từ trời xuống, thì ngày nay, Thiên Chúa cũng ban
Chúa Giêsu xuống từ trời. Như thế Chúa Giêsu chính là Bánh bởi trời ban. Nếu
xưa kia mục đích Thiên Chúa ban manna là để làm lương thực nuôi tất cả dân Do
Thái lưu lạc trong sa mạc, thì ngày nay, Chúa Giêsu cũng cho biết mục đích Ngài
đến sa mạc trần gian cũng là để thi hành ý Cha, nuôi sống tất cả mọi người,
không để mất một ai. Nếu xưa kia trong sa mạc, dân chúng đã tin vào Thiên Chúa
và nghe lời Môsê xem Manna là bánh nuôi sống họ trên đường về đất hứa; thì hôm
nay, Chúa Giêsu cũng mời gọi họ đón nhận và tin vào Ngài chính là tấm bánh
trường sinh nuôi dưỡng và thêm sức để họ tiến về quê trời mà Chúa hứa ban.
Khi Chúa Giêsu khẳng định: “Chính Tôi là bánh
trường sinh”, Ngài muốn quả quyết rằng, chỉ duy mình Ngài mới là lương
thực và là sự sống cho mọi người, vì chính Ngài là Thiên Chúa, Đấng tạo dựng và
thông ban sự sống cho muôn loài.
Thiên Chúa đã ban cho chúng ta sự sống trần gian và sự
sống đời đời. Sự sống trần gian được nuôi dưỡng bằng Manna và cơm bánh. Sự sống
đời đời phải được nuôi dưỡng bằng Mình Thánh Chúa.
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, Chúa chính là nguồn sống và
là Đấng ban sự sống đời đời. Xin cho chúng con biết gắn bó mật thiết với Chúa
qua việc tin và đón nhận Thánh Thể Chúa vào lòng, để chính nguồn sự sống đời
đời của Chúa nơi bí tích Thánh Thể nuôi dưỡng chúng con.
Thứ năm
Suy niệm 1: Cv 8, 26-40
Muốn biết Đấng Ki-tô là ai? thì phải tìm đến Kinh
Thánh, như thánh Giê-rô-ni-mô đã quả quyết: "Không biết Kinh Thánh là
không biết Chúa Ki-tô".
Trong bài đọc I, cho biết: Viên thái gíam Ethiopia chỉ
có thể biết được Chúa Kitô khi ông yêu thích tìm đọc Thánh kinh. Nhưng nếu đọc
Thánh kinh mà không được giải thích bởi Gíao Hội thì cũng không thể hiểu đúng ý
nghĩa điều mà Thánh kinh muốn nói. Nhờ sự hướng dẫn của vị phó tế Philipphê và
dưới sự tác động của Chúa Thánh Thần nên viên Thái Gíam đã hiểu đúng đoạn sách
(x. Is 53,7-8 ) mà ông đang đọc ám chỉ về "Chúa Giêsu là Người Tôi
Trung, Ngài chịu đựng đau khổ cho con người, để cứu chuộc con người khỏi chết
và cho con người được sống muôn đời. Để được hưởng những đặc quyền này, con
người phải tin vào Đức Kitô và chịu Phép Rửa." Nên viên Thái Gíam
đã tin và xin nhận lãnh phép rửa với lòng đầy hoan hỷ, tiếp tục cuộc hành
trình…
Đúng như điều Chúa Giêsu quả quyết: "Chẳng
ai đến với tôi được, nếu Chúa Cha là Đấng đã sai Tôi, không lôi kéo người
ấy." (Ga 6,44). Viên Thái Gíam được sự lôi kéo bời Thiên Chúa nên
ông đã tìm đến đọc Thánh kinh, nhờ sự giải thích của vị phó tế Philípphê, người
của Gíao hội, dưới sự tác động của Thánh Thần nên ông đã tin và chịu phép rửa.
Xin cho chúng ta biết bắt chước viên thái giám: siêng
đọc Lời Chúa, khiêm tốn lắng nghe lời Chúa qua sự hướng dẫn của các vị chủ
chăn. Và nhờ ơn soi sáng của Chúa Thánh Thần càng ngày chúng ta thêm hiểu biết
lời Chúa, yêu mến Chúa và đặt trọn niềm tin vào Chúa hơn, hầu xứng đáng đón
nhận ơn cứu độ mà Chúa thương ban.
Suy niệm 2: Ga 6, 44-51
Tiếp tục đề tài Bí Tích Thánh Thể, Tin mừng hôm nay
Chúa Giêsu xác quyết chính Ngài là bánh từ trời xuống, bánh hằng sống, ai ăn sẽ
được sống muôn đời. Nhưng để đến và đón nhận sự sống của Ngài cần phải được
Chúa Cha ban ơn trợ giúp. Xin Chúa thương ban ơn giúp sức cho chúng ta, để
chúng ta tin nhận và đến cùng Chúa Giêsu nguồn ban sự sống đời đời.
Tin mừng hôm nay, Chúa Giêsu tiếp tục kêu gọi chúng ta
đến với Ngài và tin vào Ngài. Bởi chính Người là bánh từ trời, bánh hằng sống.
Ai đón nhận Ngài thì sẽ được sống đời đời. Nhưng để đến được với Chúa, chúng ta
phải được Chúa Cha lôi kéo. Tự sức ta không thể đến với Chúa được, vì con người
chúng ta hèn mọn và tội lỗi. Mà muốn được Chúa Cha lôi kéo, chúng ta phải đón
nhận giáo huấn của Chúa qua việc lắng nghe và thi hành Lời Chúa dạy. Chính Chúa
Giêsu là Lời của Chúa Cha. Lời Chúa Cha là Lời ban sự sống cho con người. Vì
thế đến được với Chúa Giêsu là “Lời”, ta tiếp nhận sự sống từ nơi Chúa Cha.
Nhiều người cho mình đã chọn Chúa, tin kính Chúa và
thường xuyên đến với Chúa là do khả năng và nổ lực của bản thân mình. Nhưng
thật sai lầm, vì không ai có thể tin nhận và đến với Chúa nếu không cậy nhờ ơn
ban của Chúa Cha lôi kéo người ấy.
Xin Chúa thương lôi kéo chúng ta siêng năng đến với
Chúa nơi Bí Tích Thánh Thể, cũng như trung thành lắng nghe và thực hành lời
Chúa dạy. Nhờ đó chúng ta được Chúa ban sự sống đời đời.
Thứ sáu
Suy niệm 1: Cv 9, 1-20
Mỗi ngày có 24 giờ, trong đó có biết bao là thay đổi.
Sự thay đổi số phận con người có khi cũng lắm bất ngờ! Hôm qua tội lỗi, hôm nay
trở nên tốt lành; hôm qua nghèo khổ, hôm nay trở nên giàu sang, hôm qua đầy tớ,
hôm nay là ông chủ…và có thể ngược lại. Vận mạng con người thay đổi cũng bởi
nhiều lý do khác nhau: có khi do một lời nói, một ánh mắt, một nụ cười, một
gương sáng, một lời cầu nguyện chân thành hay một biến cố vui buồn, thành công
thất bại nào đó xảy ra trong cuộc sống.
Xin đừng để chúng ta quá đau buồn về những thất bại
xảy ra trong cuộc sống, cũng như đừng quá tự mãn về những thành công của mình.
Nhưng trên hết hãy khiêm tốn “ký thác đường đời cho Chúa, tin tưởng vào Người,
Người sẽ ra tay” (Mt 6, 25-34).
Sách Cvtđ hôm nay thuật lại biến cố ngã ngựa bất ngờ,
làm thay đổi cuộc đời của Sao-lô, nhờ gặp gỡ Đức Giêsu. Sách Cv cho biết:
Sao-lô, quê ở Tác xô, là người Do-thái trí thức, thông thạo nhiều thứ tiếng
miền Do-thái và Hy Lạp. Vốn là một biệt phái nhiệt thành, Saolô thường đi lùng
sục bắt bớ đạo Chúa, tham gia vào vụ giết thánh Stêphanô. Sau khi nhận được thư
giới thiệu của vị thượng tế, chàng trai Sao-lô hăng máu phóng ngựa như bay rong
ruổi khắp các nẻo đường thành Đa-mát để truy bắt các Ki-tô hữu đem về
Giê-ru-sa-lem trị tội. Hành động ấy Sao-lô xem là nhiệt thành với lề luật Do
Thái giáo đúng như lời Chúa Giêsu đã nói: “Có lúc, những người bắt bớ
các con, cứ tưởng rằng đó là việc tôn thờ Thiên Chúa” (Ga16, 2). Nhưng
không ngờ đang lúc ông hăng máu phóng ngựa truy cùng, diệt tận các kitô hữu
trên đường Đa-mat, bất ngờ một luồng ánh sáng từ trời chiếu xuống bao pbủ lấy
ông, khiến ông ngã xuống đất. Lúc đó ông nghe có tiếng nói:"Sa-un,
Sa-un, tại sao người bắt bớ Ta?". Ông hỏi: "Thưa Ngài,
Ngài là ai?". Người ấy đáp: "Ta là Giêsu mà ngươi đang
bắt bớ". Nhưng không ai trông Chúa Giêsu. Sau đó Sao-lô được người ta
đưa vào một căn nhà trong thành Đa-mát với tình trạng mắt ông bị mù. Tại đây
Sao-lô được chữa lành đôi mắt và nhận lãnh Chúa Thánh Thần, nhờ việc đặt tay
của Kha-na-ni-a, người được Chúa Giêsu sai đến. Thế là sau ba ngày ông không
nhìn thấy, cũng chẳng ăn uống được gì nay ông đứng dậy chịu phép rửa, rồi ăn
uống và khỏe lại. Từ đó đời ông được thay đổi!
Từ một con người trung thành với quan niệm duy Do Thái
giáo, nay Phaolô lại thay đổi trở nên con người say mê Giêsu đến độ ngài
nói: “kể từ khi tôi biết Đức Giêsu Phục Sinh, tôi coi mọi sự như phân
bón. Kể từ khi biết Đức Giêsu, tôi coi mọi sự như thua lỗ bất lợi cả trước cái
lợi tuyệt vời là được biết Đức Giêsu Kitô Chúa tôi” (Pl 3, 8-9).
Nếu trước đây Sao-lô tìm mọi cách để tiêu diệt những
người theo Chúa Giêsu, thì nay Phao-lô lại hăng say rao giảng Tin mừng để đưa
mọi người đến cùng Giêsu. Lòng nhiệt thành rao giảng Tin mừng của Chúa đã trở
thành phương châm sống của ông: "khốn cho tôi nếu tôi không rao
giảng tin mừng." (1Cr 9,16).
Trong cuộc đời chúng ta cũng vậy, lắm khi một biến cố,
một dấu chỉ nào đó xảy ra làm ta cảm thấy khó chịu, đau đớn lòng, nhưng có khi
đó lại chính lại là hồng ân đổi mới. Giúp chúng ta trưởng thành hơn trong đức
tin và dạng dày hơn trong cuộc sống nhờ ơn ban của Chúa.
Xin Chúa cho con biết nhìn các biến cố bằng cặp mắt
đức tin, để chúng con không ngã lòng, buông xuôi khi gặp thử thách, thất bại;
Và xin cho chúng con cũng đừng bao giờ tự mãn khi thành công. Vì cuộc đời có
lắm đổi thay!.
Suy niệm 2: Ga 6, 52-59
Thiên Chúa dựng nên con người có hồn và xác. Phần xác
muốn sống phải ăn cơm bánh hằng ngày; phần hồn muốn sống phải rước Mình Máu
Thánh Chúa. Mình Máu Thánh Chúa chính là của ăn nuôi sống linh hồn ta. Xin cho
chúng ta biết yêu mến và quý trọng của ăn thiêng liêng mà Chúa Giêsu tặng bằng
cách dọn mình xứng đáng và siêng năng đến rước Chúa nơi bàn tiệc Thánh.
Nhân gian thường nói “Ăn gì thì bổ cái đó”, là một
thực tế của sự sống luân chuyển trong thân xác con người và các tạo vật.
Nếu ăn nhiều thịt thì áp xuất máu sẽ tăng lên và tính
tình thường hay nóng nảy. Ngược lại ăn rau, củ, quả nhiều, thì cơ thể cảm thấy
nhẹ nhàng, tính tình cũng điềm đạm hơn. Đó là kinh nghiệm bình thường ở những
cơ thể cũng bình thường, ngoại trừ những cơ thể bất thường thì có thể khác.
Căn cứ vào kinh nghiệm đó, chúng ta có thể hiểu được
lời Chúa Giêsu phán dạy: "Ta là bánh hằng sống từ trời xuống; ai ăn
bánh này thì sẽ sống đời đời. Và bánh Ta sẽ ban, chính là Thịt Ta, để cho thế
gian được sống... Ai ăn Thịt Ta và uống máu Ta, thì ở trong Ta, và Ta ở trong
kẻ ấy". Đúng vậy, Chúa Giêsu Kitô không chỉ có bản tính nhân loại, mà
còn mang bản tính Thiên Chúa trong Ngài, nên thịt và máu Ngài ở trong trạng
thái của sự sống đời đời.
Khi ăn thịt và uống máu Ngài, một kiểu nói khiến những
người Do Thái đương thời với Chúa Giêsu phải rùng mình sợ hãi và bỏ đi, và
những người thời nay không tin Chúa Giêsu thì cho đầu óc những người Công Giáo
là điên rồ. Nhưng ngược lại, lại rất quen thuộc thường tình và trở nên vô cùng
quan trọng đối với sự sống tinh thần và thiêng liêng của mọi Kitô hữu, nhất là
những người Công Giáo.
Người công giáo chẳng những tin vào Lời Chúa Giêsu
phán về việc ăn thịt và uống máu Ngài, nhưng còn có kinh nghiệm ăn thịt và uống
máu ấy hằng ngày, để cảm nghiệm sự trưởng thành trong đời sống tinh thần của
mình ở mức độ đời đời thế nào. Vì thế trên cả thế giới, cứ vài giây đồng hồ lại
có một Thánh Lễ để cung cấp cho trên 1 tỷ người Công giáo sự sống trường sinh
là thịt và máu Chúa Giêsu. Bất cứ ai đến ăn thịt và uống máu Ngài, đều cảm nhận
sự bình an khôn tả, nhiều khi nhận được cả sự chữa lành thể xác nữa.
Bí tích Thánh Thể, lương thực thần lương mang sự sống
đời đời. Xin cho chúng ta biết tin tưởng và khao khát tìm đến đón nhận chính
nguồn lương thực này, hầu đem lại cho chúng ta nguồn bình an và sự sống đời
đời. (st)
Thứ bảy: Ga 6, 60-79
“Anh em có muốn bỏ Thấy không?”. Đây không chỉ là câu
hỏi Giêsu dành cho các tông đồ xưa nhưng còn cho mỗi chúng ta hôm nay. Ta có
theo Chúa hay không? Phải dứt khoát không thể nửa chừng, nước đôi. Chọn theo
Chúa ta sẽ được sống. Chính Chúa mới đem lại cho chúng ta phúc trường sinh.
Xin cho chúng ta biết thân thưa với Chúa như thánh
Phêrô: “Bỏ thầy con biết đến với ai? Thầy mới có những lời ban sự sống đời
đời”.
Kết quả diễn từ về Bí Tích Thánh Thể của Chúa Giêsu
hầu như bị thất bại. Dân chúng thì bỏ đi. Nhiều môn đệ thì cảm thấy khó chịu,
lẩm bẩm: “Lời gì mà chướng tai thế?”. Ông ta làm sao lấy thịt
mình cho người ta ăn được? họ tỏ ra chán ngán và rút lui. May thay, Simon Phêrô
thay mặt nhóm 12 tuyên tín vào Chúa Giêsu: “Thưa Thầy, bỏ Thầy thì
chúng con biết đến với ai? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời. Phần
chúng con, chúng con đã tin và nhận biết rằng chính Thầy là Đấng Thánh của
Thiên Chúa.” Thật là an ủi và ấm lòng Chúa Giêsu biết bao!
Tin vào Bí Tích Thánh Thể luôn là thử thách lớn lao
chẳng những đối với dân chúng và các môn đệ xưa, mà cho cả những người kitô hữu
chúng ta ngày nay. Làm sao chúng ta có thể tin nhận Chúa Giêsu lại hiện diện
nơi tấm bánh đơn sơ, bé nhỏ? Làm sao Chúa Giêsu lại biến bánh và rượu trở nên
thịt và máu Ngài để nuôi sống chúng ta? Nếu không được Chúa ban ơn đức tin.
Tin Chúa quyền năng làm được mọi sự. Tin vào tình yêu
Thiên Chúa dành cho chúng ta: Chính vì tình yêu, Chúa dựng nên chúng ta; chính
vì tình yêu Chúa xuống thế làm người ở với chúng ta; chính vì tình yêu Ngài đã
hiến thân chịu chết để cứu chuộc chúng ta; chính vì quá yêu loài người nên Ngài
đã biến bánh và rượu trở nên thịt máu Ngài nuôi dưỡng và ở lại mãi trong ta, để
ban sự sống đời đời cho những ai tin nhận Ngài.
Xin cho mỗi lần tham dự thánh lễ, chúng cảm nhận được
tình thương vô vàn mà Chúa dành cho chúng ta qua Bí Tích Thánh Thể; cho chúng
ta ý thức dọn tâm hồn cho xứng đáng để đón nhận Chúa vào ở trong lòng chúng ta.