SUY
NIỆM LỜI CHÚA TUẦN VI PHỤC SINH
CHÚA
NHẬT VI PHỤC SINH A
Ga
14, 15 - 21
Người đời thường nói:
“Yêu là khổ, không yêu thì lỗ, thà chịu khổ chứ không chịu lỗ”. Nhưng cái khổ
lớn nhất không phải là yêu mà là bị người mình yêu từ chối tình yêu. Đúng vậy, yêu
mà bị phản bội thì đau tê tái lòng!
Chúa Giêsu đã yêu
thương chúng ta đến nỗi đã thí mạng mình vì chúng ta và mong muốn chúng ta đáp
lại tình yêu của Ngài. Nhưng nhân loại hình như đã hững hừ trước tình yêu của
Chúa. Vì thế Ngài tha thiết kêu mời chúng ta: “Anh em hãy ở lại trong tình yêu
của Thầy…, bằng cách tuân giữ giới răn của Thầy”. Tuân giữ giới răn Chúa truyền
dạy, khi ấy ta sẽ cảm nhận được niềm vui trọn vẹn. Đó chính là sứ điệp lời Chúa
hôm nay muốn nói với chúng ta.
Tin mừng hôm nay, Chúa
Giêsu tha thiết mời gọi chúng ta: “Anh em hãy ở lại trong tình thương
của Thầy”. Thánh Gíoan định nghĩa “TC là Tình Yêu”, mà Đức Giêsu
chính là hiện thân của Chúa Cha, cho nên “Ai
thấy Thầy là thấy Chúa Cha…Thầy ở trong Chúa Cha và Chúa Cha ở trong Thầy.” (Ga 14, 8-10). Nên
những lời nói và việc làm của Chúa Giêsu đã diễn tả cho chúng ta biết về dung mạo
của một vị TC giàu lòng thương xót như thế nào.
- Chính tình yêu, Chúa
Giêsu chấp nhận sinh ra mang thân phận con người để ở giữa loài người chúng ta.
- Chính tình yêu, Chúa
Giêsu đã chấp nhận chịu đói, chịu khát, chùn chân mỏi gối bôn ba đi khắp các
nẻo đường đất nước Do Thái để rao giảng Tin mừng, làm nhiều phép lạ cứu chữa cho
những ai đau khổ.
- Cũng chính vì yêu,
Chúa Giêsu đã chấp nhận đi vào con đường thập giá, chịu đau khổ và sẵn sàng đón
nhận cái chết đau đớn trên thập giá vì tội lỗi chúng ta. Rồi Chúa đã phục sinh
vinh hiển, mang đến niềm vui và hy vọng sống lại cho tất cả chúng ta.
- Vì quá yêu thương
chúng ta nên Chúa Giêsu muốn ở lại mãi với ta nên Người đã ban lời giáo huấn
yêu thương. Nhất là đã thiết lập các bí tích, đặc biệt là bí tích Thánh Thể,
qua đó Chúa ở lại mãi với chúng ta.
Tình yêu Chúa thật quá
cao vời và vĩ đại, sẵn sàng chấp nhận mọi gian nan thử thách, hy sinh đau khổ đến
nỗi chấp nhận cái chết đau thương trên thập tự giá vì loài người chúng ta và để
cứu độ chúng ta, với mong muốn duy nhất là được “ở lại” nơi sâu thẳm nhất trong
tâm hồn của mỗi chúng ta.
Tình yêu đáp lại tình
yêu, ân tình đền đáp ân tình, nên điều Chúa mong mỏi lớn nhất là chúng ta hãy
tích cực đáp lại tình yêu của Ngài với lời mời gọi thiết tha:“Hãy ở lại
trong tình thương của Thầy”.
Ở lại trong tình thương
của Chúa phải được thể hiện cụ thể qua việc tuân giữ các giới răn của Ngài. Vì
thế mà thánh Phaolô đã nói với tín hữu Rôma: “Không sống theo luật…, là
sống phản với Thánh Linh, mà Thánh Linh chính là Tình Yêu Thiên Chúa”.
Thánh Gioan cũng nói: “Ai giữ luật Chúa thì ở lại trong Ngài và Ngài ở
lại trong kẻ ấy”. Không ai có thể nói tôi yêu mến Chúa mà không thực hiện
lời Ngài cả.
Kinh nghiệm cho thấy,
khi tôi yêu mến ai thì bất cứ việc to, việc nhỏ, việc nặng, việc nhẹ người ấy
nhờ tôi, tôi sẵn sàng làm; có khi người ấy không nhờ, tôi cũng làm, miễn sao
đẹp lòng người mình yêu.
Như thế muốn ở lại
trong tình yêu Chúa, chúng ta phải thực hành lời Chúa. Nghĩa là thực hiện điều
Chúa truyền dạy, mà lời dạy của Chúa là giới răn yêu thương. Trung thành sống
trọn tình mến Chúa, yêu người thì ta mới xứng đáng được ở lại trong Chúa và khi
đó chúng ta sẽ có được niềm vui trọn vẹn nhờ được sống trong tình yêu của Chúa Giêsu
mà xứng đáng được Chúa Cha yêu mến.
Suy niệm 2:
Tin mừng hôm nay trình
thuật cho chúng ta biết, trước khi chia tay với các môn đệ để đi vào cuộc khổ
nạn, cái chết, sống lại và lên trời, trong bầu khí thân tình, Chúa Giêsu đã hứa
sẽ ban cho các môn đệ một Đấng bảo trợ là Chúa Thánh Thần đến để giúp các ông
thi hành sứ mạng làm chứng nhân cho Chúa. Ngài còn mời gọi các ông “hãy ở lại
trong tình yêu của Ngài” qua việc đón nhận và thi hành giới luật yêu thương.
Vậy trong thánh lễ hôm
nay, chúng ta xin CTT ban ơn giúp sức để ta thực hành lời di chúc tâm quyết của
Chúa Giêsu bằng cách tíhc cực thực thi giới luật yêu thương của Chúa để lan tỏa
tin mừng tình thương của Người đến vời mọi người.
Với mong muốn thực thi thánh
ý Chúa trong đời sống, giờ đây chúng ta cùng nhau tìm hiểu sứ điệp mà Chúa muốn
gửi đến với chúng ta qua 3 bài đọc hôm nay:
- Bài đọc 1, trích sách
Cvtđ: Do thánh Luca biên soạn, ghi lại những sinh hoạt trong GH tiên khởi cũng
như những chặng đường truyền giáo ban đầu của các môn đệ. Đoạn sách hôm nay cho
biết khi những hoạt động làm chứng nhân cho Chúa của các môn đệ tại Giêsusalem
gặp nhiều khó khăn và bách hại bởi những người Do Thái giáo, thì các kitô hữu
tản mác ra các vùng biên. Trong đó có phó tế Philipphê đi về Sammari, tại đây ông
rao giảng, khiến cho nhiều người tin nhận và chịu phép rửa. Hay tin đó hai tông
đồ Phêrô và Gioan đã đến đây để thăm hỏi, động viên các tín hữu, nhất là để đặt
tay trao ban Thánh Thần xuống trên họ, bởi vì họ chưa nhận lãnh Chúa Thánh Thần.
Qua đây cho thấy hoạt
động của CTT trong GH rất linh động. Điều mà chúng ta cho là trở ngại, thất bại
thì TC lại an bài rất khôn ngoan để lời Chúa vượt qua khỏi vùng biên cách nhanh
chóng, nhờ đó mà có nhiều người đón nhận tin mừng và tin nhận Chúa Kitô nên họ đã
chịu phép rửa tại vùng đất Sammaria. Tin tưởng và vâng theo sự hướng dẫn của CTT,
nên chúng ta đừng bao giờ nản lòng khi gặp khó khăn, trở ngài vì tin rằng với
quyền năng của Chúa thì Ngài có thể dễ dàng biến nguy thành cơ, bất lợi trở nên
thuận lợi…
- Bài đọc 2, trích thư
thứ nhất của thánh Phêrô. Qua đoạn thư này, thánh Phêrô chỉ cho các Kitô hữu
phải ứng xử thế nào cho phù hợp với những ai chống lại niềm tin của chúng ta:
(1) Ta phải tỏ ra thái độ dịu dàng, mềm dẻo mà trả lời về những chấp vấn về
niềm tin của chúng ta cách chân thành và hiền hòa. (2) Luôn kiên trì nhẫn nại
trong đời sống tốt lành trong mọi hoàn cảnh, nhờ đó mà những ai mang định kiến
thù ghét và làm hại chúng ta phải cảm thấy hỗ thẹn vì nhận thấy đời sống tốt đẹp
của chúng ta.
Đây phải là cung cách
ứng xử của người Kitô hữu của chúng ta trong cuộc sống hàng ngày với những ai
chưa có cảm tình với niềm tin của chúng ta. Qua đời sống hiền hòa và lòng đạo
đức, chúng ta chắc chắn sẽ lay động và thay đổi cái nhìn ác cảm của những người
không cùng niềm tin tôn giào với chúng ta.
- Bài phúc âm hôm nay,
thánh Gioan ghi lại những lời di chúc rất thân tình của Chúa dành cho các môn
đệ trước khi Ngài rời xa các ông để bước vào cuộc khổ nạn, cái chết, phục sinh
và thăng thiên. Hiểu được nỗi buồn của các môn khi phải chia tay với mình, Chúa
Giêsu đã chấn an các ông bằng cách an ủi và hứa ban CTT, đấng bảo trợ đến ở mãi
với các ông. Nhầt là Ngài đã mời gọi các ông hãy “ở lại trong tình yêu của Ngài”.
Cách cụ thể để được ở lại trong tình yêu của Ngài, Chúa Giêsu nhắc nhở các ông
là phải đón nhận và thực hành điều răn yêu thương mà Ngài trao ban.
Vì thế khi mở lòng đón
nhận lời dạy bảo của Chúa Giêsu và tích cực thực hiện giới luật yêu thương của
Chúa là chúng ta sẽ cảm nhận được sự hiện diện của Chúa trong cuộc đời mình.
Tuy nhiên để thực hiện giới luật yêu thương với tự sức chúng ta không thể làm
được mà cần có ơn ban của CTT nâng đỡ và thúc đẩy.
Vậy chúng ta hãy xin
Chúa Thánh đến ở trong ta và ban ơn sức mạnh của Người để ta đủ sức và can đảm
thi hành điều luật yêu thương của Chúa chỉ dạy. Thực hiện điều đó ta mới chứng
thực rằng ta yêu mến Chúa thật. Nhờ thế ta mới xứng đáng trở thành môn đệ đích thức
của Người và qua đó mà được Chúa Cha yêu mến. Amen.
Thứ hai: Cv 16, 11-15; Ga 15, 26-16, 4
Tin mừng hôm nay, thánh Gioan ghi lại những lời trăn
trối đầy yêu thương của Chúa Giêsu dành cho các môn đệ trước khi Ngài rời xa các
ông để bước vào cuộc khổ nạn, chịu chết, sống lại và lên trời.
Đoạn tin mừng hôm nay ghi lại hai lời trăn trối rất quan
trọng mà Chúa Giêsu để lại cho các môn đệ:
1. Hứa ban Chúa Thánh Thần cho các môn đệ.
Để động viên và an ủi các môn đệ trong tình cảnh đau
buồn của kẻ ở người đi, Ngài hứa sẽ
không bỏ rơi các môn đệ như những đứa con mồ côi, mà Ngài sẽ ban cho các ông
một Đấng Phù Trợ khác, cũng là Thần Chân Lý đến ở với các ông luôn mãi, đó là Chúa Thánh Thần. Chúa Thánh Thần sẽ
hướng dẫn và bảo trợ các ông trong sứ vụ làm chứng nhân cho Chúa sau này.
2. Nhắc nhở các ông về sứ mạng làm chứng nhân cho
Chúa.
Vì các tông đồ là những người “đã ở với Chúa Giêsu
từ ban đầu”, nên lời chứng của các tông đồ có giá trị, dễ thuyết phục người
nghe. Tuy nhiên để khỏi bị vấp ngã trong sứ vụ sau này, Chúa cũng báo trước cho
các môn đệ biết, sẽ gặp nhiều khó khăn và thử thách, bởi sự chống đối của người
đời vì họ không hiểu và không nhận biết Chúa Cha và Ngài: “Người ta sẽ loại
các con ra khỏi hội đường. Đã đến giờ kẻ giết các con tưởng làm thế là phụng sự
Thiên Chúa; và vì họ không biết Cha, cũng không biết Thầy.” Nhưng
hãy an tâm thi hành sứ mạng, vì có Chúa Thánh Thần là Đấng Phù Trợ và là Thần
Chân Lý luôn ở bên bảo vệ, che chở và hướng dẫn các ông.
3. Vai trò phù trợ của Chúa Thánh Thần
được minh chứng cách cụ thể qua trình thuật hoạt động truyền giáo của tông đồ
Phaolô trong bài đọc 1 hôm nay.
Sách Cvtđ ghi nhận, cuộc hành trình truyền giáo thứ
hai của Phaolô đang lúc bị trắc trở vì CTT ngăn cản không cho ông đi xuống phía
nam và cũng không cho ngài đi lên bắc nên buộc ngài phải rẽ sang hướng tây,
xuống tàu để vào vùng đất Châu Âu. Để giúp cho Phaolô khỏi phải bỡ ngỡ không
biết đi đến đâu để truyền giáo, Chúa Thánh Thần đã đưa dẫn một chàng thanh niên
Macêđônia đến với Phaolô và mời gọi ngài đến Philipphê mà rao giảng (các nhà
nghiên cứu cho rằng chàng thanh niên Macêđônia đó là thầy thuốc Luca, bởi vì kể
từ lúc ấy, trình thuật của sách Cvtđ chuyển sang dùng đại danh từ “chúng ta”
một cách bất ngờ).
Phái đoàn truyền giáo bấy giờ gồm 4 người: Xila,
Timôthê, Luca và Phaolô đến thành Philipphê là trung tâm của tỉnh Macêđônia, thuộc
quyền cai trị của chính quyền Rôma, có thể nói đây là địa điểm đầu tiên thuộc vùng
đất Châu Âu. Tại đây Chúa Thánh Thần lại tiếp tục an bài cho Phaolô gặp được “một
bà tên là Lyđia, buôn vải gấm, quê ở Thyatira, có lòng thờ Chúa”, bà sẵn sàng
mở lòng để đòn nhận lời rao giảng của Phaolô và đã chịu phép rửa cùng với
những người trong gia đình bà. Bà cũng là người hiếu khách nên đã nài
xin Phaolô cùng đoàn truyền giáo đến ở nhà bà mà thi hành sứ vụ: “Nếu các ngài
xét thấy tôi đã nên tín đồ của Chúa, thì xin đến ngụ tại nhà tôi.”. Nhờ vậy
mà Phaolô có điều kiện để nhanh chóng thành lập cộng đoàn tín hữu tại
Philipphê. Đây được xem là cộng đoàn tiên khởi bên vùng đất Châu Âu.
Sứ mạng làm chứng nhân cho Chúa là bổn phận và trách
nhiệm của mỗi tín hữu chúng ta. Nhưng để làm chứng có kết quả tốt ngoài việc
nhiệt tình hết lòng với sứ vụ, ta còn phải cần phải biết khiêm tốn lắng nghe sự
hướng dẫn của Chúa Thánh Thần và sự cộng tác của nhiều người với niềm tin tưởng,
phó thác vào sự an bài của Chúa.
Suy niệm 2:
Phúc âm tuần này, cách
cụ thể hôm nay đề cao vai trò của CTT trong sứ mạng làm chứng cho Chúa Kitô.
Ngài là Đấng Phù Trợ và là Thần Chân Lý nên Ngài sẽ hướng dẫn và nâng đỡ cho
các môn đệ thực thi sứ mạng làm chứng cách có hiệu quả nhất. Sứ mạng làm chứng
hay loan báo tin mừng cũng là nhiệm vụ Chúa trao ban cho mỗi người kitô hữu
chúng ta. Vậy chúng ta hãy cầu xin CTT hướng dẫn và trợ giúp ta thi hành thật tốt
sứ mạng quan trọng này.
Lịch sử của GH trãi qua
hơn 2000 năm cho thấy, việc loan báo tin mừng lúc nào cũng gặp phải những khó
khăn, chống đối. Có những chống đối đến từ bên ngoài nhưng cũng có những khó khăn
xuất phát từ bên trong GH. Tuy nhiên không vì thế mà GH chùn bước và bỏ cuộc. Kinh
nghiệm giúp chúng ta hiểu rằng, để làm tốt sứ mạng này, ta cần phải lưu tâm đến
những điều do Chúa Giêsu chỉ dạy:
- Lưu tâm đến vai trò
quan trọng của CTT, bởi “Ngài là Đấng Phù Trợ và là Thần
Chân Lý bởi Cha mà ra”, Ngài sẽ hướng dẫn, bảo vệ và bên đỡ chúng ta trong
mọi hoàn cảnh. Vì thế mà chúng ta cần phải luôn cầu xin và nghe theo sự hướng
dẫn khôn ngoan của CTT.
- Phải tích cực làm
chứng nhân cho Chúa trong nhẫn nại và kiên trì, bằng lời nói
và việc làm cụ thể. Đức thánh Gíao Hoàng Phaolô VI nói: “Người thời nay tin vào
các chứng nhân hơn là thầy dạy, và nếu họ có tin vào thầy dạy là vì các thầy dạy
ấy đã là những chứng nhân”.
Chính thánh Phêrô cũng đã mời gọi các tín hữu đang sống trong hoàn
cảnh chịu bách hại:“hãy can đảm trả lời mọi chấp vấn cho những ai thù ghét mình với
giọng điệu hiền hòa và lòng kính trọng. Nhất là phải
luôn sống tốt lành ngay chính theo
lương tâm hướng
dẫn. Được như vậy mới làm cho những kẻ thù ghét và bách hại mình
phải xấu hổ vì đã đối xử không tốt với chúng ta.”
(x. 1 Pr 3,15-18).
Nguyện xin CTT nâng đỡ, hướng dẫn và thúc giục chúng ta nỗ lực thi hành
sứ mạng làm chứng cho Chúa trong mọi hoàn cảnh, với mong muốn danh thánh của
Chúa được mọi người biết đến và tin nhận. Amen.
Thứ ba: Cv 16, 22-34; Ga 16, 5b-11
Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu tiếp tục cho các môn đệ
biết vai trò và sứ mạng của Chúa Thánh Thần. Ngài là Thần Chân Lý nên Ngài sẽ vạch
ra cho thế gian thấy được những sai lầm của họ. Chúa Thánh Thần đến sẽ chứng
minh cho thế gian nhận ra ba thứ sai lầm:
1. “Về tội
lỗi”: đối với người Do Thái xưa, đó là tội đã không tin vào
Đức Giêsu là Đấng Cứu Thế, nên họ đã không nghe và sống theo giáo huấn Người hướng
dẫn. Còn đối với chúng ta ngày nay, mặc dầu chúng ta tin Chúa, nhưng vì kiêu căng
chúng ta lại thích làm theo ý riêng mình hơn là sống theo ý muốn của Chúa. Từ đó
đưa dẫn chúng ta đi vào con đường lầm lạc, tội lỗi. Chúa Thánh Thần sẽ cho chúng
ta nhận ra điều đó.
2. “Về sự công chính”:
đối với người Do Thái, vì không nhìn nhận Chúa Giêsu là Đấng Công Chính nên họ đã
lên án và giết chết Ngài. Đối với chúng ta ngày nay, do ảnh hưởng bởi chủ nghĩa
tương đối nên chúng ta dễ dàng bóp méo hình ảnh về một Thiên Chúa chân thật. Hơn
nữa, do bị ảnh hưởng bởi giới tục hóa, nên con người thời
nay dễ dàng bị chủ nghĩa vô thần, tiền bạc, khoái lạc cuốn trôi. Đức Thánh Giáo
hoàng Gioan Phaolô II đã từng nhận định: “Tội
lớn nhất hiện nay của nhân
loại là con người đang
đánh mất dần cảm thức về tội lỗi.”.
3. “Về việc xét xử”:
ngày xưa Thượng Hội đồng Do Thái đã xử án tử Chúa Giêsu và nhiều người Do Thái đã
đồng tình với bản án ấy, bởi vì được xử không chỉ bởi phiên tòa sơ thẩm, phúc
thẩm mà còn là giám đốc thẩm, một cơ quan có thẩm quyền cao nhất. Tuy nhiên sau
cái chết và sự phục sinh của Chúa Giêsu, họ mới nhận ra đó là bản án sự sai lầm
vì không dựa vào công lý mà lại dựa trên dư luận và hận thù. Chúng ta ngày nay
nhiều khi cũng dựa vào dư luận và cảm tính nên có cái nhìn không đúng về người
khác dẫn đến những sai lạc tai hại.
Đoạn sách Cvtđ hôm nay cũng cho biết, do thánh Phaolô
trục xuất thần Ốp ra khỏi người đầy tớ gái, đụng chạm đến túi tiền của chủ cô
ta, vì từ nay cô ta không còn khả năng bói toán làm lợi cho người chủ này nữa,
nên họ đã túm lấy Phaolô và Xila, lôi đến quảng trường, đưa ra trước nhà chức
trách mà tố cáo Phaolô và Xila là người Do Thái đã gây xáo trộn trong thành phố,
vì đã truyền bá những tập tục chống lại người Rôma. Nên cả đám đông chống đối
hai ông, các quan tòa thì tức giận ra lệnh đánh đòn Phaolô và Xila nhừ tử rồi nhốt
hai ông vào trong ngục, giao người canh giữ cẩn thận. Dầu vậy, Phalô và Xila luôn tin tưởng vào sự quan phòng của Chúa, nên hai ông vẫn lạc quan ca hát và
cầu nguyện. Với vai trò bảo trợ, CTT đã ra tay giải thoát hai ông thoát khỏi xiềng
xích và nhà tù cách lạ lùng, Ngài còn cảm hóa cả viên cai ngục và cả gia đình ông
tin theo Chúa Giêsu, với niềm hy vọng vào ơn cứu độ, nhờ lời giảng dạy của Phaolô. Hơn
hết, CTT còn soi sáng cho quan tòa nhận ra sự sai lầm của mình nên ông đã xin lỗi
Phaolô và Xila rồi ra lệnh thả hai ngài. Phaolô trở lại nhà bà Lyđia để thăm và
khuyên nhủ các tín hữu. Sau đó ngài rời Philipphê để đến Thêxalônia.
Xin cho chúng ta luôn biết tin tưởng phó thác vào sự
hướng dẫn khôn ngoan của Chúa Thánh Thần. Nhất là cho chúng ta luôn biết khiêm
tốn nhận ra những lầm lỗi, yếu đuối của mình và can đảm sửa đổi đời sống cho ngày càng hoàn thiện hơn.
Suy niệm 2:
Chúa Giêsu biết sự ra đi của Ngài về với Chúa Cha sẽ
để lại một khoản trống rất lớn đối với các môn đệ, khiến cho các ông phải u sầu
vì không còn được Thầy ở bên, mặt giáp mặt, theo nghĩa hữu hình. Biết được điều
đó nên Người đã chấn an các môn đệ và hứa ban CTT đến ở với các ông. CTT là
Đấng Phù Trợ nên Ngài có vai trò bên vực và bảo vệ các môn đệ, qua việc “chứng
minh rằng thế gian sai lầm” ở ba điểm:
- Sai lầm thứ nhất là “về tội lỗi”, vì họ đã không
tin vào Đức Giêsu là đấng cứu độ.
- Sai lầm thứ hai là “về sự công chính”, vì không tin
nhận Người đến từ Chúa Cha và những lời giảng dạy của Người là chân lý.
- Sai lầm thứ ba là “về án phạt”, vì thủ lãnh thế
gian này đã bị xét xử. Cho thấy uy quyền TC nơi Đức Giêsu và hậu quả của việc
chống đối Người.
Qua đoạn Tin Mừng, chúng ta có thể
rút ra được những bài học này là mỗi người chúng ta, cần phải khiêm tốn nhìn
nhận về mình còn nhiều sai sót lỗi lầm, bởi vì không ai là hoàn hảo cả. Chúng ta luôn cần phải
nhờ ơn Chúa Thánh Thần soi sáng hướng dẫn, ta mới thấy rõ và thấy đúng được những lầm
lạc của mình. Việc nhận ra những sai lầm là điều rất cần thiết và rất hữu ích
để chúng ta kịp thời chấn chỉnh lại đời sống mà thăng tiến bản thân cho phù hợp thánh
ý TC.
Lạy Chúa Thánh Thần,
Ngài đang hiện diện từng giây phút trong đời sống chúng con. Thế mà, lắm lúc chúng con đã
quên mất sự hiện diện của Ngài. Tuy nhiên, chúng con biết Chúa vẫn rất yêu
thương chúng con, Ngài không rời bỏ chúng con ngay cả lúc chúng con lãng quên
Ngài. Chúng con thật lòng xin lỗi Chúa và xin Chúa tiếp tục ban ơn soi sáng, để
chúng con nhận ra những sai lầm, yếu đuối, tội lỗi của mình mà chấn chỉnh lại đời
sống cho đẹp lòng Chúa hơn. Amen.
Thứ tư: Cv 17, 15. 22-18,1; Ga 16, 12-15
Suy niệm 1:
Tin mừng hôm nay tiếp tục đề cập đến vài trò và sứ mạng
của CTT. Ngài có vai trò tiếp nối sứ mạng của Chúa Giêsu, giúp các môn đệ cũng
như chúng ta nhận ra được sự thật toàn vẹn. Xin cho chúng ta biết mở lòng đón
nhận CTT vào trong tâm hồn để Ngài hướng dẫn chúng ta đến với thật toàn vẹn.
Trong suốt 3 năm theo Chúa Giêsu bôn ba trên khắp mọi
nẻo đường Palestina để rao giảng tin mừng, các môn đệ đã nghe biết bao lời giáo
huấn của Chúa Giêsu và chứng kiến biết bao phép lạ Ngài làm, thế nhưng lúc ấy
các ông không hiểu hay không hiểu hết chân lý do Chúa Giêsu truyền dạy. Nên có lần các ông thốt lên: “Lời này chướng tai quá! Ai mà nghe nổi?” (Ga
6,60).
Mãi đến khi Chúa Giêsu sắp về cùng Chúa Cha, vậy mà các
ông vẫn không hiểu hết những lời giảng dạy của Ngài. Dầu vậy Chúa Giêsu vẫn kiên
nhẫn chấp nhận sự giới hạn của các ông với hy vọng thời gian và nhờ ơn sủng của
CTT, các ông sẽ hiểu được những lời Ngài giảng dạy.
Qủa thật, trước đây có nhiều điều các môn đệ không hiểu
nỗi, nhưng sau khi đón nhận CTT trong ngày lễ ngũ tuần, các môn đệ đã thay đổi cách lạ
lùng. Các ngài đã nhận ra chân lý của tin mừng nên đã sẵn sàng sống chết để làm chứng cho chân
lý đã tin nhận.
Con người chúng ta hay kiêu căng tự mãn cho rằng mình
hiểu biết tất cả, nhưng thật ra chúng ta rất giới hạn, chỉ biết ra một phần của
sự thật. Bầu trời thì bao la, kiến thức thì mênh mong như đại dương, ta làm sao
hiểu hết được mọi lãnh vực trong đời sống; nhất là những chân lý mầu nhiệm làm sao ta có
thể suy thấu nếu không được sự hướng dẫn và soi sáng của CTT.
Vậy xin Chúa Thánh Thần thanh luyện tâm hồn ta nên trinh
trong, để lương tâm ta luôn trong sáng, ngỏ hầu ta có thể dễ dàng nghe được tiếng
nói của CTT nơi tâm hồn chúng ta mà, nhận ra chân lý toàn vẹn do Chúa Giêsu giảng
dạy. Amen.
Suy niệm 2:
Cả cuộc đời của Đức Giêsu là lời mạc
khải tròn đầy về Thiên Chúa, về kế hoạch và đường lối cứu độ của Ngài, nhưng
không phải tất cả những gì Đức Giêsu nói và những việc Đức Giêsu làm được các
môn đệ hiểu, để đến với sự thật toàn vẹn.
Đức Giêsu trong Tin mừng hôm nay đã
khẳng định với các môn đệ: “Thầy còn nhiều điều phải nói với anh em, nhưng
bây giờ anh em không có sức chịu nổi. Khi nào Thần Khí sự thật đến, Người sẽ dẫn
anh em đến sự thật toàn vẹn.” Như
thế, để hiều tất cả những gì Đức Giêsu giảng dạy cách toàn vẹn, các môn đệ cần
đến sự soi sáng và hướng dẫn của Thánh Thần.
Vì thế, trước khi đi vào cuộc thương
khó, chịu chết, sống lại và đi về nhà Cha, Đức Giêsu đã nói với các môn đệ về
Thần Khí sự thật, về vai trò của Người trong việc mạc khải. Các môn đệ sẽ hiểu
hết tất cả những gì Đức Giêsu mạc khải, và nhất là sẽ đến được với chân lý toàn
vẹn nhờ Thần Khí sự thật. Quả vậy, đúng như lời Đức Giêsu nói, Thần Khí sự
thật được ban xuống bởi Đức Giêsu từ Chúa Cha cho các môn đệ trong ngày lễ Ngũ
Tuần.
Nhờ sự xuất hiện của Thần Khí sự
thật, không những các môn đệ đã hiểu, đã đến được với chân lý toàn vẹn, mà các
ngài còn đủ khôn ngoan, can đảm và sức mạnh để rao giảng và làm chứng cho tin mừng
của Chúa.
Sách Cv kể rằng, lần đầu tiên Phêrô
rao giảng sau khi lãnh nhận Thánh Thần vào ngày lễ Ngũ Tuần, đã có hơn
3000 người xin lãnh nhận phép rửa.
Những lời rao giảng của các ông vừa
khôn ngoan, vừa mạnh mẽ, vượt lên trên khả năng tự nhiên của các ông. Phêrô chỉ
là người làm nghề chài lưới, Matthêu là người thu thuế,... vậy mà rao giảng,
viết sách y như một nhà thông thái. Làm được những việc lớn lao cả thể ấy,
không phải do sức riêng, nhưng do Thánh Thần.
Đức Giêsu là mạc khải tròn đầy của
Thiên Chúa, nhưng mạc khải ấy chỉ được hiểu đầy đủ, trọn vẹn nhờ Thần Khí sự
thật được ban xuống theo đúng lời hứa của Đức Giêsu. Xin cho mỗi tâm hồn tín hữu Chúa luôn mở ra và được đổ
đầy Thần Khí sự thật, để ai nấy đều hiểu được mạc khải của Đức Giêsu và nhất là
được Đức Giêsu dẫn đến với sự thật toàn vẹn. Amen.
Thứ năm: Cv 18, 1-8; Ga 16, 16-20
Tin mừng hôm nay, Chúa Giêsu nói với các môn đệ về
những vui buồn trong đời sống. Niềm vui và nỗi buồn là lẽ thường tình trong cuộc
sống bất tất trong cuộc đời này, nên ta cần phải bình tỉnh đón nhận trong niềm
hy vọng và phó thác vào tình thương và quyền năng của Chúa.
Xin Chúa cho chúng ta đừng bao giờ thất vọng khi gặp
đau buồn và cũng đừng phá phấn khích khi gặp được niềm vui, nhưng luôn biết giữ
được sự quân bình trong mọi hoàn cảnh của đời sống với lòng tin tưởng phó thác
vào sự quan phòng của Chúa Giêsu phục sinh luôn ở cùng chúng ta.
Chúa Giêsu biết rằng sự ra đi về với Chúa Cha sẽ làm
cho các môn đệ đau buồn vì không thấy Ngài, Tuy nhiên nỗi buồn ấy sẽ biến thành
niềm vui vì Ngài về cùng Chúa Cha và sẽ bảo vệ, nâng đỡ, hỗ trợ các môn đệ tích
cực hơn. Nhất là mở ra một tương lai sáng ngời cho niềm hy vọng vào sự sống mai
sau.
Trong thế gian này, không ai tránh khỏi những vui buồn.
Tuy nhiên có những niềm vui chóng vánh, sau đó để lại nỗi buồn vô hạn bởi đó
chỉ là niềm vui của thế gian. Nhưng có những nỗi buồn khiến ta tê tái lòng
nhưng chưa hẳn là tăm tối, vì phía bên kia đường hầm tăm tối là ánh sáng rạng
ngời của niềm vui.
Chúa Giêsu cũng từng trãi qua những đau buồn tột cùng
của kiếp người nhưng với niềm tin tưởng và phó thác vào quyền năng và tình
thương Chúa Cha nên Ngài đã đón nhận với thái độ an nhiên và niềm hy vọng vào sự
phục sinh và mang đến ơn cứu độ cho nhân loại.
Vì thế ta đừng quá phấn khích khi có được niềm vui chóng
qua của thế gian, vì thường sau khi lao vào những cuộc vui ấy, ta dễ dàng đánh
mất chính mình, hậu quả tai hại là để lại nơi tâm hồn ta một sự trống vắng, bất
an và chán chường.
Xin cho chúng ta biết đón nhận những đau buồn vốn xảy
ra cách thường tình trong cuộc đời này. Nhưng trong những lúc ấy xin cho chúng
ta biết kiên nhẫn đón nhận với niềm tin và hy vọng vào sức mạnh và tình thương
của Chúa Giêsu Phục, tin rằng chúng ta sẽ dễ dàng vượt qua vì “ơn Ta đủ cho
con”. Nhờ đó mà nỗi buồn sẽ biến thành niềm vui. Amen.
Thứ sáu: Cv 18, 9-18; Ga 16, 20-23a
Tin mừng hôm nay, Chúa Giêsu dùng hình ảnh người mẹ
sắp sinh con để sánh ví với nỗi buồn-niềm vui của người môn đệ Chúa nơi trần
gian này.
Xin cho chúng ta biết tích cực đón nhận những nghịch
cảnh xảy ra trong đời với niềm tin tưởng và hy vọng vào sự phục sinh vinh quang
của Chúa Giêsu Kitô.
Cuộc sống chúng ta có nhiều niềm vui, có những niềm
vui chóng qua nhưng cũng có những niềm vui lâu dài, bền vững.
Có những niềm vui đến từ vật chất, khiến lòng ta cảm thấy
vui, vì nó đáp ứng được những đòi hỏi ham muốn của thể xác. Nhưng niềm vui ấy chóng
qua.
Có những niềm vui đến từ những giá trị tinh thần, khiếm
tâm hồn ta cảm thấy hạnh phúc vì cảm nếm được những điều ngọt ngào và mới mẽ
trong đời sống phong phú này. Nhưng xét cho cùng niềm vui đến từ giá trị tinh
thần rồi cũng qua đi, bởi vì nó chỉ là niềm vui do thế gian ban tặng.
Có một thứ niềm vui tồn tại vĩnh viễn, niềm vui này không
ai lấy mất được. Đó là niềm vui trong Chúa mà Chúa Giêsu nói đến trong bài tin
mừng hôm nay.
Các thánh tử đạo cũng trãi qua những đau khổ và ngay
cả hy sinh mạng sống mình, nhưng các ngài cảm thấy chan chứa niềm vui dầu phải
bước ra pháp trường chịu chết. Bởi lẽ, các ngài có Chúa trong tâm hồn.
Dịch Covid-19 là kinh nghiệm cho chúng ta nhận ra điều
ấy, đau khổ, mất mác nhưng không làm ta mất đi niềm tin và hy vọng. Là người tín
hữu ta luôn tin rằng ánh sáng luôn chiếu tỏa phía sau con đường hầm tăm tối. Chúa
có cách để viết đường thẳng từ những đường cong.
Niềm vui mà Chúa Giêsu nói đến không phải là niềm vui
gây ra đau khổ cho bản thân và người khác; nỗi buồn của người môn đệ Chúa không
phải là nỗi buồn gặm nhắm con tim và gây ra đau khổ cho người khác, mà là nỗi buồn
trong niềm tin và hy vọng vào một tương lại tốt đẹp, tựa như người phụ nữ sắp
sinh con với niềm vui và hy vọng vào tương lại tuyệt đẹp chờ đợi phía trước khi
biết được có một sự sống chào dời.
Chúa Giêsu cũng đã trãi qua đau buồn nhưng nỗi buồn
đó lại đem đến niềm vui ơn cứu rỗi cho nhân loại sau cái chết và sự phục sinh của
Người.
Chúng ta chỉ có niềm vui ấy khi chúng ta đi theo con
đường Chúa đi, nghe theo giáo huấn do Chúa chỉ dạy và sống với ơn thánh do Chúa
thương ban.
Thứ bảy: Cv 18, 23-28;
Ga 16, 23b-28
Tin mừng hôm nay Chúa Giêsu nói đến sự liên kết mật
thiết giữa Chúa Cha và chúng ta, qua vai trò trung gian của Ngài. Nên Ngài khuyên
các môn đệ cũng như chúng ta hãy cầu xin với Chúa Cha, nhân danh Ngài với lòng
tin tưởng sẽ được Chúa Cha lắng nghe và ban cho chúng ta có được niềm vui trọn
vẹn.
Ý thức điều đó, chúng ta hãy siêng năng cầu nguyện với
Chúa Cha nhờ danh Chúa Giêsu, đó là sứ điệp được nhấn mạnh trong tin mừng hôm
nay.
Ta có thể chia đoạn tin mừng hôm nay làm hai phần:
1. Chúa Giêsu mời gọi các môn đệ hãy năng tưởng đến
Chúa Cha mà dâng lên Người những lời nguyện xin. Tuy nhiên những lời nguyện xin
ấy phải được hiệp nhất trong Ngài, tin chắc sẽ đẹp lòng Chúa Cha và sẽ được Chúa
Cha lắng nghe và nhận lời. Nhưng hình như các môn đệ ít năng tưởng đến Chúa Cha
và ít khi cầu xin với Người. Lời nhắc bảo này của Chúa Giêsu cũng nhằm đến chúng
ta, vì chúng ta cũng ít khi nhớ đến Chúa Cha để cầu xin với Người. Vậy chúng ta
hãy ghi nhớ điều Chúa Giêsu chỉ dạy, mà hiệp thông với Ngài trong lời cầu xin với
Chúa Cha.
2. Chúa Giêsu nói cho ta biết lý do tại sao Chúa Cha
nhận lời cầu xin của chúng ta.
- Bởi vì Chúa Cha luôn yêu thương chúng ta con cái của
Người: “Chính Cha yêu mến các con, bởi vì chúng con yêu mến Thầy”.
- Chúng ta được Chúa Giêsu cứu chuộc bằng giá máu của
Người, mà Chúa Giêsu là con yêu dấu Chúa Cha “Thầy bởi Thiên Chúa mà ra”.
Nên khi nhân danh Chúa Giêsu mà cầu xin là Chúa Cha sẽ nghe lời cầu xin của chúng
ta.
- Chúa Giêsu từ Chúa Cha mà đến thế gian và từ thế
gian mà trở về cùng với Chúa Cha “Thầy bởi Cha mà ra, và đã đến trong thế
gian, rồi bây giờ Thầy bỏ thế gian mà về cùng Cha”, từ đó mở đường
cho chúng ta đến được với Chúa Cha. Hơn nữa khi ngự bên hữu Chúa Cha trong vinh
quang nước trời, Chúa Giêsu sẽ không quên chúng ta “Thầy đi để dọn chỗ cho
các con. Và khi Thầy đã ra đi và dọn chỗ cho các con rồi, Thầy sẽ trở lại đem
các con đi với Thầy, để Thầy ở đâu thì các con cũng ở đó.
(Ga 14, 3)
“Tựa như một thái tử sống trong một vương quốc thịnh
vượng, hùng cường, giàu sang, Thái Tử ấy có một vị vua cha rất nhân từ, bao dung
và sẵn lòng giúp đỡ con dân nghèo khổ. Thái Tử ấy đến thăm và sống với dân nghèo
nên cảm thương tìm mọi cách để cứu giúp họ. Nay Thái Tử ấy về lại với vua cha nên
tha thiết kêu gọi dân chúng gửi lời cầu xin vua cha, bởi Thái Tử tin chắc chắn
vua cha sẽ ban phúc cho họ nhờ nhân danh Thái Tử vì vua cha hài lòng về điều đó.”.
Đó cũng là điều mà Chúa Giêsu muốn nói với chúng ta hôm
nay. Vậy chúng ta cũng hãy tin tưởng cậy dựa vào công
nghiệp Chúa Giêsu mà năng cầu xin với Chúa Cha trong niềm tin tưởng và yêu mến,
tin chắc rằng Chúa Cha sẽ sẵn sàng ban cho chúng ta dồi dào ơn phúc, để cuộc đời
chúng ta có được niềm vui trọn vẹn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét