SUY NIỆM LỜI CHÚA TUẦN XXVI THƯỜNG NIÊN
Lm Viki
CHÚA
NHẬT XXVI THƯỜNG NIÊN A
Mt 21,
28-32
Có thể nói con đường xa nhất vẫn là con đường từ miệng
đến tay. Đúng vậy, để biến lời nói thành việc làm cụ thể quả là một khoảng cách
xa vời. Đó cũng là lời Chúa nhắc nhở chúng ta qua phần phụng vụ lời Chúa hôm
nay. Xin cho chúng ta biết nói ít làm nhiều và biết biến những lời tuyên xưng
ngoài miệng trở thành những việc làm cụ thể trong cuộc sống đức tin mình.
Những câu đố vui:
1. Làm thế nào để phân biệt người Việt Nam và người nước
ngoài?
Thưa cần phải dựa vào 3 yếu tố sau đây: 1 là đi chậm; 2 là
ăn nhanh; 3 là đái công khai.
2. Làm sao phân biệt được đàn ông và đàn bà Việt Nam?
Thưa dựa vào 2 yếu tố: Đàn ông tắm nhưng không thay quần;
còn đàn bà thì thay đồ nhưng không hề tắm bao giờ.
3. Để phân biệt được đâu là người Việt, người Trung Quốc,
người Nhật và người Mỹ, người ta dựa vào hai yếu tố nào?
Thưa đó là “Nói” và “Làm”; Người Mỹ: nói gì thì làm đấy; Người
Trung Quốc: làm rồi mới nói; Người Nhật: nói trước rồi mới làm sau; Còn người
Việt Nam: nói một đàng làm một ngã.
Phụng vụ lời
Chúa hôm nay cũng nói đến sự khác biệt không phải tâm tính giữa nam và nữ, giữa
văn hóa đông và tây và khác biệt lối sống của những vùng miền, nhưng là sự khác
biệt giữa Thiên Chúa và con người, đúng như lời tiên tri Isaia đã nói: “Như trời
cao hơn đất thế nào, thì đường lối Ta vượt trên đường lối các ngươi, và tư tưởng
Ta cũng vượt trên tư tưởng các ngươi thế ấy” (Is 55, 9).
1.
Bài đọc 1 hôm nay, ngôn sứ Êdêkien đề cập đến
sự khác biệt rất lớn giữa đường lối TC và con người.
Con người thì hay cao
ngạo cho rằng đường lối mình thì chính trực hơn cả đường lối của TC. Vì thế mà
có người nghĩ rằng: trước đây tôi đã sống “công chính” rồi nên tôi không cần phải
cố gắng sống công chính nữa. Bấy nhiêu thôi cũng đủ để TC ban thưởng nước trời
cho tôi. Nhưng ngôn sứ Êdêkiên cảnh cáo họ đừng bao giờ tự hào bởi những
việc làm quá khứ mà chễnh mãn với cuộc sống hiện tại sẽ rất nguy hiểm: “Khi người công chính từ bỏ đường công chính
và phạm tội ác, nó sẽ phải chết”. Ngược lại cũng có người cho rằng mình đã lỡ
phạm tội rồi nên đâm ra bi quan chán nản, muốn buông xôi nên ở lì trong tội. Với
những người này, ngôn sứ Êdêkiên khuyến khích họ hãy tin tưởng vào lòng bao
dung và ân sủng của TC mà sám hối, đổi mới đời sống với niềm hy vọng vào một
tương lai tốt đẹp : “Nếu kẻ gian ác bỏ đàng gian ác nó đã đi, và thực thi công
bình chính trực, nó sẽ được sống.”
2. Còn bài Tin mừng hôm
nay, Chúa Giêsu cho biết tư tưởng của TC khác xa với tư tưởng con người.
Con người thì trọng lời nói
hơn việc làm; lý thuyết thích hơn thực hành. Các thượng
tế và kỳ lão luôn tự hào cho mình là người công chính và có quyền giảng dạy,
buộc dân chúng phải làm theo. Chúa Giêsu không bác bỏ điều đó, nên có lần Người
đã kêu mời dân chúng hãy làm theo những gì họ dạy. Tuy nhiên bên cạnh đó, Chúa
cũng cảnh báo dân chúng không nên làm theo những việc họ làm. Bởi họ dạy một
đàng lại làm một ngã. Nói thì đúng, làm thì sai. Dạy sống đạo đức, nhưng họ lại
cư xử bất nhân với người khác. Nguy hiểm nhất là lại “họ bó những gánh nặng mà chất lên vai người ta, nhưng chính họ thì
không buồn động ngón tay vào. Họ làm mọi việc cốt để cho
thiên hạ thấy.” (Mt 23, 4).
Với câu chuyện về hai
người con. Người con thứ nhất tuy ban đầu nói
“không” trước lời mời gọi vào làm vườn nho của cha, nhưng sau đó anh ta lại hối
hận và đã “đi làm” theo ý muốn của người cha. Còn người con thứ hai thì ngoan
ngoãn nói lời “xin vâng” trước lời kêu gọi vào làm vườn nho của người cha,
nhưng thực tế thì sau đó anh ta lại “không đi làm” theo như những gì anh ta nói.
Chúa Giêsu cho chúng ta hiểu rằng vườn nho
nước trời chỉ dành cho những ai biết làm theo thánh ý Thiên Chúa, chứ không dành
ban tặng cho người chỉ biết vâng vâng, dạ dạ: "Không
phải bất cứ ai thưa với Thầy: "Lạy Chúa! lạy Chúa! " là được vào Nước
Trời cả đâu! Nhưng chỉ ai thi hành ý muốn của Cha Thầy là Đấng ngự trên trời, mới
được vào mà thôi.” (Mt 7, 21).
3.
Cuối cùng, thư của thánh Phaolô gửi cho tín hữu Philipphê chỉ cho ta biết đâu mới
là tư tưởng và đường lối đích thực mà ta cần hướng tới.
Thánh Phaolô khuyên tín
hữu dùng đức ái để tạo sự hiệp nhất trong cộng đoàn. Tránh khuynh hướng lấy
mình làm thướt đo cho mọi giá trị của đời sống. Bởi với cái nhìn chủ quan thì chưa
bao giờ chuẩn xác. Cũng đừng bao giờ lấy người khác làm đối tượng để so sánh với
mình để rồi tự ti mặc cảm phân bì ghen ghét khi thấy mình thua kém người khác
hay kiêu hãnh khi thấy người khác thua kém mình. Cách tốt nhất là tất cả hãy quy hướng về Đức Giêsu Kitô và sống theo gương Ngài. Sống theo
Đức Giêsu Kitô là sống cho tình yêu trong tinh thần tự hạ, vâng phục thánh ý
Chúa Cha.
Xin cho chúng ta đừng bao giờ tự hào về quá khứ mà chễnh
mãn với đời sống hiện tại. Cũng đừng bi quan chán nản về quá khứ tội lỗi của
mình mà buông trôi theo tội lỗi. Nhưng hãy vững tin Thiên Chúa là người cha
giàu lòng thương xót luôn bao dung tha thứ cho ta, nếu ta biết sám hối đổi mới
đời sống. Xin cũng cho chúng ta không
biết lắng nghe và nói lời Chúa mà còn biết tích cực biến lời tuyên xưng đức tin
thành những hành động cụ thể theo tinh thần của Chúa.
Thứ hai: Lc 9, 46-50
Tin mừng hôm nay đề cập
đến tinh thần, thái độ và cách hành xử cần phải có của người môn đệ Đức Giêsu.
Với hình ảnh cụ thể khi đặt đứa bé bên cạnh mình, Chúa
Giêsu muốn chỉ dạy cho các môn đệ tinh thần và thái độ cần phải có của người
làm lớn:
- Về tinh thần: Lẽ thường tình, ai trong chúng ta cũng thích làm lớn,
đứng đầu, lãnh đạo như các môn đệ Chúa Giêsu khi xưa. Chúa Giêsu có lẽ cũng không
nghiêm cấm các môn đệ ước muốn làm lớn. Nhưng điều Ngài quan tâm là làm lớn,
đứng đầu với tinh thần nào mới quan trọng.
Để xứng đáng là người đứng đầu, lãnh đạo theo tinh thần
của Chúa Giêsu mong muốn đó là phải biết sống khiêm tốn và tận tâm phục vụ mọi
người. Phải luôn ý thức rằng chức vụ gắn liền với trách nhiệm. Khi người lãnh
đạo biết hạ mình xuống để phục vụ người khác với tinh thần khiêm tốn vô vị lợi,
thì chính lúc ấy hình ảnh và giá trị của người lãnh đạo mới trở nên cao đẹp và
đáng được trân trọng! Ước mong trong đạo, ngoài đời đều có những vị lãnh đạo
mang tinh thần ấy!
- Về thái độ: Theo khuynh hướng tự nhiên, ai trong chúng ta cũng thích
liên hệ và tiếp đón những người có chức cao quyền trọng, giàu sang
thế giá; còn những người thấp cổ bé miệng, cô thế cô thân, nghèo khổ thì ta có
vẻ xem thường, khinh bỉ, không thích đón tiếp họ. Đó cũng chính là thái độ của
các môn đệ xưa kia.
Chúa lại không muốn như thế. Chúa muốn các môn đệ hãy vì
danh Chúa mà đón tiếp những ai bé nhỏ, nghèo hèn, bởi họ chính là hiện thân của
Chúa. Tiêu chí trong ngày phán xét chính là đức ái. Phần thưởng hay hình phạt
là tùy thuộc vào việc ta có quảng đại giúp đỡ những người nghèo khổ hay
không? Hy vọng mỗi người trong chúng ta đều có được thái độ ân cần, quảng
đại và nhiệt tâm giúp đỡ mọi người, nhất là anh em nghèo khổ.
Qua cách hành xử độc đoán của tông đồ Gioan khi ra
sức ngăn cấm người khác làm phép lạ trừ quỷ nhân danh Chúa chỉ vì người ấy
không cùng phe nhóm của mình. Chúa Giêsu lại tiếp tục chỉ dạy cho các môn đệ về
cách thế hành xử phải có của người môn đệ Người. Cách hành xử ấy phải dựa trên
những nguyên tắc căn bản như: Trong những điều tốt thì ủng hộ chứ không cấm
đoán; hợp tác chứ không chống đối; Và trong hết mọi sự cần nhớ rằng: "ai
không chống lại chúng ta là ủng hộ chúng ta".
Cách hành xử của tông đồ Gioan ngày xưa cũng rất có thể
là cách hành xử của người kitô hữu chúng ta ngày nay. Bởi lẽ chúng ta vẫn còn
sống ích kỷ nhỏ nhen, muốn Chúa chỉ ban ơn phúc cho ta hay phe nhóm ta mà thôi
còn những người thuộc phe nhóm khác thì mong muốn Chúa đừng bao giờ thi ân
giáng phúc cho họ.
Xin Chúa hoán cải và biến đối lối suy nghĩ hẹp hòi ích kỷ
này của chúng con. Mong lắm mọi người dù lương hay giáo, lớn hay nhỏ, hữu thần
hay vô thần đều có được tinh thần tôn trọng những đặc sủng riêng biệt do CTT
ban cho để cùng nhau chung tay thực hiện những điều thiện hảo với mong muốn
mang đến niềm vui và hạnh phúc cho mọi người.
Thứ ba: Ga 1, 47-51
KÍNH TỔNG LÃNH CÁC THIÊN THẦN
Cùng với toàn thể Giáo Hội, hôm nay chúng ta cử hành Lễ
Kính các Tổng Lãnh Thiên Thần: Micaen, Gabrien và Raphaen. Các ngài là tạo vật
của do Thiên Chúa tạo dựng. Nhưng vì mang tính thiêng liêng nên ta không thấy
được. Tuy nhiên các ngài luôn túc trực bên tòa Thiên Chúa để ca khen, chúc tụng
và tôn vinh Thiên Chúa. Đồng thời các ngài cũng là sứ giả được Thiên Chúa sai
đến với con người để thông truyền lại những ý định của Thiên Chúa và giúp sức
cho con người chống lại sức mạnh của ma quỷ.
Xin cho chúng ta luôn yêu mến và kính nhớ đến các Tổng
Lãnh Thiên Thần. Nhất là biết liên kết với các ngài để chống lại những cám dỗ
của ma quỷ.
Dựa vào nền tảng Thánh Kinh, GH dạy cho ta biết TC dựng
nên 2 thế giới. Một thế giới hữu hình vật chất và một thế giới vô hình thiêng
liêng. Và tạo vật quan trọng nhất được TC dựng nên trong thế giới hữu hình là
con người. Còn tạo vật đặc biệt cao quý nhất được TC tạo nên trong thế giới vô
hình là các Thiên Thần.
Thánh Kinh cũng mạc khải cho biết có vô số các Thiên
Thần, trong đó gồm có thần lành là các Thiên Thần và thần dữ là Luxiphe
chống lại Thiên Chúa nên gọi là Satan. Các Thiên Thần là sứ giả thần linh phục
vụ Thiên Chúa và giúp đỡ con người.
Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu xác quyết với
Nathanael về sự hiện hữu và hoạt động của các Thiên Thần trong thế giới, trong
GH và trong cuộc đời của mỗi chúng ta. Khi nói: “Thật, Ta nói thật với
các ngươi, các ngươi sẽ thấy trời mở ra, và các thiên thần Chúa lên xuống trên
Con Người.”.
Có vô số các Thiên Thần nhưng Thánh Kinh chỉ nhấn
mạnh đến tên ba vị Tổng Lãnh Thiên Thần là Mi-ca-en, Gáp-ri-en và Ra-pha-en. Cả
3 tổng lãnh đều có âm cuối là “en”. Trong tiếng Do Thái là “El” có nghĩa
là Thiên Chúa.
- Tổng lãnh thiên thần Micaen. Tên gọi “Micael”, tiếng Do Thái có nghĩa “ai bằng Thiên
Chúa”. Vì thế, sứ mạng của ngài là chiến đấu chống lại Satan, kẻ có tham vọng
muốn trở nên như Thiên Chúa, và xúi dục con người chúng ta cũng ham muốn thiên
tính theo nó (x. St 3); Vì thế Satan luôn cám dỗ con người đứng dưới cờ nó để
tranh giành quyền ảnh hưởng của Thiên Chúa.
Sách Khải Huyền tường thuật cuộc chiến thắng khải hoàn
của ngài và của các thiên thần trong cuộc chiến đấu chống lại Luxiphe (x. Kh
12, 7-12a). Chính vì thế, ảnh tượng của ngài luôn là vị tổng lãnh Thiên Thần uy
dũng, tay cầm gươm, chân đạp đầu con rắn, vốn là hình ảnh của Satan.
Trong truyền thống GH còn tin rằng ngài là vị đặc biệt
bảo vệ Mình Thánh Chúa, bảo vệ Đức Giáo Hoàng và GH. Ngài cũng luôn hiện diện
với những người đang hấp hối để giúp họ chiến đấu trong trận chiến cuối cùng
chống lại thần dữ và dẫn đưa các linh hồn qua đời đến trước tòa Thiên Chúa.
- Tổng lãnh thiên thần Gabrien. Tên gọi “Gabriel”, tiếng Do Thái có nghĩa là “sức
mạnh của Thiên Chúa”. Ngài được chúng ta biết đến nhiều nhất, vì chính ngài,
với tư cách là sứ giả truyền đạt tin vui của Thiên Chúa. Trong chương 8 của
sách ngôn sứ Đa-ni-en, cho biết điều đó. Trong tân ước ngài mang đến cho con
người những sứ điệp của niềm vui trọng đại qua việc truyền tin cho cho ông
Dacaria, thánh Giuse và Đức Mẹ.
- Tổng lãnh Thiên Thần Raphaen. Tên gọi “Raphael”, tiếng Do Thái có nghĩa là “Thiên
Chúa chữa trị”. Bởi vì, ngài có sứ vụ, thay mặt Thiên Chúa chữa lành tất các
bệnh hoạn tật nguyền của loài người. Trong sách Tôbia (Tb 12, 15), Ngài là bạn
đồng với Tôbia con và đã chữa mù mắt cho Tôbia cha được sáng. Truyền thống của
Giáo Hội hiểu đoạn Tin Mừng sau đây: “Thỉnh thoảng có thiên thần Chúa
xuống khuấy nước lên; khi nước khuấy lên, ai xuống trước, thì dù mắc bệnh gì đi
nữa, cũng được khỏi” (Ga 5, 1-4) là hoạt động của Tổng Lãnh Thiên Thần
Raphaen.
Như thế TC dựng nên các Thiên Thần để phụng sự Chúa; đồng
thời cũng là để giúp đỡ chúng ta. Vì thế chúng ta hãy luôn biết hiệp với tâm
tình của các Tổng Lãnh Thiên Thần ngợi khen vá chúc tụng Chúa không ngừng. Đồng
thời xin cho chúng ta cũng biết năng tưởng và cầu xin với các Tổng Lãnh Thiên
Thần gìn giữ, bảo vệ và cứu giúp chúng ta khỏi những cơn gian nan khốn khó.
Thứ tư: Lc 9, 57-62 (
Mt 13, 47-52)
Nhớ thánh Giêrônimô, linh mục, tiến sĩ
Tin mừng hôm nay cho chúng ta biết về những điều kiện mà
Chúa Giêsu mong muốn nơi người môn đệ chân chính của Người:
Người thứ nhất: tự
nguyện xin theo Chúa bất cứ nơi đâu. Nhưng Chúa Giêsu cho biết theo Người sẽ
phải chấp nhận cuộc sống vô sản: không nhà cửa, không tiền bạc, không nơi ăn
chốn ở và phải phiêu bạt khắp nơi. "Con chồn có hang, chim trời có
tổ, Con người không có nơi gối đầu". Không biết anh ta có chấp
nhận theo hay không? Tin mừng không nói rõ.
Người thứ hai: Chúa
Giêsu lại kêu gọi: "hãy theo Ta". Nhưng điều kiện anh ta
đưa ra là: "xin cho phép tôi đi chôn cha tôi trước đã".
Một điều kiện xem ra rất cấp thiết và phù hợp với đạo làm người, không ai có
thể chối cải được. Nếu theo Chúa mà phải bỏ cha mẹ và không lo cho cha mẹ trong
lúc cuối đời thì quả là người con bất hiếu, không xứng đạo làm người sao xứng
đáng làm môn đệ của Chúa được. Ấy vậy mà Chúa Giêsu lại tỏ ra cương quyết đòi
hỏi: "Hãy để kẻ chết chôn kẻ chết, phần con, hãy đi rao giảng Nước
Thiên Chúa". Chắn chắn là Chúa Giêsu không hề xem thường đạo hiếu bởi
trong 10 điều răn, thì ngay sau 3 điều răn đầu nói về bổn phận với Chúa thì
điều răn thừ 4 Chúa dạy phải thảo kính cha mẹ. Nhưng nếu một khi rơi vào tình
thế phải chọn lựa giữa việc thờ và kính; giữa đạo làm người và làm con Chúa;
nhất là giữa việc Chúa và việc con người; giữa ý Chúa và ý ta thì ta phải ưu
tiên cho Chúa. Việc rao giảng Nước Thiên Chúa là việc làm tối quan trọng vì đem
đến niềm vui tin mừng cứu độ đến cho con người nên phải là việc cấp bách và ưu
tiên hàng đầu. Chính vì thế mà Chúa Giêsu đã quyết liệt đòi hỏi như thế. Tin
mừng cũng không cho biết anh ta có theo Chúa Giêsu hay không.
Người thứ ba: cũng
xin theo Chúa Giêsu với điều kiện là cho phép anh ta về từ giã gia đình trước
đã. Nhưng Chúa Giêsu không đồng ý với lý do đó, Người nói :"ai đã tra
tay vào cày mà còn ngó lại sau lưng thì không xứng đáng với Nước Thiên
Chúa". Nếu theo Chúa mà còn vướn bận chuyện gia đình, còn lưu luyến bởi
những tình cảm thân quen thì khó lòng mà dốc toàn tâm toàn lực cho Chúa và nước
trời được. Do đó Chúa Giêsu đòi hỏi anh ta phải dứt khoát từ bỏ những vướn bận
ấy mới xứng đáng làm môn đệ Người. Cuối cùng ta cũng không biết anh ta có theo
Chúa hay không.
- Tóm lại: Muốn đi theo làm môn đệ Chúa Giêsu đòi hỏi ta
không chỉ bỏ một phần hay từ từ, nhưng Chúa đòi ta phải từ bỏ cách dứt khoát và
trọn vẹn để gắn bó đời mình cho Chúa và Nước Trời. Tiền bạc của cải, tình cảm
gia đình, bổn phận trần thế... là những thứ rất cần thiết cho con người; nhưng
nếu không vượt lên những thứ ấy để dành con tim trọn vẹn cho Chúa và Nước Trời,
chắc chắn ta sẽ không xứng đáng làm môn đệ đích thực của Chúa.
Xin Chúa cho chúng ta biết ưu tiên đặt Chúa làm trọng tâm
trong đời sống chúng ta để sẵn sàng khướt từ mọi giá trị trần thế mà gắn kết
đời ta cho những giá trị của Tin mừng.
Thứ năm: Mt 18, 1-5.10
Kính thánh Têrêsa Hài Đồng Giê-su, trinh nữ, tiến sĩ hội
thánh. Bổn mạng các xứ truyền giáo.
Dưới trần gian tranh giành địa vị, chức quyền đã đành.
Trên trời mà còn tranh quyền đoạt lợi quả là một điều đáng trách. Thế mà các
môn đệ xưa kia lại đưa lối suy nghĩ ấy vào chốn vĩnh cửu, nên các ngài đã không
ngần ngại đặt vấn đề với Chúa Giêsu: "ai là người lớn nhất trong
nước trời?".
Chúa Giêsu không trả lời cho các ông biết ai là người lớn
nhất trong Nước Trời, nhưng Chúa lại cho biết điều kiện cần phải có để được vào
Nước Trời. Điều kiện ấy chính là phải trở nên như trẻ nhỏ. Không phải
chúng ta hóa kiếp trở lại làm trẻ nhỏ, nhưng Chúa muốn chúng ta phải có tinh
thần trẻ nhỏ.
Vì trẻ nhỏ có tâm hồn đơn sơ, ngay chính.
Chúa muốn chúng ta cũng có tấm lòng đơn sơ và ngay chính như các trẻ nhỏ. Đừng
mưu mô, lọc lừa, gian tham vì bất cứ lý do nào. Biết rằng sống đơn sơ, ngay
chính thời nay phải chịu rất nhiều thiệt thòi, ngay cả bị cho là dại khờ và bị
ngưởi khác xem thường nữa.
Vì trẻ nhỏ luôn biết tin tưởng, phó thác.
Biết mình bé nhỏ, yếu đuối không có khả năng sống tự lập nên lúc nào trẻ nhỏ
cũng tin tưởng phó thác vào sự che chở, đỡ nâng của người lớn. Chúa cũng muốn
chúng ta tin tưởng, phó thác vào tình thương và quyền năng của Chúa, cho dẫu
cuộc sống của ta còn nhiều gian lao thử thách.
Vì trẻ nhỏ sống khiêm nhường, vâng phục. Trẻ
em tự biết mình còn nhiều thiếu xót nên lúc nào cũng khiêm tốn lắng nghe
và làm theo những lời chỉ dạy của cha mẹ, thầy cô... Chúa cũng muốn chúng ta có
lòng khiêm nhường như Mẹ Maria mở lòng lắng nghe và thực thi thánh ý của
Chúa. Chúng ta có thể lắng nghe tiếng Chúa qua tiếng nói lương tâm, qua
những biến cố vui buồn trong đời sống, qua sự hướng dẫn của GH, nhất
là qua việc học hỏi và suy niệm Lời Chúa hàng ngày.
Tóm lại, Chúa muốn chúng ta áp dụng tinh thần của trẻ thơ
vào trong đời sống mình. Ai sống được tinh thần như thế thì mới được vào Nước
Trời và xứng đáng được gọi là người lớn nhất trong nước Chúa.
Đây cũng là con đường mà chị thánh Têrêsa Hài Đồng Giê-su
đã áp dụng cho trong đời sống mình. Thánh Têrêsa là một vị thánh rất trẻ, cuộc
đời của ngài chỉ vỏn vẹn 24 tuổi thanh xuân. Ngài đã chọn cho mình con đường
nên thánh, đường vào Nước Trời bằng tinh thần thơ ấu thiêng liêng. Ngài yêu
Chúa như một đứa bé yêu mến cha mẹ. Ngài làm những việc rất ư là tầm thường
nhưng với tấm lòng phi thường. Thân xác ngài mỏng manh yếu đuối, nhiều bệnh tật
nhưng tình yêu ngài dành cho Chúa, cho mọi người, đặc biệt là cho các linh hồn
trong luyện ngục thì thật lớn lao vĩ đại. Ngài thánh hóa tất cả những
việc làm bổn phận hàng ngày với tình yêu dâng hiến dành cho Chúa, cho việc
truyền giáo và cho phần rỗi các linh hồn.
Noi gương thánh nữ, chúng ta hãy sống tinh thần bé nhỏ:
luôn tin tưởng cậy trông vào tình thương Chúa; khiêm tốn nhận ra giới hạn của
mình để biết lắng nghe, làm theo ý Chúa; sẵn sàng hy sinh âm thầm phục vụ mọi
người nhất là những người nghèo khổ với lòng yêu mến chân thành.
Xin cho chúng ta luôn nhớ rằng trước mặt Chúa, chúng ta
chỉ là những người con bé nhỏ, không có Chúa ta chẳng làm được việc gì và nếu
chúng con có làm được việc gì đi nữa, tất cả cũng là hồng ân Chúa ban. Xin cho chúng ta hằng biết phó thác cả cuộc đời mình
vào bàn tay uy quyền của Chúa tựa như đứa bé nương tựa vào lòng mẹ để tận hưởng
hơi ấm tình thương và bình an của Chúa trao ban.
Thứ
sáu: Mt 18, 1-5.10
Nhớ các Thiên Thần Hộ Thủ
Giáo lý Hội Thánh Công Giáo dạy rằng Thiên Chúa dựng
nên hai thế giới hữu hình và vô hình. Thế giới vô hình là thế giới thiêng
liêng, mắt phàm không thấy được, thế giới thiêng liêng đó có các Thiên Thần.
Thiên Chúa dựng nên các Thiên Thần nhằm để thờ phượng
Thiên Chúa, thi hành những mệnh lệnh của Thiên Chúa và giúp đỡ con người. Thiên
Chúa dựng nên hằng vô số các Thiên Thần, nhưng có 3 Tổng Lãnh Thiên Thần là:
Mi-ca-en, Gáp-ri-en và Ra-phen-en mà Hội Thánh đã mừng kính vào ngày 29 tháng
09 vừa qua.
Riêng hôm nay cùng với Hội Thánh, chúng ta kính nhớ các
Thiên Thần Bản Mệnh hay còn gọi là Thiên Thần Hộ Thủ. Thiên Chúa đã ban cho mỗi
người chúng ta một Thiên Thần Bản Mệnh riêng. Vị Thiên Thần này luôn gìn giữ
bảo vệ chúng ta khỏi mọi sự hãm hại của ma quỷ; giúp chúng ta tránh xa mọi cám
dỗ ma quỷ ở mọi nơi mọi lúc.
Vị Thiên Thần Hộ Thủ sẽ luôn ở bên cạnh chúng ta, đồng
hành với chúng ta suốt cuộc đời dương thế cho đến khi chúng ta nhắm mắt xuôi
tay.
Bài Tin Mừng hôm nay Chúa Giê-su nhắc đến vị Thiên Thần
này. Từ đó Chúa muốn chúng ta hãy tôn trọng phẩm giá mỗi người, chớ khinh
thường bất cứ ai, nhất là những con người bé nhỏ nghèo hèn, vì mỗi người chúng
ta đều mang hình ảnh Thiên Chúa, là con Thiên Chúa và được Thiên Chúa ban cho
một vị Thiên Thần bảo vệ, gìn giữ. Đồng thời, Chúa cũng mời gọi chúng ta
hãy trở nên như trẻ nhỏ. Vì trẻ nhỏ có tâm hồn đơn sơ trong trắng như Thiên
Thần. Trẻ nhỏ biết mình yếu đuối mỏng manh nên luôn tin tưởng phó thác vào tình
thương của Chúa.
Lạy Chúa, chúng con tạ ơn Chúa, vì Chúa đã thương ban cho
mỗi người chúng con một vị Thiên Thần Hộ Thủ. Xin cho chúng con luôn nhớ tới
Thiên Thần Hộ Thủ và tích cực cộng tác với ngài để chống lại những
cám dỗ của ma quỷ. Đồng thời xin Chúa cũng giúp chúng con biết ý
thức tôn trọng phẩm giá của con người, nhất là những con người bé nhỏ nghèo hèn
mà sẵn sàng đón tiếp và phục vụ họ vì danh Chúa.
Thứ bảy: Lc 10, 17-24
Các môn đệ trở về sau khi ra đi loan báo Tin Mừng, lòng
đầy hớn hở vui mừng vì thành quả đã đạt được. Nhưng Chúa bảo các ngài chớ vội
mừng về những thành quả đó. Vì sao vậy? Có thể Chúa chưa hoàn thành sứ mạng cứu
chuộc nhân loại mà Thiên Chúa Cha giao phó nên quyền lực ma quỷ và sự dữ vẫn
còn hoành hành thế gian; cũng có thể Chúa không muốn các môn đệ tự cao tự mãn
về những gì các ngài làm được. Chúa muốn các ngài hãy vui mừng vì phần thưởng dành
cho các ngài ở trên trời.
Thật vậy! Quê thật của chúng ta, đích điểm của cuộc đời
chúng ta là ở Nước Thiên Đàng. Cuộc sống ở trần gian chỉ là một cuộc lữ hành.
Cho dù ở trần gian này có hạnh phúc thế nào đi nữa, rồi cũng sẽ qua, của cải
vật chất có nhiều bao nhiêu, tất cả cũng sẽ hết khi ta nhắm mắt xuôi tay. Của
cải trần gian chỉ là phương tiện cho ta sử dụng, ta phải sử dụng làm sao để đạt
được Nước Trời mai sau.
Tất cả những điều trên, không phải ai cũng hiểu được. Chỉ
những ai có tâm hồn đơn sơ bé nhỏ mới hiểu được những mạc khải của Thiên Chúa.
Không phải Thiên Chúa không mạc khải cho những nhà thông thái, nhưng vì họ tự
cho họ hiểu biết hết mọi sự, họ không cần ai dạy bảo và hướng dẫn. Ơn Thiên
Chúa ban giống như mưa từ trời, ai biết đem đồ ra hứng thì mới lấy được nước
mưa. Một ly nước đã đầy làm sao có thể đổ thêm nước vào nữa, có đổ vào thì nó
cũng tràn ra ngoài; tâm hồn của một người đã bị lấp đầy những sự hiểu biết thế
gian và đầu óc con người bị nhét đầy bởi tính tự cao tự mãn thì làm sao hiểu
được những điều cao siêu mà Thiên Chúa mạc khải.
Các môn đệ là những người có phúc. Vì các môn đệ đang
sống với Chúa, lắng nghe những lời giáo huấn của Chúa. Chúa Giê-su chính là mạc
khải cuối cùng và là mạc khải trọn vẹn của Thiên Chúa dành cho nhân loại. Điều
mà các ngôn sứ và vua chúa thời xưa hằng mong ước. Ngày xưa, trong thời Cựu
Ước, Thiên Chúa mạc khải cho dân Ít-ra-en qua các ngôn sứ, các ngôn sứ chỉ loan
báo Đấng Cứu Thế là Chúa Giê-su sẽ xuất hiện trong tương lai và các ngài hằng
ao ước Đấng Cứu Thế sẽ đến vào thời các ngài. Nhưng mơ ước cũng chỉ là ước mơ.
Phúc của các môn đệ cũng là phúc của mỗi người chúng ta.
Ngày hôm nay chúng ta sống trong thời Tân Ước, chúng ta không còn phải chờ đợi
một mạc khải nào nữa từ Thiên Chúa. Chính Chúa Giê-su đã đến, Người chính là
mạc khải trọn vẹn và cuối cùng của Thiên Chúa và Người đã mạc khải Thiên Chúa
cho chúng ta, như có lần Người đã từng phán: “Ai thấy Thầy là thấy Chúa Cha”.
Thế mà nhiều khi chúng ta lại còn đi tìm kiếm những mạc khải khác, chúng
ta tin vào những ma thuật bói toán, những tiên đoán này, nọ vì niềm tin của
chúng ta đặt nơi Thiên Chúa chưa thật vững mạnh.
Lạy Chúa, xin Người củng cố và gia tăng thêm lòng tin cho chúng con, để chúng con cảm thấy hạnh phúc được gọi Thiên Chúa là Cha, cảm nhận Chúa thật gần gũi và luôn hiện diện với chúng con trong cuộc sống hằng ngày. Còn gì hơn, khi chúng con được nghe chính Chúa dạy dỗ và hướng dẫn, được chính Chúa nuôi dưỡng bằng Mình Thánh Chúa mỗi khi tham dự thánh lễ, điều mà bao người mơ ước mà không được. Xin Chúa cũng soi lòng mở trí giúp chúng con hiểu rằng cuộc sống ở trần gian này chỉ là tạm bợ, chóng qua, đích điểm và mục đích cuối cùng của chúng con chính là phần thưởng Nước Trời, để chúng con luôn biết sống theo thánh ý Chúa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét