SUY NIỆM LỜI CHÚA
CÁC NGÀY TRONG TUẦN XXII TN A
Lm Seoka
Thứ hai (Lc 4, 16-30).
Tin mừng hôm nay cho biết Chúa Giêsu trở về quê hương xứ sở để công bố chương trình hành động trong sứ mạng cứu độ của Ngài. Nhưng Chúa Giêsu lại bị những người đồng hương Nazareth khướt từ và đối xử tệ
bạc. Đâu là nguyên nhân dẫn đến việc khướt từ và hành xử tệ bạc ấy của dân làng
Nazareth? Xét cho cùng cũng bởi hai chữ “tại vì”.
- Tại vì Chúa Giêsu không có bằng cử nhân, tiến sĩ trong
tay nên khi hành nghề giảng dạy thánh kinh, giáo lý, hay giáo luật…nên đã bị
làng Nazareth xem thường và phản đối. Phải chi Chúa Giêsu giảng dạy về kỷ thuật
đóng bàn ghế, cất nhà… thì còn dễ chấp nhận!
- Tại vì Chúa Giêsu sinh ra và lớn lên trong một gia đình quá
nghèo. Con của bác thợ mộc Giuse và cô Maria quê mùa không nghề nghiệp trong
tay, không của hồi môn nên làm sao có của dư của để. Gía như Chúa Giêsu là con
của một đại gia, thì đâu nổi bị dân làng xúc phạm!
- Tại vì Chúa Giêsu không có bà con thân thuộc làm
chức cao quyền trọng nên làm sao được ngưỡng mộ. Bà con họ hàng của Ngài chỉ là
những người chân lấm tay bùn. Chẳng có ai giàu sang quyền quý. Gía như Chúa
Giêsu là con ông cháu cha (CÔCC), thì tiếng vỗ tay, tét đùi tán thưởng của dân
làng Nazareth sẽ vang dậy không ngừng trước những lời hay ý đẹp được thốt ra từ
miệng Ngài hôm ấy rồi!
Tắt một lời, “tại vì” họ biết rất rõ về lý lịch trích
ngang của Chúa Giêsu, một lý lịch được xếp vào “hạng
tồi”. Nên không lạ gì họ chối từ, không tin nhận Chúa Giêsu là
Đấng Cứu Thế.
Ngày nay Chúa Giêsu vẫn tiếp tục bị coi thường, hất hủi, loại
trừ nơi những người nghèo khổ, bệnh hoạn tật nguyền; nơi những người thấp cổ bé
miệng, không có địa vị gì trong xã hội, đặc biệt là trong thời đại toàn cầu hóa
hôm nay. Khi mà mọi thứ đều được đánh giá dựa trên đồng tiền, trên tiện nghi
vật chất, thì Chúa Giêsu nơi những người nghèo hèn vẫn còn bị coi rẻ.
Khi mà người ta quá coi trọng địa vị bằng cấp, thì Chúa Giêsu
nơi những người kém cõi ít học vẫn bị khinh thường. Khi mà xã hội quá đề cao
thân thế chức quyền, thì Chúa Giêsu nơi những người cô thân cô thế vẫn còn bị
hất hủi chà đạp.
Đâu là những tiêu chuẩn tôi thường dựa vào để
đánh giá người khác? Tôi có thường bị óc thành kiến, ác cảm chi phối mà đánh
giá người khác một cách bất công không? Thái độ của tôi thế nào đối với những
người nghèo khổ bệnh tật bất hạnh?
Xin
Chúa giúp chúng ta biết gạt bỏ đi cái nhìn hẹp hòi và trần tục, để mặc lấy cái
nhìn đức tin, cái nhìn siêu nhiên: cái nhìn giúp ta nhận ra Chúa Kitô nơi những
nghèo khổ, thấp hèn, bệnh tật, khổ đau… để biết tôn trọng và đón nhận họ như
đón nhận chính Chúa. Amen.
Suy niệm 2
Thái độ khướt từ Chúa Giêsu của dân làng Nazareth xưa nhắc nhở
chúng ta cần phải duyệt xét lại thái độ sống đạo hôm nay.
Có những anh chị em tân tòng nhưng đời sống đạo của họ rất tốt.
Trái lại, có những người vỗ ngực xưng mình là đạo dòng, thì lại có đời sống đức
tin hết sức là yếu kém. Phải chăng “sống
lâu lên lão làng?”
Có những giáo dân gần gũi nhà thờ, được dễ dàng lãnh nhận các bí
tích, nhưng lại thờ ơ. Trái lại có những giáo dân ở xa nhà thờ lại siêng
năng chuyên chăm tham dự thánh lễ và lãnh nhận các bí tích. Phải chăng “quen quá hóa nhàm?”
Có những giáo dân miệng luôn ca ngợi việc làm của cha này, cha
kia. Trong khi đó lại xem thường những việc làm của cha sở mình, để rồi không
hề góp phần cộng tác xây dựng họ đạo nhà. Phải chăng “gần chùa gọi bụt bằng anh?”
Có những người chỉ thích đi khấn vái nơi này nơi kia, nhưng
chính nhà thờ của mình thì chẳng bao giờ xem trọng. Vì thế ít khi thấy bén mảng
tới để cầu nguyện, khấn xin. Phải chăng “bụt
nhà không thiêng?”.
Nếu có những thái độ và những biểu hiện như thế là chúng ta lại
đi vào vết xe củ của dân làng Nazareth xưa.
Thành kiến có thể làm cho chúng ta mù
quáng không nhận định và phê phán một cách khách quan đúng đắn được. Thành kiến
làm cho chúng ta không thể đối thoại cởi mở với người khác và không nhìn thấy
cái hay cái tốt nơi anh em.
Xin
Chúa giúp chúng ta biết can đảm dẹp bỏ những thành kiến để nhận ra giá trị
đích thực của cuộc sống. Nhất là nhận ra những mặt tích cực và cao đẹp nơi
những người anh em bé nhỏ. Amen
Thứ ba (Lc 4,31-37)
Năm 1983, trong cuộc nói chuyện với liên hội đồng Giám Mục Châu Mỹ
Latinh, Đức cố Giáo hoàng Gioan Phaolô II, Đã khẳng định "Tân
Phúc-Âm-hóa", không phải là Phúc âm mới, nhưng là "mới về lòng nhiệt thành, mới trong phương pháp và mới trong các
diễn tả" vì "Đức Giêsu Kitô
vẫn là một, hôm qua cũng như hôm nay, và như vậy mãi đến muôn đời" (Dt
13,8). Như vậy "Tân phúc âm hóa" không phải là Phúc âm mới; cũng
không phải là một sáng kiến mới của Giáo Hội trong việc loan báo Tin mừng ngày
nay. Mà công cuộc "Tân phúc âm hóa" đã được Đức cố GH Gioan Phaolô II
đề cập cách nay khá lâu. Nhưng trên hết công cuộc "Tân phúc âm hóa" này
là do chính Chúa Giêsu khởi xướng và thực hiện cách nay hơn 2000 năm, ngay khi
bắt đầu sứ vụ loan báo Tin mừng. Đó là điều mà Tin mừng hôm nay nói đến.
Chúa Giêsu luôn làm
mới lòng nhiệt thành.
Dù rằng bị thất bại ngay trong lần
trở về quê nhà, nhưng Chúa Giêsu không hề nản lòng trước thái độ khướt từ chống
đối của dân làng Nazareth. Trái lại càng làm cho Ngài nhiệt thành hơn. Bằng
chứng là Ngài đã bình tâm rời bỏ nơi đó mà sẵn sàng đi đến các thành khác
(Capharnaum) để tiếp tục thi hành sứ mạng đã được Chúa Cha trao phó với lòng
nhiệt thành mới mẻ như ban đầu.
Chúa Giêsu làm mới
trong phương pháp giảng dạy.
Không biết nội dung Chúa Giêsu giảng dạy như thế nào tại hội đường
Capharnaum, nhưng đã làm cho dân chúng hôm đó phải sửng sốt. Tin mừng chỉ cho
biết việc giảng dạy của Người rất mới lạ và rất uy quyền. Chắc chắn rằng phong thái và phương pháp giảng dạy của Chúa Giêsu không
giống như các kinh sư. Các kinh sư khi
giảng dạy thì chỉ giải thích Kinh Thánh và Luật Lệ cách dài dòng, nhằm chất lên
vai người khác những gánh nặng. Còn giáo huấn của Chúa Giêsu thì ngắn gọn, cụ
thể, gần gủi nên dễ hiểu; hơn nữa lời giảng dạy của Ngài luôn hướng đến những
người nghèo khổ, những người bị loại ra bên lề xã hội, đúng như chương trình
hành động mà Ngài đã công bố nơi hội đường Nazareth. Vì thế mà lời giảng dạy
của Ngài đã đụng chạm đến trái tim người nghe.
Cuối
cùng Chúa Giêsu đã làm mới trong cách diễn tả.
Chúa Giêsu không chỉ nói suông như những Kinh
sư và Biệt phái "họ nói mà không
làm. Họ bó những gánh nặng mà chất lên vai người ta, nhưng chính họ lại không
buồn động ngón tay vào". (Mt 23, 3-4). Còn Chúa Giêsu thì trái lại lời
giảng dạy luôn đi đôi với việc làm cụ thể. Bằng phép lạ chữa một người bị quỷ
ám, ngoài việc minh chứng cho biết Ngài
chính là Thiên Chúa uy quyền; còn cho thấy cách thế diễn tả mới mẻ của Chúa
Giêsu trong việc rao giảng Tin mừng, nên đã thu hút được người nghe. Đúng là “Lời nói lung lay, gương lành lôi kéo”. Hay
như cố ĐGH Phaolô VI đã nói: "ngày
nay người ta cần chứng nhân hơn thầy dạy".
Xin Chúa
ban cho mỗi chúng ta luôn biết làm mới lại lòng nhiệt tâm tông đồ, luôn biết
thao thức tìm ra những phương cách phù hợp để đem Tin mừng đến được với người
nghe, nhất là biết tích cực sống những giá trị của Tin mừng phù hợp với thời
đại mới. Nhờ thế sức sống của Tin mừng của Chúa mới có thể lan tỏa mạnh mẻ đến
mọi người và mọi nơi.
Suy niệm 2
Bài Tin mừng hôm nay dạy chúng ta hai bài học.
1. Bài học thứ nhất:
Thắng không kêu bại không nản.
Dẫu trong ngày tiếp xúc cử tri tại quê nhà, để công bố chương trình hành
động, Chúa Giêsu đã bị thất bại vì những định kiến cố hữu của họ. Nhưng không
vì thế mà Người nản lòng, bỏ cuộc. Bởi
vì Chúa Giêsu hiểu rằng: "không một ngôn
sứ nào được chấp nhận tại quê hương mình" . (Lc 4, 24). Nhưng Tin mừng
phải được rao giảng, nên Người bỏ nơi
đó mà xuống thành Capharnaum, vào hội đường và tiếp tục thi hành sứ vụ. Tại đây
Ngài đã thành công rực rỡ vì được dân chúng đón nhận hồ hởi, nên đã gây được
tiếng vang lớn khắp cả vùng.
Đây cũng là bài học quý gia cho chúng ta.
Đừng nản lòng khi gặp thất bại, nhưng cũng đừng quá hãnh diện khi thành
công may mắn. Điều quan trọng là khiêm tốn tạ ơn Chúa trong mọi lúc.
2. Bài học thứ hai:
Lời nói phải đi đôi với việc làm.
Nếu lời giảng dạy của các Biệt phái và Kinh sư không được dân chúng đón
nhận là vì "họ nói mà không làm. Họ
bó những gánh nặng mà chất lên vai người ta, nhưng chính họ lại không buồn động
ngón tay vào". (Mt 23, 3-4). Lối sống giả hình của họ
khiến dân chúng chán ngán, mệt mỏi.
Thì với Chúa Giêsu lại khác. Lời giảng dạy của Ngài đã được dân chúng đón
nhận cách nhiệt tình. Với phép lạ trục xuất ma quỷ ra khỏi người bị nó ám hại,
Chúa Giêsu không những minh chứng mạnh mẻ uy quyền của Thiên Chúa mà còn gây
sửng sốt cho mọi người, vì lời Ngài nói luôn đi đôi với việc Ngài làm.
Vì vậy, để có thể
thuyết phục người khác tin vào Chúa, chúng ta không chỉ rao giảng suông bằng
lời, nhưng đòi hỏi chúng ta phải thực hiện bằng những việc làm cụ thể.
Nguyện xin Chúa Giêsu, Ðấng giảng dạy với
uy quyền, giúp chúng con biết thống nhất giữa lời nói và việc làm để những giá
trị Tin mừng luôn được người nghe đón nhận và tin tưởng.
Xin Chúa củng cố niềm tin, gia tăng đức
mến và bảo toàn niềm trông cậy nơi chúng ta để dẫu khi thành công hay khi thất
bại chúng ta vẫn luôn an vui sống trong vòng tay đầy yêu thương của Chúa.
Thứ tư (Lc 4, 38-44)
Có thể nói tin mừng hôm
nay thuật lại một ngày sống tiêu biểu của Chúa Giêsu ở Caphácnaum với biết bao
công việc: Vào Hội đường giảng dạy, rồi đến nhà chữa bệnh cho nhạc mẫu Phêrô;
mãi đến lúc mặt trời lặn Ngài vẫn còn tất bật chữa lành đủ mọi loại bệnh hoạn,
tật nguyền. Sáng sớm tinh mơ, Chúa lại tìm đến nơi hoang vắng để cầu nguyện
cùng Chúa Cha.
Ngày sống tiêu biểu của
Chúa Giêsu phải trở nên khuôn mẫu cho ngày sống của mỗi người kitô hữu chúng
ta.
Noi gương Chúa Giêsu chúng ta hãy bắt đầu
ngày mới bằng việc cầu nguyện.
Cầu nguyện
để gặp gỡ Chúa, được sống thân tình bên Chúa, để lắng nghe lời Chúa chỉ dạy.
Trên hết cầu nguyện để nhận lấy nguồn ơn sức mạnh nâng đỡ của Chúa nhằm chu
toàn tốt bổn phận hằng ngày. Một ngày sống khởi đầu với kinh nguyện, thánh lễ,
chúng ta được gia tăng lòng Tin Cậy Mến, nhờ đó mà nhiệt thành làm mọi việc
trong ngày sáng danh Chúa.
Học nơi
Chúa Giêsu, chúng ta hãy chuyên chăm làm việc.
Con người được tạo dựng theo hình ảnh Thiên Chúa để sống trong thế
giới hữu hình và được đặt trong thế giới này để "làm chủ trái đất" ; vì thế, ngay từ đầu con người đã
được kêu gọi để lao động. Chính Chúa Giêsu cũng đã nêu gương cho ta : "cho đến nay, Cha tôi làm việc, thì tôi cũng
làm việc". (Ga 5, 17)
Làm việc để có của nuôi sống bản thân và gia đình; đóng góp vào sự
tiến bộ liên tục của khoa học kỹ thuật, nhất là làm cho cộng đồng xã hội anh em
của mình luôn luôn thăng tiến về văn hóa và đạo đức, đó là ý định của Chúa và
mong muốn của con người.
Tóm lại: Chúa Giêsu đã đi bước
trước trong đời sống lao động và cầu nguyện. Lao động mà không cầu nguyện sẽ
làm cuộc sống con người mệt mỏi và đơn điệu; ngược lại cầu nguyện mà không lao
động khiến con người trở nên sống hình thức, lười biếng và ỷ lại.
Xin
Chúa cho mỗi người chúng ta biết kết hợp cách hài hoà giữa lao động và cầu
nguyện để nhờ đó nhân loại không chỉ biết trân trọng những giá trị do lao động
mang lại, mà còn biết trân trọng những hiệu quả lớn lao của đời sống kết hiệp
với Thiên Chúa.
Thứ năm (Lc 5,1-11)
Gần đây trên báo Tri
Thức Trẻ đã đăng tải bài viết: Gái Miền Tây, và 3 chữ "N" nổi danh
thiên hạ. (3 chữ "N": Ngon, Ngoan và Ngu), đã bị dân cư mạng phản đối
cực lực, khiến cho bộ VHTT phải vào cuộc và xử lý nghiêm khắc. Bởi vì tác giả
đã bôi nhọ và xúc phạm đến giá trị nhân phẩm của gái Miền Tây, cũng như chia rẻ
người vùng miền.
Trái với nội dung bài
viết trên báo Tri Thức Trẻ trên, bài viết và nội dung của tác giả thánh Luca trong
bài tin mừng hôm nay đã để lại cho người đọc một ấn tượng tuyệt đẹp khi đề cao nhân
vật Giêsu với 3 chữ "L" (lạ) nổi danh thiên hạ.
1. "LẠ" về nơi giảng dạy.
Sự thường ở đời ai lại
dùng thuyền đánh cá để ngồi trên đó mà giảng dạy; cũng chưa thấy ai quy tụ dân
chúng nơi bãi biển để giáo huấn. Vậy mà Chúa Giêsu đã không ngần ngại tận dụng
phương tiện và nơi chốn ấy để rao giảng Lời Chúa. Quả là lạ thường!
2. "LẠ" về mẻ cá bất thường.
Với kinh nghiệm lành nghề về việc
đánh bắt cá biển, Sinmon cùng các bạn đồng nghiệp đã trãi qua một đêm vất vả
nhưng chẳng được con cá nào. Trong khi giữa lúc ban ngày, Thầy Giêsu chẳng có
chút kinh nghiệm gì về việc ra khơi bám biển, lại đề nghị Simon thả lưới bắt
cá, quả là chuyện đùa! Nhưng để làm vui lòng thầy Giêsu, Simon đành miễn cưỡng
làm theo, nhưng thật bất ngờ, kết quả lại ngoài sức tưởng tượng. Một mẻ cá lạ
đầy ấp những cá là cá. Ấy mới là sự lạ!
3. "LẠ" về việc chuyển đổi nghề nghiệp bất ngờ.
Trước một mẻ cá lạ lùng, Sinmon đã
hò reo sung sướng, nhưng cũng đầy sợ hãi khi nhận ra thân phận yếu hèn tội lỗi
của mình nên đã sụp lạy Thầy Giêsu đầy quyền năng. Không ngờ chính lúc đó, Chúa
Giêsu lại nhẹ nhàn chấn an rồi bất ngờ kêu gọi ông chuyển đổi ngành nghề:
"Đừng sợ, từ nay anh sẽ là người thu
phục người ta". Sinmon đã không cưỡng lại được lời mời gọi chân tình
tha thiết ấy của Đấng quyền năng nên đã "bỏ
mọi sự mà theo Người". Ôi lạ lùng biết mấy!
Với 3 chữ "LẠ" nơi con
người Giêsu mà thánh Luca tường thuật trong bài Tin mừng hôm nay, nhằm dạy
chúng ta những bài học quý:
- Phải tận dụng mọi nơi, mọi lúc,
mọi hoàn cảnh để loan báo Tin Mừng.
- Luôn biết tin tưởng, trông cậy
vào quyền năng Chúa trong mọi lúc vì
"mọi kẻ tin vào Ngài sẽ không thất vọng bao giờ". (Tv 90 ).
Biết cậy dựa vào Chúa, ta có thể làm được những điều kì diệu, như thánh
Phaolô đã nói: "Tôi có thể làm mọi
sự nhờ Đấng ban thêm sức cho tôi". ( Phi-líp 4,13.).
- Mỗi người mỗi hoàn cảnh, mỗi
người mỗi kinh nghiệm, mỗi người mỗi khả năng, tính cách..., Chúa đều tin tưởng
mời gọi để cộng tác với Chúa để cứu rỗi các linh hồn.
Xin
cho chúng ta biết mau mắn đáp lại lời mời gọi của Chúa cách tích cực, sẵn sàng
từ bỏ mọi sự để thi hành thánh ý Chúa với lòng tin tưởng cậy trông vào quyền
năng của Người.
Thứ Sáu (Lc 5,
33-39)
Nhân cơ hội giải thích cho những người Pharisêu
lý do vì sao các môn đệ Chúa không ăn chay, Chúa Giêsu mạc khải cho họ biết về
bản thân và sứ mạng của Ngài.
Trong cựu ước Thiên Chúa tự ví Người là chàng rể
và Israel là nàng dâu.
Như thế khi đem trường hợp tiệc cưới ra để giải
thích về việc ăn chay, Chúa Giêsu muốn cho họ biết rằng: Người là chàng rể
và Israel là nàng dâu. Qua đó mặc nhiên tuyên bố Người chính là Thiên
Chúa đã đến giữa lòng nhân loại.
Hơn nữa, mục đích chính của việc ăn chay bấy giờ
là mong đợi Đấng Messia đến. Mà Chúa Giêsu chính là Đấng Messia (chàng
rể) đã đến với loài người (nàng dâu) rồi, thì cớ gì phải ăn chay.
Việc ăn chay phải gắn liền với cuộc đời của Đức
Giêsu. Do đó lúc Người vui thì con người phải chia vui với Người. Khi Người khổ
thì con người cùng chung đau khổ. Lúc Người chết thì con người phải cùng chấp
nhận chịu chết với Người. Khi Người sống lại thì con người cũng cùng sống lại
với Người.
Tóm lại, Chúa Giêsu không hề phủ nhận việc ăn
chay, nhưng qua lời giải đáp thắc mắc trên, Chúa Giêsu muốn cho biết: Người
chính là chàng rể Chúa Cha sai đến kết hôn với loài người, yêu thương loài
người và cứu độ loài người. Cũng như xác định rõ cho chúng ta biết việc ăn chay
là để dọn lòng tiếp rước Chúa. Một khi đã tiếp nhận Chúa rồi thì không cần ăn
chay nữa, trái lại phải vui mừng phấn khởi trong niềm tin yêu Chúa.
Xin cho chúng ta biết lo
ăn chay hãm mình, để dọn lòng xứng đáng đón nhận Chúa qua bàn tiệc Thánh Thể
mỗi ngày, nhờ đó mà được thông hiệp với Chúa nguồn hạnh phúc đời ta.
Thứ bảy (Lc 6,1-5).
Tin mừng hôm nay tường
thuật về cuộc tranh luận giữa Chúa Giêsu và những người Pharisêu.
Lý do xảy ra cuộc
tranh luận là vì các môn đệ Chúa Giêsu bứt bông lúa ăn cho đỡ đói vào ngày
Sabát.
Nguyên nhân chính của
cuộc tranh luận này là vì bất đồng quan điểm.
- Với những người
Pharisêu giữ ngày Sabát là điều
hết sức quan trọng. Ai vi phạm ngày này có thể bị xử tử (Xh 31, 14), bị ném đá
(Ds 15, 32-36).
Bứt bông lúa để ăn là một hành động không thể
chấp nhận được. Mặc dù theo sách Đệ Nhị Luật (23, 26) thì hành động này được
phép làm: “Khi vào đồng lúa của người đồng loại, anh em có thể lấy tay bứt bông
lúa.”. Nhưng vì đố kỵ, ghen ghét Chúa Giêsu nên họ cho rằng việc bứt lúa và vò
trong tay cũng giống với hành vi gặt và xay lúa, mà gặt và xay lúa là một trong
ba mươi chín việc không được phép làm ngày Sabát.
- Còn Chúa Giêsu thì cho
rằng: Thiên Chúa lập nên ngày
Sabát để loài người có thời gian nghỉ ngơi hầu nhớ đến công trình tạo dựng và
giải phóng của Ngài (Đnl 5, 14-15). Ngày Sabát đúng là ngày của Chúa, dành cho
Chúa, nhưng nó cũng là ngày phục vụ nhu cầu lợi ích cho con người và vì con
người. "Ngày Sabát được đặt ra vì
con người".
Do đó việc các môn đệ Chúa bứt lúa ăn cho đỡ đói
trong ngày Sabát là một nhu cầu chính đáng vì nó phục vụ cho nhu cầu lợi ích
chính đáng cho con người. Chính vua Đa-vít và đoàn tùy tùng cũng đã vào đền thờ
và đã lấy bánh dâng tiến để ăn khi bụng đói! Nhưng vì ghen ghét và hận thù đã
làm cho những người Pharisêu trở nên mù quáng mà quên đi mục đích chính của
việc giữ luật.
Để giúp cho những người Pharisêu có cái nhìn
đúng đắn về mục đích của luật, Giêsu đã không ngần ngại đối đầu với họ cho đến cùng, dù
có phải trả giá bằng cái chết trên Thập giá, tất cả là để minh chứng rằng: chỉ
có một lề luật duy nhất để tuân giữ, đó là luật yêu thương, và chỉ có một giá
trị cao cả nhất để sống và chết cho, đó là tình yêu. Sống "yêu thương là chu toàn lề luật."(Rm 13,10)
Xin Chúa loại trừ nơi chúng ta những đố kỵ, ghen ghét tầm
thường để chúng ta có được cái nhìn trong sáng đúng đắn. Và xin Chúa giúp chúng
ta luôn biết sống nhân ái và bao dung với hết mọi người như Chúa đã yêu thương
chúng ta. Amen
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét