SUY NIỆM LỜI CHÚA TUẦN XIX TN, 2018
CHÚA NHẬT XIX
TN B
Tiếp tục đề tài bí tích Thánh Thể, Tin mừng hôm nay Chúa Giêsu xác
quyết chính Ngài là “Bánh từ trời xuống, Bánh hằng sống, ai ăn sẽ được sống đời đời”. Xin cho chúng ta biết “tin nhận” và “đến với” Ngài để đón nhận sự sống ấy.
Để giúp dân chúng tin nhận Chúa Giêsu chính là
tấm bánh trường sinh, Tin mừng
hôm nay Chúa Giêsu cho chúng ta biết về: nguồn gốc, ý nghĩa và mục đích của Người đến trần gian
này.
- Nếu ngày xưa nơi sa
mạc, Thiên Chúa đã ban cho dân
Do Thái Manna từ trời xuống làm thức ăn. Thì ngày nay, Thiên Chúa cũng ban cho nhân loại một thứ lương thực
khác đến từ trời đó là Đức Giêsu “Tôi từ trời mà xuống”. Như thế, Đức Giêsu muốn
khẳng định Người chính là Bánh có nguồn
gốc từ trời cao.
- Nếu xưa kia, mục đích Thiên Chúa ban Manna là để làm lương thực nuôi sống dân Do Thái đang
chịu cảnh cơ cực, đói khát trong sa mạc để được sống. Thì ngày
nay, Chúa Giêsu cũng cho biết mục đích Ngài đến trong sa mạc trần gian này là nhằm để nuôi sống mọi người, bởi vì “Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một
để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn
đời”. (Ga 3, 17).
- Nếu xưa kia trong sa mạc, dân Do Thái đã tin vào Thiên Chúa và nghe lời Môsê mà đón nhận Manna là lương thực nuôi sống họ
trên đường tiến về đất hứa. Thì hôm nay cùng
với ý nghĩa ấy, Chúa Giêsu cũng mời gọi dân chúng hãy “đến với” và “tin vào” Người chính là Bánh đích
thực, Bánh ban sức mạnh thiêng liêng, giúp cho nhân loại đủ sức tiến về quê trời.
Khi Chúa Giêsu khẳng định: “Chính Tôi
là bánh trường sinh” là Người muốn quả quyết rằng: chỉ duy mình Ngài mới là lương thực đích thực ban sự sống cho mọi người; bởi chính Ngài là Thiên Chúa, là Đấng sáng tạo
vận vật nên mới có quyền thông truyền sự sống cho muôn loài.
Thiên Chúa đã ban cho chúng ta sự sống
trần gian và sự sống vĩnh cửu
mai sau. Sự sống trần gian được nuôi dưỡng bằng Manna và cơm
bánh. Sự sống vĩnh cửu phải được nuôi dưỡng bằng chính Lời Chúa và Mình Thánh Người.
Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con biết tích cực lắng nghe lời
Chúa dạy và siêng năng đến với bí tích Thánh Thể để múc lấy nguồn sức sống dồi dào do Chúa tặng ban mà đủ sức tiến về quê trời vinh phúc, nhờ sức
lôi kéo của ơn ban Chúa Cha.
Thứ hai: Mt 17, 22-27
Bài Tin mừng hôm nay nhấn mạnh đến bổn phận của chúng ta đối
với Giáo hội và xã hội trần thế.
Sách
Xuất Hành ấn định: “Tất cả các đàn ông Do
Thái 20 tuổi trở lên, phải có nhiệm vụ đóng thuế Đền Thờ, mỗi năm 1/2 shekel”. (x.
Xh 30,13). Đây được xem như là nhiệm vụ cao cả của đàn ông Do Thái giáo. Đức
Giêsu là người đàn ông Do Thái, nên Người cũng luôn ý thức nghĩa vụ cao quý ấy.
Tuy nhiên, xét cho cùng thì trường hợp của Chúa Giêsu là ngoại lệ vì hai lý do:
Thứ nhất
vì Ngài là Con Thiên Chúa. Thứ hai vì Đền
Thờ là nhà của Thiên Chúa nên cũng là nhà của Ngài. (x. Lc 2, 49). Mà dựa trên
nguyên tắc “vua chúa trần gian chỉ thu
thuế má người ngoài”, còn “con cái
được miễn”, thì Chúa Giêsu được chuẩn miễn vì Người là Con TC và đền thờ chính
là nhà của Người. Tuy nhiên "để khỏi làm gai mắt họ”, Chúa Giêsu đã sai ông Phêrô ra biển thả câu.
Thật lạ lùng, con cá mà Phêrô câu được trước hết, trong miệng nó lại ngậm một
đồng tiền, trị giá vừa đủ để nộp hai phần thuế cho Chúa Giêsu và cho Phêrô.
Qua sự việc lạ lùng này, Chúa Giêsu như hướng chúng ta đến
điều quan trọng hơn đó là phải ý thức chu toàn luật Giáo hội, cũng như những
quy định của xã hội.
Xin
cho chúng ta luôn ý thức chu toàn tốt bổn phận tôn thờ và yêu mến Thiên Chúa;
đồng thời cũng không quên nhiệm vụ đóng góp công sức, tiền của để xây dựng GH
và xã hội trần thế theo tinh thần Phúc âm, hầu trở nên người công dân tốt và
người Kitô hữu trưởng thành.
Thứ ba: Mt 18,1-5.10.12-14
Dưới
trần gian tranh giành địa vị, chức quyền đã đành. Trên trời mà còn tranh quyền
đoạt lợi quả là một điều đáng trách. Thế mà các môn đệ xưa kia lại đưa lối suy
nghĩ trần tục ấy vào chốn vĩnh cửu, nên các ngài không ngần ngại đặt vấn đề với
Chúa: "ai là người lớn nhất trong
nước trời".
Chúa
Giêsu không trả lời ai là người lớn nhất trong Nước Trời, nhưng Chúa cho biết
cần phải có điều kiện như thế nào? để được vào Nước Trời.
Điều
kiện ấy chính là phải trở nên như trẻ nhỏ. Không phải chúng ta hóa kiếp trở lại
làm trẻ nhỏ, nhưng Chúa muốn chúng ta phải có tinh thần trẻ nhỏ.
Vì trẻ
nhỏ luôn thành thật, đơn sơ, trong trắng.
Chúa muốn chúng ta cũng hãy đơn sơ, thành thật, đừng mưu mô, lọc lừa… , cho dẫu
lắm khi sự thật làm ta phải chịu thiệt thòi, bị xem thường, bị hiểu lầm…
Vì trẻ
nhỏ cảm thấy mình yếu đuối nên luôn tin
tưởng phó thác cậy dựa vào cha mẹ. Chúa cũng muốn chúng ta luôn tin tưởng
tín thác và cậy trông vào Chúa, nhất là những lúc chúng ta gặp phải gian nan,
khốn khó.
Vì trẻ
nhỏ luôn khiêm nhường biết mình còn
nhiều giới hạn nên không ngừng cố gắng trao dồi học hỏi những điều hay lẽ phải
từ người lớn. Chúa cũng muốn chúng ta biết khiêm tốn lắng nghe và học hỏi lời
Chúa trong Thánh kinh, qua các giáo huấn của GH, nhất là qua các biến cố xảy ra
trong cuộc sống hằng ngày.
Nói tóm
lại, Chúa muốn chúng ta hãy sống tinh thần trẻ thơ, mặc dù chúng ta mang thân
xác của người lớn. Ai sống được tinh thần như thế, mới xứng đáng được vào Nước
Trời và là kẻ lớn nhất trong Nước Trời.
Chúng ta
hãy luôn nhớ rằng: trước mặt Chúa, chúng ta chỉ là những người con bé nhỏ. Không
có Chúa, chúng ta chẳng làm được chuyện gì nhưng nếu chúng ta có làm được
chuyện gì đi nữa, thì tất cả cũng là nhờ bởi ơn Chúa ban mà thôi.
Xin Chúa cho chúng con luôn biết phó thác cả cuộc đời chúng
con cho Chúa, như đứa bé đặt hết niềm tin yêu vào cha mẹ. Để sau cuộc đời dương
thế này, chúng con được quây quần bên Chúa, chung hưởng niềm hạnh phúc viên mãn
cùng các thánh tử đạo Việt Nam trong nước trời.
Thứ tư: Lc 1, 39-56
KÍNH TRỌNG THỂ LỄ ĐỨC MẸ LÊN TRỜI
Mừng
kính trọng thể lễ Đức Mẹ hồn xác lên trời hôm nay, đem đến cho chúng ta niềm hy
vọng lớn lao. Bởi tin rằng mai sau chúng ta cũng được về trời hưởng vinh phúc
cùng với Mẹ. Vì cha mẹ có bao giờ quên con cái và muốn xa rời những đứa con yêu
quý bao giờ!
Tuy
nhiên để được ở bên Mẹ trong niềm hạnh phúc thiêng đàng, đòi hỏi ta phải sống
xứng danh là con yếu dấu của Mẹ. Để trở nên con yêu dấu Mẹ không gì khác hơn là
chúng ta noi gương sống như Mẹ đã sống. Đó là sống giới luật Tình Yêu mà Chúa
đã dạy.
- Yêu
Chúa: Đức
Maria đã luôn lắng nghe và thực hành lời Chúa truyền dạy: “ Vâng này
tôi là nữ tì của Chúa, xin Chúa làm cho tôi như lời sứ thần nói”. (Lc 1, 38 ).
. Yêu
Chúa: Mẹ đã chấp nhận những hệ lụy đau khổ xảy đến, khi đón nhận cưu mang và
sinh hạ Hài Nhi Giêsu.
. Yêu
Chúa: Mẹ đã can đảm bước đi cùng với Con Mẹ là Đức Giêsu trên mọi nẻo đường
đời. Con đường ấy là đường hẹp và là con đường thập giá. Nhưng đó là con đường
dẫn đến sự sống đời đời. Như lời Chúa Giêsu đã phán: “Ai muốn theo Ta,
hãy tự bỏ mình vác thập giá mình mà theo Ta….”. (Mc 8,34).
- Yêu
người: Mẹ
đã sẵn sàng hiến dâng đời mình cho Thiên Chúa để cộng tác với Thiên Chúa trong
chương trình cứu độ nhân thế.
. Yêu
người: Mẹ đã không ngại chấp nhận gian khổ "vội vả lên đường" thăm
viếng và ở lại chăm sóc cho người chị họ Elizabeth trong lúc sắp sinh
nở. Quả là một hy sinh lớn lao!
. Yêu
người: Mẹ đã nhận thánh Gioan (đại biểu nhân loại) làm con Mẹ, cho dẫu trong
hoàn cảnh đau khổ tột cùng dưới chân thập giá và tương lai mịt mù.
Chính
tình yêu là động lực giúp cho Đức Maria sẵn sàng từ bỏ ý riêng, chấp nhận dấn
thân hy sinh suốt đời để Phục vụ Chúa và dâng hiến cho tha nhân.
Có thể
nói hình ảnh người phụ nữ được thánh Gioan mô tả trong sách Khải huyền hôm nay
là hình ảnh tập chú về Đức Mẹ. Dẫu lộng lẫy, kiêu sa xuất hiện trên trời nơi
đền thờ Thiên Chúa cao sang. Nhưng bên cạnh đó, Mẹ cũng phải đối diện với bao
nguy hiểm của mãn xà hung ác là sự dữ. Như vậy, bên cạnh hạnh phúc vinh quang
nước trời, vẫn luôn có bóng dáng của đau khổ bởi sự dữ đang trực chờ, cần phải
vượt qua bằng sức mạnh của Tình yêu nhờ liên kết chặt chẻ với Chúa Giêsu với
niềm tin kiên vững vào quyền năng Thiên Chúa mới bay cao, bay xa vào cỏi vinh
quang sáng ngời.
Xin cho
chúng ta biết noi gương Mẹ Maria hằng gắn bó chặt chẻ với Chúa Giêsu để kín múc
sức mạnh và sự sống nơi Người, vì“nhờ liên đới với Đức Kitô, cũng được Thiên
Chúa cho sống” (1Cr 15,22). Nhất là luôn biết chu toàn giới luật Tình Yêu mà
Chúa chỉ dạy qua việc tận tâm phục vụ tha nhân theo gương Mẹ Maria, hầu xứng
danh là con Mẹ và xứng đáng được Chúa ban thưởng hạnh phúc nước trời. Xin Mẹ thương giúp chúng con!
Thứ năm: Mt 18,21-19,1
Có thể nói: tha thứ chính là đỉnh cao của lòng thương xót.
Thánh
Tôma đã nói: “Tha thứ cho người
khác là thương xót họ, đó là việc to lớn hơn việc tạo dựng thế giới”. Thật vậy,
hành động cao quý nhất của con người để giống TC chính là sự tha thứ. Nhưng thực tế cho thấy tha thứ không
dễ chút nào: tha thứ 1 lần còn khó, huống chi tha thứ hoài, tha thứ mãi như lời
dạy của Chúa Giêsu trong bài Tin mừng hôm nay quả là quá khó hơn cả vượt
sông sâu, leo núi cao hiểm trở. Bởi vì muốn tha thứ đòi hỏi ta phải vượt qua
biển sâu của tự ái và leo khỏi đỉnh núi cao của kiêu căng, tự mãn.
Nhưng
cho dẫu khó khăn như vượt đại dương mênh mông, sâu thẳm, vậy mà dân Do Thái vẫn
tiến qua giữa lòng biển Đỏ khô chân, đó mới là điều lạ lùng! Vì đối với Thiên
Chúa thì mọi sự không thể đều trở nên có thể, nếu ta biết tin tưởng và phó thác
vào uy quyền của Người.
Hơn nữa
để giúp ta vượt qua núi cao của kiêu căng, tự mãn mà sẵn sàng tha thứ cho tha
nhân, Chúa Giêsu còn khéo léo nhắc nhở chúng ta về một đấng Thiên Chúa giàu lòng
thương xót, hằng sẵn sàng tha thứ tội lỗi cho ta, cho dẫu rất nhiều lần ta xúc phạm
đến Chúa nặng nề.
Trong
kinh lạy Cha, Chúa Giêsu còn đã dạy chúng ta phải tha thứ cho nhau để được Chúa
thứ tha. Xin Chúa cho chúng ta có được tấm lòng thương xót của Chúa để ta cũng hết lòng
tha thứ cho anh em mình, nhờ đó mà ta mới xứng đáng đón nhận được sự tha thứ
của Chúa. Amen.
Thứ sáu: Mt 19, 3-12
Bất cứ
xã hội nào, đất nước nào, tập thể nào, gia đình nào… dù lớn hay nhỏ đều có
những quy định và luật lệ của nó. Chính những quy định luật lệ sẽ đem lại tính
ổn định xã hội và bảo vệ quyền lợi cho con người. Tin mừng hôm nay, Chúa Giêsu
khẳng định với những người Biệt Phái về sự ràng buộc không thể tháo gỡ trong
đời sống hôn nhân“sự gì Thiên Chúa đã kết hợp, loài người không được phân
ly”.
Luật hôn
nhân không phải phát xuất từ định chế của con người, nhưng xuất phát từ ý định của
Thiên Chúa. Ngay từ khi tạo dựng con người “ Thiên Chúa đã làm nên con
người có nam có nữ; vì thế người đàn ông sẽ lìa bỏ cha mẹ mà gắn bó với vợ
mình, và cả hai sẽ trở thành một xương một thịt” (St 1, 24).
Đã là định
chế do chính Thiên Chúa thiết lập (gọi là Thiên luật) thì đòi buộc mọi người
đều phải tuân giữ, còn nhân luật (là luật do con người quy ước) thì có tính
tương đối và sẽ bị điều kiện hoá bởi hoàn cảnh, thời gian, không gian, nền văn
hoá… nên có thể thay đổi và cần được thay đổi cho phù hợp với hoàn cảnh, thời
đại. Nhưng luật của Thiên Chúa thì bất biến. Chính vì thế khi nhân luật và
Thiên luật đòi buộc cùng lúc, ta cần phải ưu tiên cho Thiên luật. Vì vậy,
khi những người Pharisêu đề cập đến chuyện Môsê cho phép ly dị, thì ngay lập
tức Chúa Giêsu đã nói đến sự bất cập của nhân luật và Người tái khẳng định lại sự
bất biến mang tính bó buộc của Thiên luật về hôn nhân là bất khả phân ly. (x.Mt
19,1-9; Mc 10,1-12).
Xin Chúa
cho các đôi vợ chồng luôn ý thức lời thề hứa chung thủy với nhau trong ngày
thành hôn, và ban cho họ dồi dào ơn
thiêng để họ đủ nghị lực vượt qua những thách đố trong đời sống hôn nhân và gia
đình ngày hôm nay, mà trung tín mãi với nhau đến trọn đời.
Thứ bảy: 19, 13-15
Tin mừng
hôm nay cho thấy Chúa Giêsu quan tâm cách đặc biệt đến các trẻ nhỏ, là thành
phần bị xã hội Do Thái bấy giờ xem thường và bỏ rơi. Qua đó Ngài cũng muốn nhắc
nhở chúng ta ngày hôm nay cũng hãy “cứ để trẻ em đến với Thầy! Đừng
ngăn cấm chúng”. Ngài còn quả quyết rằng: “Nước Trời là của
những ai giống như chúng".
Với lời
nhắc nhở và quả quyết ấy: trước hết, Chúa muốn nhắc nhở bổn phận của xã hội là
hãy tôn trọng quyền sống, cũng như những quyền lợi chính đáng mà các em được
hưởng. Tiếp đến, Chúa cũng nhắc nhở những người cha người mẹ ý thức chu toàn
tốt bổn phận của mình trong việc nuôi dạy con cái. Nên nhớ điều quan trọng là
tránh mọi hình thức gây nên gương mù, gương xấu làm ảnh hưởng nguy hại đến tâm
lý và thể lý của các trẻ nhỏ.
Cuối
cùng, Chúa muốn tất cả chúng ta phải thấm nhuần và thực hiện những đức tính cao
quý nơi các em nhỏ đó là: tình yêu chân thành và lòng trung tín sắc son.
Xin Chúa
cho chúng ta học được nơi các trẻ nhỏ bài học của tình yêu chân thành trong
sáng và lòng trung tín sắc son với Chúa và với nhau theo mẫu gương của Mẹ Maria
mà hôm nay chúng ta kính nhớ, để ta xứng
đáng được Chúa ban thưởng hạnh phúc nước trời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét