Tìm kiếm Blog này

Thứ Hai, 30 tháng 9, 2019

SUY NIỆM LỜI CHÚA TUẦN XXVII THƯỜNG NIÊN

Lm. Viki

CHÚA NHẬT XXVII THƯỜNG NIÊN, NĂM C

LỄ ĐỨC MẸ MÂN CÔI

Lc 1, 26-38

Trong toàn thể nhân loại, chắc hẳn không có ai được TC ưu ái ban tặng ân phúc trọng đại cho bằng Đức Maria.  Ý thức điều đó và xác tín vào nền tảng thánh kinh, Giáo hội hằng tôn kính và dành tặng cho Đức Mẹ nhiều tước hiệu cao quý…

Bước vào tháng 10, GH ưu ái dành một ngày Chúa nhật đầu tháng để tưởng nhớ và mừng kính trọng thể  Đức Mẹ, với tước hiệu “Mẹ Mân Côi”.
Sở dĩ có ngày lễ hôm nay là vì liên hệ đến một biến cố quan trọng trong lịch sử Giáo Hội. Đó là sự kiện vua Hồi giáo đem một đại quân đông đảo và hùng mạnh hướng thẳng về La Mã, với lời thề sẽ san bằng đền thờ thánh Phêrô và biến nơi đây thành một chuồng ngựa.

Bấy giờ GH rất lo lắng và sợ hãi. Bởi vì với quân đội ít ỏi, khí giới thì thô sơ, lại không có kinh nghiệm tác chiến thì làm sao kháng cự lại với quân Hồi giáo hùng mạnh. Tin tưởng vào sự che chở của Đức Mẹ nên GH đã kêu gọi toàn thể tín hữu lần chuỗi Mân Côi. Nhờ đó mà đạo binh Công giáo đã ngăn chặn được bước tiến thần tốc của quân Hồi giáo Thổ Nhĩ Kỳ, và đã giành được chiến thắng tại vịnh Lépante, vào ngày 07.10.1571.

Nhận ra cuộc chiến thắng lạ lùng ấy là nhờ ơn ban của Mẹ qua việc lần chuỗi Mân Côi. Để ghi nhớ công ơn của Đức Mẹ Đức Thánh Cha Piô V đã dạy các tín hữu rước kiệu Đức Mẹ và chọn ngày 7 tháng 10 làm lễ kỷ niệm Đức Mẹ Chiến thắng, sau này được thánh Giáo hoàng Gio-an XXIII đổi thành lễ Đức Mẹ Mân Côi (1960).

Ngày nay mỗi khi kính nhớ lễ Đức Mẹ Mân Côi, Giáo hội không nhằm nhắc lại biến cố chiến thắng ấy, cho bằng mời gọi con cái GH tích cực khám phá lại vai trò vị thế của Đức Maria trong mầu nhiệm cứu độ; Và qua đó cũng muốn nhắc nhở các tín hữu về sức mạnh phi thường của Kinh Mân Côi.

1. Vai trò vị thế của Mẹ Maria.

Nhìn lại lịch sử cứu độ, qua lăng kính của Thánh kinh, chúng ta biết được công trình sáng tạo đầu tiên của Thiên Chúa đã bị phá vỡ, do tội lỗi nguyên tổ. Nhưng Thiên Chúa không muốn công trình tốt đẹp Ngài đã tạo dựng bị hủy diệt đi. Nên ngay sau khi nguyên tổ phạm tội, TC liền hứa ban Đấng Cứu Thế. Đấng ấy sẽ được sinh ra bởi một người phụ nữ. Đấng ấy sẽ tái tạo lại công trình sáng tạo của TC xinh đẹp như thuở ban đầu. 
Và khi thời gian đã đến hồi viên mãn, lời hứa ấy bắt đầu được thực hiện, khi TC sai sứ thần Gabriel đến với cô thôn nữ làng quê Nazareth, có tên là Maria, để mời gọi cô cộng tác vào chương trình cứu độ của Người.

Cũng giống như bao cô gái làng quê khác, thiếu nữ Maria đã từng ấp ủ bao mộng ước và dự phóng cho đời mình. Nhưng giờ đây, Thiên Chúa lại xen vào và đã khuấy động đời cô. Người đã làm thay đổi toàn bộ những ước vọng dự hướng tương lai của cô. 

Tuy nhiên sau khi biết được ý định của TC, thiếu nữ Maria đã sẵn lòng thân thưa với sứ Thần bằng hai tiếng "xin vâng" thật đơn sơ, nhẹ nhàng nhưng thật sâu lắng và đầy niềm tín thác. Chính nhờ bởi lời “xin vâng” tuy đơn sơ  ấy mà ơn cứu độ của TC đã đến được với nhân loại.

Với biến cố Ngôi Lời TC đã nhập thể trong cung lòng Đức Maria do quyền năng của CTT, Đức Maria đã trở thành Mẹ TC. Xứng đáng đón nhận ơn phúc của TC theo như lời chào của Sứ Thần: "Kính chào Bà đầy ơn phước, Thiên Chúa ở cùng  được chúc phúc giữa các người phụ nữ." (Lc 1,28). Qủa vậy, có ơn phước nào lớn hơn ơn phước được làm Mẹ TC và được TC ở cùng.

Vì là Mẹ Ngôi Hai TC làm người nên Đức Maria rất có uy thế trước mặt TC. Nhưng Mẹ Maria cũng là Mẹ GH và là Mẹ của mỗi người chúng ta, nhờ bởi lời trăn trối thánh Gioan cho Đức Mẹ và Đức Mẹ cho thánh Gioan của Chúa Giêsu dưới chân thập giá.

Là con cái của Đức Mẹ nên chúng ta hãy tin tưởng vào tình thương đỡ nâng của Mẹ, bởi vì: “xưa nay chưa từng nghe có người nào chạy đến cùng Đức Mẹ mà Đức Mẹ từ bỏ chẳng nhậm lời”. Tin tưởng như thế, chúng ta cần phải tỏ lòng yêu mến, tôn kính và vâng lời Mẹ chỉ dạy với tất cả tâm tình của người con thảo.

2. Sức mạnh của tràng chuỗi Mân Côi.

Mừng lễ Đức Mẹ Mân Côi hôm nay, GH còn nhằm hướng chúng ta đến cuộc chiến khác, đó là cuộc chiến với tội lỗi do ma quỷ, thế gian và xác thịt gây ra. Nếu xưa kia đạo quân thập tự Công giáo, nhờ vào sức mạnh của việc lần chuỗi Mân côi mà chiến thắng quân Hồi giáo hùng mạnh, thì ngày nay với trận chiến ba thù, chúng ta cần phải vâng nghe lời chỉ dạy của Đức Mẹ mà siêng năng lần hạt Mân Côi. Đó là phương thế mà Đức Mẹ chỉ dạy chúng ta mỗi khi hiện ra trên ngọn cây Sồi với ba trẻ chăn cừu là: Giaxinta, Phanxicô và Lucia, tại làng quê hẻo lánh Fatima, nước Bồ Đào Nha:

(1) Ăn năn đền tội cải thiện đời sống.

(2) Tôn sùng Mẫu Tâm.

(3) Siêng năng lần chuỗi Mân Côi.

Ước gì mỗi người chúng ta tin tưởng vào sức mạnh thần thiêng của kinh Mân côi để trân quý và siêng năng lần chuỗi mỗi ngày, nhờ đó ta mới có thể vượt thắng được những cám dỗ của ba thù (ma quỷ, thế gian và xác thịt)..

Xin Chúa cũng cho chúng ta biết gắn kết đời mình với Mẹ Maria qua lời kinh mân côi, để cùng với Mẹ ta dâng lên Chúa lời tôn vinh, chúc tụng và ngợi khen vì biết bao điều cao cả Người đã làm trên cuộc đời chúng ta. Và đừng quên hiệp thông cùng với GH toàn cầu mà nguyện xin "Thánh Maria Đức Mẹ Chúa Trời, cầu cho chúng con khi nay và trong giờ lâm tử". Amen.

 

Suy niệm 2:

Tin mừng hôm nay thuật lại biến cố Thiên Thần Gabriel truyền tin cho Đức Maria, khởi đầu cho chương trình cứu độ đầy yêu thương của Thiên Chúa dành cho con người. Để thực hiện chương trình cứu độ, Thiên Chúa đã chọn gọi Đức Maria cộng tác trong việc cưu mang và sinh hạ Đấng Cứu Thế và Đức Maria đã đáp lời bằng hai tiếng “xin vâng”. 

Mỗi khi đọc “kinh kính mừng” là chúng ta nhắc lại lời sứ thần Gabriel truyền tin cho Đức Maria khi xưa: “kính mừng Maria đầy ơn phước, Đức Chúa Trời ở cùng bà, bà có phước lạ hơn mọi người nữ….” . Lời truyền tin này là một lời chào chúc quý giá và mang giá trị hết sức cao cả. Bởi lẽ, có ơn phúc nào cao lớn cho bằng ơn phúc được Thiên Chúa ở cùng (chính Chúa là nguồn mọi ơn phúc và Đấng ban ơn phúc. Được Thiên Chúa ở cùng thì có mọi ơn phúc nơi mình rồi). Và có hạnh phúc nào lớn bằng hạnh phúc được Thiên Chúa ưu ái chọn làm Mẹ Thiên Chúa. (Được chọn làm mẹ vua đã là vinh dự và ơn phúc quá lớn rồi huống chi là Mẹ Vua Trời).

Ý thức sứ mạng cao quý ấy trong vui mừng khôn tả vượt trí hiểu, Đức Maria đã bối rối và tự hỏi lời chào ấy có ý nghĩa như thế nào? Nhưng sau khi được Thiên Thần giải thích, Đức Maria biết đó là ý định Thiên Chúa, dù không hiểu hết, nhưng Đức Maria vẫn khiêm tốn ngoan ngoãn vâng nghe.

Có nhiều điều xảy ra trong đời sống vượt ngoài trí hiểu và khả năng chúng ta, chúng ta cảm thấy không thể thực hiện được, nhưng“đối với Thiên Chúa thì mọi chuyện đều có thể”. Từ không, Chúa đã sáng tạo nên vũ trụ vạn vật chỉ bằng lời phán truyền. Từ bùn đất, Chúa đã tạo dựng con người giống hình ảnh Chúa. Bằng quyền năng,  Thiên Chúa đã làm cho bà Isave cao niên và son sẻ mang thai và sinh con. Nên việc cưu mang và hạ sinh Đấng Cứu Thế vẫn đồng trinh đối với Đức Maria là chuyện bình thường. Do đó, nếu ta biết tin tưởng và khiêm tốn để Chúa hành động nơi cuộc đời của ta như Đức Maria, thì Chúa cũng sẽ làm những điều kì diệu trên đời ta.

Tuy dẫu Thiên Chúa quyền năng làm được mọi sự. Nhưng Thiên Chúa lại yêu thích con người cộng tác với Chúa.

Để chọn gọi dân riêng, Chúa đã mời gọi tổ phụ Abraham cộng tác, và Abraham đã vâng lời bỏ xứ sở ra đi theo ý định Thiên Chúa. Thế là một dân riêng của Chúa đã hình thành.

Để cứu dân tộc Israel ra khỏi kiếp nô lệ bên Ai cập, Thiên Chúa đã mời gọi Môsê cộng tác, dù sợ hãi về sự kém cỏi của mình, Môsê vẫn vâng phục  ý muốn của Chúa. Thế là cuộc giải phóng đã hoàn tất.

Để cứu độ nhân loại, Thiên Chúa chọn Đức Maria, một người thiếu nữ bình thường, nghèo khó làm mẹ Đấng Cứu Thế và Mẹ đã ngoan ngoãn tin tưởng vâng nghe. Thế là chương trình cứu độ từ ngàn đời của Thiên Chúa được thực hiện.

Để cứu độ mỗi chúng ta, Chúa cũng mời gọi chúng ta hợp tác với Chúa. Như thánh Augustinô đã nói: “Chúa dựng nên con Chúa không cần con, nhưng để cứ độ con Chúa cần con cộng tác”. 

Xin cho chúng ta biết noi gương Đức Maria biết khiêm tốn và ngoan ngoãn vâng theo thánh ý Chúa trong mọi hoàn cảnh mà tích cực cộng tác với ơn cứu độ của Chúa để cứu chính mình và qua ta ơn cứu độ đến được với tha nhân.

 

Thứ hai: Lc 10,25-37

Thánh Gioan định nghĩa: “Thiên Chúa là Tình Yêu”. Tình yêu của Chúa là nhưng không và phổ quát dành cho hết mọi người. Tình thương ấy đã được Chúa Giêsu hướng dẫn cách cụ thể cho người thông luật trong bài tin mừng hôm nay.

Với cái nhìn định kiến và loại trừ, người thông luật như muốn giới hạn tình yêu của mình nơi những người cùng màu da, chủng tộc và tôn giáo. Nhưng qua câu chuyện người Sa-ma-ri tốt lành, Chúa Giêsu chỉ cho ông biết, người thân cận là tất cả mọi người. Bởi lẽ, mọi người đều được Chúa dựng nên giống hình ảnh Ngài, nên tất cả đều được Thiên Chúa yêu thương cứu độ, không loại trừ bất cứ một ai. Do đó, để xứng đáng có được sự sống đời đời làm gia nghiệp, thì phải thực thi giới luật tình yêu nhưng không và phổ quát “như Chúa đã Yêu”, qua việc tận tâm giúp đỡ mọi người, nhất là những người đang gặp hoạn nạn không phân biệt người đó là ai, theo mẫu gương của người Sa-ma-ri nhân hậu.

Xin Chúa uốn lòng chúng ta giống như trái tim Chúa, để chúng ta biết chạnh lòng trước những nổi đau của đồng loại mà tận tâm giúp đỡ. Nhờ thế chúng ta mới hy vọng có được sự sống đời đời làm gia nghiệp.

 

Thứ ba: Lc 10,38-42

Tin mừng hôm nay vẽ lên một bức tranh trong sáng với chân dung của hai người thiếu nữ tuyệt đẹp:
   + Cô Mácta nồng nhiệt đón rước Chúa Giêsu và các môn đệ vào nhà, và tất bật hy sinh chuẩn bị bữa ăn thịnh soạn cho khách quý. 
   + Cô Maria thì tế nhị và sâu lắng trong cung cách tiếp đón Chúa Giêsu, bằng việc ngồi bên chân Chúa để lắng nghe lời Người dạy bảo.  
Cả hai đều thể hiện những nét đẹp độc đáo của người phụ nữ: Hiếu khách, tận tâm hy sinh phục vụ, cũng như rất tinh tế và thân tình trong khiêm tốn lắng nghe lời dạy của Chúa.

 Xin Chúa cho chúng ta biết tôn trọng những nét đẹp tuyệt vời mà Chúa ban tặng nơi mỗi người. Đồng thời cũng biết tích cực phát huy những nét đẹp nơi bản thân để góp phần tô điểm cho cuộc sống này mỗi ngày thêm tươi đẹp hơn.

 

Thứ tư:  Lc 11, 1-4.

Với lời Kinh Lạy Cha mà Chúa Giêsu chỉ dạy các môn đệ cầu nguyện trong đoạn tin mừng hôm nay, như là một định hướng cho chúng ta biết phải làm gì để trở nên một người con thảo của Chúa.

- Người con thảo là người không làm theo ý mình, nhưng làm theo ý Cha và mong muốn mọi người cũng thi hành ý Cha.

- Người con thảo là người không mưu tìm lợi ích cho chính mình, nhưng mưu tìm vinh quang, danh dự và lợi ích cho Cha mình.

- Người con thảo là người luôn biết sống hiệp nhất với anh em bằng tinh thần bao dung, quảng đại, yêu thương tha thứ theo gương Thiên Chúa là Cha yêu thương tha thứ cho ta.

- Người con hiếu thảo thì luôn tin tưởng và phó thác vào uy quyền và tình thương của Cha. Do đó, điều quan trọng không phải quan tâm quá đến nhu cầu thể xác. Nhưng điều quan trọng nhất là giữ được hình ảnh tốt đẹp mà Cha đã tác tạo nên và đừng bao giờ chạy theo cám dỗ kẻ thù là ma quỷ mà phản bội lại tình Chúa là Cha.

Xin cho mỗi người trong gia đình chúng ta biết sống tâm tình con thảo với Chúa là Cha, biết siêng năng quy tụ bên nhau trước bàn thờ Chúa để cầu nguyện sáng tối. Nhất là biết khiêm tốn lắng nghe và thực thi lời dạy của Chúa để sống quảng đại, tha thứ và hy sinh phục vụ lẫn nhau với lòng tin tưởng phó thác vào tình thương của Chúa là Cha giàu lòng xót thương. Nhờ đó ta mới xứng đáng trở nên người con thảo của Chúa.

 

Thứ năm:  Lc 11,5-13

Nếu tin mừng hôm qua, Chúa Giêsu dạy cho các môn đệ và chúng ta biết phải cầu nguyện như thế nào cho đẹp lòng Chúa; thì tin mừng hôm nay, Chúa lại mong muốn các môn đệ và chúng ta hãy tin tưởng vào tình thương của Người mà kiên trì cầu nguyện.

Bằng hai hình ảnh rất thực tế: Người bạn hàng xóm cho bạn mình vay mượn 3 chiếc bánh giữa đêm khuya, cho dẫu không vì tình bạn mà là vì sự quấy rầy; và người cha sẵn sàng cho con cái mình những thứ tốt nhất theo như lời nó kêu xin. Chúa Giêsu như cũng muốn mời gọi, khích lệ chúng ta là con cái Người hãy tin tưởng, cậy trông và phó thác vào tình thương quan phòng của Chúa. Đừng bao giờ nản lòng, chán chí bỏ cuộc hay phàn nàn kêu trách Chúa khi thấy những lời mình cầu xin chưa được Chúa nhậm lời. Nhưng cần phải xét lại xem điều mình cầu xin có đẹp ý Chúa và thật sự có hữu ích cho cuộc sống và phần rỗi linh hồn của mình chưa?

Nên biết rằng trước một lời cầu nguyện sẽ luôn có 3 trường hợp xảy ra: Một là Chúa sẽ nhận lời nếu đó là lời cầu xin đẹp lòng Chúa và hữu ích cho ta. Hai là lời cầu xin của ta chưa tha thiết thiếu niềm tin hay chưa đúng thời điểm nên Chúa chưa ban ơn. Ba là lời cầu xin của ta không đẹp lòng Chúa và nguy hại đến phần rỗi đời đời của ta nên Chúa không nhậm lời. 

Nhưng hãy luôn tin rằng trong mọi trường hợp Chúa luôn lắng nghe và thấu suốt sâu xa vô cùng mọi điều chúng ta cầu xin. Nên Người sẽ chọn lựa những điều thiện hảo nhất theo sự khôn ngoan của Người mà ban tặng cho chúng ta.

Xin Chúa cho chúng ta luôn biết tin tưởng và tín thác vào tình thương của Chúa mà kiên trì cầu nguyện với tất cả tâm tình của người con thảo. Cũng như sẵn sàng đón nhận mọi biến cố vui buồn, thành công hay thất bại...xảy đến trong cuộc sống, với niềm xác tín vững vàng vào những điều tuyệt hảo mà Chúa đang thực hiện trên cuộc đời mình. 

 

Thứ sáu: Lc 11,15-26

Suy niệm 1:

Với phép lạ trục xuất quỷ ra khỏi một người bị nó ám hại mà Tin mừng hôm nay thuật lại, vừa cho thấy uy quyền của Thiên Chúa nơi Đức Giêsu; vừa cho thấy dấu chỉ của“Nước Thiên Chúa đã đến giữa các ngươi rồi”.

Nhưng để có thể đón nhận nước Thiên Chúa đến nơi Đức Giêsu thì trên hết con người cần phải loại bỏ tính kiêu căng và lòng ghen tỵ. Bởi lòng ghen tị khiến cho đôi mắt chúng ta không còn khả năng nhìn thấy sự thật. Với đầu óc kiêu căng, tự mãn đẩy chúng ta đến cái nhìn hẹp hòi chủ quan nên dễ dàng phủ nhận những ý tưởng và việc làm tốt đẹp nơi người khác, giống như một số người Do Thái vì ghen tị và kiêu căng nên đã giải thích sai lạc và ác ý về phép lạ trừ quỷ của Chúa Giêsu, nhằm hạ bệ Người.

Xin cho chúng ta biết loại trừ tính kiêu căng, ghen tỵ ra khỏi tâm hồn, nhờ đó ta mới có được cái nhìn sáng suốt của đức tin mà nhận ra sự hiện diện của Chúa qua mọi biến cố trong cuộc đời. Nhất là xin cho chúng ta biết sám hối, chay tịnh cỏi lòng và chu toàn tốt mọi nhiệm vụ Chúa trao phó, để chuẩn bị tâm hồn xứng hợp cho ngày của Thiên Chúa.

 

Suy niệm 2:

Đứng trước một sự việc, biến cố, người ta có những phản ứng khác nhau tuỳ theo cái nhìn của mỗi người. Đồng thuận hay bất đồng; ủng hộ hay chống đối; tin nhận hay khướt từ ... Đó cũng là phản ứng lẫn lộn của đám đông dân chúng khi chứng kiến phép lạ trừ quỷ câm của Chúa Giêsu mà tin mừng hôm nay nói đến. Xin cho chúng ta luôn có cái nhìn ngay thẳng và trong sáng để nhận ra sự thật trong mọi biến cố xảy đến trong cuộc sống.

Tin mừng hôm nay cho biết đám đông dân chúng cùng chứng kiến một phép lạ, nhưng họ lại có những phản ứng khác nhau:

1. Đa phần thì lấy làm ngạc nhiên.

2. Một số người thì cho rằng: "Ông ấy dựa thế quỷ vương Beelzebul mà trừ quỷ."

3. Kẻ khác thì lại muốn thử Người, nên đã đòi hỏi Người làm một dấu lạ từ trời.

Trước những phản ứng ấy, cách riêng với những người không tin, Chúa Giêsu phải kiên nhẫn giải thích cho họ hiểu rõ hai điều:

- Thứ nhất: “Đòan kết là sức mạnh và là điều kiện quan trọng để sinh tồn”. Vì thế mà Satan không thể nào chống đối lẫn nhau. "Nước nào tự chia rẽ thì sẽ điêu tàn, nhà nào tự chia rẽ thì sẽ đổ xuống. Nếu Satan cũng tự chia rẽ chống lại chính mình, thì nước nó tồn tại sao được?”. Bởi thế cho rằng Chúa Giêsu dựa thế Beelzebul mà trừ quỷ câm là không đúng!.

- Thứ hai: Để tạo nên sức mạnh chống lại Thiên Chúa và hãm hại con người, ma quỷ không ngu dại gì mà làm hại thuộc hạ của nó. Cho nên không thể nào cho rằng việc Đức Giêsu trừ quỷ con là dựa vào thế của quỷ vương được, mà phải đến từ Thiên Chúa. Bởi trong thế giới này chỉ một mình Thiên Chúa mới có quyền trên ma quỷ.

Nhưng do đâu mà một số người, chắc hẳn là những người Biệt Phái lại không tin nhận phép lạ Chúa Giêsu làm là do quyền năng Thiên Chúa? Thưa đó là vì họ ganh tỵ và thù ghét Chúa Giêsu.

Lòng ganh tỵ làm cho họ trở nên mù quáng, không còn khả năng nhận ra chân giá trị của sự việc và sự thật về con người nữa. Cũng thế, khi nuôi dưỡng sự thù ghét trong lòng nên họ đã tìm đủ mọi cách để nói xấu, hạ bệ và hãm hại Chúa Giêsu. Nhưng sự thật là sự thật, không ai có thể chối cải được. Cố tình không đón nhận chân lý chỉ gây thiệt hại và làm đau khổ cho chính bản thân mình mà thôi.

Câu chuyện sau đây một phần nói lên điều đó: Có một con đại bàng ganh tị với một con đại bàng khác vì con này bay cao hơn nó. Một hôm con đại bàng ganh tị gặp một xạ thủ. Nó xúi anh bắn hạ đối thủ của nó. Chàng xạ thủ đáp: “Được. Nhưng tôi không có tên.” Con đại bàng nhổ một cọng lông cánh đưa cho chàng xạ thủ làm tên. Nhưng chàng bắn hụt. Vì quyết tâm hại đối thủ của mình, con đại bàng ganh tị lại nhổ thêm một cọng nữa, rồi một cọng nữa... cho tới khi hai cánh nhỏ trụi nhẵn. Nó không bay được nữa. Chàng xạ thủ không bắn được con kia nên bắt lấy con đại bàng trụi cánh về làm thịt. Nếu bạn ganh tị muốn hại ai thì rốt cuộc bạn chỉ tổ hại chính bản thân mình.

Xin Chúa đừng để chúng con phải mắc phải chứng bệnh đui mù tâm hồn do virus của ghen tỵ và hận thù gây ra. Nhưng ban cho chúng con có được tâm hồn đơn sơ, trong sáng và hiền hòa để chúng con có được cái nhìn đúng đắn và đánh giá tích cực về mọi sự việc và con người. 

 

Thứ bảy: Lc 11, 27-28

Suy niệm 1:

Kinh nghĩa đức tin mà cộng đoàn chúng ta đọc hàng tuần, GH dạy rằng: “…đến ngày tận thế xác loài người ta sẽ sống lại mà chịu phán xét; kẻ lành lên thiên đàng hưởng phước đời đời, kẻ dữ sa hoả ngục chịu phạt vô cùng”.

Như thế người kitô hữu chúng ta luôn tin rằng ngày tận thế, Thiên Chúa sẽ đến và phán xét tất cả mọi người. Ngày ấy, người công chính sẽ được sống hạnh phúc với Thiên Chúa, còn kẻ gian ác sẽ bị tiêu diệt muôn đời.
Nhưng điều quan trọng là làm thế nào để ngày đó sẽ là ngày an vui và hạnh phúc cho chúng ta? Tin mừng hôm nay, Chúa Giêsu chỉ cho ta biết phương cách để chuẩn bị cho ngày ấy đó là: phải lắng nghe và thi hành Thánh Ý Chúa.

Hạnh phúc của chúng ta không hệ tại bởi chúng ta "là" hay "làm" người kitô hữu, nhưng trên hết và quan trọng nhất là chúng ta có lắng nghe và thi hành lời Chúa hay không?

Đức Maria đã được Chúa ban thưởng hạnh phúc nước trời và nhiều đặc ân cao trọng khác, bởi lẽ Mẹ đã luôn khiêm tốn lắng nghe và thi hành thánh ý Chúa trong mọi cảnh huống của cuộc đời.

Lạy Chúa, ai trong chúng con cũng muốn thoát khỏi cơn thịnh nộ của Thiên Chúa và khao khát có được hạnh phúc nước trời làm gia nghiệp. Xin cho chúng con biết noi gương Mẹ Maria luôn sống khiêm tốn vâng nghe và thi hành ý Chúa, để ngày Chúa đến không phải là một ngày kinh hoàng nhưng là ngày an vui và hạnh phúc cho chúng con.

 

Suy niệm 2:

Đời người ai cũng mong muốn có được hạnh phúc. Nhưng hạnh phúc không phải là cái gì để đi tìm mà nó chỉ xuất hiện khi ta làm một điều gì đó. Như thế muốn có hạnh phúc ta phải làm gì? Đó là điều mà lời Chúa hôm nay sẽ chỉ cho chúng ta biết. Vậy chúng ta hãy để tâm lắng nghe lời Chúa dạy hôm nay và cố gắng đem ra thực hành thì ta sẽ đạt được điều mà tất chúng ta mong muốn.

Người Việt chúng ta có những câu nói rất chí lý nhằm diễn tả sự gắn kết máu thịt giữa cha mẹ và con cái như sau: “Con cái là triều thiên của cha mẹ” hay “Con dại cái mang”...; rộng hơn là mối liên hệ giữa dòng tộc với nhau, như người đời thường nói: “Một người làm quan cả họ được nhờ”.
Đúng vậy, trên đời này có lẽ không có mối liên hệ nào khắn khít cho bằng mối liên hệ giữa cha mẹ và con cái; cũng như dòng tộc với nhau. Chính vì thế mà niềm vui của người con cũng chính là niềm vui của cha mẹ và ngược lại. Và công danh, sự nghiệp thành đạt của người con cũng chính là niềm vinh dự và hạnh phúc của cha mẹ.

Rất có thể đã từng trải nghiệm điều đó, nên một người phụ nữ đã không ngần ngại cất cao lời ngợi khen cho người mẹ nào đã cưu mang và hạ sinh Thầy Giêsu vì Thầy quá tài giỏi và uy quyền “Phúc cho dạ đã cưu mang Thầy và vú đã cho Thầy bú”. Đúng vậy, với cái nhìn tự nhiên có người mẹ nào lại không cảm thấy được hạnh phúc khi nhìn thấy con mình thành đạt, được mọi người ngưỡng mộ và kính trọng.

Nhưng Chúa Giêsu không muốn người phụ nữ ấy và dân chúng dừng lại ở cái nhìn tự nhiên, chỉ kiếm tìm hạnh phúc mau qua ở đời nhờ vào mối liên hệ huyết thống, mà Người còn muốn hướng họ đến cái nhìn đức tin để nhận ra đâu mới là hạnh phúc thật có gí trị bền vững nhờ vào mối liên hệ thiêng liêng giữa con người với TC, là nguồn mọi ơn phúc. Do vậy Chúa Giêsu mới phán rằng: “Những ai nghe và giữ lời TC thì có phúc hơn”.

Khi nói những điều đó, chắc chắn Chúa Giêsu không hề xem thường hạnh phúc ở đời này; Người cũng không hề chê trách hay hạ thấp vị thế của Mẹ Maria. Trái lại, Người muốn gián tiếp ca ngợi và tôn vinh mẫu gương tuyệt hảo của Đức Mẹ. Bởi hơn ai hết Đức Maria lúc nào cũng khiêm tốn để tâm lắng nghe "Còn Maria thì ghi nhớ tất cả những việc đó và suy niệm trong lòng." (Lc 2,19) và sẵn sàng thực thi thánh ý của TC “Này Tôi là tôi tớ Chúa. Tôi xin vâng như lời Thiên Thần truyền” (Lc 1,38). Nhờ đó mà Đức Maria đã được TC trọng thưởng niềm hạnh phúc trọn vẹn trong nước trời. Mẹ thật xứng đáng được ca ngợi qua muôn thế hệ, như tâm tình mà Đức Mẹ cất lên trong lời kinh Magificat: "Vì Chúa đã trông đến sự thấp hèn tôi tớ Chúa, vậy từ nay muôn đời sẽ khen tôi có phước" (Lc 1,48).

Xin Chúa cho chúng ta cũng biết khiêm tốn mở tai để lắng nghe lời Chúa, mở lòng để cho lời Chúa thấm nhập và rồi can đảm mở đôi tay ra để phục vụ mọi người, nhất là những người trong gia đình và nghèo khổ với niềm tin yêu và phó thác theo mẫu gương của Mẹ Maria. Được vậy, ta mới có được hạnh phúc đời này, nhất là sẽ được Chúa ban thưởng hạnh phúc trọn vẹn ở đời sau. Amen.

Chủ Nhật, 22 tháng 9, 2019

SUY NIỆM LỜI CHÚA TUẦN XXVI THƯỜNG NIÊN


CHÚA NHẬT XXVI THƯỜNG NIÊN-NĂM C
Lc 16,19-31

KHÔN NGOAN XỬ DỤNG TIỀN CỦA
Ông phú hộ trong dụ ngôn mà Chúa Giêsu kể, xem ra cũng đáng khen. Ông chẳng làm gì nên tội. Không ăn trộm ăn cắp ai. Không cho vay ăn lời dù lãi chỉ bằng ngân hàng nhà nước. Không lấn ranh hay chiếm đoạt đất đai ai cả cho dù là ý muốn. Cũng chẳng lê lết sang nhà hàng xóm để nhiều chuyện, nhất là không thấy phiền trách hay nói hành nói xấu ai. Đời ông không hề cờ bạc, không số đầu số đuôi. Dù nhiều tiền lắm của nhưng chẳng thấy nói ông có vợ bé hay vào hàng quán ăn uống phung phí…
Sống được như ông thời nay xem ra quả là quá tốt còn gì! Nhưng phải chi trái đất này chỉ một mình ông thì quá tốt. Phải chi xã hội này mọi người đều giàu có như ông thì số phận ông đâu có hẵm hiêu và đau đớn đến thế. Tất cả cũng bởi tại vì cái anh Lazarô nghèo nàn và bệnh tật chết tiệt! hiện diện trên thế gian này nên làm cho cuộc sống giàu sang, sung sướng của ông trở nên lo sợ và bất an. Lo sợ không bởi trộm cắp nhưng vì phải chia sẻ; bất an không do ăn uống no say nhưng vì tiếng vang xin giúp đỡ của người nghèo.
Quy luật cuộc đời biến đổi không dò. Hôm qua là chủ nay lại là tớ; hôm qua giàu có nay lại nghèo khổ. Hôm qua là sung sướng thoải mái nhưng nay lại gian lao, bất hạnh…
Cuộc đời của ông phú hộ và Lazarô cũng xoay chuyển bất ngờ sau cái chết. Giàu có, sung sướng, tiện nghị, yến tiệc linh đình nhưng thiếu bác ái cho đi lại trở thành vực sâu u tối, giam hãm nhà phú hộ muôn đời trong đau khổ và vô vọng.
Chấp nhận đau khổ, bệnh tật, nghèo nàn, khốn cùng nhưng không hề than trách, trái lại một mực tin tưởng và phó thác vào tình thương của Chúa, tất cả những điều ấy lại trở thành bậc thang đưa dẫn Lazarô lên tận đỉnh vinh quang đến nỗi khoảng cách từ Lazarô và nhà phú hộ giờ đây trở thành vực thẳm ngàn trùng, không thể nào qua lại được.
Chúa cũng sẽ xét xử chúng ta về những việc làm bác ái mà ta đã làm hay không làm cho tha nhân theo như lời Chúa đã phán khi đến ngày ta phải ra trình diện trước tòa Chúa phán xét:“...Hỡi những kẻ được Cha Ta chúc phúc hãy vào hưởng vinh quang cùng Ta. Vì xưa Ta đói các ngươi đã cho ăn…..”. 
Như thế ông phú hộ bị phạt không vì ông ta lắm tiền nhiều của, cũng không vì ông ăn sang mặc đẹp. Nhưng ông ta bị phạt bởi vì ông không biết chạnh lòng thương xót người anh em nghèo khổ của mình bằng tình bác ái cho đi của cải dư thừa để giúp đỡ cho anh Lazarô đang cùng khốn.
Xin Chúa cho chúng ta biết xử dùng tiền bạc, của cải Chúa ban cách có hiệu quả, nhằm mang lại nhiều ích lợi xác hồn cho mình và cho mọi người theo lời Chúa dạy. Nhất là xin cho chúng ta dù ở trong bất cứ hoàn cảnh nào cũng biết sống tin yêu và phó thác vào Chúa, chắc chắn ta sẽ được Chúa trọng thưởng hạnh phúc thiêng đàng như Chúa đã ban thưởng vinh phúc nước trời cho Lazarô nghèo khó.

Th hai: Lc 9, 46-50
Tin mừng hôm nay đề cập đến tinh thần, thái độ và cách hành xử cần phải có của người môn đệ Đức Giêsu.
Với hình ảnh cụ thể khi đặt đứa bé bên cạnh mình, Chúa Giêsu đã chỉ dạy cho các môn đệ tinh thần và thái độ cần phải có của người làm lớn:
- Về tinh thần: Lẽ thường tình, ai trong chúng ta cũng thích làm lớn, đứng đầu, lãnh đạo như các môn đệ Chúa Giêsu khi xưa. Chúa Giêsu có lẽ cũng không nghiêm cấm các môn đệ ước muốn làm lớn. Nhưng điều Ngài quan tâm là làm lớn, đứng đầu với tinh thần nào mới quan trọng. 
Để xứng đáng là người đứng đầu, lãnh đạo theo tinh thần của Chúa Giêsu mong muốn đó là phải biết sống khiêm tốn và tận tâm phục vụ mọi người. Phải luôn ý thức rằng chức vụ gắn liền với trách nhiệm. Khi người lãnh đạo biết hạ mình xuống để phục vụ người khác với tinh thần khiêm tốn vô vị lợi, thì chính lúc ấy hình ảnh và giá trị của người lãnh đạo mới trở nên cao đẹp và đáng được trân trọng! Ước mong trong đạo, ngoài đời đều có những vị lãnh đạo mang tinh thần ấy!
- Về thái độ: Theo khuynh hướng tự nhiên, ai trong chúng ta cũng thích liên hệ và tiếp đón những người có chức cao quyền trọng, giàu sang thế giá; còn những người thấp cổ bé miệng, cô thế cô thân, nghèo khổ thì ta có vẻ xem thường, khinh bỉ, không thích đón tiếp họ. Đó cũng chính là thái độ của các môn đệ xưa kia.
Chúa lại không muốn như thế. Chúa muốn các môn đệ hãy vì danh Chúa mà đón tiếp những ai bé nhỏ, nghèo hèn, bởi họ chính là hiện thân của Chúa. Tiêu chí trong ngày phán xét chính là đức ái. Phần thưởng hay hình phạt là tùy thuộc vào việc ta có quảng đại giúp đỡ những người nghèo khổ hay không?  Hy vọng mỗi người trong chúng ta đều có được thái độ ân cần, quảng đại và nhiệt tâm giúp đỡ mọi người, nhất là anh em nghèo khổ.
- Qua cách hành xử độc đoán của tông đồ Gioan khi ra sức ngăn cấm người khác làm phép lạ trừ quỷ nhân danh Chúa chỉ vì người ấy không cùng phe nhóm của mình. Chúa Giêsu lại tiếp tục chỉ dạy cho các môn đệ về cách thế hành xử phải có của người môn đệ Người. Cách hành xử ấy phải dựa trên những nguyên tắc căn bản như: Trong những điều tốt thì ủng hộ chứ không cấm đoán; hợp tác chứ không chống đối; Và trong hết mọi sự cần nhớ rằng: "ai không chống lại chúng ta là ủng hộ chúng ta".
Cách hành xử của tông đồ Gioan ngày xưa cũng rất có thể là cách hành xử của người kitô hữu chúng ta ngày nay. Bởi lẽ chúng ta vẫn còn sống ích kỷ nhỏ nhen, muốn Chúa chỉ ban ơn phúc cho ta hay phe nhóm ta mà thôi còn những người thuộc phe nhóm khác thì mong muốn Chúa đừng bao giờ thi ân giáng phúc cho họ. 
Xin Chúa hoán cải và biến đối lối suy nghĩ hẹp hòi ích kỷ này của chúng con. Mong lắm mọi người dù lương hay giáo, lớn hay nhỏ, hữu thần hay vô thần đều có được tinh thần tôn trọng những đặc sủng riêng biệt do CTT ban cho để cùng nhau chung tay thực hiện những điều thiện hảo với mong muốn mang đến niềm vui và hạnh phúc cho mọi người.


Thứ ba: Mt 18, 1-5.10
Kính thánh Têrêsa Hài Đồng Giê-su
Dưới trần gian tranh giành địa vị, chức quyền đã đành. Trên trời mà còn tranh quyền đoạt lợi quả là một điều đáng trách. Thế mà các môn đệ xưa kia lại đưa lối suy nghĩ ấy vào chốn vĩnh cửu, nên các ngài đã không ngần ngại đặt vấn đề với Chúa Giêsu: "ai là người lớn nhất trong nước trời?".  
Chúa Giêsu không trả lời cho các ông biết ai là người lớn nhất trong Nước Trời, nhưng Chúa lại cho biết điều kiện cần phải có để được vào Nước Trời. Điều kiện ấy chính là phải trở nên như trẻ nhỏ. Không phải chúng ta hóa kiếp trở lại làm trẻ nhỏ, nhưng Chúa muốn chúng ta phải có tinh thần trẻ nhỏ.
Vì trẻ nhỏ có tâm hồn đơn sơ, ngay chính. Chúa muốn chúng ta cũng có tấm lòng đơn sơ và ngay chính như các trẻ nhỏ. Đừng mưu mô, lọc lừa, gian tham vì bất cứ lý do nào. Biết rằng sống đơn sơ, ngay chính thời nay phải chịu rất nhiều thiệt thòi, ngay cả bị cho là dại khờ và bị ngưởi khác xem thường nữa.
Vì trẻ nhỏ luôn biết tin tưởng, phó thác. Biết mình bé nhỏ, yếu đuối không có khả năng sống tự lập nên lúc nào trẻ nhỏ cũng tin tưởng phó thác vào sự che chở, đỡ nâng của người lớn. Chúa cũng muốn chúng ta tin tưởng, phó thác vào tình thương và quyền năng của Chúa, cho dẫu cuộc sống của ta còn nhiều gian lao thử thách.
Vì trẻ nhỏ sống khiêm nhường, vâng phục. Trẻ em tự biết mình còn nhiều thiếu xót nên lúc nào cũng khiêm tốn lắng nghe và làm theo những lời chỉ dạy của cha mẹ, thầy cô... Chúa cũng muốn chúng ta có lòng khiêm nhường như Mẹ Maria mở lòng lắng nghe và thực thi thánh ý của Chúa. Chúng ta có thể lắng nghe tiếng Chúa qua tiếng nói lương tâm, qua những biến cố vui buồn trong đời sống, qua sự hướng dẫn của GH, nhất là qua việc học hỏi và suy niệm Lời Chúa hàng ngày.
Tóm lại, Chúa muốn chúng ta áp dụng tinh thần của trẻ thơ vào trong đời sống mình. Ai sống được tinh thần như thế thì mới được vào Nước Trời và xứng đáng được gọi là người lớn nhất trong nước Chúa.
Đây cũng là con đường mà chị thánh Têrêsa Hài Đồng Giê-su đã áp dụng cho trong đời sống mình. Thánh Têrêsa là một vị thánh rất trẻ, cuộc đời của ngài chỉ vỏn vẹn 24 tuổi thanh xuân. Ngài đã chọn cho mình con đường nên thánh, đường vào Nước Trời bằng tinh thần thơ ấu thiêng liêng. Ngài yêu Chúa như một đứa bé yêu mến cha mẹ. Ngài làm những việc rất ư là tầm thường nhưng với tấm lòng phi thường. Thân xác ngài mỏng manh yếu đuối, nhiều bệnh tật nhưng tình yêu ngài dành cho Chúa, cho mọi người, đặc biệt là cho các linh hồn trong luyện ngục thì thật lớn lao vĩ đại.  Ngài thánh hóa tất cả những việc làm bổn phận hàng ngày với tình yêu dâng hiến dành cho Chúa, cho việc truyền giáo và cho phần rỗi các linh hồn.
Noi gương thánh nữ, chúng ta hãy sống tinh thần bé nhỏ: luôn tin tưởng cậy trông vào tình thương Chúa; khiêm tốn nhận ra giới hạn của mình để biết lắng nghe, làm theo ý Chúa; sẵn sàng hy sinh âm thầm phục vụ mọi người nhất là những người nghèo khổ với lòng yêu mến chân thành.
Xin cho chúng ta luôn nhớ rằng trước mặt Chúa, chúng ta chỉ là những người con bé nhỏ, không có Chúa ta chẳng làm được việc gì và nếu chúng con có làm được việc gì đi nữa, tất cả cũng là hồng ân Chúa ban. 
Xin cho chúng ta hằng biết phó thác cả cuộc đời mình vào bàn tay uy quyền của Chúa tựa như đứa bé nương tựa vào lòng mẹ để tận hưởng hơi ấm tình thương và bình an của Chúa trao ban.

Th tư: Mt 18, 1-5.10.
Nhớ các Thiên Thần Hộ Thủ
Giáo lý Hội Thánh Công Giáo dạy rằng Thiên Chúa dựng nên hai thế giới hữu hình và vô hình. Thế giới vô hình là thế giới thiêng liêng, mắt phàm không thấy được, thế giới thiêng liêng đó có các Thiên Thần.
Thiên Chúa dựng nên các Thiên Thần nhằm để thờ phượng Thiên Chúa, thi hành những mệnh lệnh của Thiên Chúa và giúp đỡ con người. Thiên Chúa dựng nên hằng vô số các Thiên Thần, nhưng có 3 Tổng Lãnh Thiên Thần là: Mi-ca-en, Gáp-ri-en và Ra-phen-en mà Hội Thánh đã mừng kính vào ngày 29 tháng 09 vừa qua.
Riêng hôm nay cùng với Hội Thánh, chúng ta kính nhớ các Thiên Thần Bản Mệnh hay còn gọi là Thiên Thần Hộ Thủ. Thiên Chúa đã ban cho mỗi người chúng ta một Thiên Thần Bản Mệnh riêng. Vị Thiên Thần này luôn gìn giữ bảo vệ chúng ta khỏi mọi sự hãm hại của ma quỷ; giúp chúng ta tránh xa mọi cám dỗ ma quỷ ở mọi nơi mọi lúc.
Vị Thiên Thần Hộ Thủ sẽ luôn ở bên cạnh chúng ta, đồng hành với chúng ta suốt cuộc đời dương thế cho đến khi chúng ta nhắm mắt xuôi tay.
Bài Tin Mừng hôm nay Chúa Giê-su nhắc đến vị Thiên Thần này. Từ đó Chúa muốn chúng ta hãy tôn trọng phẩm giá mỗi người, chớ khinh thường bất cứ ai, nhất là những con người bé nhỏ nghèo hèn, vì mỗi người chúng ta đều mang hình ảnh Thiên Chúa, là con Thiên Chúa và được Thiên Chúa ban cho một vị Thiên Thần bảo vệ, gìn giữ. Đồng thời, Chúa cũng mời gọi chúng ta hãy trở nên như trẻ nhỏ. Vì trẻ nhỏ có tâm hồn đơn sơ trong trắng như Thiên Thần. Trẻ nhỏ biết mình yếu đuối mỏng manh nên luôn tin tưởng phó thác vào tình thương của Chúa.
Lạy Chúa, chúng con tạ ơn Chúa, vì Chúa đã thương ban cho mỗi người chúng con một vị Thiên Thần Hộ Thủ. Xin cho chúng con luôn nhớ tới Thiên Thần Hộ Thủ và  tích cực cộng tác với ngài để chống lại những cám dỗ của ma quỷ. Đồng thời xin Chúa cũng giúp chúng con biết  ý thức tôn trọng phẩm giá của con người, nhất là những con người bé nhỏ nghèo hèn mà sẵn sàng đón tiếp và phục vụ họ vì danh Chúa.

Th năm: Lc 10, 1-12
Suy niệm 1:
Bản chất của Hội Thánh là truyền giáo, Hội Thánh không còn là Hội Thánh nữa nếu như Hội thánh không truyền giáo. Chính Chúa Giê-su, trước khi về cùng Thiên Chúa Cha, Người đã trao sứ mạng truyền giáo cho Hội Thánh mà đại diện là các Tông Đồ.“Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ mà loan báo Tin Mừng”.
Không phải đợi đến khi Chúa về trời, Người mới trao sứ mạng này cho các Tông Đồ mà ngay trong khi Người còn đang thi hành sứ mạng rao giảng Tin Mừng, Người cũng đã sai phái các môn đệ ra đi rao giảng Tin Mừng.
Bài Tin Mừng hôm nay, tường thuật lại việc Chúa Giê-su sai 72 môn đệ đi loan báo Tin Mừng. Khi thi hành sứ vụ loan báo tin mừng, Chúa muốn các ngài phải đặt mối ưu tư truyền giáo lên hàng đầu, đừng quá bận tâm những chuyện vật chất khi truyền dạy: “đừng mang theo túi tiền, bao bị, giày dép; cứ ăn những gì người ta dọn lên”
Trải qua mọi thời, ở mọi nơi, Hội Thánh không ngừng thực hiện sứ mạng cao cả này. Từ 12 Tông Đồ, Hội Thánh Chúa đã phát triển và lan rộng đến mọi nơi trên thế giới. Đến nay người Công giáo có khoảng 1 tỷ 313 triệu người, chiếm tỷ lệ 17,7% dân số thế giới (Phòng Báo chí Tòa Thánh, 6/3/2019). Một con số còn rất khiêm tốn, do dó Hội Thánh rất muốn con cái mình phải thao thức và hành động cho sứ mạng truyền giáo.
Đừng cho rằng truyền giáo là công việc của hàng giáo sỹ và những nhà chuyên môn. Không phải như thế! Mỗi người tín hữu, khi lãnh nhận bí tích Rửa Tội đều được tham dự vào 3 chức vụ của Hội Thánh đó là: ngôn sứ, tư tế và vương giả. Với chức vụ ngôn sứ, mỗi người tín hữu có nhiệm vụ và bổn phận phải truyền giáo tùy theo bậc sống của mình.
Mục đích truyền giáo là giới thiệu Chúa cho mọi người, giúp mọi người tin vào Chúa và đón nhận ơn cứu độ. Là một tín hữu bình thường, chúng ta phải có sự hiểu biết sâu xa về Chúa qua việc không ngừng trau dồi kiến thức giáo lý. Vì làm sao ta có thể giới thiệu một người cho người khác nếu ta không hiểu không biết người đó là ai? Bên cạnh việc giới thiệu Chúa cho người khác, chúng ta còn phải làm chứng cho Chúa trong cuộc sống hằng ngày, đừng để đời sống của chúng ta phản chứng lại những gì chúng ta loan báo trên môi trên miệng. Vì ngày hôm nay người ta cần chứng nhân hơn thầy dạy, mặc dù thầy dạy cũng rất cần.
Vậy trước tiên chúng ta can đảm tuyên xưng mình là người tin theo Chúa, đừng vì những lợi ích vật chất mà ta chối bỏ niềm tin của mình.
Tiếp theo, chúng ta can đảm sống cho những giá trị Tin Mừng như: sự thật, công bằng, bác ái…mặc dù đôi lúc vì những giá trị này mà chúng ta phải chịu thiệt thòi, hiểu lầm.
Cuối cùng chúng ta phải thực hành niềm tin của chúng ta. Làm sao người ta có thể tin có Chúa khi thấy một người Công Giáo không thực hành niềm tin và lòng bác ái. Có ai đó đã thốt lên “Tôi tin có đạo Công Giáo nhưng tôi không tin người Công Giáo” thật là đau lòng!
Vậy mỗi người trong chúng ta hãy thao thức ưu tư về việc truyền giáo. Thao thức lo âu chưa đủ, Chúa muốn chúng ta hãy có những hành động cụ thể tùy theo bậc sống và khả năng của mỗi người.
Lạy Chúa, Chúa đã từng băn khoăn khắc khoải “lúa chín đầy đồng mà thợ gặt lại ít”, Chúa muốn mỗi người hãy là những tay thợ gặt lành nghề. Xin Chúa ban thêm cho chúng con sự can đảm và lòng hăng say giới thiệu Chúa cho những người chung sống và làm việc với chúng con bằng chính cuộc sống chứng tá của chúng con. Xin cho chúng con biết cùng cộng tác với Hội Thánh trong sứ mạng truyền giáo với hết khả năng và sức lực mà Chúa ban và xem đó như là công việc “sống còn” của chúng con và của Gíao hội.

Suy niệm 2:
Công đồng Vatican II khẳng định rõ rằng: “Tự bản tính, Giáo hội lữ hành là truyền giáo” (Ecclesia peregrinans natura sua missionaria est, Ad gentes 2). Sẽ không còn là Giáo Hội nữa nếu như Giáo Hội không truyền giáo. Chính Chúa Giê-su, trước khi về cùng Thiên Chúa Cha, đã trao lại sứ mạng truyền giáo cho Giáo Hội qua các tông đồ: “Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ mà loan báo Tin Mừng”(Mc 16,15). Nhưng không phải đợi đến khi về trời, Chúa mới trao sứ mạng này cho các Tông Đồ, mà ngay khi còn ở tại thế, Chúa đã sai phái không chỉ 12 tông đồ ra đi rao giảng Tin Mừng mà Người còn chỉ định thêm 72 môn đệ nữa. Vì đây là sứ mạng quan trọng nên trước khi sai 72 môn đệ lên đường thi hành sứ vụ truyền giáo, Chúa Giêsu căn dặn các ông nhiều điều:
1.   Gắn bó mật thiết với Chúa bằng cầu nguyện: Ý thức Thiên Chúa mới chính là chủ mùa gặt. Nên Chúa Giêsu bảo các môn đệ: “hãy xin chủ mùa gặt sai thợ ra gặt lúa về”. Bởi vì chỉ có Chúa mới đánh động lòng người và làm cho người ta tin vào Chúa; chứ con người không có khả năng làm được điều đó.
2.  Tin tưởng và phó thác vào Chúa: Khi thi hành sứ vụ loan báo tin mừng, Chúa muốn các môn đệ phải tuyệt đối tin tưởng vào sự quan phòng của Chúa, đừng quá nương tựa vật chất: “Ðừng mang theo túi tiền, bao bị, giày dép…”. Cũng đừng quá  sợ hãi khi đối mặt với những hiểm nguy “như chiên con đi vào giữa bầy sói”.
3.   Sống tinh thần siêu thoát: Bằng lòng với cuộc sống hiện tại, không so đo tính toán, đứng núi này trông núi nọ: “Hãy ở lại nhà ấy, và người ta cho ăn uống thức gì, thì anh em dùng thức đó, vì làm thợ thì đáng được trả công. Ðừng đi hết nhà nọ đến nhà kia”. Sẵn sàng cắt đứt mọi liên hệ với những ai không đón tiếp mà không hề vương vấn hay tiếc nối: “vào bất cứ thành nào mà người ta không tiếp đón, thì anh em ra các quảng trường mà nói: Ngay cả bụi trong thành các ông dính chân chúng tôi, chúng tôi cũng xin giũ trả lại các ông. Tuy nhiên các ông phải biết điều này: Triều Ðại Thiên Chúa đã đến gần”.
4.  Khiêm tốn cộng tác với nhau: Để loại trừ tính kiêu căng tự mãn, nhưng biết khiêm tốn đón nhận và hợp tác làm việc với anh em trong nhiệm cao quý là loan báo Tin mừng, nên Chúa đã “sai các ông cứ từng hai người một”. Nhờ cộng tác với nhau nên lời chứng của các môn đệ đáng tin cậy và có sức mạnh lay động người nghe.
Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã từng băn khoăn khắc khoải khi nhìn thấy “lúa chín đầy đồng mà thợ gặt lại ít”. Hôm nay, cánh đồng truyền giáo vẫn còn bao la bát ngát. Vì thế, Chúa cũng muốn sai mỗi người chúng con ra đi khỏi vùng ngoại biên đi đến vùng đất mới, môi trường mới và gặp gỡ những con người mới để loan báo niềm vui tin mừng. Xin cho chúng con ý thức được những điều mà Chúa đã căn dặn các môn đệ xưa kia mà áp dụng vào đời sống chúng con hôm nay, khi thi hành sứ mạng truyền giáo.

Th sáu: Nhớ thánh Phanxicô Assisi.

Suy niệm 1: Lc 10, 13-16.
Đức Giêsu là Thiên Chúa làm người. Người luôn hiền hậu và khiêm nhường, giàu lòng thương xót với mọi người, ngay cả tim đèn leo lét Người không nỡ dập tắt; cây lau bị ngã, Người không nỡ bẻ gãy. Thế nhưng tại sao Người lại quở trách nặng lời với các thành: Corozain, Bethsaiđa và Capharnaum? Để hiểu được điều này, chúng ta hãy để tâm lắng nghe lời Chúa nói với chúng ta trong bài tin mừng hôm nay.
Chúa Giê-su xuống thế làm người, sau 30 năm sống ẩn dật, Người ra đi rao giảng Tin Mừng, mạc khải Thiên Chúa Cha, kêu gọi mọi người sám hối và tin vào Tin Mừng. Những thành như Corozain, Bethsaiđa hay Capharnaum là những thành được diễm phúc nghe lời giáo huấn của Chúa, được chứng kiến những phép lạ Chúa làm. Nhưng những người ở đây lại lòng chai dạ đá, cứng đầu cứng cổ, không chịu ăn năn sám hối, canh tân đời sống mà lại khước từ những lời giáo huấn của Chúa. Thế là Chúa phải thốt lên những lời quở trách xem ra rất nặng nề: “khốn cho ngươi”. Giả như Chúa đến rao giảng cho những thành dân ngoại như Tyrô và Siđon thì hẳn họ đã chú tâm lắng nghe mà ăn năn sám hối từ lâu rồi. Vì thế mà Chúa cho biết trong ngày phán xét những thành đó sẽ được xét xử khoan hồng hơn những thành đã được Chúa rao giảng Tin Mừng và kêu gọi sám hối.
Vì sao dân chúng ở những thành này lại không chịu ăn năn sám hối và tin theo Chúa. Có thể vì họ quá biết về Chúa Giê-su. Một người xuất thân từ một gia đình nghèo ở một làng quê hẻo lánh, là con của một bác thợ mộc tầm thường... Do bởi cái nhìn định kiến như thế nên họ đã không nhận ra Đức Giê-su là Con Thiên Chúa. Cũng rất có thể họ tự hào mình là dân riêng của Thiên Chúa, là con cháu của tổ phụ Abraham, đương nhiên họ sẽ được Thiên Chúa nâng lên đến tận trời.
Có thể những lời khiển trách của Chúa Giê-su dành cho những thành như Corozain, Bethsaiđa hay Capharnaum cũng là những lời dành cho chúng ta hôm nay. Bởi nhờ bí tích Rửa Tội, chúng được Chúa chọn làm dân riêng của Chúa, được diễm phúc lắng nghe Lời Chúa chỉ dạy, nhất là được đón nhận chính Mình và Máu Chúa vào trong cung lòng. Thế nhưng đời sống của chúng ta nhiều khi chẳng khác gì một người không biết Chúa, có khi còn tệ hơn nữa. Lắm khi ta cũng bon chen, tranh giành, lọc lừa, mưu mô xảo quyệt theo kiểu người đời, cũng như dễ dàng khước từ những lời giáo huấn của Chúa và GH để sống theo ý riêng của mình.
Xin Chúa cho chúng ta biết nhận ra những lầm lỗi, thiếu sót của mình để khiêm tốn đón nhận những lời hướng dẫn của Chúa qua giáo huấn của GH và các vị mục tử mà thật tâm sám hối về những thiếu sót, tội lỗi của mình để đời sống sao cho phù hợp với thánh ý của Chúa.

Suy niệm 2: Mt 11, 25-30.
Mạc khải cho biết, Đức Giêsu mang hai bản tính: Thiên tính và nhân tính. Nếu bỏ qua Thiên tính mà xét theo nhân tính, thì Tin mừng hôm nay cho biết Đức Giêsu là một người tuyệt vời, bởi Ngài luôn có được tâm an và khí hòa.
1. Với tâm an: Ngài đã nhìn mọi sự xảy đến trong đời sống hết sức an nhiên và bình thản. Trước những thành công, Ngài không tỏ ra hãnh diện và kiêu kỳ. Khi đối mặt với thất bại, Ngài không thua buồn, buông xuôi bỏ cuộc. Tất cả đều được Ngài nhìn dưới ánh sáng của niềm tín thác vào kế hoạch của Thiên Chúa Cha.
- Nhờ tâm an, nên Ngài sáng suốt nhận ra rằng: chính vì lòng đầy kiêu căng và tự mãn là nguyên nhân làm cho những người Biệt phái, các Kinh sư không còn khả năng đón nhận mầu nhiệm nước trời.
- Nhờ tâm an nên Ngài biết được: Do lòng khiêm tốn của những người thu thuế, tội lỗi, bệnh tật và ít học…, gọi chung là những kẻ bé mọn mà họ đón nhận được mầu nhiệm cao quý nước trời.
2. Với khí hòa: Ngài không nổi nóng và loại trừ những kẻ kiêu căng chống đối; cũng như không hãnh diện tự hào trước những người tin nhận và muốn tôn Ngài làm vua. Trái lại, Ngài sáng suốt hướng họ đến cách sống tốt đẹp hơn:
- Với những kẻ cứng cỏi và kiêu căng, Ngài mời gọi họ đến với Ngài để học lấy bài học quan trọng làm người đó là hiền lành và khiêm nhường.
- Với những người khiêm nhường và hiền lành, Ngài mời gọi họ tiến thêm một bước nữa trong đời sống đức tin mà sẵn sàng mang vào ách và vác lấy gánh của Ngài. Nghĩa là đi theo để thi hành giới luật tình yêu của Chúa dạy.
Dẫu biết rằng khi mang ách và vác lấy gánh của Chúa thì rất nặng nề và nhọc mệt. Bởi con đường theo Chúa là con đường hẹp và là đường thập giá. Biết thế, nên Chúa Giêsu tha thiết mời gọi những người này hãy đến với Ngài để Ngài nâng đỡ và bổ sức cho và Ngài đảm bảo rằng: “Ơn Ta đủ cho con”(2Cr 12,9).
Tóm lại sứ điệp lời Chúa hôm nay giúp chúng ta hiểu rằng: Muốn có được tâm an, khí hòa mà bình tâm đón nhận những biến cố vui buồn trong cuộc sống; cũng như sáng suốt giải quyết mọi vấn đề một cách tốt đẹp nhất theo ý Chúa, chúng ta cần phải luôn có cái nhìn đức tin. Nhưng để có cái nhìn đức tin, đòi buộc trước hết chúng ta phải hoàn thiện đời sống nhân bản là hiền lành và khiêm nhường trong lòng.
Xin Chúa cho ta biết sống hiền lành (kỹ năng mềm) và khiêm tốn (kỹ năng thấp) trước Chúa, tha nhân và lương tâm. Nhất là xin cho ta có được đức tin vững mạnh để can đảm đi theo Chúa đến cùng trong việc thực thi giới luật tình yêu mà Chúa chỉ dạy. Nhờ đó, ta mới xứng đáng trở thành những kẻ bé mọn trong nước trời. 

Th bảy: Lc 10, 17-24.
Các môn đệ trở về sau khi ra đi loan báo Tin Mừng, lòng đầy hớn hở vui mừng vì thành quả đã đạt được. Nhưng Chúa bảo các ngài chớ vội mừng về những thành quả đó. Vì sao vậy? Có thể Chúa chưa hoàn thành sứ mạng cứu chuộc nhân loại mà Thiên Chúa Cha giao phó nên quyền lực ma quỷ và sự dữ vẫn còn hoành hành thế gian; cũng có thể Chúa không muốn các môn đệ tự cao tự mãn về những gì các ngài làm được. Chúa muốn các ngài hãy vui mừng vì phần thưởng dành cho các ngài ở trên trời.
Thật vậy! Quê thật của chúng ta, đích điểm của cuộc đời chúng ta là ở Nước Thiên Đàng. Cuộc sống ở trần gian chỉ là một cuộc lữ hành. Cho dù ở trần gian này có hạnh phúc thế nào đi nữa, rồi cũng sẽ qua, của cải vật chất có nhiều bao nhiêu, tất cả cũng sẽ hết khi ta nhắm mắt xuôi tay. Của cải trần gian chỉ là phương tiện cho ta sử dụng, ta phải sử dụng làm sao để đạt được Nước Trời mai sau.
Tất cả những điều trên, không phải ai cũng hiểu được. Chỉ những ai có tâm hồn đơn sơ bé nhỏ mới hiểu được những mạc khải của Thiên Chúa. Không phải Thiên Chúa không mạc khải cho những nhà thông thái, nhưng vì họ tự cho họ hiểu biết hết mọi sự, họ không cần ai dạy bảo và hướng dẫn. Ơn Thiên Chúa ban giống như mưa từ trời, ai biết đem đồ ra hứng thì mới lấy được nước mưa. Một ly nước đã đầy làm sao có thể đổ thêm nước vào nữa, có đổ vào thì nó cũng tràn ra ngoài; tâm hồn của một người đã bị lấp đầy những sự hiểu biết thế gian và đầu óc con người bị nhét đầy bởi tính tự cao tự mãn thì làm sao hiểu được những điều cao siêu mà Thiên Chúa mạc khải.
Các môn đệ là những người có phúc. Vì các môn đệ đang sống với Chúa, lắng nghe những lời giáo huấn của Chúa. Chúa Giê-su chính là mạc khải cuối cùng và là mạc khải trọn vẹn của Thiên Chúa dành cho nhân loại. Điều mà các ngôn sứ và vua chúa thời xưa hằng mong ước. Ngày xưa, trong thời Cựu Ước, Thiên Chúa mạc khải cho dân Ít-ra-en qua các ngôn sứ, các ngôn sứ chỉ loan báo Đấng Cứu Thế là Chúa Giê-su sẽ xuất hiện trong tương lai và các ngài hằng ao ước Đấng Cứu Thế sẽ đến vào thời các ngài. Nhưng mơ ước cũng chỉ là ước mơ.
Phúc của các môn đệ cũng là phúc của mỗi người chúng ta. Ngày hôm nay chúng ta sống trong thời Tân Ước, chúng ta không còn phải chờ đợi một mạc khải nào nữa từ Thiên Chúa. Chính Chúa Giê-su đã đến, Người chính là mạc khải trọn vẹn và cuối cùng của Thiên Chúa và Người đã mạc khải Thiên Chúa cho chúng ta, như có lần Người đã từng phán: “Ai thấy Thầy là thấy Chúa Cha”.  Thế mà nhiều khi chúng ta lại còn đi tìm kiếm những mạc khải khác, chúng ta tin vào những ma thuật bói toán, những tiên đoán này, nọ vì niềm tin của chúng ta đặt nơi Thiên Chúa chưa thật vững mạnh.
Lạy Chúa, xin Người củng cố và gia tăng thêm lòng tin cho chúng con, để chúng con cảm thấy hạnh phúc được gọi Thiên Chúa là Cha, cảm nhận Chúa thật gần gũi và luôn hiện diện với chúng con trong cuộc sống hằng ngày. Còn gì hơn, khi chúng con được nghe chính Chúa dạy dỗ và hướng dẫn, được chính Chúa nuôi dưỡng bằng Mình Thánh Chúa mỗi khi tham dự thánh lễ, điều mà bao người mơ ước mà không được. Xin Chúa cũng soi lòng mở trí giúp chúng con hiểu rằng cuộc sống ở trần gian này chỉ là tạm bợ, chóng qua, đích điểm và mục đích cuối cùng của chúng con chính là phần thưởng Nước Trời, để chúng con luôn biết sống  theo thánh ý Chúa.

SUY NIỆM LỜI CHÚA TUẦN XIII THƯỜNG NIÊN CHÚA NHẬT XIII THƯỜNG NIÊN-NĂM B Kn 1,13-15; 2,23-24; 2Cr 8,7.9.13-15; Mc 5,21-43 Suy niệm 1: ...