SUY NIỆM LỜI CHÚA TUẦN XXIII THƯỜNG NIÊN
CHÚA NHẬT XXIII THƯỜNG NIÊN- NĂM C
Lc 14, 25-33
Tin mừng hôm nay, Chúa Giêsu đưa ra những điều kiện cần thiết để trở
thành môn đệ đích thực của Chúa. Xin cho chúng ta tích cực làm theo lời dạy của Chúa để trở nên môn đệ chính hiệu của Người.
Trong thời buổi kinh tế thị trường như ngày hôm nay, trước khi đầu tư vào bất cứ lĩnh vực nào, người ta cũng đều tính toán rất kỹ lưỡng
và chi tiết, kẻo
thất bại sẽ gây tan nhà nát cửa và bị người khác chê cười.
Đầu tư vào nước
trời và tòng quân dưới cờ Giêsu quả là một quyết định hệ trọng, có ảnh hưởng đến hạnh phúc đời này và cả đời sau. Vì thế mà Tin mừng hôm nay,
Chúa Giêsu nhắc nhở
chúng ta phải biết suy tính thật cẩn trọng.
Ví như người muốn xây nhà, trước hết phải tính xem phí tổn bao nhiêu? Có khả năng làm nổi hay không? Nếu không thì đừng nên khởi công, kẻo công trình
đắp chiếu, gây tổn phí và làm thiệt hại kinh tế.
Cũng vậy, muốn chống lại quân thù kéo 20 ngàn quân vây
đánh, là vua hay nhà lãnh đạo quốc gia phải biết suy tính xem lực lượng mình có khả năng để đối đầu với quân thù không? Nếu chỉ có 10 ngàn
quân mà lại không có kế sách nào hay, thì tốt nhất là nên cầu hòa, hoãn
binh là thượng sách, kẻo thua
trận, nước mất nhà tan thì rất nguy hại.
Vậy những sự đời như: xây nhà, đánh trận… mà người ta còn biết suy
nghĩ tính toán cẩn trọng như thế, thì hạnh phúc vĩnh cửu nước trời và theo làm môn đệ của Chúa Giêsu là việc hệ trọng, không phải là chuyện đùa, nên
rất cần phải chuẩn bị
thật tỉ mĩ và chu đáo. Vậy ta phải chuẩn bị những gì?
Tin mừng hôm nay,
Chúa Giêsu chỉ cho
chúng ta biết sẽ phải chuẩn bị 2 cách: 1 là từ bỏ, 2 là vác
thánh giá. Đó chính là 2 phương cách hữu hiệu để xứng đáng làm môn đệ Chúa Giêsu
và qua đó mà chiếm
hữu được nước trời.
Từ bỏ những gì mình yêu thích cũng đồng nghĩa với việc vác thập giá, vì nó
khiến ta hối tiếc vì thấy mất mát và cảm nhận đau thương.
Từ bỏ tiền bạc, của cải, danh vọng, tình thân…là những thứ bên ngoài ta, xem ra còn dễ. Nhưng từ bỏ bản thân để thuộc
trọn về Chúa quả là rất khó khăn. Thật khó biết bao khi phải bỏ tính kiêu
căng tự mãn, lòng ích kỷ tham lam, bỏ ý riêng để vâng phục thánh ý
Chúa hoàn toàn.
Nhưng với tình yêu
và ơn ban của Chúa, ta sẽ có đủ sức mạnh để từ bỏ được mọi sự chóng qua ở đời này mà hướng đến những giá trị cao quý để
được làm môn đệ Chúa Giêsu và chiếm hữu được nước trời.
Tựa như các chiến sĩ, vì yêu quê hương đất nước nên các ngài đã
anh dũng hy sinh mạng sống mình để bảo vệ quyền tự chủ, độc lập và tự do. Tựa
như người cha người mẹ vì yêu thương con cái đã chấp nhận từ bỏ những thú vui
riêng để hy sinh tất cả cho con cái. Giống như các thánh tử đạo đã sẵn sàng từ
bỏ mọi sự ngay cả phải hy sinh mạng sống mình để sống trọn tình vẹn nghĩa với
Chúa, chỉ vì yêu.
Thiên Chúa là tình yêu nên Ngài đã bỏ trời cao xuống đất thấp
ở với con người. Vì yêu, Chúa đã sẵn sàng từ bỏ cả mạng sống để cứu độ nhân loại.
Từ bỏ là dấu chứng của tình yêu. Nếu chúng ta thực sự yêu
Chúa thì tất nhiên ta phải dám từ bỏ hy sinh. Điều kỳ diệu trong tình yêu là
càng từ bỏ hy sinh dâng hiến ta lại cảm thấy niềm vui dâng tràn bởi lẽ người mình
yêu được trưởng thành và hạnh phúc thì không có phần thưởng lớn nào sánh bằng.
Xin Chúa
giúp chúng ta có đủ sức mạnh ơn thánh để ta can đảm khướt từ mọi quyến rủ trần
gian mà làm theo ý Chúa muốn. Nhờ đó ta mới xứng đáng trở thành môn đệ chân chính của Chúa và chiếm hữu được hạnh phúc nước trời.
Thứ hai: Lc 6, 6-11
Ý nghĩa và mục đích của việc giữ luật ngày Sabat là gì?đó là điều mà Chúa Giêsu cho chúng ta biết trong bài tin mừng hôm nay. Chúng ta hãy chăm chú
lắng nghe lời dạy của Chúa để áp dụng vào đời sống của mình.
Ý nghĩa của việc nghỉ ngày Sabat được khởi đi từ ý định của Thiên Chúa ngay từ khi sáng tạo. Thiên Chúa tạo dựng
vũ trụ và con người trong vòng 6 ngày, ngày thứ bảy Chúa nghỉ ngơi. (x. St 1,1-8.27-28-2,3).
Trong dòng lịch sử, dân Do Thái đã hiểu và tuân giữ quy luật thiên định ấy.
Nhất là trong biến cố vượt qua biển đỏ cách lạ lùng. Dân Do Thái thoát khỏi cảnh nô lệ Ai Cập do sự can thiệp kỳ diệu của
bàn tay uy
quyền của Thiên Chúa. Ý thức về
quyền năng và tình thương của Thiên Chúa dành cho họ cách lạ lùng nên họ dành ngày Sabat để tôn thờ và tạ ơn Thiên Chúa. Chính vì vậy mà ngày Sabat thuở ban đầu được xác định là ngày kính nhớ tình thương tạo dựng và sự sống
Chúa trao
ban. Nhưng trải qua dòng thời gian,
ý nghĩa
chính của ngày nghỉ Sabat đã bị những
người Biệt Phái làm sai lệch. Chính vì thế mà Tin mừng hôm nay, Chúa Giêsu xác định rõ lại cho họ thấy ý nghĩa đích thực của ngày Sabat.
Ngày Sabat được đặt ra là để“làm việc lành và để cứu sống”. Nên Chúa
Giêsu đã không ngần ngại làm việc lành là cứu chữa
cho người bị bại liệt được khỏi và ban lại cho anh ta sự sống
mới.
Xin cho chúng ta ý thức được ý nghĩa và mục đích của việc nghỉ ngày Chúa nhật là để dành thời giờ sống thân tình với Chúa; quan tâm giúp đỡ tha nhân nhất là những người nghèo khổ; nhất là qua đó giúp ta thắng vượt lòng ham mê của cải vật chất của
mình, với niềm tin tưởng, phó thác vào lòng thương xót của TC.
Thứ ba: Lc 6,12-19
Tin mừng hôm nay Chúa Giêsu cho ta biết được sức mạnh của cầu nguyện. Xin cho chúng ta biết siêng năng cầu nguyện để nhận ra ý Chúa mà thi hành tốt những bổn phận hằng ngày.
Chúa Giêsu hằng khẳng định “lương
thực của Ta là làm theo ý Cha”. Nhưng làm thế nào để biết
được ý Cha nếu không cầu nguyện. Bởi cầu nguyện chính là cách thế tiếp cận mật thiết với Chúa Cha để lắng nghe và nhận ra thánh ý của Cha mà thực hiện
trong đời sống.
Cuộc sống của Chúa Giêsu dù tất bật những công việc trong ngày, nhưng Ngài vẫn dành “giờ vàng” cho cầu nguyện.
Phúc âm nhiều lần cho biết Chúa Giêsu dành thời gian sáng sớm cho
việc cầu nguyện: “Sáng sớm tinh sương, Người chỗi dậy, ra
khỏi nhà, đi đến một nơi thanh vắng và cầu nguyện tại đó” (Mc 1, 35). Nhất là trong những lúc quyết định những việc hệ trọng, Chúa Giêsu lại càng cầu nguyện cách tha thiết. Trong vườn cây dầu sắp bước vào cuộc khổ nạn “Ngài sấp mình xuống đất và cầu nguyện nếu có thể được thì cho giờ đó đi khỏi Ngài. Ngài nói: “Abba, lạy Cha, Cha có thể làm mọi sự, xin cất chén này đi khỏi Con;
nhưng không phải: Con muốn gì, mà là Cha muốn gì!” (Mc 14, 35-36). Cụ thể là khi chọn 12 tông đồ để tiếp
tục sứ vụ loan báo niềm vui Tin mừng cứu độ, Chúa Giêsu đã thức suốt đêm để cầu nguyện. “Đức Giê-su đi ra núi cầu nguyện, và Người đã thức suốt đêm cầu nguyện cùng Thiên Chúa” (Lc
6, 12).
Nhờ cầu nguyện mà những công việc của
Ngài luôn phù
hợp với ý Cha. Nhờ cầu nguyện mà Ngài có được cuộc sống an bình dẫu có gặp phải
nhiều chống đối thử thách. Nhờ cầu nguyện mà Ngài múc lấy năng lượng và sức mạnh của Chúa Cha để rao giảng,
chữa bệnh, trừ quỷ và làm phép lạ không mệt mỏi.
Xin cho chúng ta ý thực được
giá trị cao quý của cầu nguyện mà can đảm hy sinh thời
gian cho việc này. Nhờ cầu nguyện ta mới
an vui sống và hoạt động theo ý Chúa muốn.
Thứ tư: Lc 6, 20-26
Mong muốn lớn nhất của con
người là được hạnh phúc thật. Nhưng làm thế nào để đạt được điều mong ước sâu xa đó? Tin mừng hôm nay Chúa Giêsu sẽ hướng dẫn chúng ta. Chúng ta hãy lắng nghe và thực hành lời chỉ dạy của Chúa để cuộc đời ta có được hạnh phúc đích thực. Xin Đức Mẹ ngự bên tòa Chúa cầu thay nguyện giúp cho chúng ta.
Tin mừng hôm nay, Chúa Giêsu chỉ ra cho chúng ta biết đâu là con đường dẫn đến hạnh phúc thật và đâu là con đường đưa dẫn đến những hiểm họa không ngờ.
4 cách thế mà Chúa Giêsu hướng dẫn trong đoạn tin mừng thánh Luca hôm nay xem ra mâu thuẫn với lối
suy nghĩ của thế gian. Bởi lẽ những gì Chúa Giêsu coi là phúc thì thế gian xem đó là họa và ngược lại
những gì Chúa Giêsu xem là họa thì thế gian
coi đó là phúc.
Kinh nghiệm cho thấy tiền bạc,
của cải, danh vọng, lạc thú không thể đem lại cho con
người hạnh phúc đích thực. Đã bao vị vua
quyền lực nhất thế gian có đầy đủ những thứ mà người đời
xem là hạnh phúc đều cảm thấy bất an và đều buông bỏ lại tất
cả sau cái chết. Giàu sang, danh vọng rồi
cũng mất; no đủ dư đầy mãi rồi cũng chán nản; hoản
hỉ vui cười rồi cũng đau buồn; những lời tung hô chúc tụng cũng
nhạt nhòa. Vì thế gian này rồi cũng
qua đi và cuộc đời rồi cũng sẽ kết thúc.
Điều quan trọng là làm thế nào khi gặp những
bất toàn, bệnh tật, đau khổ, túng nghèo… mà vẫn có được hạnh phúc, đó mới là điều quan
trọng. Muốn có được hạnh phúc thì phải chấp nhận đón lấy những nghịch cảnh xảy ra
trong cuộc sống bằng cách tập đi vào con đường thập giá mà Chúa Giêsu đã đi; vì đó chính là chính lộ dẫn ta
đến vinh quang phục sinh. Đó cũng chính là hạnh phúc đích thực đời ta.
Xin cho chúng có được tinh
thần buông bỏ những thứ chóng qua đời này mà nắm bắt những giá trị bền lâu cao quý. Nhờ đó ta mới can đảm chấp nhận bước vào con đường hẹp,
đường thập giá, đường đưa ta đến bến bờ
của hạnh phúc thật.
Thứ năm: Lc 6, 27-38.
Đâu là những tiêu chí cần thiết
để trở nên con cái Đấng tối cao và xứng đáng nhận lãnh phần thưởng
lớn lao do Thiên Chúa ban tặng? Thưa đó là:
1. “Hãy yêu thương địch thù và làm ơn cho những kẻ
ghét mình".
2. “Hãy chúc phúc cho những kẻ nguyền rủa mình và cầu nguyện
cho những kẻ vu khống mình…”.
Thực hiện những tiêu chí ấy do Chúa Giêsu đòi hỏi không phải là điều dễ dàng. Rất khó! Khó nhưng không phải là không thể, bởi lẽ chính Chúa Giêsu đã nêu gương
cho chúng ta. Ngài đã yêu thương đến tận cùng bằng cái chết để
cho nhân loại được sống. Trên đỉnh cao
thập giá, Ngài đã tha thứ cho những kẻ giết hại Ngài và cầu xin
Chúa Cha tha
thứ cho chúng: "Xin tha cho chúng vì
chúng không biết việc chúng làm" (Lc 23, 34).
Ngài còn hướng chúng ta đến mẫu
gương cội nguồn Tình yêu nơi Thiên Chúa. Một tình yêu phổ quát, dành cho hết mọi loài và mọi người
không phân biệt màu da, chủng tộc, tôn giáo. Không giới hạn giới tính nam hay nữ; hoàn cảnh giàu hay nghèo; tình trạng tốt hay xấu… tất cả đều được Ngài yêu thương và chúc lành.
Tình yêu của Chúa tựa như
"mặt trời mọc lên cho người lành kẻ dữ, và cho mưa xuống trên người liêm khiết cũng như kẻ bất
lương" (x. Mt 5, 45). Tình yêu cao vời ấy luôn thôi thúc và vẫy gọi chúng ta bước theo để xứng danh là môn đệ Chúa và được xem là cao quý hơn những con người tội lỗi.
Nhờ bí tích rửa tội, chúng ta được Thiên Chúa tuyển chọn vào đoàn dân thánh và trở thành môn đệ của Chúa Giêsu. Xin cho chúng ta biết nghe theo lời dạy của Chúa Giêsu để luôn sống: bao dung- tha thứ, quảng đại- hy sinh cho hết mọi người, nhất là kẻ thù nghịch với chúng ta. Nhờ đó ta mới xứng danh là con cái Đấng Tối Cao, và đón nhận được
phần thưởng lớn lao do Thiên Chúa ban tặng.
Thứ sáu: Lc 6, 39-42
Chúa dạy chúng ta: “Các con phải nên trọn lành như Cha các con trên trời là Đấng trọn lành”. Tuy nhiên Chúa không muốn chúng ta tự cao, tự đại cho mình tốt lành thánh thiện hơn người khác rồi lên mặt dạy đời, xét đoán và lên án người khác. Xin cho chúng ta biết khiêm tốn nhận mình còn nhiều yếu đuối, thiếu sót và lầm lỗi để biết lo sửa đổi mỗi ngày nên hoàn thiện hơn, hầu xứng đáng là con
của Chúa.
Tin mừng hôm nay Chúa Giêsu dạy chúng ta: “anh em đừng xét đoán để khỏi bị Thiên Chúa xét
đoán”.
Khuynh hướng tự nhiên của mỗi người chúng ta là
thích xét đoán người khác. Bởi vì:
- Ta luôn nghĩ mình hay hơn, tốt hơn,
giỏi hơn người khác.
- Do tính ác nằm sẵn trong người
ta. Tuân tử nói: Nhân tri sơ tính bản ác.
- Ta thích chà đạp và hạ bệ người
khác nhằm để tự nâng bốc mình lên.
Thật vậy khi xét đoán ai, tức là chúng ta đặt mình lên trên người ấy, và muốn mọi người tôn vinh ca ngợi ta.
Sở dĩ Chúa Giêsu dạy chúng ta chứ nên xét đoán người khác là bởi vì:
- Quyền xét đoán là quyền của Thiên Chúa: “Chỉ có một Đấng ra lề luật và xét xử, đó là Đấng có quyền cứu thoát và tiêu diệt. Còn ngươi là ai mà dám xét
đoán người thân cận?” (Gc 5, 12).
- Nhân vô thập toàn, là con người ai cũng có những thiếu sót và tội lỗi,
lắm khi tính hư nết xấu và tội lỗi
chúng ta còn
lớn hơn người khác. Do đó Chúa Giêsu khuyên chúng ta nên
để ý đến cái “xà” trong mắt của mình hơn là quan tâm đến cái “rác” trong mắt anh em. Và hãy lưu tâm lấy cái “xà” trong mắt mình trước đã hơn là chỉ lo lấy
cái “rác”
trong mắt anh em.
- “Cầm đuốt mà rê chân người”; “Bới lông tìm vết, vạch lá tìm sâu”…Đó là căn bệnh
nguy hại ẩn sâu trong tâm hồn của mỗi người chúng ta. Nhưng hãy nhớ lời Chúa dạy:
“Anh em đừng xét đoán, để khỏi bị Thiên Chúa xét đoán” để đừng bao giờ tìm cách bươi móc lầm lỗi người khác, rồi kết án buộc tội, làm như vậy chắc chắn sẽ bị Thiên Chúa kết án chúng ta.
Xin cho chúng ta đừng bao giờ tước quyền
của Thiên Chúa để xét đoán và lên án anh em
mình, cũng đừng bao
giờ đồng lõa hùa theo người khác để rồi nói xấu và dạy đời người khác. Trái lại cho chúng ta biết can đảm nói điều tốt lành cho anh em, nhất là những người vắng mặt. Làm thế, ta sẽ được Thiên Chúa ghi công. Bởi vì “anh em đong đấu nào, thì Thiên Chúa cũng sẽ đong cho anh em đấu
ấy”.
TẾT TRUNG
THU: Mc 10, 13-16.
Để được vào Nước Trời, cần phải có điều kiện như thế nào? Đó là điều mà Chúa Giêsu sẽ hướng dẫn chúng ta qua bài Tin mừng hôm nay.
Điều kiện ấy chính là phải trở nên như trẻ nhỏ. Không phải chúng ta hóa kiếp trở lại làm trẻ nhỏ, nhưng Chúa muốn chúng ta phải có tinh thần trẻ nhỏ.
- Vì trẻ nhỏ luôn nói thật, đơn sơ, trong trắng. Chúa muốn chúng ta cũng hãy đơn sơ, luôn
nói sự thật, đừng mưu mô, lọc lừa,
mặc dù đôi lúc
vì sự thật mà chúng ta phải chịu
thiệt thòi, hay bị người khác hiểu lầm.
- Vì trẻ nhỏ luôn cảm thấy
mình yếu đuối nên luôn tin tưởng phó thác cậy dựa vào cha mẹ. Chúa cũng muốn chúng ta luôn tin tưởng tín thác và cậy trông vào Chúa, cho dù cuộc sống có gặp nhiều
gian lao vất vả.
- Vì trẻ nhỏ luôn khiêm nhường biết mình có giới hạn nên không ngừng cố gắng học hỏi những điều hay lẽ phải từ cha mẹ, người lớn. Chúa cũng muốn chúng ta phải biết luôn lắng nghe
lời Chúa.
Chúng ta có thể lắng nghe tiếng Chúa trong sự thinh lặng trong tâm hồn, biết được thánh ý Chúa qua việc lắng nghe, đọc và suy niệm Lời
Chúa. Chúng
ta cũng có thể biết được thánh ý Chúa qua những biến cố của cuộc đời hay những lời chỉ bảo khuyên răn chân tình của tha nhân.
Nói tóm lại, Chúa muốn chúng ta hãy sống tinh thần trẻ thơ, mặc dù chúng ta mang thân xác của người
lớn. Ai sống được tinh thần như thế, mới được vào Nước Trời
và là kẻ lớn nhất trong Nước Trời.
Đây cũng là con đường mà thánh Têrêxa Hài Đồng Giê-su đã trải qua, đã sống. Thánh Têrêxa là một vị thánh rất trẻ, cuộc đời của ngài chỉ vọn vẹn
24 tuổi thanh xuân. Ngài đã chọn cho mình con đường nên thánh, con đường để được vào Nước Trời
là con đường thơ ấu. Ngài yêu Chúa như một đứa con thơ yêu mến cha mẹ.
Ngài làm những việc rất ư là tầm thường nhưng với tấm lòng phi thường. Thân xác ngài mỏng manh yếu đuối nhiều bệnh tật
nhưng lòng mến ngài dành cho Chúa, cho những ai chưa tin nhận Chúa và những linh hồn trong
luyện ngục thật nồng nàn chan chứa.
Noi gương thánh nữ, chúng ta cũng hãy trở nên bé nhỏ, để luôn tin tưởng cậy trông vào Thiên Chúa; nhận ra sự giới hạn yếu
đuối của mình để biết lắng nghe tiếng Chúa dạy bảo và hướng dẫn;
hãy yêu mến hết khả năng, sức lực, trí khôn như một đứa bé luôn yêu mến cha mẹ, luôn tìm mọi cách làm vui lòng cha mẹ của nó.
Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn nhớ rằng trước mặt Chúa, chúng con chỉ là những người con bé nhỏ. Không có Chúa chúng con chẳng làm được chuyện gì và nếu chúng con có làm được chuyện gì đi nữa, tất cả cũng là ơn Chúa ban. Xin cho chúng con luôn biết phó thác cả cuộc đời chúng con cho Chúa, như đứa bé đặt trọn niềm tin vào cha mẹ để sau cuộc đời dương thế này, chúng con sẽ quây quần bên Chúa, hưởng sự hạnh phúc vĩnh cửu với
Chúa.
Thứ bảy : Ga 3, 13-17
14/9: LỄ SUY TÔN THÁNH GIÁ
Suy niệm 1:
Cùng với GH hôm nay chúng ta dâng thánh lễ suy tôn Thánh Giá Chúa. Đây là dịp chúng ta chiêm ngắm kỹ hơn Thánh Giá Chúa. Để qua đó, ta nhận ra tội
lỗi của mình; nhất là nhận ra tình yêu vô cùng mà Thiên Chúa
dành cho chúng ta.
Nói đến thánh giá là nói đến tình yêu. Mà đỉnh cao của tình yêu Thiên Chúa dành cho
chúng ta chính là cái chết đau thương của Đức Giêsu trên thập giá. Kể từ khi thập giá treo Đức Giêsu, Đấng Cứu
Thế thì thập giá lại trở nên Thánh Giá bởi nơi ấy gắn liền với Đấng Thánh đem lại ơn cứu độ cho nhân loại.
Xin cho chúng ta nhận ra
con đường tình đó mà Chúa đã dành cho chúng ta và xin cho chúng ta
cũng biết can đảm dấn bước vào con đường tình thập giá Chúa, để được tham dự vào sự phục sinh vinh
quang của Người.
Suy niệm 2:
Lễ suy tôn thánh giá hôm nay, GH như
muốn mời gọi chúng ta chiêm ngắm kỹ
hơn về Thánh Giá Chúa.
- Bài đọc 1 hôm nay trình thuật cho chúng ta biết, dân Israel đã được Thiên Chúa yêu thương. Qua ông Môsê, Thiên Chúa đã đưa dẫn họ về đất hứa. Nhưng trên hành trình trong sa mạc, dân Israel đã nhiều lần bất trung, kêu trách Đức Chúa và trút tội lên đầu Môsê. Trước tình cảnh đó, Thiên Chúa đã cho rắn lửa xuất hiện và cắn chết nhiều người. Nhận ra sự
bất trung về tội lỗi của mình đã phạm, toàn dân đồng loạt
kêu cầu ông Môsê xin sự tha thứ của Thiên Chúa. Thiên Chúa đã nhận lời Môsê và truyền cho ông: "Ngươi hãy
làm một con rắn và treo lên một cây cột. Tất cả những ai bị rắn cắn
mà nhìn lên con rắn đó, sẽ được sống" (Ds 21, 8).
- Trong bài Tin Mừng, Đức
Giêsu xác định hình ảnh con rắn đồng treo trong sa mạc
xưa chính là Ngài, khi nói: “Như ông Môsê đã giương cao con rắn trong sa mạc, Con Người cũng sẽ phải được giương cao như vậy, để
ai tin vào Người thì được sống muôn đời.” (Ga 3,14-15).
Như vậy, khi chiêm ngắm Thánh Giá, chúng ta thấy gì? và được gì?
- Thấy gì?
. Thấy tội phản phúc của mình đã gây nên cái chết đau thương của Chúa, tựa như những người
Do Thái trong sa
mạc và những người cùng thời với
Chúa Giêsu.
. Thấy tình thương lớn lao mà Thiên Chúa đã dành cho chúng ta. Tội lỗi đáng lẽ làm cho chúng ta phải chết, nhưng Chúa đã chết hay cho chúng ta. Một vị Thiên Chúa quyền năng và thánh thiện mà lại sẵn sàng chết cho
thụ tạo là tội nhân, quả là lớn lao
biết bao.
. Thấy được sự tự hạ tột cùng của Thiên Chúa. Thánh Phaolô đã diễn tả tư tưởng này trong thư gửi cho tín hữu
Philipphê như sau: “Đức Giêsu Kitô vốn dĩ là Thiên Chúa, mà không nghĩ phải nhất
quyết duy trì địa vị ngang hàng với Thiên Chúa, nhưng đã hủy mình ra không, mặc lấy thân nô lệ, trở nên giống phàm nhân, sống như người trần
thế. Người lại còn hạ mình, vâng phục cho đến chết, chết trên cây thập tự” (Pl 2,6-7).
- Và được gì?
. Được Chúa ban lại ơn sự
sống. Tội lỗi làm cho chúng ta phải chết nhưng qua cái chết và sự phục
sinh của Chúa Giêsu đã mang lại cho chúng ta sự sống.
. Được phục hồi chức vị làm con Thiên Chúa và được gọi Thiên Chúa là Cha.
. Được hiệp thông với nhau
trong tình anh em và được đón nhận dồi dào ân sủng của
Thiên Chúa, nhất là ơn cứu độ.
Chiêm ngắm Thánh Giá Chúa, chúng ta cũng
nhận ra rằng: Muốn được phục sinh vinh quang cùng với Đức
Giêsu thì
chúng ta cũng phải chấp nhận trãi qua thập giá đau khổ.
Xin cho chúng ta học được những bài học cao quý nơi Thánh Giá Chúa. Nhờ đó, ta ý thức sống xứng đáng hơn với mầu nhiệm thập gía của Chúa Giêsu bằng cách noi gương thánh Phaolô luôn sống gắn
bó mật thiết với Chúa Giêsu trong niềm xác tín: "Tôi sống, nhưng không còn phải là tôi, mà là Đức Ki-tô sống trong tôi" (Gl 2,20).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét