SUY NIỆM LỜI CHÚA TUẦN XXV TN
Lm. Nguyệt Giang
CHÚA NHẬT XXV THƯỜNG NIÊN C
Am 8,4-7; 1Tm 2,1-8; Lc 16,1-13
Suy niệm 1:
Làm thế nào để trở thành người
quản lý khôn ngoan và trung tín? Đó là sứ điệp lời Chúa hôm nay muốn nói với
chúng ta. Xin cho chúng ta biết tận dụng sự khôn ngoan mà Chúa ban để sinh lợi
nhiều hoa trái tốt lành nhằm hướng đến lợi ích cho tha nhân và mưu cầu hạnh phúc nước trời cho chính mình.
Quản gia là người được ông chủ rất tin tưởng trao phó
tất cả tài sản cho quản gia trông coi. Nhiệm vụ của người quản gia trung thành
là vừa quản lý tốt tài sản, vừa khôn khéo làm gia tăng tài sản cho ông chủ. Thế
nhưng người quản gia mà Chúa Giêsu đề cập trong đoạn Tin mừng hôm nay tuy khôn
ngoan nhưng lại bất lương.
Anh ta khôn ngoan vì biết tận dụng tài sản sẵn có của
chủ để mưu tìm tư lợi cho mình thay vì cho chủ. Đến khi chủ gia khám phá ra sự
gian lận của anh ta và có ý định sa thải, thì một lần nữa, anh lại khôn ngoan
nghĩ ra cách để đáp cánh an toàn. Với sự nhanh nhẹn vốn có, anh nghĩ ngay đến
việc dùng tiền của gian dối để mua lấy bạn hữu, để sau khi mất việc anh sẽ được
nhiều người quí mến mà đón tiếp anh vào nương tựa nơi nhà của họ.
Dù rất khôn ngoan nhưng anh vẫn bị xem là kẻ bất lương
vì 2 lý do: Thứ nhất anh ta đã không trung thực trong vai trò quản gia vì anh
đã từng dùng tài sản của chủ làm lợi cho mình. Thứ hai anh ta đã làm sai nguyên
tắc luân lý đòi buộc là dùng phương tiện xấu để đạt được mục đích tốt.
Khi ca ngợi hành động khôn ngoan của người quản gia
bất lương này, Chúa Giêsu không có ý khuyến khích chúng làm điều xấu để đạt đến
mục đích tốt, nhưng Chúa muốn mời gọi chúng ta học nơi người quản gia này sự
khôn ngoan nhằm chuẩn bị cho tương lai xa và vững bền.
Chúng ta đang sống trong thời đại mà đồng tiền được
đặt lên làm Chúa tể khiến cho tất cả các giá trị đạo đức và luân lý xuống cấp
và bị xem thường, nên lời Chúa hôm nay chính là hồi chuông báo động đánh thức
cho những ai đang còn say mê chạy theo tiền bạc mà sống trong tình trạng tội
lỗi, xa rời tình người và bất trung với Chúa, thì hãy tỉnh thức để nhận ra đâu
là giá trị đích thực của con người mà chấn chỉnh lại đời sống theo lời dạy của
Chúa.
Xin Chúa cho chúng ta biết luôn ý
thức xử dụng tốt những ân huệ Chúa ban: sức khỏe, thời giờ, tài năng, tiền của…
để sinh lợi nhiều hoa trái tốt lành cho mình, cho người mà dâng hiến cho Chúa,
nhờ đó mới xứng đáng được Chúa ban thưởng hạnh phúc đời này và đời sau.
Suy niệm 2:
Thời nào cũng vậy, tiền bạc luôn có sức ảnh hưởng rất
lớn trên cuộc sống con người. Nếu không thức tỉnh, chúng ta sẽ dễ dàng rơi vào
vòng xoáy của kim tiền mà quên đi những giá trị cao quý khác. Đó chính là sứ
điệp mà lời Chúa hôm nay muốn nói với mỗi người trong chúng ta.
Dẫu biết rằng tiền của chỉ là phương tiện, chứ không
phải là mục đích tối hậu. Nhưng ai trong chúng ta cũng mong muốn có được nhiều
tiền. Bởi lẽ không có tiền, cuộc sống của ta sẽ trở nên túng thiếu, cơ cực, đói
khát và không thể thăng tiến được. Có tiền, ta mới có được cuộc sống sung túc,
thoải mái, an vui và được người khác nể trọng. Vì thế mà nhân gian thường sánh
ví đồng tiền ngang hàng với thần tiên, trời phật “tiền là tiên là phật” là vậy!
Chính vì quá xem trọng đồng tiền nên nhiều người ngày
nay đã lao mình vào những việc làm bất chính như: tham nhũng, lừa đảo, bất
trung trong đời sống vợ chồng, buôn bán hàng cấm, hàng giả, và sẵn sàng chà đạp
lên nhân phẩm con người… để có thật nhiều tiền.
Sức mạnh của đồng tiền không chỉ làm khuynh đảo các
giá trị đạo đức của con người trong thời buổi kinh tế thị trường hiện nay mà
ngay từ thời tiên tri Amos, vào thế kỷ 7 truớc công nguyên, tiền bạc đã là nguyên nhân làm biến
chất biết bao người.
Trong bài đọc 1, tiên tri Amos đã lên án mạnh mẽ
lối sống suy thoái của những người giàu có. Vì tham tiền mà họ mong cho những
ngày nghỉ lễ mau qua. Vì tiền mà họ tìm đủ mọi cách để gian lận “làm cho cái đấu nhỏ lại, cho quả cân nặng
thêm”. Cũng vì tham tiền mà họ nhẫn tâm khai thác và bóc lột sức lao động
của những người nghèo đến tận xương tủy.
Vào thời Chúa Giêsu cũng thế, những Luật sĩ và Biệt
phái được xem là thành phần ưu tú của xã hội. Vậy mà vì lòng tham, họ đã sẵn
sàng buông mình theo dòng xoáy của kim tiền. Họ cố đọc kinh cho lâu giờ để bòn
rút những đồng tiền của các bà góa và không ngần ngại bẻ cong luật thu thuế
thập phân cách tùy tiện nhằm tư lợi cho mình.
Nhận thấy sức mạnh lôi cuốn của đồng tiền là khó
cưỡng, nên Tin mừng hôm nay, Chúa
Giêsu đã dùng dụ ngôn về người quản gia bất lương để cảnh tỉnh chúng ta. Qua dụ
ngôn người quản gia bất lương ấy, Chúa Giêsu muốn chỉ cho thấy: Mặc dù anh ta
là “con cái thế gian”, thế mà anh ta còn biết sử dụng tiền của đời này một cách
khôn khéo, bằng cách cho đi của cải mình có, để đổi lấy sự bảo đảm cho tương
lai vững bền mai này. Còn chúng ta được xem là “con cái của sự sáng”, thì tại
sao chúng ta lại không biết dùng của cải thế gian Chúa ban, mà mua lấy bạn hữu
và hạnh phúc nước trời? Hãy làm theo lời dạy của Chúa Giêsu: “Thầy bảo cho anh em biết: hãy dùng tiền của
gian dối mà mua lấy bạn hữu, để khi mất hết tiền bạc, thì họ sẽ đón tiếp các
con vào nơi vĩnh cửu.” (Lc 16,9).
Như vậy để có được tình bạn hữu và chiếm hữu được nước
trời, Chúa Giêsu đòi buộc chúng ta phải có sự chọn lựa dứt khoát giữa TC và
tiền của: “Anh em không thể vừa làm tôi
Thiên Chúa, vừa làm tôi tiền của được”. Nếu ta biết đặt tiền của vào vị đầy
tớ, nhằm phục vụ cho những nhu cầu cần thiết giúp ta vươn đến những giá trị cao
quý là nước trời thì ta mới xứng đáng được gọi là người quản gia khôn ngoan
đích thực trước mặt TC. "Bởi vì Chúa
là Đá tảng, là chiến lũy" (Tv 70,1-2) bền vững cho ta tựa nương. Nên
có Chúa thì có tất cả, mất Chúa là mất mọi sự.
Xin cho chúng ta luôn biết đặt
Chúa làm vị trí quan trọng nhất trong tâm trì và đời sống của Chúng ta. Để
trong mọi hoàn cảnh của cuộc sống, chúng ta luôn trung thành tin yêu Chúa, bởi
Người mới chính là lẽ sống, là gia nghiệp đích thực và là đấng đáng cho chúng
ta tôn thờ.
Suy niệm 3: GIỚI HẠN CỦA ĐỒNG TIỀN
Người đời thường nói: “Có tiền mua tiên cũng được”.
Câu này cũng đúng phần nào. Bởi ai trong chúng ta cũng cần tiền để mua thực
phẩm, thuốc thang, quần áo, điện nước, xe cộ, nhà cửa, bằng cấp, chức danh, sắc dục… Tuy nhiên không phải vì
thế mà ta lại sẵn sàng đánh đổi mọi thứ quý giá của cuộc đời mình để kiếm tiền bằng mọi cách thức. Bởi
kinh nghiệm cho thấy khi có nhiều tiền rồi, người ta mới ngộ ra rằng tiền bạc
không phải là tất cả.
Chuyện kể rằng:
Có một người rất keo kiệt, lúc nào cũng chắt bóp, bo
bo, chẳng dám ăn tiêu gì. Tích cóp cả đời, anh ta cũng để dành được một gia tài
lớn. Nhưng chẳng ngờ đời người như ánh chớp, tháng ngày đã tận, một hôm Thần
Chết đột nhiên xuất hiện đòi mạng anh.
Đúng lúc ấy, anh ta mới nhận ra rằng mình chưa từng
hưởng thụ chút gì từ số tiền đã tích cóp được, bèn nài nỉ: “Tôi chia một phần
ba tài sản của tôi cho ngài. Ngài chỉ cần cho tôi sống thêm một năm để hưởng
thụ thôi được chăng?”.
“Không được!”, Thần Chết lắc đầu, nghiêm nghị nói.
“Vậy tôi biếu ngài một nửa nhé. Ngài cho tôi nửa năm
nữa, được không?”. Chàng trai tiếp tục khẩn khoản van lơn.
“Không được!”, Thần Chết vẫn không đồng ý, phũ phàng
từ chối.
Anh chàng lại nói: “Vậy thì tôi xin giao hết của cải
cho ngài. Chỉ cần ngài cho tôi sống thêm một ngày thôi, vậy được chứ?”.
“Không được!”. Lần này, Thần Chết vừa nói, vừa giơ cao
chiếc lưỡi hái trên tay toan động thủ.
Người đàn ông tuyệt vọng, cầu xin Thần Chết lần cuối
cùng: “Xin ngài cho tôi một phút để viết di chúc!”.
Lần này, Thần Chết gật đầu. Anh ta run rẩy, lấy bút
viết ra dòng chữ trong nước mắt giàn giụa: Xin hãy ghi nhớ, bao nhiêu tiền bạc
cũng không mua nổi một ngày.
"Bao nhiêu tiền bạc cũng không mua nổi 1
ngày", đó cũng chính là lời di chúc mà lời Chúa hôm nay muốn gửi đến chúng
ta.
Cho dẫu phụng vụ lời Chúa hôm nay không hề lên án tiền
bạc, cũng như chỉ trích những người có nhiều tiền của, nhưng lại cảnh tỉnh
chúng ta về thái độ quá xem trọng tiền bạc, đến nỗi đặt nó lên làm ông chủ để
tôn thờ.
Xin nhớ rằng: Tiền có thể mua được nhiều thứ, nhưng
không phải mọi thứ đều mua được bằng tiền:
Tiền mua được đồng hồ nhưng không mua được thời gian.
Tiền mua được ngôi nhà nhưng không mua được một tổ ấm.
Tiền mua được chiếc giường nhưng không mua được giấc
ngủ.
Tiền mua được thực phẩm nhưng không mua được sự ngon
miệng.
Tiền mua được thuốc uống nhưng không mua được sức
khỏe.
Tiền mua được máu nhưng không mua được sự sống
Tiền mua hào quang nhưng không mua được sắc đẹp.
Tiền mua được sách vỡ nhưng không mua được kiến thức.
Tiền mua được sự hiểu biết nhưng không mua được sự
khôn ngoan.
Tiền mua được địa vị nhưng không mua được sự nể trọng.
Tiền mua được sự huy hoàng nhưng không mua được sự ấm
áp.
Tiền mua được thú vui nhưng không mua được niềm vui.
Tiển mua được người quen nhưng không mua được bạn bè.
Tiền mua được tôi tớ nhưng không mua được lòng trung
thành”.
Tiền mua được thể xác nhưng không mua được tình yêu…
Để biết mình có thái độ ra sao về vấn đề tiền của, ta
hãy thực lòng trả lời những câu hỏi dưới đây:
- Tôi có bị cám dỗ trước những mánh khóe làm giàu
nhanh chóng không?
- Tôi có được thoáng lắm trong chuyện chi tiêu tiền
nong không?
- Tôi có khuynh hướng làm bạn với những người luôn nói
về tiền bạc và những thứ mà họ sở hữu không?
- Tôi có nói dối hoặc làm những chuyện phi pháp để
kiếm tiền không?
- Tiền bạc có làm tôi cảm thấy mình là người quan
trọng không?
- Tôi có thường xuyên nghĩ về tiền bạc không?
- Thái độ của tôi đối với tiền bạc có ảnh hưởng nhiều đến sức khỏe bản thân và cuộc sống gia đình không?
Nếu tôi trả lời “có”
cho bất cứ câu hỏi nào ở trên là ta biết mình đang ở trong tình trạng làm tôi
cho tiền của thay vì Thiên Chúa.
Xin nhớ rằng "tiền bạc là
đầy tớ tốt nhưng là ông chủ xấu". "Tiền bạc là phương thế chứ không
phải là cùng đích". Do đó ta cần khôn ngoan đặt tiền bạc vào đúng vị trí
nó, để từ đó ta biết tránh đi những cách thế kiếm tiền bất chính, cũng như sáng
suốt xử dụng tiền của thế nào cho đúng với ý muốn của Chúa.
Nhờ đó mà ta có được niềm vui, bình an trong tâm hồn, nhất là sau này xứng đáng
được Chúa ban thưởng hồng phúc nước trời. (St).
Suy Niệm 4:
Phụng vụ Lời Chúa hôm nay đề cập đến một thứ rất quen thuộc mà ai trong chúng ta cũng yêu thích, đó là “tiền bạc”. Tiền bạc chỉ là một mảnh giấy, một vật làm bằng kim loại vô tri vô giác, nó đã được chọn làm phương tiện đổi chác, nên được sử dụng hàng ngày trong cuộc sống con người. Vì thế mà tiền bạc chi phối cuộc sống chúng ta rất nhiều. Tiền có một vị trí quan trọng đến nỗi nó làm đảo lộn các bậc thang giá trị trong cuộc sống con người. Cho nên thánh Phaolô thật chí lý khi cho rằng: “Cội rễ sinh ra mọi điều ác là do lòng ham thích tiền bạc” (1Tm 6,10).
Vì say mê tiền bạc mà một số người sẵn sàng từ bỏ đức tin. Vì tham lam tiền bạc khiến cho nhiều người ta trở thành kẻ sống bất lương. Bất lương đưa đẩy người ta đến
hành động bất chấp và bất chính, khiến anh em gia đình bất hòa, làm cho xã hội bất
công. Hậu quả là, mọi người chịu cảnh sống bất an, bất mãn, bất bình và bất
hạnh, rồi nhanh chóng nó đẩy con người vào tình trạng bất
tỉnh!
Bài đọc trích sách tiên tri Amos cho thấy vì tiền mà người ta bất
chấp tốt xấu. Người ta sẵn sàng làm ăn bất chính lừa gạt mua thừa bán thiếu,
coi thường giá trị con người, sẵn sàng hạ thấp con người xuống ngang hàng với đôi giầy đôi
dép, thậm chí có người còn coi tiền bạc hơn cả những giá trị tôn giáo cao quí, nên họ chỉ
mong cho ngày lễ trọng và Sabat mau qua để còn lo kiếm tiền (x. Am 8, 4-7).
Bài Phúc âm cho thấy vì tiền mà viên quản lý được chủ tín nhiệm đã trở thành kẻ bất lương, sẵn sàng bán rẻ lương tâm, bất chấp sự thật, gian giảo đổi trắng thành đen, viết sai văn tự, miễn là có lợi cho mình. Đến nỗi ông chủ cũng phải thốt lên tay này thật khôn ngoan quỷ quyệt!.
Qua dụ ngôn người quản lý bất lương trên, Chúa Giê-su muốn dạy các môn đệ cũng như chúng ta: “Hãy dùng tiền của bất
chính mà tạo lấy bạn bè, phòng khi hết tiền hết bạc, họ sẽ đón rước anh em vào
nơi ở vĩnh cửu”; hay nói khác đi, hãy dùng của cải ta có hôm nay
mà mua lấy một chỗ ở trên thiên đàng.
Đó là một chọn lựa khôn ngoan, vì cho dù hôm
nay, ta có cố sức bám trụ vào mặt đất nầy, bám víu thật chắc vào những tài sản của
mình, ra sức thu gom thật nhiều tiền bạc, tài sản, ruộng vườn… thì mai đây,
chúng ta cũng sẽ bị bứt ra khỏi cuộc đời chóng qua này như chiếc lá lìa cành trong cơn
lốc dữ…
Tất cả những gì ta mua sắm được hôm nay, người khác sẽ sử dụng. Những gì ta đang sở hữu sẽ thuộc về người khác… Rốt cuộc, ta chẳng còn gì ! Vì thế, người khôn ngoan là người biết chuyển đổi của cải chóng qua thành gia tài vĩnh cửu trên trời.
Xin cho lời khôn ngoan của Chúa đánh thức tâm hồn chúng con khỏi những quyến luyến của tiền bạc và cải đời này, và cho chúng ta đủ khôn ngoan để dám đánh đổi những tài sản phù du mà mua về những giá trị vĩnh cửu nước trời.
Thứ hai: Lc 8,16-18
Hãy nhớ: Thổi tắt nến của người khác không làm bạn sáng hơn
Tin mừng hôm nay Chúa Giêsu nhắc chúng ta về bản chất
và sứ mạng đích thực của người Kitô hữu. Ta hãy lắng nghe Lời Chúa chỉ dạy để
chấn chỉnh lại đời sống của mình cho phù hợp với bản chất và sứ vụ mà Chúa
muốn.
- Nếu bản chất của chiếc đèn là để thắp sáng, thì đức
tin chính là bản chất của người Kitô hữu. Vì chúng ta được gọi là "tín
hữu".
- Còn nếu sứ mạng của chiếc đèn là chiếu giải ánh sáng
cho mọi người nhìn thấy, thì sứ mạng của người kitô hữu là chiếu tỏa ánh sáng
đức tin ấy cho mọi người nhìn thấy bằng những việc làm cụ thể. Vì "Đức
tin không có việc làm là đức tin chết " (Gc 2,17). Mà những việc làm cụ thể ấy
chính là những việc lành. “Ánh sáng của anh em phải chiếu giải trước mặt
thiên hạ, để họ thấy những công việc tốt đẹp anh em làm, mà tôn vinh Cha của
anh em, Đấng ngự trên trời” (Mt 5,16).
Qua bí tích rửa tội, chúng ta được Chúa trao ban cho
ánh sáng Đức tin và kêu mời chúng ta chiếu tỏ ánh sáng đó cho trần gian. Nhờ ánh sáng của những việc làm
vì đức tin ta mới có thể đẩy lui được những bóng tối của gian dối, ghen ghét,
hận thù, tranh chấp, chia rẽ, đau khổ và sự chết ta khỏi cuộc sống để nhường
lại cho ánh sáng của yêu thương, tha thứ, bác ái, niềm vui và sự sống…
Nếu mỗi chúng ta tích cực thắp lên ánh sáng của đức
tin thì bóng tối của sự dữ sẽ tan biến. Ngược lại nếu ta ích kỷ chỉ giữ lại ánh
sáng cho riêng mình hay che đậy nó lại thỉ sẽ nguy hại cho ta và cho người nên
Chúa Giêsu khuyến cáo chúng ta : “vì ai có, sẽ được cho thêm, và ai
không có, cả cái đang có cũng bị lấy mất” (Mc 4, 25)
Xin Chúa củng cố Đức Tin nơi mỗi chúng con để chúng
con can đảm thắp lên ngọn lửa đức tin bằng những hành động bác ái cụ thể cho
tha nhân, nhờ đó mà mọi người nhận ra danh thánh Chúa và ngợi ca Danh Người.
Thứ ba: Lc 8,19-21
Nhớ thánh An-rê Kim Têgon, linh
mục; thánh Phao-lô Chong Hasang và các bạn tử đạo.
Tin
mừng hôm nay Chúa Giêsu đưa ra những điều kiện cần thiết để xứng đáng trở nên
thành viên trong gia đình của Người. Chúng ta hãy lắng nghe lời Chúa dạy và
tích cực thực hiện những điều kiện ấy để xứng đáng trở nên thành viên trong gia
đình thiêng liêng của Chúa.
Nhờ
tích tích rửa tội chúng ta trở thành con Chúa và là thành viên trong GH. Nên
ngoài gia đình tự nhiên được liên hệ bằng huyết thống, chúng ta ta còn có một
gia đình thiêng liêng nhờ được sinh ra trong đức tin.
Vì thế,
Tin mừng hôm nay, Chúa Giêsu khẳng định thành viên trong gia đình của Chúa
chính là những người biết “lắng nghe và thực hành Lời Chúa”.
Nếu để
trở thành người con ngoan trong gia đình tự nhiên theo huyết thống ta phải lắng
nghe và thi hành điều mà cha mẹ và anh chị hướng dẫn, chỉ bảo. Cũng vậy,
để trở thành con ngoan của Chúa và anh chị em thật sự với nhau trong gia
đình thiêng liêng của đức tin, ta cần phải lắng nghe và thực hành Lời Chúa dưới
sự hướng dẫn của GH.
Hơn ai
hết Đức Maria là người luôn để tâm lắng nghe và mau mắn thi hành thánh ý Chúa
trong suốt cuộc đời mình. Nên Đức Maria trở nên kiểu mẫu cho đời sống cho chúng
ta.
Khi
khám phá những giọt máu trong chiếc khăn liệm thành Turin, các nhà khoa học
chứng minh cho biết đó là loại máu B: Bái ái, bao dung và bình an.
Xin
cho chúng ta mang lấy dòng máu của Chúa Giêsu để ta cũng biết sống bác ái, bao
dung và bình an qua việc thực thi lời dạy của Chúa. Nhờ đó ta xứng đáng trở
thành người thân của Chúa trong gia đình thiêng liêng.
Thứ
tư: Mt 9, 9-13
KÍNH THÁNH MATTHÊU TÔNG ĐỒ
Cùng
với GH hôm nay chúng ta mừng kính thánh Matthêu tông đồ. Cuộc đời và ơn gọi của
Mathêu được biến đổi từ khoảnh khắc bắt gặp được ánh mắt cảm thông và nhân từ
của Chúa Giêsu. Chúa cũng luôn nhìn chúng ta với ánh mắt cảm thông và đầy yêu
thương. Xin cho chúng ta cảm nhận được tình yêu ấy để mau chóng thay đổi
đời sống mà sẵn sàng bước theo Chúa trên mọi nẻo đường theo mẫu gương của thánh
Matthêu tông đồ.
Về
Matthêu, Thánh kinh không thấy nói về ngài nhiều. Chỉ biết tên của ngài là
Lêvi, làm nghề thu thuế. Sống ở Caphanaum. Sau khi được Chúa Giêsu kêu gọi, ông
bỏ lại tất cả để theo Chúa Giêsu làm tông đồ. Theo lưu truyền thì sau khi Chúa
Thánh Thần hiện xuống, ông rao giảng tin mừng cho người Do Thái tại Palestin ở
vùng đất Ê-thi-ô-pi, Ba tư… ; sau đó tử đạo ở Ê-thi-ô-pi. Dưới tác động của
Chúa Thánh Thần, Matthêu đã ghi lại những hoạt động, cách sống và lời giảng dạy
của Chúa Giêsu thành quyển Tin mừng vào khoảng năm 60.
Bài
tin mừng được trích đọc hôm nay nói đến 2 điều: Lòng thương xót của Đức Giêsu
và sự đáp trả nhanh chóng của Lêvi tội lỗi.
1.
Lòng thương xót của Đức Giêsu. Nếu
mọi người trong xã hội Do Thái thời bấy giờ khinh bỉ và xa lánh những người thu
thuế, bởi vì họ cho rằng những người làm nghề này phạm vào 2 tội công khai
không thể tha thứ được, đó là: cộng tác với đế quốc Rôma để bóc lột dân tộc
mình; và lấy thuế vượt mức quy định để làm lợi cho mình. Nhưng hôm nay Lêvi đã
bị chinh phục bởi cảm nhận được ánh mắt đầy yêu thương của Thầy Giêsu khi đi
ngang qua bàn thu thuế của ông và bất ngờ hơn nữa là ông nhận ra Chúa Giêsu đã
đặt niềm tin vào ông qua lời mời gọi theo Ngài.
2.
Sự đáp trả nhanh chóng của Lêvi tội lỗi. Cảm
nhận trước tình yêu và sự tin tưởng của Chúa Giêsu, Matthêu đã lập tức đứng dậy
đi theo Chúa, cho dẫu phải bỏ lại tất cả, ngay cả cái nghề hái ra tiền cho dẫu
mai này cuộc đời có bấp bênh đi nữa. Điều này cho thấy tận thâm tâm Matthêu đã
luôn mong muốn có được cơ hội đổi đời và cơ hội ấy hôm nay đã đến với ông. Ông
lập tức nắm lấy cơ hội ấy khi bắt gặp được ánh mắt giàu lòng thương xót và tin
tưởng của Chúa Giêsu dành cho ông.
Xin
cho chúng ta cảm nhận được ánh mắt đầy yêu thương của Chúa Giêsu và lời mời gọi
chân tình của Người mà can đảm từ bỏ tất cả, ngay cả những gì đam mê nhất nơi
trần gian để dấn bước theo Chúa cho đến cùng với sứ mạng sống và làm chứng cho
niềm vui tin mừng tình thương của Chúa với hết khả năng của mình, theo gương
Thánh Matthêu tông đồ.
Thứ
năm: Lc 9,7-9
Theo
khuynh hướng tự nhiên mỗi khi mong muốn gặp ai đó là vì nhớ thương, kính mến
hoặc muốn học hỏi những điều tốt đẹp nơi người ấy. Nhưng khao khát gặp gỡ Chúa
Giêsu của vua Hêrôđê mà tin mừng hôm nay trình thuật không phải thế mà chỉ là
vì hiếu kỳ. Do đó ước muốn của ông bất thành. Đó cũng chính là điều mà
Chúa muốn cảnh tỉnh chúng ta hôm nay.
Tin
mừng hôm nay cho biết danh tiếng Chúa Giêsu được nhiều người biết đến, bởi
những lời giảng dạy khôn ngoan và những phép lạ lớn lao Người đã thực hiện. Do
đó dân chúng rất ngưỡng mộ và kính trọng Người. Biết những điều đó nên vua
Hêrôđê cũng mong muốn một lần diện kiến Chúa để xác định xem Đức Giêsu là Người
thế nào mà được dân chúng đồn thổi và ngưỡng mộ đến thế! Do bởi ước muốn
gặp gỡ của Vua Hêrôđê không phải là vì thiện chí để lắng nghe và tìm hiểu chân
thành mà chỉ để thỏa mãn tham vọng bất chính như:
- Vì
lo sợ, ông muốn xác định xem Đức Giêsu có phải là Gioan Tẩy Giả mà ông đã nhẫn
tâm giết chết không?
- Vì
hiếu kỳ, ông muốn xem Đức Giêsu có thực sự tài năng xuất chúng như dân chúng
đồn đoán không?
- Vì
muốn chấn an lương tâm bất ổn bởi ông đã phạm quá nhiều tội ác như:
.
Giết các hài nhi từ 2 tuổi trở xuống ở Bêlem và các vùng phụ cận, khi Chúa
Giêsu giáng sinh. Biến cố ấy đã gây chấn động đất nước và đã khiến cho biết bao
nước mắt của các bà mẹ phải tuôn chảy vì khóc thương cho con mình. Tiếng thét
ai oán của bà Rakhen không ngưng nghỉ vì con bà đã bị giết
chết, đến nỗi không ai có thể khuyên can được bà.
.
Cướp lấy người vợ của anh mình là bà Hêrôđia.
.
Nhẫn tâm ra lệnh chém đầu Gioan Tẩy Giả chỉ vì lời hứa lúc cao hứng trong men
say, nhân ngày sinh nhật của ông.
.
Xem thường và lên án tử cách vô tội cho Chúa Giêsu sau này.
Chính
do ý muốn gặp gỡ của ông phát xuất từ tâm địa bất chính nên mãi sau này khi
Chúa Giêsu bị bắt bởi những người Do Thái và giới lãnh đạo tôn giáo, rồi đem
đến trình diện để ông xử án, khi đó ông mới gặp gỡ được Chúa. Nhưng trong cuộc
gặp gỡ ấy, ông cũng không đón nhận được bất cứ điều gì thiện hảo từ nơi Chúa Giêsu.
Bởi lẽ ngay từ đầu cuộc gặp gỡ này đã không vì chủ đích tốt lành.
Cuộc
đời của vua Hêrôđê đã gây ra quá nhiều tội ác đã làm cho tâm hồn của ông trở
nên chai đá, không còn khả năng để sám hối và thay đổi đời sống nữa. Cho nên dù
ông có gặp gỡ Chúa Giêsu đi chăng nữa thì ông cũng không thể đón nhận được bất
kỳ ân phúc từ nơi Chúa ban.
Xin
cho chúng ta luôn biết tìm đến Chúa bằng một tấm lòng chân thành khiêm tốn với
ước muốn được đón nhận ơn tha thứ và lời chỉ dạy khôn ngoan của Người. Nhờ đó
ta mới có thể đón nhận được những ơn lành cần thiết Chúa ban mà biến đổi đời
sống nên tốt đẹp hơn.
Thứ
sáu: Lc 9,18-22
Hôm
nay thứ sáu, GH có thói quen tưởng nhớ mầu nhiệm tình yêu thập giá. Nơi
thập giá ấy thánh tâm CG bị đâm thâu, máu và nước tuôn chảy đến giọt cuối cùng
vì yêu nhân loại chúng ta. Máu và nước thánh của Chúa trào tuôn để tẩy gột tội
lỗi chúng ta và trào tràn ân sủng qua các bí tích cứu độ chúng ta.
Xin
cho chúng ta biết đặt trọn niềm tin vào Đức Giêsu Kitô là Chúa của tình
yêu và sẵn sàng bước theo Ngài trên con đường tự hiến trong yêu thương và
phục vụ nhằm thánh hóa bản thân và đem lại ích lợi cho tha nhân.
Đức
Giêsu là ai? và con đường thực thi sứ mạng của Ngài là gì? Đó là điều mà Chúa
Giêsu muốn nói với các môn đệ và với chúng ta qua đoạn Tin mừng hôm nay.
Sau
một thời gian rao giảng thi hành sứ vụ đó đây, hôm nay Chúa Giêsu muốn làm một
cuộc thăm dò có tính cách xã hội học. Nên Ngài phỏng vấn các môn đệ xem dư luận
người ta bảo Thầy là ai?
Theo
nghe ngóng đây đó, các môn đệ thấy có 3 luồng đánh giá về Thầy Giêsu.
Số
người thì cho là Gioan Tẩy Giả, bởi lẽ Chúa Giêsu cũng có đời sống khắc khổ
chay tịnh và mạnh mẽ lên án lối sống giả hình của người Pharisêu cũng như rao
giảng về sự sám hối gần giống như Gioan Tẩy Gỉa. Một số người khác thì cho rằng
là Êlia, bởi Chúa Giêsu cũng đã từng làm phép lạ tựa như Êlia xưa kia. Cũng có
một số người xem Chúa Giêsu là một vị tiên tri vì cách chung họ cũng thấy Chúa
cũng nói lời Chúa và tiên báo về những vấn đề tương lai như các tiên tri.
Nhưng
có lẽ điều quan tâm nhất đối với Chúa Giêsu là các môn đệ hiểu về Ngài như thế
nào? May mắn thay, Phêrô đã thay mặt anh em tuyên xưng đúng như Ngài
là: “Thầy là Đấng Kitô của Thiên Chúa”. Tuy nhiên, Chúa Giêsu
lại ngăn cấm các ông không được nói điều ấy với bất cứ ai cả và rồi
Người mạc khải về con đường thương khó mà Người phải đi, để hoàn thành sứ
mạng cứu độ theo thánh ý Chúa Cha. Qua lời loan báo này, Chúa Giêsu rất muốn
các môn đệ và dân chúng phải hiểu đúng về vai trò đích thực “Đấng Kitô
của Thiên Chúa”. Đó là một Đấng Kitô cứu độ con người bằng con đường
yêu thương:
-
Chính vì yêu thương thế gian nên Chúa Giêsu đã chấp nhận từ bỏ vinh quang
và quyền thế của một vị Thiên Chúa tối cao để nhập thể làm người, ngoại trừ tội
lỗi; đến nỗi những người Do Thái sống cùng thời với Người không nhận ra Thiên
Tính đích thực của Người.
-
Cũng vì quá yêu con người tội lỗi chúng ta, Chúa Giêsu đã chấp nhận đi vào con
đường khổ nạn, đón nhận cái chết đau thương trên thập giá để cứu độ chúng ta
theo thánh ý của Chúa Cha.
Xin
cho chúng ta cảm nhận được tình thương lớn lao của Chúa, để ta biết nỗ lực sống
xứng đáng với tình yêu ấy, cho dẫu phải đối mặt với bao gian nan thử thách
trong cuộc sống hàng ngày.
Thứ
bảy: Lc 9, 43b-45.
Tin
mừng hôm nay, Chúa Giêsu loan báo lần thứ 2 về cuộc khổ nạn của Người. Nhưng
các tông đồ không hiểu hay không muốn hiểu vì những lời loan báo của Chúa Giêsu
đi ngược lại với những gì các ông mong ước. Xin cho chúng ta hiểu rằng muốn đạt đến vinh quang phải trải qua
con đường thập giá.
Kinh
nghiệm cho thấy, mỗi người có những sở thích hay “gu” khác nhau về: ăn mặc,
giải trí, nghề nghiệp, bạn bè và lý tưởng…
Có thể
nói “gu” của các tông đồ là được sung sướng, được ca tụng, được vinh dự… Do đó
không lạ gì khi Chúa Giêsu loan báo về cuộc khổ nạn của Ngài “Con người sẽ
bị nộp vào tay người đời...”, các tông đồ đều không thích nên không
hiểu hay không muốn hiểu vì không phải là “gu” mà các ông mong muốn.
“Gu”
các tông đồ muốn là được làm lớn, lãnh đạo và đứng đầu nên có lần các ông đã
tranh cải với nhau xem ai là người lớn nhất. “Thưa Thầy, ai là người
lớn nhất trong Nước Trời?” (Mt 18,1).
“Gu” mà
các tông đồ là mong muốn tận hưởng được một cuộc sống giàu sang, sung sướng,
quyền thế nên sau khi Chúa Giêsu loan báo về cuộc khổ nạn lần thứ nhất, tông đồ
Phêrô can ngăn và đã bị Chúa Giêsu quở trách nặng lời: "Hỡi Satan, hãy lui ra đàng sau Thầy,
con làm cớ cho Thầy vấp phạm, vì con chẳng hiểu biết những gì thuộc về Thiên
Chúa, mà chỉ hiểu biết những sự thuộc về loài người." (Mt 16,22).
“Gu các
tông đồ là muốn thống trị và buộc mọi người phải tùng phục mình, nên có lần ông
Giacôbê và Gioan đã xin Chúa Giêsu sai lửa trời xuống để thiêu hủy làng Samaria
vì không đón tiếp thầy trò các ông.“Thưa Thầy, Thầy có muốn chúng con khiến
lửa từ trời xuống thiêu hủy chúng nó không?”. (Lc 9,54).
“Gu”
các tông đồ là muốn chiếm hữu độc quyền về đặc sủng của Chúa nên không muốn cho
bất cứ ai được làm phép lạ như Thầy mình. “Ông Gioan nói với Đức Giêsu: "Thưa Thầy, chúng
con thấy có người lấy danh Thầy mà trừ quỷ. Chúng con đã cố ngăn cản, vì người
ấy không theo chúng ta." (Mc
9, 38).
Tóm lại
“gu” của các tông đồ khi theo Chúa Giêsu là vì quyền lực, thống trị và tận
hưởng vinh quang phú quý. Vì thế những gì đi ngược lại “gu” ấy đều nằm ngoài
tai của các ông.
Rất có
thể “Gu” của các tông đồ cũng là “gu” của chúng ta. Nhưng chúng ta phải
hiểu rằng: Nước mắt và nụ cười, đau khổ và hạnh phúc luôn đan xen vào nhau, dệt
nên tấm thảm cuộc đời. Chính Chúa Giêsu đã chấp nhận đi vào trần gian và sống
kiếp người như chúng ta ngoại trừ tội lỗi. Người sẵn sàng vâng phục thánh ý của
Chúa Cha để bước đi trên con đường thập giá để cứu độ nhân loại. Nên những ai
muốn đạt đến đỉnh vinh quang và hạnh phúc đích thực thì không thể đi con đường
nào khác ngoài con đường mang tên Giêsu theo như lời mời gọi của Người: “Ai muốn theo Thầy, phải từ bỏ mình, vác thập giá mình
mà theo.” (Mt 16,24).
Xin cho
chúng ta biết từ bỏ “gu” của ta để đón nhận theo “gu” Chúa bằng cách yêu
mến đón nhận vác thập giá mình đi theo Chúa, nhờ đó mới xứng đáng trở
thành môn đệ của Người. Đức Maria đã chấp nhận đi vào con đường “xin vâng”, sẵn sàng đón
nhận thập giá cùng với con mình là Đức Giêsu. Nhờ đó mẹ đã được Chúa ân thưởng
vinh quang rực rở trên trời và được người thế chúc tụng tôn vinh muôn thế hệ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét