SUY NIỆM LỜI CHÚA TUẦN I THƯỜNG NIÊN
Lm. Nguyệt Giang
CHÚA NHẬT
CHÚA GIÊSU CHỊU PHÉP
RỬA
Is 40,1-5.9-11; Tt 2,11-14; 3,4-7; Lc 3,15-16.21-22
Suy niệm 1: SỨ ĐIỆP BÊN DÒNG SÔNG GIO-DAN
Khởi đầu sứ mạng công khai, loan
báo Tin mừng cứu độ, Đức Giêsu đã đến dòng sông Giodan để lãnh nhận phép rửa
của Gioan Tẩy Gỉa. Trong biến cố này, Đức Giêsu được Chúa Cha xác nhận là con
yêu dấu của Người; đồng thời Chúa Cha cũng mời gọi chúng ta hãy lắng nghe lời
Con yêu dấu của Người chỉ dạy. Xin cho chúng ta biết khiêm tốn để tâm lắng nghe và thực thi những lời dạy
của Chúa Giêsu hầu xứng đáng trở thành con yêu dấu của Chúa Cha.
Có thể nói, biến cố Chúa
Giêsu chịu phép rửa trong dòng sông Giodan mà Tin mừng hôm trình thuật, muốn
nói với chúng ta biết 3 điều quan trọng:
1. Mầu
Nhiệm Một Chúa Ba Ngôi Được Minh Định. Trong biến cố này có sự
xuất hiện của Chúa Cha qua tiếng nói từ trời cao; có Chúa Thánh Thần ngự xuống
dưới hình dáng chim bồ câu; và của Chúa Con nơi Đức Giêsu qua lời xác nhận của
Chúa Cha: “Con là Con yêu dấu của Cha. Con đẹp lòng
Cha.” (Lc 3, 22).
2. Cuộc
Sáng Tạo Mới Được Khai Mào. Biến cố Chúa Giêsu chịu
phép rửa ở sông Giođan đánh dấu thời đại khai mở một cuộc sáng tạo mới.
Bởi khi ấy trời mở ra và có sự xuất hiện của Chúa Thánh Thần với hình chim câu
ngự xuống. Hình ảnh ấy gợi nhớ lại lúc khởi nguyên, Thần Khí Chúa cũng bay là
trên nước, từ đó công trình tạo dựng vũ trụ và con người được hình thành. Nhưng
công cuộc sáng tạo ban đầu ấy đã bị phá vỡ do tội nguyên tổ. Nay trong và
qua Đức Giêsu một cuộc tạo dựng mới lại được Thiên Chúa khai mở.
3. Đức
Giêsu Là Hiện Thân Của Thiên Chúa Làm Người.
Một vị
quan lớn nọ mở tiệc mừng mời nhiều người đến dự. Tất cả khách mời đều ăn mặc
sang trọng và dùng xe đắt tiền đi đến. Trong số ấy có một vị khách lớn tuổi, ăn
mặc bình dân cũng đến dự . Rủi thay, khi vừa bước xuống xe ông bị trượt chân té
vào vũng bùn, khiến quần áo dơ bẩn. Khách đến dự tiệc nhìn thấy liền phá lên
cười.
Xấu hổ và
cảm thấy mình không xứng đáng vào dự tiệc, nên ông lão quyết định quay về nhà.
Gia nhân ra nài nỉ cách mấy ông cũng không chịu ở lại dự tiệc. Khi nghe biết sự
việc, viên quan chủ tiệc từ trong nhà vội bước ra sân, đi tới chỗ vũng nước dơ,
và cố tình té ngã vào vũng nước ấy. Thế là áo quần của ông cũng dơ bẩn y như vị
khách lớn tuổi kia. Nhưng lần này thì chẳng
ai còn dám cười nhạo nữa. Sau đó, vị quan lớn đến cầm tay vị khách quý ấy quần
áo dơ bẩn ấy đưa vào phòng tiệc. Bây giờ ông chẳng thể nào chối từ nữa.
Chính
hành động khiêm tốn hạ mình của viên quan chủ tiệc : cố tình té ngã xuống bùn để
trở nên lem luốc mới có thể đánh tan được mặc cảm tự ti của vị quan khách quần
áo dơ bẩn ấy và mới đưa được ông ta vui vẻ vào nhà dự tiệc.
Hình ảnh người tôi trung
của TC đã được Isaia loan báo từ ngàn xưa (Khoảng 700 năm trước), nay đã được
ứng nghiệm nơi Đức Giêsu. Ngài rất đổi khiêm nhường như lời tiên Isaia mô tả: “Người
không lớn tiếng, không thiên vị ai, không nghe tiếng người nơi công trường.
Người không bẻ gãy cây lau bị giập, không dập tắt tim đèn còn khói…” (Is
42, 1-4). Cho dẫu Người “vốn dĩ là Thiên Chúa” như lời Thánh Phaolô
xác quyết. Vậy mà Ngài lại “không nghĩ phải nhất quyết duy trì địa vị ngang
hàng với Thiên Chúa. Nhưng đã hoàn toàn trút bỏ vinh quang mặc lấy thân nô lệ,
trở nên giống phàm nhân sống như người trần thế.” (Pl 2, 6-7). Thật
vậy, Đức Giêsu là Thiên Chúa tối cao, thánh thiện vô cùng nhưng lại sẵn sàng
hòa mình với tội nhân để xếp hàng lãnh nhận phép rửa sám hối của Gioan Tẩy Gìa. Như vậy, Chúa Giêsu đã
chấp nhận đi vào dòng đời, dòng người để đồng thân, đồng phận và cuối cùng
đồng tử với nhân loại chúng ta, hầu cứu chuộc chúng ta khỏi chết đời đời.
Với lòng khiêm tốn hoàn
toàn vâng phục thánh ý Chúa Cha, Chúa Giêsu đã trở nên A-đam mới. Nơi Chúa Giêsu
cửa trời được mở ra, trời đất được giao duyên, con người và Thiên Chúa được gặp
gỡ, trời mới đất mới được khai mào và thời kỳ ơn cứu độ của Thiên Chúa đã đến
trong thế gian.
Xin cho chúng ta biết đón
nhận Chúa Giêsu vào trong cuộc đời của mình qua việc khiêm tốn lắng nghe và
thực hành lời Người chỉ dạy. Nhờ đó chúng ta mới xứng đáng trở thành người con
yêu của Chúa Cha. Xin Chúa
cũng cho chúng ta luôn biết sống hòa hợp với mọi người và sẵn sàng đón nhận mọi
nghịch cảnh xảy đến trong cuộc sống, theo tinh thần của phúc âm. Nhờ đó chúng
ta mới trở nên chứng nhân của tình yệu Chúa giữa dòng đời, đem đến niềm tin và hy vọng ơn cứu chuộc của Chúa cho mọi
người.
Suy niệm 2:
“Chịu phép rửa
xong, Người đang cầu nguyện, thì trời mở ra và Thánh Thần Chúa ngự xuống trên Người dưới hình chim bồ câu”. Câu Lời Chúa
trên đây có làm cho bạn suy nghĩ nào không, chứ riêng tôi thì có suy nghĩ như
thế này.
1. Ân sủng của bí tích Rửa Tội thật là vô cùng
lớn lao, mà có khi trong cuộc sống chúng
ta quên mất không biết cảm tạ Thiên Chúa, ân sủng đó là: làm cho chúng ta được
trở thành con cái Thiên Chúa, và tha tội nguyên tổ cũng như những tội mà chúng
ta đã phạm trước khi lãnh nhận bí tích Rửa Tội.
2. Bí tích Rửa Tội cũng dìm chúng ta trong nước, không phải nước của sông Gio-đan, nhưng là
nước được thánh hóa bởi quyền năng Thiên Chúa, nước này đủ sức rửa sạch tội lỗi
của chúng ta, và trả lại cho chúng ta ơn làm con Thiên Chúa, qua sự chết và
sống lại của Chúa Giê-su. Đó chính là hồng ân cao quý nhất mà Chúa Giê-su có
thể ban cho chúng ta, do đó mà Chúa Cha cũng nói với chúng ta như đã nói với
Chúa Giê-su: “Đây là con yêu dấu của Ta, Ta hài lòng về con.” Chúa
Cha không hài lòng sao được khi chính Con Một của Ngài đã vì chúng ta mà chết
trên thập giá !
Chúa Giê-su chịu
phép rửa xong, Thần Khí Thiên Chúa ngự trên Ngài để từ đó Ngài công khai rao
giảng tin mừng Nước Trời cho mọi người.
Bạn và tôi cũng
như thế, chúng ta có bổn phận rao giảng Tin Mừng cho mọi người, bởi vì ân sủng
của bí tích Rửa Tội không phải là một trò đùa, hay như một bùa phép làm cho có
lệ, nhưng là một dấu chỉ được sai đi, một tác động của Chúa Thánh Thần để chúng
ta trở nên chứng nhân trung thành của Tin Mừng trong cuộc sống hôm nay.
Bạn thân mến,
Lễ Chúa Giê-su
chịu phép rửa là chấm dứt mùa giáng sinh, cũng có nghĩa là chúng ta đem mầu
nhiệm giáng sinh ấy làm nền tảng để làm chứng có một Đấng Cứu Thế đã đến trong
thế gian, Ngài đã sống và đã chia sẻ thân phận với con người, và vì yêu thương
nên Ngài đã chịu khổ hình thập giá, đã chết đã sống lại và đã lên trời.
Đấng Cứu Thế ấy
vẫn hằng ngày hiện diện với Giáo Hội với chúng ta qua bí tích Thánh Thể, và
chúng ta sẽ là những chứng nhân của Ngài...
Xin Thiên Chúa
chúc lành cho chúng ta.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
Suy niệm 3: SỐNG TÌNH CON THẢO VỚI CHÚA CHA
1. Mạc Khải Mầu Nhiệm Một Chúa Ba Ngôi :
Sự kiện tại sông
Gio-đan sau khi Đức Giê-su chịu phép rửa, chính là mạc khải của Thiên Chúa cho
loài người về mầu nhiệm Một Chúa Ba Ngôi : Chỉ có một Thiên Chúa nhưng xuất
hiện qua Ba Ngôi vị như sau :
- Ngôi Con là
Đức Giê-su vừa được ông Gio-an làm phép rửa bằng nước sông và từ dưới nước
trồi lên.
- Ngôi Ba là
Thần Khí Thiên Chúa từ trên cao đáp xuống như chim bồ câu và ngự trên
Đức Giê-su.
- Ngôi Cha xuất
hiện qua tiếng phán từ trời : “Đây là Con yêu dấu của Ta, Ta hài lòng
về Người”.
2. Đức Giê-Su Nêu Gương Khiêm Hạ Cho Chúng Ta :
Đức Giê-su là
Con Thiên Chúa ngự trên trời cao, lại hạ mình xuống trở thành một phàm nhân.
Người là đấng thánh thiện vô cùng, lại khiêm nhu đứng xếp hàng chung với những
kẻ có tội.
Là Đấng xóa tội
trần gian, lại sẵn sàng hòa mình ở giữa đoàn người tội lỗi.
Là Đấng thanh
sạch vô biên, lại chấp nhận dìm mình trong dòng sông để nêu gương sám hối cho
các tội nhân.
Là Đấng làm phép
rửa trong Thánh Thần, lại khiêm tốn xin Gio-an làm phép rửa.
Hành động khiêm
hạ của Đấng Cứu Thế cho thấy tình yêu vô biên Thiên Chúa đối với loài người :
Con Thiên Chúa đã xuống thế làm người để chia sẻ thân phận đói nghèo, khổ đau,
bệnh tật của con người; Để cảm thông với nỗi đau khổ mà các tội nhân đang phải
chịu để đền tội và để ban ơn Thánh Thần giúp tội nhân được đổi mới nên con yêu
của Thiên Chúa.
3. Kết Hiệp Với Chúa Giê-Su Để Nên Con Thảo Của Chúa
Cha :
- Sau khi nhận
được Thần Khí, Đức Giê-su đã bắt đầu sứ mệnh Thiên Sai :
Trong thời gian
gần 3 năm, Người luôn theo sự hướng dẫn của Thánh Thần để chiến thắng
ma quỷ cám dỗ, cầu nguyện kết hiệp với Chúa Cha, rao giảng Tin Mừng Nước
Trời, làm nhiều phép lạ cứu nhân độ thế. Cuối cùng, Người đã vâng lời Chúa Cha, sẵn sàng theo đường “Qua đau khổ
vào vinh quang” là chấp nhận trải
qua cuộc tử nạn để đền tội thay cho chúng ta và sống lại để phục hồi sự sống
cho chúng ta.
- Phép rửa
của Gio-an Tẩy Giả là hình bóng của phép rửa là cuộc Tử Nạn và Phục
Sinh mà Đức Giê-su sẽ trải qua để vâng theo ý Cha (x Mt 26,39). Vì thế Người
đã được Chúa Cha xác nhận là con yêu dấu luôn làm vui lòng Cha : “Ta hài lòng về Người” (Mt 3,17b).
4. Sống tình con thảo bằng việc “xin vâng” thánh
ý Thiên Chúa :
- Một đứa con
ngoan sẽ không vùng vằng cãi trả mỗi khi cha mẹ sai bảo điều gì. Trái lại phải
vui vẻ mau mắn thi hành những điều cha mẹ chỉ dạy. Đối với Thiên Chúa cũng vậy.
Để xứng đáng làm con cái hiếu thảo của Thiên Chúa, chúng ta cũng phải vui vẻ và
mau mắn thực thi thánh ý Ngài noi gương Chúa Giê-su và Mẹ Ma-ri-a.
- Ngày nay vâng
theo thánh ý Thiên Chúa là làm theo tiếng lương tâm, tuân giữ các giới răn
Thiên Chúa và điều luật Hội Thánh, nhất là giữ giới răn mến Chúa yêu người,
khiêm tốn vâng phục các vị chủ chăn trong Hội Thánh..
Lm. Đan Vinh
Suy niệm 4: TRỜI MỞ RA, CỬA
THÁNH MỞ
Lm. Antôn Nguyễn
Văn Độ
Để niềm vui và
ơn thánh được tràn đầy, tiếp liền sau Lễ Giáng Sinh đến Lễ Hiển Linh, Giáo hội
cử hành Lễ Chúa Giêsu chịu phép rửa.
- Ơn làm con Chúa
được phục hồi
Ngày Chúa Giêsu
bước xuống dòng song Gio đan chịu phép rửa bởi tay Gioan Tẩy Giả, đánh dấu cuộc
đời công khai sứ mạng Cứu Thế của mình. Khi thấy Gioan làm phép rửa sám hối,
Chúa Giêsu ý thức sứ mệnh gánh tội trần gian của mình, nên đã chịu phép rửa để
đại diện cả nhân loại tỏ lòng thống hối trước mặt Thiên Chúa. Hành động này đã
làm đẹp lòng Thiên Chúa Cha, khiến Chúa Cha ban Thánh Thần đến dưới hình chim
câu, đồng thời công khai xác nhận Người là Con chí ái.
Việc Chúa Giêsu
chịu phép rửa cũng nhắc nhở chúng ta về Bí Tích rửa tội của mình. Chúng ta đã
được tái sinh để trở nên con Thiên Chúa. Qua Bí tích Rửa tội, mỗi người trong
chúng ta đã trở nên người mới, được Thiên Chúa yêu thương và được yêu mến Thiên
Chúa.
Ađam đã phạm tội
bất tuân lời Chúa. Chúng ta bằng cách vâng nghe lời Con Yêu Dấu của Chúa Cha,
tin nhận Chúa Giêsu là Đấng Chúa Cha sai đến như Chúa Cha mời gọi để lấy lại ơn
gọi làm con Thiên Chúa.
Lời nguyện nhập
lễ hôm nay muốn chúng ta ý thức cầu xin rằng: Khi Đức Kitô chịu phép rửa tại
sông Giođan và Thánh Thần ngự xuống trên Người, Chúa đã long trọng tuyên bố Người
là Con chí ái, xin Chúa cho chúng ta là đoàn nghĩa tử được tái sinh bởi nước và
Thánh Thần, hằng biết thi hành ý Chúa.
- Trời mở ra
“Chính lúc Chúa
Giêsu chịu phép rửa xong, Người đang cầu nguyện, thì trời mở ra và “Thánh Thần Chúa ngự xuống trên Người dưới
hình chim bồ câu và có tiếng từ trời phán: “Con là Con yêu dấu của Cha, Con đẹp
lòng Cha” (Lc 3,21-22).
Hỏi: Điều gì đã
xẩy ra vào lúc Chúa Giêsu xin chịu Phép Rửa bởi Ông Gioan?
Thưa: Trước hành
động của tình yêu khiêm nhường này từ phía Con Thiên Chúa, "trời mở
ra" và Chúa Thánh Thần lấy hình chim bồ câu mà hiện xuống trên Chúa Giêsu,
cùng lúc đó tiếng Chúa Cha từ trời vọng xuống công nhận Con Một của Mình: “Con là Con yêu dấu của Cha, Con đẹp lòng
Cha” (Lc 3,22). Đây là sự mặc khải nhãn tiền về Thiên Chúa Ba Ngôi, và Thiên
tính của Chúa Giêsu, Người là Đấng Mesia, được Thiên Chúa sai đến để giải thoát
và cứu chuộc dân Người.
Tin Mừng thánh
Luca tường thuật lại: “Đức Giêsu chịu
phép rửa xong và đang khi Người cầu nguyện, thì trời mở ra” (Lc 3,22). Chúa
là Đấng vô tội đến xin Gioan làm phép rửa. Chúa muốn thánh hoá kẻ sắp làm phép
rửa cho Chúa, nhưng chắc chắn để chôn vùi trọn vẹn con người Ađam cũ trong dòng
nước. Nên, trước khi thanh tẩy ta và để thanh tẩy ta, Chúa thánh hoá sông
Giođan, dù Gioan đã can ngăn “Chính tôi phải
được Ngài rửa”(Trích bài giảng của thánh ghê- rô-ri-ô, giám mục Na-di-en).
Trời mở ra. Tại
sao các tầng trời lại mở ra?
Thưa, vì tội của
Ađam khiến khiến cửa Thiên Đàng đóng lại, ông bà bị đuổi ra khỏi vườn địa đàng.
Cửa ấy, chính Ađam đã đóng lại, không cho mình và con cháu được vào. Nay nhờ
Chúa Giêsu mà cửa trời được mở ra. Trời mở ra, còn mạc khải cho Gioan Tẩy Giả
và những người Do Thái biết rằng Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa. Bước lên khỏi nước
là Chúa Giêsu nâng chúng ta lên và dẫn chúng ta tới mức độ thật cao bên ngai
Thiên Chúa Cha.
Chúa Thánh Thần
lại lấy hình một con chim bồ câu hiện xuống. Chim bồ câu cũng nhắc cho chúng ta
một sự kiện trong Cựu Ước, lúc ấy chim bồ câu ngậm cành ôlui xuất hiện để báo sự
chấm dứt của cơn đại hồng thủy, tin vui hòa bình cho toàn thế giới.'
- Cửa Năm Thánh đã mở
“Cửa Thánh”
[Porta Sancta]: cửa là nơi ra vào. Thánh có nghĩa là thuộc về Thiên Chúa. Cửa
Thánh thuộc về Chúa và là cửa dẫn ta chúng ta đến với Chúa để được cứu độ. Cho
đến nay, bốn Cửa Thánh tại bốn Vương cung Thánh đường Giáo hoàng ở Rôma đã mở.
Riêng Năm Thánh 2025, Đức Phanxicô mở thêm một Cửa Thánh tại nhà tù Rebibbia
thông qua tông Sắc chỉ “Spes Non Confundit” (Niềm Hy vọng không gây thất vọng).
Dịp mở Năm Thánh
lệ thường 1975, Thánh Giáo hoàng Phaolô VI viết: “Cửa Thánh” [Porta Sancta] mà
chính tôi sẽ mở vào đêm Vọng Giáng Sinh sẽ là dấu chỉ của con đường mới dẫn đến
Đức Kitô, Đấng duy nhất là Con Đường và là Cửa, là dấu chỉ của tình yêu thương
hiền phụ (Trích Tông Thư Apostolorum Limina 1975).
Thánh Giáo hoàng
Gioan Phaolô II viết: “Cửa Thánh” [Porta Sancta] mà chính tôi sẽ mở tại Đại
vương cung Thánh đường Thánh Phêrô ở Vatican vào ngày 25 tháng 3 [1983] tới đây
là dấu chỉ và là biểu tượng của một lối vào mới đến với Đức Kitô, Đấng Cứu Chuộc
nhân loại (Trích Tông Thư Aperite Portas Redemptori 1983).
Điều đặc biệt ý
nghĩa là với Cửa Thánh chúng ta chỉ có thể bước vào và không có thể bước ra từ
đó. Thực ra, bước qua Cửa Thánh có nghĩa là bày tỏ ước muốn được đi vào trái
tim Chúa Kitô, cùng cảm thức với Người, để đón nhận vòng tay thương xót của
Chúa Cha. Chính Chúa Giêsu.
Ước gì đối với mọi
người Năm Thánh là một năm thanh luyện và thánh hóa, năm đời sống nội tâm và đền
tạ, năm của sự trở lại và tha thứ. Amen.
Thứ hai: Mc 1, 14-20
Để khai mở cho một triều đại mới,
triều đại Thiên Chúa thực hiện lời hứa ban ơn cứu độ, Chúa Giêsu tiến hành làm
hai việc: Một là kêu gọi mọi người “sám hối và tin vào Tin mừng”. Hai
là chọn gọi 4 môn đệ đầu tiên.
- Sám hối là điều kiện tiên
quyết để đón nhận Tin mừng. Nếu không sám hối, con người không có khả năng nhận
ra những khiếm khuyết, tội lỗi… của mình mà chấn chỉnh. Không sám hối thì không
thể đổi mới tinh thần cho phù hợp với thời đại mới, thời đại của Tin mừng cứu
độ mà Chúa Giêsu mang đến.
- Mặc dù Đức Giêsu là Thiên
Chúa, nhưng Người vẫn mang thân phận con người nên Ngài cũng lệ thuộc vào không
gian và thời gian. Một mình Người không thể loan báo Tin mừng cứu độ đến cho
hết mọi người được. Nên điều ưu tiên thứ hai mà Chúa Giêsu phải thực hiện đó
chính là kêu gọi 4 môn đệ đầu tiên để cộng tác vào sứ vụ quan trọng của Người.
Cách thức mà Chúa Giêsu chọn gọi
các môn đệ cũng rất lạ. Người không kêu gọi những cộng sự viên tài năng,
có học thức hay có chổ đứng trong xã hội…Trái lại lại mời gọi những dân
chài mộc mạc, dốt nát, nghèo khổ... Điều quan trọng Chúa mong muốn nơi người
môn đệ là hãy biết đặt trọn niền tin tưởng vào tình thương và uy quyền của Chúa
mà sẵn sàng từ bỏ mọi sự để dấn thân cho sứ vụ cao cả là loan báo Tin mừng cứu
độ đến cho mọi người.
Lời kêu gọi hãy sám hối và tin
vào Tin mừng cũng như sứ vụ truyền giáo phải là sứ điệp của Chúa thôi thúc tâm
hồn chúng ta mỗi ngày
Xin cho chúng ta biết khiêm tốn
nhận ra những thiếu sót, lầm lỗi… mà chấn chỉnh lại đời sống mình mỗi ngày sao
cho phù hợp với tin mừng. Nhất là biết tích cực sống và làm chứng cho những giá
trị tin mừng tình thương. Có như vậy chúng ta mới xứng danh là môn đệ đích thực
của Chúa Giêsu.
Thứ ba: Mc 1, 21-28
Suy niệm 1:
Với lời giảng dạy và sức mạnh
khống chế thần ô uế của Đức Giêsu mà Tin mừng hôm nay trình thuật minh chứng
Đức Giêsu chính là Thiên Chúa quyền năng. Xin cho chúng ta luôn biết tin
tưởng và phó thác cuộc đời của mình vào sức mạnh và quyền năng của Chúa.
Giáo lý Công Giáo dạy chúng ta
biết: Thiên Chúa dựng nên hai thế giới, thế giới hữu hình và vô hình. Trong thế
giới hữu hình, Thiên Chúa dựng nên con người. Con người có xác và hồn và là tạo
vật cao quý nhất. Còn trong thế giới vô hình, Chúa dựng nên loài Thiên Thần
thiêng liêng cao sang. Nhưng vì là loài thiêng liêng nên chúng ta không nhìn
thấy các ngài được.
Giáo lý cũng cho biết: Vì bất
tuân phục TC nên Thiên Thần Luxia đã bị TC giáng phạt thành ma quỷ hay còn gọi
là Satan (kẻ chống đối). Do đó mà thế lực của ma quỷ rất mạnh, con người không
có khả năng để chống đối lại được nếu không biết nương tựa vào quyền năng của
TC.
Với lời nói đầy uy lực và phép lạ
khống chế sức mạnh của thần ô uế mà tin mừng hôm nay trình thuật, minh chứng rõ
ràng Đức Giêsu không chỉ có sức mạnh trong lời nói “Người giảng dạy như
một Đấng có uy quyền”, mà Người còn có uy quyền trong hành động. Phép lạ
Chúa Giêsu trục xuất thần ô uế ra khỏi người bị ám hại minh chứng rõ ràng uy
quyền của Thiên Chúa nơi Đức Giêsu.
Xin cho chúng ta luôn vững tin
vào sức mạnh và quyền năng nơi Chúa Giêsu mà sẵn sàng đón nhận Chúa vào cư ngụ
trong gia đình ta để Người hướng dẫn, bảo vệ và gìn giữ các thành viên trong
gia đình chúng ta được hiệp nhất trong tin yêu và an vui trong cuộc sống.
Suy niệm 2:
Với lời giảng dạy đầy uy quyền và
phép lạ khống chế ma quỷ của Đức Giêsu, minh chứng cho biết Người chính
là TC quyền năng. Xin cho chúng ta luôn tin tưởng và phó thác đời mình
trong bàn tay uy quyền và yêu thương của Chúa.
Sau khi chịu phép rửa của Gioan
Tẩy Gỉa ở sông Giodan, Chúa Giêsu bắt đầu sứ vụ công khai bằng cách thực
thi 3 chức năng: tư tế, ngôn sứ và vương đế, để đem lại ơn cứu cho nhân loại.
- Với chức năng tư tế: Chúa Giêsu
đã vào hội đường để cùng với mọi người cầu nguyện, nghe lời Chúa, dâng của lễ
cũng như những ước nguyện của mình lên TC trong ngày Sabat.
- Với chức năng ngôn sứ: Chúa
Giêsu đã trang trọng đọc Lời Chúa và thi hành nhiệm vụ giảng dạy. Lời giảng dạy
của Người rất thu hút và có một sức mạnh lôi cuốn, khiến mọi người phải thán
phục. Bởi vì Người giảng dạy như Đấng có uy quyền chứ không như các Kinh sư và
Biệt phái.
- Với chức năng vương đế: Chúa
Giêsu đã dùng quyền năng TC mà trục xuất ma quỷ ra khỏi người bị nó ám hại, để
trả lại quyền tự do làm chủ bản thân, thoát khỏi vòng khống chế bời sức mạnh
của ác thần của ma quỷ.
Khi lãnh nhận lãnh nhận bí tích
rửa tội, Chúa cũng trao ban cho mỗi chúng ta ba nhiệm vụ hay chức năng: ngôn
sứ, tư tế và vương đế.
Xin cho chúng ta thi hành tốt 3
chức năng này theo gương Chúa Giêsu: Luôn ý thức loan báo tin mừng và giới
thiệu Chúa cho người khác. Chuyên chăm đến nhà thờ để cùng với mọi người hiệp
dâng thánh lễ tưởng niệm hy tế thập giá mà Chúa Giêsu đã dâng lên Chúa Cha trên
thập giá trong vai trò tư tế; nhất là ý thức làm chủ bản thân, can đảm loại trừ
tính hư tật xấu và tội lỗi ra khỏi tâm hồn, ngõ hầu tâm hồn chúng ta xứng hợp
là đền thờ thiêng liêng xứng đáng là nơi Thiên Chúa ngự trị.
Suy niệm 3:
Nếu lời giảng dạy của các Biệt
phái và Kinh sư không được dân chúng đón nhận là vì "họ nói mà
không làm. Họ bó những gánh nặng mà chất lên vai người ta, nhưng chính họ
lại không buồn động ngón tay vào" (Mt 23, 3-4). Và lối
sống giả hình của họ khiến dân chúng chán ngán, mệt mỏi. Thì với Chúa Giêsu lại
khác. Ngài không chỉ giảng dạy mà còn làm phép lạ kèm theo nữa. Với lời giảng
dạy như một Đấng có uy quyền và phép lạ trục xuất ma quỷ ra khỏi người bị nó ám
hại, Chúa Giêsu đã làm cho mọi người trong hội đường Ca-phác-na-um hôm ấy phải
ngạc nhiên và vô cùng sững sờ.
Vì vậy, để thuyết phục người khác
tin vào Chúa, chúng ta không chỉ rao giảng suông bằng lời, nhưng còn đòi hỏi
chúng ta phải thực hiện bằng những việc làm cụ thể nữa.
Nguyện xin Chúa Giêsu, Ðấng giảng
dạy uy quyền, giúp chúng con biết thống nhất giữa lời nói và việc làm để những
giá trị Tin mừng mà chúng con loan báo được người nghe đón nhận và tin theo.
Thứ tư: Mc 1, 29-39
Lẽ sống ưu tiên của Chúa Giêsu là
gắn kết đời mình mật thiết với Chúa Cha và liên đới với mọi người, nhất là với
những người gặp đau khổ. Xin cho chúng ta cũng biết theo gương Chúa Giêsu hằng
gắn kết đời mình với Chúa và sống thân tình với mọi người trong mỗi ngày đời
của chúng ta.
Tin mừng hôm nay thuật lại một
ngày sống tiêu biểu của Chúa Giêsu ở Caphácnaum với biết bao công việc: Vào Hội
đường giảng dạy, rồi đến nhà chữa bệnh cho nhạc mẫu Phêrô; mãi đến lúc mặt trời
lặn, Ngài vẫn còn tất bật chữa lành đủ mọi loại bệnh hoạn, tật nguyền. Sáng sớm
tinh mơ, Chúa lại tìm đến nơi hoang vắng để cầu nguyện cùng Chúa Cha.
Ngày sống tiêu biểu của Chúa
Giêsu phải trở nên khuôn mẫu cho ngày sống của mỗi người kitô hữu chúng ta.
- Hãy bắt đầu ngày mới bằng việc cầu nguyện.
Cầu nguyện để gặp gỡ Chúa, được
sống thân tình bên Chúa, để lắng nghe lời Chúa chỉ dạy. Trên hết cầu nguyện để
nhận lấy nguồn ơn sức mạnh nâng đỡ của Chúa nhằm chu toàn tốt bổn phận hằng
ngày. Một ngày sống khởi đầu với kinh nguyện, thánh lễ, chúng ta được gia tăng
lòng Tin Cậy Mến, nhờ đó mà nhiệt thành làm mọi việc trong ngày sáng danh Chúa.
- Học nơi Chúa Giêsu, chúng ta hãy chuyên chăm làm việc.
Con người được tạo dựng theo hình
ảnh Thiên Chúa để sống trong thế giới hữu hình và được đặt trong thế giới này
để "làm chủ trái đất". Vì thế, ngay từ đầu con
người đã được kêu gọi để lao động. Chính Chúa Giêsu cũng đã nêu gương cho ta :
"cho đến nay, Cha tôi làm việc, thì tôi cũng làm việc" (Ga
5, 17).
Làm việc để có của nuôi sống bản
thân và gia đình; để đóng góp vào sự tiến bộ liên tục của khoa học kỹ thuật,
nhất là làm cho cộng đồng xã hội anh em của mình luôn luôn thăng tiến về văn
hóa và đạo đức, đó là ý định của Chúa và mong muốn của con người.
Tóm lại: Chúa Giêsu đã đi bước
trước trong đời sống lao động và cầu nguyện. Lao động mà không cầu nguyện sẽ
làm cuộc sống con người mệt mỏi và đơn điệu; ngược lại cầu nguyện mà không lao
động khiến con người trở nên sống hình thức, lười biếng và ỷ lại.
Xin cho chúng ta luôn biết noi
gương Chúa Giêsu kết hợp hài hoà giữa lao động và cầu nguyện trong đời sống
thường ngày.
Thứ năm: Mc 1, 40-45
Tin mừng hôm nay trình thuật lại
phép lạ của Chúa Giêsu chữa cho người phong cùi được lành sạch. Phép lạ này nói
lên tình thương và quyền năng của TC nơi Đức Giêsu. Xin cho chúng ta luôn biết
tin tưởng vào tình thương và quyền năng của Người, nhất là khi chúng ta gặp
những gian nan thử thách.
Người
mắc bệnh cùi thời Chúa Giêsu phải chịu nhiều đau khổ.
- Đau về thể xác
Vì
không có thuốc chữa trị, nên bệnh cùi hành hạ thân xác rất nhức nhối.
Vi
trùng cùi Hansen ăn vào da thịt dần mòn làm lỡ loét mặt mày, tay chân đau buốt.
Gân cốt
tay chân thường bị co vấp lại, không còn khả năng làm việc như người bình
thường. Tình cảnh họ rất là đau thương.
- Khổ về tâm hồn
Quan
niệm bệnh là do tội lỗi lỗi gây nên, cùi là bệnh nặng chứng tỏ tội của người
cùi phải rất nhiều.
Người
cùi bị mọi người xem thường, khinh bỉ và xa lánh vì sợ lây uế. Người cùi phải
sống tách biệt với cộng đồng vì xã hội đẩy họ ra bên lề cuộc sống.
Người
bị bệnh cùi luôn phải sống nhờ người khác và bị xem là thành phần ăn bám xã
hội. Thật chua xót!
Việc
Chúa Giêsu chữa lành bệnh cùi chứng tỏ Ngài là Thiên Chúa quyền năng và giàu
lòng thương yêu..
Việc
Chúa Giêsu chữ lành bệnh cùi đồng nghĩa với việc Chúa phục hồi phẩm giá làm
người của họ, trả lại cho họ tình trạng tốt đẹp thuở ban đầu mà Chúa đã tác
tạo.
Việc
Chúa chữa lành bệnh cùi cho họ là lời mời gọi mọi người hãy mở rộng vòng tay
đón nhận nhau trong tình anh em, dù họ là ai.
Việc
Chúa chữa lành bệnh cùi cũng chính là mời gọi tha thiết đối với những ai đang
mang nặng những nỗi đau về thể xác hay những vết thương nơi tâm hồn hãy mạnh
dạn đến với Chúa để kêu xin ơn cứu chữa của Ngài; và hãy can đảm hòa nhập với
cộng đồng xã hội để có được niềm vui, nguồn an ủi.
Có lẽ
chúng ta không mắc phải bệnh cùi về thể lý vì ngày nay đã có thuốc đặc trị.
Nhưng rất có thể chúng ta lại mắc phải bệnh cùi về tâm linh.
Cùi tâm
linh là khi chúng ta vô ơn đối với Thiên Chúa. Sống xa cách Chúa,
không quan tâm đến thánh lễ Chúa nhựt, không còn biết cám ơn Chúa qua giờ kinh
sáng-tối nơi gia đình, không để tâm học hỏi Thánh kinh và giáo lý….
Cùi tâm
linh là khi chúng ta tự tách rời khỏi anh em trong các sinh hoạt của họ đạo. Có
thể vì mặc cảm hay vì tự cao mà ta sống cu ki một mình, không còn khả năng hòa
nhập với cộng đoàn họ đạo.
Cùi tâm
linh là khi chúng ta vô tâm, thờ ơ, dửng dưng,
ích kỷ, tư lợi mà không biết chạnh lòng thương trước nỗi đau của
người khác. Những thứ đó chính là những chứng bệnh cùi về tâm linh
nguy hiểm.
Vậy mỗi người chúng ta hãy ý thức về bệnh cùi
tâm linh của mình và xin Chúa cứu chữa.
Xin Chúa cho chúng con biết khiêm tốn nhận ra bệnh tình nguy hiểm đang mang
trong người. Và xin Chúa thương cứu chữa cho lành sạch. “Lạy Thầy Giêsu, xin dủ
lòng thương chúng tôi!”.
Thứ sáu: Mc 2, 1-12
Nhớ Thánh An-tôn, viện phụ
Tin mừng hôm nay tiếp tục trình
thuật phép lạ Chúa Giêsu chữa cho người bị bại liệt được khỏi. Xin cho chúng ta
cũng biết can đảm đến gặp gỡ Chúa Giêsu để được Người chữa lành căn bệnh bại
liệt thiêng liêng của chúng ta; và cũng cho chúng ta biết quan tâm giúp đỡ
những ai đang trong tình trạng bại liệt thiêng liêng để họ cũng được chữa lành.
Cuộc đời của người bại liệt
tại Caphanaum được biến đổi và tâm hồn anh ta nhận được ơn tái sinh, tất cả là
nhờ anh ta gặp gỡ được Đức Kitô. Nhưng hành trình để gặp gỡ Chúa Giêsu lại gặp
rất nhiều cản trở:
- Cản trở về thể lý, do bệnh tật:
Bởi mang căn bệnh bại liệt nên chính anh không thể thân hành đi đến với Chúa.
Có thể anh ta rất muốn đến gặp Chúa.
- Cản trở về địa lý, do phải vượt
qua đoạn đường dài mới đến gặp được Chúa Giêsu.
- Cản trở về tâm lý, do ngần ngại
đám đông bao quanh Chúa Giêsu chật ních làm anh không thể đến gần Chúa được…
Nhưng mọi cản trở ấy được dẹp bỏ
nhờ và tình thương và sự hy sinh cao cả của những người thân anh. Họ đã đưa anh
lên chõng và cùng nhau khiêng anh đến với Chúa; họ đã vượt qua trở ngại không
gian để đưa anh lên mái nhà và vất vả dỡ mái mới thòng anh xuống ngay trước mặt
Chúa Giêsu.
Chính sức mạnh của niềm tin và
tình thương của bản thân anh và những người thân của anh làm thành sức mạnh
giúp họ vượt qua mọi rào cản. Nhờ đó mà người bị bại liệt mới có thể đến được
với Chúa Giêsu và được Người thương cứu chữa.
Tuy nhiên để cứu chữa người bất
toại khỏi căn bệnh thể xác và tâm hồn, Chúa Giêsu cũng phải vượt qua những rào
cản khắc nghiệt bởi sự chống đối của những người Biệt phái và Luật sĩ. Dẫu họ
không nói ra, nhưng Chúa Giêsu biết trong thâm tâm họ có sẵn một bản án dành
cho Chúa Giêsu khi Người thốt lên lời tha tội cho người bị bại liệt. “Người
này là ai mà dám phạm thượng?”.
Quyền tha tội là đặc quyền của
TC, khi nói lời tha tội là Đức Giêsu đặt mình ngang hàng với Thiên Chúa nên xét
về luật lệ thì Ngài đã phạm vào khung luật tử hình. Tuy nhiên Đức Giêsu lại là
Thiên Chúa làm người nên Ngài vượt trên mọi rào cản của nghi kỵ luật lệ của con
người để thực hiện giới luật tình yêu, là vừa chữa lành bệnh thể xác vừa bệnh
tâm hồn cho người bị bại liệt, qua việc tha tội cho anh ta.
Xin Chúa chúng ta biết can đảm
vượt qua mọi cản trở mà can đảm đến với Chúa để được Người tha thứ tội lỗi và
chữa lành mọi vết thương lòng. Nhất là xin cho chúng ta biết can đảm đến với
tha nhân, nhất là những anh chị em đang xa lìa Chúa và xa cách cộng đoàn, để
yêu thương và an ủi họ, giúp họ vượt qua mọi vướn mắc với niềm hy vọng đưa họ
trở về cùng Chúa và hiệp nhất trong đức tin hầu đón nhận niềm vui Tin mừng cứu
độ của Chúa.
Thứ bảy: Mc 2, 13-17
Bắt đầu tuần lễ cầu cho các Ki-tô hữu hợp nhất
Tin mừng hôm nay thuật lại sự
kiện Chúa Giêsu kêu gọi Lêvi, người thu thuế tội lỗi làm môn đệ Chúa và Người
sẵn lòng đồng bàn ăn uống với tội nhân. Sự kiện này minh chứng mạnh mẽ cho lời
xác quyết của Chúa: “Tôi không đến để kêu gọi người công chính mà để kêu
gọi người tội lỗi sám hối ăn năn”.
Xin cho chúng ta cũng có cái nhìn
tích cực và bao dung với mọi người, nhất là những người bị coi là tội lỗi. Đồng
thời cũng cho chúng ta biết can đảm từ bỏ tội lỗi mình để xứng đáng bước theo
Chúa trong đời sống mới.
Ông Lêvi làm nghề thu thuế nên
được xem là người tội lỗi công khai đáng sợ đối với người Do Thái thời bấy giờ,
bởi vì:
Những người thu thuế thường lạm
dụng quyền hành để đánh thuế cao hơn theo luật định, nhằm làm giàu cho bản thân
và gia đình mình.
Người thu thuế cũng bị coi là
người trực tiếp cộng tác với ngoại bang bóc lột xương máu đồng bào mình. Bởi vì
tiền nộp thuế là công sức lao động do mồ hôi nước mắt người dân đổ ra mà có.
Trong xã hội xưa nay, hạng người
bán thân để nuôi miệng luôn được gắn liền với hạng người dắt mối, bảo kê được
gọi là ma cô. Trong khi gái điếm kiếm tiền bằng thân xác mình, thì hạng người
ma cô lại kiếm tiền trên thân xác người khác.
Đọc tin mừng chúng ta thấy nhóm
người thu thuế thường được gắn liền với phường bán thân nuôi miệng. Dưới cái
nhìn này thu thuế chẳng khác gì ma cô, mà còn tệ hại hơn vì họ kiếm tiền trên
xương máu của người khác. Chính vì thế mà ai ai cũng cái nhìn ác cảm, khinh bỉ
đối với những người làm nghề thu thuế. Nhưng Chúa Giêsu lại có cái nhìn khác về
họ. Chúa không nhìn họ làm nghề gì? xem họ thuộc băng nhóm nào? chơi với
ai? Nhưng trên hết Chúa có cái yêu thương. Chính cái nhìn đầy yêu thương,
cộng với lời mời gọi tin tưởng của Chúa Giêsu mà Lêvi đã đáp lời bằng cách dứt
khoát từ bỏ cái nghề gặt hái ra tiền dễ dàng với nguồn thu lợi béo bỡ để đi
theo Chúa. “Tình yêu vẫy gọi tình yêu”, Lêvi đã không chỉ dứt khoát bỏ
nghề nghiệp mà ông còn chấp nhận bỏ chổ ở an toàn, êm ấm quen thuộc để dấn thân
vào con đường tình yêu. Yêu Chúa bằng từ bỏ tất cả để theo, yêu anh em đồng
nghiệp bằng việc tạo điều kiện để đưa anh em mình đến gặp gỡ Chúa với mong muốn
anh em mình cũng được biến đổi nhờ cảm nhận tình yêu và lòng nhân từ tha thứ
của Chúa Giêsu.
Chính trong khung cảnh bàn tiệc
gây khó chịu cho nhiều người chung quanh ấy, Chúa lại bất ngờ tuyên bố sứ mạng
làm kinh ngạc mọi người: “người khoẻ mạnh không cần thầy thuốc, người
đau ốm mới cần. Tôi không đến để kêu gọi người công chính mà để kêu gọi người
tội lỗi sám hối ăn năn”.
Xin Chúa chữa chúng con lành sạch hết những bệnh tật tâm hồn là những tính hư nết xấu và tội lỗi. Xin cho chúng con biết tích cực và kiên nhẫn dùng những linh dược mà Chúa đã chỉ dẫn là: cầu nguyện, ăn chay, bố thí” mà chữa trị tâm hồn, sửa đổi đời sống cho tốt đẹp hầu xứng đáng với tình yêu và xứng danh là môn đệ Chúa. Khi đã được Chúa chữa trị lành sạch, xin cho chúng ta cũng biết quan tâm giới thiệu những người bệnh khác đến với Chúa với hy vọng họ cũng được Chúa chữa lành.
SUY NIỆM LỜI CHÚA TUẦN I THƯỜNG NIÊN
Lm. Minh Anh, Tgp Huế
CHÚA NHẬT CHÚA GIÊSU CHỊU PHÉP
RỬA
Is 40,1-5.9-11; Tt
2,11-14; 3,4-7; Lc 3,15-16.21-22
KỶ NGUYÊN ÂN SỦNG
“Khi toàn dân chịu phép rửa, Chúa Giêsu cũng chịu phép rửa”.
Một nhà giáo dục nói, “Không thành vấn đề bạn ngã
xuống một vũng bùn, miễn là bạn nhặt được một thứ gì đó giữa bùn khi đứng
lên!”.
Kính thưa Anh Chị em,
Chúa Giêsu đã ‘ngã xuống một vũng bùn’ và Ngài đã
nhặt lên không phải một thứ gì đó, nhưng nhặt lên cả một nhân loại khốn cùng! Với
biến cố chịu phép rửa, Ngài mở ra một kỷ nguyên mới - kỷ nguyên các Bí tích -
‘kỷ nguyên ân sủng!’.
Trước khi vào phòng mổ, ai mà không an tâm khi thấy
bác sĩ sắp giải phẫu mình kéo áo của ông lên, để lộ một vết sẹo và nói, “Tôi
cũng từng như vậy. Bạn sẽ ổn!”. Người lính nào sẽ không dũng cảm, ngẩng cao đầu
hơn, khi nhìn thấy những bắc đẩu bội tinh - ghi những chiến công - lấp lánh
trên ngực vị chỉ huy? Cũng thế, bạn và tôi muốn Đấng Cứu Độ của chúng ta được
như vậy. Thiên Chúa đã ngã xuống! Ngài muốn đồng hành với con người trong tất cả
đổ vỡ, yếu đuối, tổn thương vì tội lỗi của nó. Ngài đồng nhất, hiệp hành với
nó, ôm lấy nó để có thể cứu nó. Không phải Ngài bất toàn, nhưng vì Ngài toàn
năng và yêu thương!
“Vinh quang Đức Chúa sẽ tỏ hiện, và mọi người
phàm sẽ cùng được thấy” - bài đọc một - và mọi người đã thấy Con Thiên Chúa lặng
lẽ xếp hàng như bao tội nhân khác. Trở thành người là trở thành tội! Cho nên, dẫu
vô tội, Ngài đồng nhất với tội nhân để có thể đi vào thực tại của tội nhân với
tất cả những gì bị tội lỗi kéo theo. Ngài muốn nói với tội nhân rằng, “Đừng sợ,
Tôi đang đứng bên cạnh bạn!”. Và đó là lý do tại sao Chúa Giêsu để sang một bên
phẩm giá cao trọng hầu có thể dìm mình xuống một dòng nước ‘bẩn thỉu’; rồi đây,
Ngài sẽ tiếp tục đồng bàn với những tội nhân ‘bẩn thỉu’; và cuối cùng, chịu
đóng đinh vì họ giữa hai tên ‘bẩn thỉu’ hầu cứu cả nhân loại ‘bẩn thỉu’. Ngài
biết, sứ vụ của Ngài bắt đầu không phải trên ngai báu mà là từ bùn lầy của những
tội nhân nhuốc nha; Ngài chỉ cần họ bắt đầu lại và bắt đầu lại mỗi ngày!
Với biến cố này, sự viên mãn của Ba Ngôi lần đầu
tiên được tiết lộ. Phaolô nói, “Ân sủng của Thiên Chúa đã được biểu lộ, đem ơn
cứu độ đến cho mọi người” - bài đọc hai. Và kỳ diệu thay! Chính các linh mục được
xức dầu của Ngài sẽ tiếp tục công việc ban ân sủng này cho đến tận thế. Thiên
Chúa đến với con người bằng nhiều cách, nhưng mãnh liệt nhất vẫn là qua các Bí
tích do các linh mục. Như vậy, phép rửa của Chúa Giêsu đã mở ra kỷ nguyên các
Bí tích, ‘kỷ nguyên ân sủng!’.
Anh Chị em,
“Chúa Giêsu cũng chịu phép rửa”. Ngài đã ngã xuống
vũng bùn các tội nhân để nhặt tội nhân, đưa họ vào lãnh địa của Thiên Chúa,
lãnh địa ân sủng. Ngã xuống dòng nước, Ngài thánh hoá mọi dòng nước; dìm mình
trong nước, Ngài mở ra mỏ mạch nước ân sủng. Được dìm xuống với Ngài, chúng ta
bước lên, sống một đời sống mới. Cuộc đời mới bắt đầu khi chúng ta cùng chết,
mai táng và phục sinh với Ngài qua phép Rửa. Hôm nay, Ngài muốn chúng ta làm mới
lại phép Rửa của mình qua việc thường xuyên lãnh nhận các Bí tích; đặc biệt là
Hoà Giải và Thánh Thể. Bằng cách lãnh nhận ân sủng của hai Bí tích này, chúng
ta củng cố các Bí tích khác.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, Chúa đã ngã xuống để ‘nhặt con lên’, đừng
để con ơ hờ với các Bí tích, nhưng biết chạy đến với chúng, hầu kín múc ân sủng
mỗi ngày!”, Amen.
Thứ hai: Mc 1, 14-20
PHI THƯỜNG
“Người thấy Simon và em là Anrê đang thả lưới xuống biển”; “Người thấy
Giacôbê và em là Gioan đang xếp lưới trong thuyền”.
Kính thưa Anh Chị em,
Mùa Giáng Sinh kết thúc, chúng ta bắt đầu nhịp
thường của năm phụng vụ với mùa Thường Niên. Thế nhưng, cuộc sống của Kitô hữu
là một cuộc sống đơn điệu và bình thường? Không hoàn toàn như thế! Đúng hơn, cuộc
sống của Kitô hữu khá bình thường nhưng cũng rất ‘phi thường!’.
Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu kêu gọi những
môn đệ đầu tiên giữa nhịp sống thường nhật của họ khi họ “đang thả lưới xuống
biển”, khi họ “đang xếp lưới trong thuyền”. Simon, Anrê, Giacôbê và Gioan đã
mau mắn đáp trả lời gọi ấy - một sự đáp trả chóng vánh không thể tin được - đến
nỗi nó sẽ trở thành một lời mời, một thách thức cho mỗi người chúng ta. Bạn và
tôi được mời gọi bước ra khỏi nhịp sống bình thường để đáp lại lời mời gọi của
Chúa Giêsu, một lời mời gọi mà nhờ đó, cuộc sống của chúng ta rồi cũng trở nên
phong phú, đầy kinh ngạc và ‘phi thường’.
Đích điểm cuộc sống của Kitô hữu là Chúa Giêsu,
đi theo Ngài và nên giống Ngài. Thế nhưng, biết Chúa Giêsu, biết Thiên Chúa
chưa đủ; chúng ta còn phải chia sẻ niềm tin về Ngài cho thế giới. Thông thường,
phần lớn chúng ta chỉ muốn an thân với những gì quen thuộc, nhàn nhã; đang khi
Chúa Giêsu lại muốn chúng ta phá vỡ những ‘nếp thường’, khuôn mẫu, dám bước ra
khỏi vùng an toàn. Bởi lẽ, bạn không thể ước mong thay đổi thế giới, trừ khi lần
đầu tiên, bạn dám thay đổi bản thân; bạn sẽ không là những tông đồ hăng nhiệt của
Vương Quốc, trừ khi lần đầu tiên, bạn dám dâng hiến hồn xác cho Chúa Giêsu và dấn
thân cho sứ vụ của Ngài.
Charles Ellet Jr. nhận hợp đồng thiết kế đồ hoạ một
chiếc cầu treo vắt qua sông Niagara. Một trong những vấn đề là làm sao để kéo sợi
cáp đầu tiên qua một vùng thác rộng lớn vốn chỉ có sóng dữ. Một ý tưởng đơn giản
chợt loé lên! Ellet nghĩ, nếu một con diều có thể đáp xuống bờ bên kia bằng một
sợi dây nhẹ, rồi một sợi dây chắc hơn có thể được gắn theo; sau đó một sợi lớn
hơn và cứ thế, tiếp tục tăng dần cho đến khi một sợi cáp có thể được vắt ngang
qua. Ellet tổ chức một cuộc thi thả diều và Homan Walsh đã thành công. Ý tưởng
đơn giản của Ellet đã phát huy tác dụng. Ngày 01/8/1848, cây cầu đã hình thành
- vắt qua sông Niagara - nối liền Canada và Hoa Kỳ.
Anh Chị em,
Thiên Chúa cũng mời gọi chúng ta, giao cho bạn và
tôi sứ mạng xây ‘những chiếc cầu’ từ đất lên trời, từ trời xuống đất ngay giữa
những công việc bình thường trong cuộc sống thường ngày của mỗi người. Đó là một
sứ mạng không tưởng vì chúng ta phải chuyển tải những gì thuộc thiên giới xuống
hạ giới và ngược lại, từ hạ giới lên thiên giới. Để được vậy, bạn phải bám vào
‘con diều’ Thánh Thần. Chỉ khi bám vào Ngài, chúng ta mới có thể tăng dần ‘những
sợi dây’ ngày càng bền hơn, mạnh hơn, hầu có thể gắn chặt vào ‘trụ cọc’ Giêsu.
Nhờ đó, thế giới mới hy vọng có thêm những chiếc cầu. Bấy giờ, cuộc sống của bạn
không còn tẻ nhạt nhưng thật ý nghĩa và ‘phi thường’.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, dẫu công việc của con chỉ như những sợi
nhợ đầu tiên được Thánh Thần chấp cánh; nhưng với ơn Chúa, thế giới sẽ có thêm
những chiếc cầu mang tên ‘Cứu Độ!’”, Amen.
Thứ ba: Mc 1, 21-28
XIỀNG XÍCH
“Câm đi, hãy xuất khỏi người này!”.
“Những sợi xích của thói hư tật xấu thường quá nhỏ
để cảm nhận cho đến khi chúng quá mạnh để bị phá vỡ! Chúng khác nào những chiếc
giường êm ái - dễ dàng nằm lên, nhưng quá khó để bước xuống và rời đi!” - Mark
Twain & Samuel Johnson.
Kính thưa Anh Chị em,
Tin Mừng hôm nay nói đến một người bị ‘xiềng
xích’ bởi thần ô uế! Và Chúa Giêsu - với lời quyền năng của Ngài - đã tháo cởi
cho anh, “Câm đi, hãy xuất khỏi người này!”. Lời Chúa mời gọi chúng ta nghĩ đến
những “thói hư tật xấu thường quá nhỏ” hay “những chiếc giường êm ái” của mình
- mà vì chúng - có thể bạn và tôi đang bị ‘xiềng xích!’.
Ngay trong hội đường, trước mọi người, nạn nhận bị
thần ô uế hành hạ phải la hét. Đây là cách ma quỷ hành xử. Nó muốn chiếm hữu
chúng ta để ‘xiềng xích’ linh hồn chúng ta. ‘Xiềng xích linh hồn chúng ta’
chính là điều ma quỷ muốn! Chúng ta phải cảnh giác với những trói buộc vốn kìm
hãm sự tự do của mình; bởi lẽ, ma quỷ luôn luôn tìm cách tước mất tự do. Hãy thử
nêu tên một số ‘xiềng xích’ có thể đang trói buộc mình!
Với Đức Phanxicô, “Đó là những cơn nghiện vốn
luôn biến chúng ta thành nô lệ, khiến chúng ta luôn cảm thấy không hài lòng
trong cuộc sống. Chúng nuốt chửng năng lượng, triệt tiêu điều lành và huỷ hoại
các mối quan hệ. Đó là chủ thuyết tương đối với xu hướng hàng đầu là khuyến
khích chủ nghĩa hoàn hảo phi thực tế, chủ nghĩa tiêu thụ và chủ nghĩa khoái lạc,
biến con người thành hàng hoá và phá hỏng các mối tương quan!”.
“Đó còn là những cám dỗ, mời mọc làm suy yếu lòng
tự trọng, sự thanh thản, khả năng lựa chọn và yêu thích cuộc sống. Một ‘xiềng
xích’ khác chính là nỗi sợ hãi vốn luôn khiến chúng ta nhìn về tương lai với sự
bi quan, mất niềm hy vọng và bất khoan dung khi luôn đổ lỗi cho người khác mà
không bao giờ chấp nhận trách nhiệm của mình. Sau cùng, một ‘xiềng xích’ rất xấu
xí khác là sự sùng bái quyền lực, tạo xung đột và dùng đến vũ khí giết người hoặc
sử dụng bất công kinh tế và thao túng tư tưởng!”.
Chỉ Chúa Giêsu - bằng cái chết của Ngài - mới có
thể giải thoát chúng ta khỏi mọi xích xiềng đó. Thư Do Thái hôm nay viết, “Con
người đã bị thua kém các thiên thần trong một thời gian ngắn, thì chúng ta lại
thấy được Thiên Chúa ban vinh quang danh dự làm mũ triều thiên, bởi vì đã cam
chịu tử hình. Con người đó, chính là Đức Giêsu. Thật vậy, Đức Giêsu đã phải nếm
sự chết, là để cho mọi người được cứu độ, nhờ ơn Thiên Chúa”. Tạ ơn Chúa, Chúa
Kitô đã giải thoát chúng ta - những công trình của Thiên Chúa - Ngài tái phục chúng
ta để chúng ta sống xứng đáng như con cái Thiên Chúa, “Chúa đã đặt Con Chúa làm
chủ công trình tay Chúa sáng tạo!” - Thánh Vịnh đáp ca.
Anh Chị em,
“Câm đi, hãy xuất khỏi người này!”. Lời Chúa mời
gọi chúng ta tự hỏi, tôi có thực sự muốn được lời quyền năng của Chúa Giêsu giải
thoát khỏi những ‘xiềng xích’ đang trói buộc trái tim tôi không? Tôi có khả
năng nói “không” với những cám dỗ của sự dữ trước khi chúng gieo vào tâm hồn?
Cuối cùng, tôi có thành tâm cầu khẩn Chúa Giêsu, để Ngài hành động trong tôi,
chữa lành tôi bên trong?
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, xin giải thoát con khỏi những “thói hư
tật xấu vốn thường quá nhỏ”, đẩy xa con “những chiếc giường êm ái” để con được
tự do chỗi dậy, tiến về phía trước!”, Amen.
Thứ tư: Mc 1, 29-39
NÓNG LÒNG
“Chúng ta hãy đi nơi khác, đến các làng mạc chung
quanh, Thầy còn rao giảng ở đó nữa!”.
Năm 1961, John Kennedy nóng lòng đưa con người
lên mặt trăng và trở về trái đất an toàn. Hàng triệu người nghĩ điều này thật
viển vông! Nhưng với NASA thì không! 1969, cả thế giới vui mừng khi xem những
thước phim chiếu cảnh Neil Amstrong đi bộ trên ‘Chị Hằng’ và trở về địa cầu
bình an; nhưng mấy ai biết, những thước phim này đã từng được ‘xem trước’ cả
ngàn lần trong trí tưởng tượng của các chuyên viên NASA.
Kính thưa Anh Chị em,
Không phải muốn đưa con người lên mặt trăng và trở
về, Chúa Giêsu muốn đưa cả nhân loại định cư vĩnh viễn trên trời, tận cung lòng
Cha. Trong Tin Mừng hôm nay, các môn đệ thưa với Chúa Giêsu, “Mọi người đang
tìm Thầy”; Ngài bảo, “Chúng ta hãy đi nơi khác… Thầy còn rao giảng ở đó nữa!”.
Tại sao Ngài ‘nóng lòng’ cho việc rao giảng đến thế?
Trước hết, Ngài ‘nóng lòng’ vì tình yêu của Ngài
đối với Chúa Cha luôn thúc bách Ngài. Ngài khao khát Cha và cùng Chúa Cha, Ngài
khao khát con người. Vì thế, càng kết hiệp với Cha, Chúa Giêsu càng khao khát
con người như Cha hằng khao khát. Tin Mừng cho biết, “Sáng sớm, lúc trời còn tối
mịt, Người đã dậy, đi ra một nơi hoang vắng và cầu nguyện ở đó”. Cha và khao
khát của Cha chính là động lực bên trong khiến Ngài ‘nóng lòng’.
Một điều khác khiến Chúa Giêsu ‘nóng lòng’ chính
là tình yêu và lòng thương xót đối với con người, điều này buộc Ngài cống hiến
hết mình mà không dè giữ. “Cả thành xúm lại trước cửa” - một mô tả không thể sống
động hơn - và Ngài dạy dỗ, chữa lành bệnh tật và trừ quỷ. Và thú vị hơn, vì
“Ngài nên giống anh em mình mọi đàng” - bài đọc một - nên Chúa Giêsu còn muốn
‘anh em Ngài nên giống Ngài mọi đàng!’. Ngài ‘nóng lòng’ muốn họ nhận biết Cha
của Ngài cũng là Cha của họ; công cuộc mở rộng Vương Quốc của Ngài cũng là công
cuộc của họ. Vì thế, Ngài không mệt mỏi có mặt nhiều nơi, làm nhiều việc từ
sáng sớm đến chiều tối và không ngừng thúc đẩy bản thân phải làm nhiều hơn.
Vậy đâu là động lực bên trong của bạn? Như Chúa
Giêsu, Chúa Cha phải là động lực hàng đầu. Để được vậy, chúng ta phải khao khát
Chúa Cha; điều này thể hiện khi chúng ta khát khao cầu nguyện. Những cuộc gặp gỡ
Thiên Chúa sẽ mang lại ánh sáng và sức mạnh cho mọi cuộc gặp gỡ. Qua cầu nguyện,
tình yêu dành cho tha nhân được nhen nhóm, chúng ta cống hiến mà không dè giữ;
qua cầu nguyện, chúng ta trở nên những con người sống cho người khác; và cũng
qua cầu nguyện, chúng ta ‘nóng lòng’ cứu các linh hồn như Chúa Giêsu ‘nóng
lòng!’.
Anh Chị em,
“Chúng ta hãy đi nơi khác!”. Ước gì động lực bên
trong của Chúa Giêsu cũng là động lực bên trong của bạn và tôi! Để được vậy,
hãy bắt chước Ngài! Trước hết, tìm kiếm, khao khát Chúa Cha; yêu mến và nuôi dưỡng
khát khao này bằng cầu nguyện. Tiếp đến, như Chúa Giêsu, chúng ta ưu tư chữa
lành con người, “Chăm sóc những người bệnh tật đủ loại không phải là một “hoạt
động tùy chọn” đối với Giáo Hội, không! Nó không phải là điều gì đó thêm vào. Với
Chúa Giêsu, như Chúa Giêsu, nó là một phần không thể thiếu trong sứ mệnh của
Giáo Hội. Và sứ mệnh này là mang sự dịu dàng của Thiên Chúa đến với một nhân loại
đang đau khổ!” - Phanxicô.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, cho con hiểu rằng, “quỳ gối” phải là
những thước phim “được coi trước” hàng ngàn lần; nhờ đó, con mới có thể ‘nóng
lòng’ như Chúa!”, Amen.
Thứ năm: Mc 1, 40-45
LIÊN ĐỚI
“Ngài chạnh lòng thương giơ tay đụng vào anh và bảo, ‘Tôi muốn, anh hãy
được sạch!”.
Vào thời nô lệ, một ông chủ hà khắc mua được một
thanh niên chăm chỉ. Ông phát hiện người này có ảnh hưởng lớn trong số nô lệ của
ông. Ông yêu thương và lâu sau, ngỏ ý cho anh tự do; nhưng anh từ chối! Anh muốn
liên đới đến mức có thể để nâng đỡ những người bạn trong khả năng của anh. Sau
một thời gian, bằng gương sáng, đạo đức và vui tươi, anh đã cảm hoá không chỉ
những người bạn nhưng cả ông chủ. Họ sống chan hoà!
Kính thưa Anh Chị em,
Với Tin Mừng hôm nay, chúng ta gặp lại người trẻ ấy
nơi Chúa Giêsu! Một người phong cùi đến van xin Ngài, và vì xót thương, Ngài
“giơ tay đụng vào anh” bất chấp luật nhiễm uế. Ngài muốn ‘liên đới’ đến mức có
thể với người cùi - đại diện cho một nhân loại cùi.
Đến với Chúa Giêsu là một con hủi bất hạnh, bất hạnh
không chỉ vì anh cùi hủi nhưng vì gặp phải sự lạnh lùng từ những tâm hồn cùi hủi.
Cuộc sống của anh là một cái chết chậm - bệnh tật tàn phá thân xác, mặc cảm huỷ
hoại tinh thần. Và nếu coi sự lở lói thân xác như một biểu tượng tàn phá của tội
lỗi thì sự chết chóc lại càng kinh khủng hơn. Lẽ ra, Chúa Giêsu chỉ cần đứng xa
xa và nói, “Hãy được sạch!”; nhưng không, “Ngài giơ tay đụng vào anh”; Ngài chấp
nhận trở nên uế tạp để có thể cứu lấy một con người - một nhân loại - uế tạp.
Không chỉ trở nên phàm nhân, Ngài trở thành “tội nhân”, ‘liên đới’ với tội nhân
hầu cứu lấy tội nhân. Mầu nhiệm này đã phần nào được hé lộ từ lúc Ngài nối đuôi
dòng người phàm phu tục tử bên bờ Giorđan để xin Gioan làm phép rửa.
Tại sao Con Thiên Chúa lại muốn ‘liên đới’ với
con người đến mức ấy? Ngài ‘liên đới’ chỉ vì Ngài muốn chữa lành con người
không chỉ phần xác nhưng cả phần hồn; giải thoát nó không chỉ khỏi những khổ
đau mà cả mọi tội lỗi, điều đang thực sự giết chết nó khiến nó chai cứng và trơ
lì. Thư Do Thái viết, “Hãy khuyên bảo nhau bao lâu còn được gọi là ngày hôm
nay, kẻo có ai trong anh em ra cứng lòng vì bị tội lỗi lừa gạt” - bài đọc một;
Thánh Vịnh đáp ca có chung một tâm tình, “Ước gì anh em nghe tiếng Chúa! Người
phán: Các ngươi chớ cứng lòng!”.
Anh Chị em,
“Ngài chạnh lòng thương!”. ‘Chạnh lòng thương!’.
“Cho phép tôi suy nghĩ ở đây về nhiều linh mục giải tội tốt lành có những hành
vi thu hút mọi người, và nhiều người cảm thấy họ chẳng là gì, những người cảm
thấy họ “nằm bẹp trên đất” vì tội lỗi của họ... Nhưng với sự dịu dàng đầy lòng
xót thương, những vị giải tội tốt lành không cầm roi trong tay, chỉ chào đón, lắng
nghe và nói rằng, Chúa tốt lành và rằng, Chúa luôn tha thứ; rằng, Chúa không mệt
mỏi khi tha thứ!” - Phanxicô. Tội nhân ‘được thứ tha’ chính là tạo dựng mới và
đó cũng là mục đích tối cao của việc Chúa Giêsu muốn ‘liên đới’ với con người đến
mức có thể! Lời Chúa mời gọi bạn và tôi nhìn lại mức độ ‘liên đới’ của mình với
tha nhân. Tôi có xót thương, đón nhận, cầu nguyện, hy sinh, tôn trọng và ‘liên
đới’ với anh chị em tôi đến mức như Chúa muốn không?
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, để có thể cảm hoá một ai đó, cho con
biết ra khỏi chính mình, cúi xuống, ôm lấy và xót thương!”, Amen.
Thứ sáu: Mc 2, 1-12
Nhớ Thánh An-tôn, viện
phụ
DUN DỦI THẦN THÁNH
“Dân chúng tụ tập lại, đông đến nỗi ngoài cửa cũng không còn chỗ đứng!”.
Năm 1794, nhà sinh vật học Lazzaro Spallanzani
phát hiện ra rằng, loài dơi có khả năng tự phát sóng âm - có tần số cao - để điều
chỉnh hướng bay. Sóng phản hồi giúp chúng định hình khoảng cách và kích thước của
vật cản; từ đó, dơi chọn cho mình những hướng bay phù hợp. Đây là ý tưởng nền tảng
của ngành siêu âm!
Kính thưa Anh Chị em,
Nếu trong tự nhiên, dơi có khả năng định hướng
bay nhờ sóng phản hồi mà không cần thị giác; thì trong đời sống siêu nhiên, con
người có khả năng đến với Chúa Giêsu nhờ sự ‘dun dủi thần thánh’ của Chúa Thánh
Thần mà không cần những tính toán thế tục!
Tin Mừng hôm nay kể lại cảnh người ta chen chúc đến
với Chúa Giêsu khi “Ngoài cửa cũng không còn chỗ đứng” khiến một người bất toại
ước ao tiếp cận Ngài phải được thòng xuống từ trên mái nhà. Hành động này bên
ngoài xem ra thật hồn nhiên nhưng bên trong mang một ý nghĩa vô cùng sâu sắc; rằng,
ai khát khao đến với Chúa Giêsu, người ấy đã nhận trước cho mình một loại hình
ân sủng của Ngài, ân sủng này có tên ‘Dun Dủi Thần Thánh’ của Chúa Thánh Thần!
Tại sao Chúa Giêsu không thấy tình thế khó xử
này? Tại sao Ngài không di chuyển đến một nơi rộng hơn mà mọi người có thể thấy
và nghe Ngài? Thật khó để trả lời cho các câu hỏi này, nhưng có một điều chúng
ta có thể đoan chắc là, cả khi không thấy, không nghe Ngài, người bất toại và
những người bạn của anh vẫn được đền đáp ‘xứng với lòng tin của họ’. Lời Chúa bất
ngờ tiết lộ cho chúng ta một nguyên tắc tâm linh tối quan trọng; rằng, ai khao
khát đến gần Chúa Giêsu, người ấy đã được dun dủi bởi Thánh Thần. Vì vậy, trong
trường hợp không nghe không thấy Ngài, chúng ta đừng bao giờ nản lòng, vì đây
là một ‘trải nghiệm thiếu vắng’ cần thiết biểu lộ một niềm khát khao thực sự.
Thực tế của vấn đề là, ‘khát khao Chúa’ - tự nó - đã là một ân phúc, một quà tặng;
và còn hơn thế, nó có khả năng ‘tự sức biến đổi bên trong’ linh hồn những ai
tìm kiếm Ngài.
Trong cuộc đời, nhiều lúc Thiên Chúa dường như ở
rất xa và chúng ta không tài nào gặp Ngài. Khi điều này xảy đến, bạn hãy biết
đây là cách Ngài mời chúng ta đến gần Ngài hơn; và đây cũng là cách Ngài quyến
rũ, hấp dẫn và thu hút sự chú ý nhiều hơn của mỗi người, “Chúa đã quyến rũ con;
và con đã bị Ngài quyến rũ!” - Giêrêmia. Hoặc nếu đây thực sự là một ‘cuộc chiến’,
bạn cứ bình tĩnh hướng sự chú ý đến Ngài, ra sức tìm kiếm Ngài nhiều hơn nữa!
Anh Chị em,
“Ngoài cửa cũng không còn chỗ đứng!”. Với ai khao
khát Chúa, đây là sự xa xôi ‘trong đức tin’, một sự xa xôi ‘đầy yêu thương’ ‘tự
sức biến đổi bên trong’. Bởi lẽ, ‘Đấng xa xôi’, thường chỉ nói trong im ắng và
chỉ những ai đói khát Ngài mới có thể nghe thấy Ngài. Hãy để cơn đói lớn lên
trong bạn! Ước mong gần Chúa vẫn có thể tạo ra những “sóng âm” cần thiết vốn sẽ
nhận lại những “sóng phản hồi” tuyệt vời là hoa trái thiêng liêng vốn đôi khi sẽ
lớn hơn, phong phú hơn, so với việc chúng ta được thấy, được nghe tiếng Ngài
cách rõ ràng.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, ‘vật cản thì nhiều, sóng âm thì yếu’
khi con đến với Chúa. Xin khơi dậy nỗi khát khao trong con, hầu con có được sự
dun dủi khôn nguôi của Thánh Thần!”, Amen.
Thứ bảy: Mc 2, 13-17
Bắt đầu tuần lễ cầu
cho các Ki-tô hữu hợp nhất
KHÔNG DO DỰ
“Ông đứng dậy đi theo Người!”.
Khi Abraham Lincoln chuẩn bị ký Tuyên Ngôn Giải
Phóng Nô Lệ, ông cầm bút, di chuyển đến dòng chữ ký, dừng lại một lúc rồi thả
bút xuống, đi đi lại lại. Khi được hỏi tại sao, tổng thống trả lời, “Nếu tên
tôi đi vào lịch sử, thì đó sẽ là vì đạo luật này; và nếu tay tôi run khi ký, sẽ
có người nói rằng ‘ông ấy đã do dự!’”. Sau đó, quay lại, Lincoln cầm bút và mạnh
dạn ký tên mình.
Kính thưa Anh Chị em,
Nếu Lincoln do dự khi ký vào bản tuyên ngôn thì
Lêvi - trong Tin Mừng hôm nay - đã ‘không do dự’ khi ký thác cả cuộc đời của
mình vào tay Chúa Giêsu - người gọi ông, “Đi ngang qua trạm thu thuế, Người thấy
ông Lêvi đang ngồi ở đó. Người bảo ông, “Anh hãy theo tôi!”. Ông đứng dậy đi
theo Người!”.
Khi cảm thấy một điều gì đó giá trị hơn, người ta
dễ rời công việc cũ. Lêvi rời công việc cũ để bắt đầu một công việc mới. Trước
đó, Lêvi ‘mê tiền’, nay ‘mê Chúa’. Những đồng xu La Mã có thể đã rơi từ tay
anh; hoặc có thể, anh đã nuốt một ngụm nước bọt, nhanh chóng chỉnh lại chiếc
áo, rồi ‘không do dự’, loạng choạng bước theo đám bụi mờ bởi đôi dép của con
người ấy đập xuống mặt đường khô khốc! Từ đó, cuộc đời Lêvi đổi thay, anh trở
thành Matthêu - một người bạn, một môn đệ, một tông đồ của Chúa Giêsu!
Chúa Kitô đi qua mọi cuộc đời và mọi người đều có
cơ hội nói ‘có hoặc không’, ‘ở lại hoặc đi theo’, ‘thay đổi hoặc giữ nguyên trạng’;
khoảnh khắc ấy có thể chỉ đến một lần! Khoảnh khắc ấy được Caravaggio vẽ lại
như một thước phim quay chậm. Một trục ánh sáng xuyên qua căn phòng; ngón tay
xương xẩu của Chúa Giêsu chỉ vào một ‘quý ông’ bảnh trai đang ‘với tay trên đống
tiền’. Khung cảnh diễn ra trong một phòng nhá nhem. ‘Ánh sáng và bóng tối nô
đùa’; ‘tội lỗi và đức hạnh ẩu đả’; ‘quá khứ và tương lai bỡn nhả’. Rồi sẽ ra
sao? Nào ai biết! Nhưng Matthêu đã đáp lại người gọi anh, ‘ngặt nghèo nhưng hào
hiệp’, ‘chóng vánh nhưng yêu thương’, ‘liều lĩnh nhưng tín thác!’. Để rồi anh
được nhớ đến mỗi khi Tin Mừng thứ nhất được đọc chỉ vì khoảnh khắc ‘không do dự’
ấy!
Từ đó, Matthêu miệt mài suy ngẫm, chiêm ngắm, ghi
ghi, chép chép về vị Thầy của mình. Matthêu đã cống hiến những gì tự tay mình
viết ra, góp phần làm nên Tin Mừng - “Lời Thiên Chúa là lời sống động, hữu hiệu,
sắc bén hơn cả gươm hai lưỡi” - bài đọc một; vì lẽ “Lời Chúa là thần khí và là
sự sống!’ - Thánh Vịnh đáp ca. Nhờ đó, con người thuộc mọi thời biết Chúa
Giêsu, được kêu gọi “mạnh dạn tiến lại gần ngai Thiên Chúa là nguồn ân sủng, để
được xót thương và lãnh ơn trợ giúp mỗi khi cần!” - bài đọc một.
Anh Chị em,
“Ông đứng dậy đi theo Người!”. Chúa gọi bạn và
tôi. Khoảnh khắc ấy không chỉ xảy ra một lần, nhưng có thể từng ngày, từng giờ,
trong từng biến cố. Dầu muốn hay không muốn, khoảnh khắc ấy cũng sẽ xảy ra, hoặc
đã xảy ra; chỉ có điều, chúng ta không nhận biết! Với trái tim của người Thầy;
đúng hơn, của một người yêu, Chúa Giêsu vẫn đang đợi chờ, khát khao giây phút ấy
sớm xảy đến, hầu chúng ta không còn loạng choạng ‘trong hiện trạng đáng thương’
của mình nhưng có thể mạnh mẽ bước đi ‘không do dự’ để trở nên con người mới, một
con người mà Chúa muốn chúng ta trở thành.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, chớ gì con ‘chóng vánh’ với những lần Chúa gọi, khi dám đứng lên, ‘không do dự’ đi tới một ‘chân trời mới’ - chân trời hoán cải, chân trời rao giảng!”, Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét