SUY NIỆM LỜI CHÚA TUẦN VII PHỤC SINH
Lm Seoka
Thứ hai: Ga 16,29-33
Tin
mừng hôm nay ghi lại cuộc đối thoại chân tình giữa Chúa Giêsu với các môn đệ
trong một bố cảnh hết sức đặc biệt, trước khi Chúa Giêsu rời khỏi các môn đệ để
bước vào cuộc khổ nạn. Tuy nhiên trong bầu khí trầm buồn, ngậm ngùi này lại lé
lên tia sáng của niềm vui, hy vọng và tin tưởng.
-
Vui là bởi vì các môn đệ đã hiểu rõ về Thầy mình và đã minh định được niềm tin
vào Thầy mình chính là Đấng bởi Thiên Chúa mà đến. Các ông nói rằng:“Bây giờ
chúng con biết rằng Thầy biết mọi sự…Bởi đó chúng con tin Thầy bởi Thiên Chúa
mà ra”.
-
Hy vọng vì cho dù các môn đệ sẽ sợ hãi chạy trốn bỏ Thầy lại một mình
trong cuộc khổ nạn.“Các con sẽ tản mác mỗi người một ngả và bỏ mặt Thầy một
mình”. Nhưng Chúa Cha hằng ở với Thầy nên Thầy sẽ không cô đơn.
-
Tin tưởng bởi vì cho dẫu nhiều gian lao, thử thách và bách hại sẽ xảy đến với
các môn đệ. Nhưng Chúa Giêsu chấn an các môn đệ hãy an tâm vì có Ngài hằng ở
cùng với các ông. Và mời gọi các ông hãy đặt niềm tin tưởng vào Ngài “vì
Thầy đã thắng thế gian” .
Nước
mắt và nụ cười, đau khổ và vinh quang là những sợi chỉ đa sắc màu được đan kết
chặt chẽ vào nhau, làm nên tấm thảm của cuộc đời. Bao giờ còn sống giữa thế
gian thì còn giới hạn và bất toàn. Chính điều đó đã khiến con người cảm thấy
đau khổ. Có những đau khổ vốn từ bản chất vì ảnh hưởng bởi tội nguyên tổ; tuy
nhiên cũng có những đau khổ do chính mình, người khác hay hoàn cảnh gây nên.
Nhưng nếu ngồi đó mà nguyền rủa, chắc chắn cũng không tránh được. Bóng tối sẽ
không tan nếu chúng ta không thắp lên ánh sáng. Ánh sáng ấy là của niềm tin, hy
vọng và phó thác trọn vẹn vào tình yêu và uy quyền nơi Chúa Giêsu phục sinh.
Cuộc
đời chúng ta sẽ cảm thấy bình an và mạnh mẽ vượt qua những thử thách và đau khổ
trong cuộc sống nếu chúng ta đặt trọn niềm tin, hy vọng và phó thác vào Chúa
Phục sinh. Bởi Chúa Giêsu chỉ phục sinh vinh quang sau khi đã trãi qua thập giá
với lòng tin tưởng, phó thác vâng phục hoàn toàn vào thánh ý Chúa Cha.
Kính Thánh Mátthia, Tông Đồ
Cv 1, 15-17. 20-26
Hòa nhịp cùng với GH hôm nay chúng ta mừng kính thánh
Matthia, tông đồ. Về thân thế, sự nghiệp và hoạt động của tông đồ Matthia chúng
ta không biết gì cả, bởi trong các sách Tin mừng không nói đến. Ta chỉ biết
được một chút thông tin về thánh Matthia qua đoạn sách Cvtđ hôm nay.
Đoạn Sách Cvtđ hôm nay, thánh Luca trình bày lại sự việc đề
cử người để thay thế chỗ của tông đồ Giuđa Iscariốt còn bỏ trống.
Với tư cách là tông đồ trưởng và đại diện Hội Thánh,
Phêrô đã đứng lên phát biểu trước cộng đoàn khoảng 120 người để nói về số phận
và cái chết bi thương của Giuđa Iscariốt vì ông đã chọn con đường gian ác mà
phản bội Chúa. Rồi đề nghị cộng đoàn lựa chọn ra người để thay thế Giuđa Iscariốt
với hai tiêu chuẩn được đề ra:(1) phải là người đã từng theo Chúa Giêsu“kể từ phép rửa của Gioan cho đến ngày Người
lìa bỏ chúng ta và được rước lên trời”. (2) Người ấy phải là chứng nhân cho
sự phục sinh của Chúa“phải có một người
trở thành chứng nhân cùng với chúng tôi về cuộc Phục Sinh của Người”. Xét
theo hai tiêu chuẩn trên thì chỉ có ông Giuse (biệt danh là Basaba, cũng gọi là
Giútô) và ông Mátthia là hội đủ điều kiện được đề cử. Sau khi cộng đoàn cầu
nguyện và rút thăm thì ông Matthia trúng thăm và được chọn vào vị trí tông đồ mà
Giuđa Iscariốt bỏ trống.
Như vậy Matthia là tông đồ được chọn sau cùng để lấp vào chỗ
trống của Giuđa Iscariốt để lại. Ngài cũng là vị tông đồ âm thầm nhất bởi các
sách Tân ước không hề nhắc đến tên, tiếng nói hay một hoạt động nào của ngài.
Tuy nhiên nếu dựa vào hai tiêu chuẩn được đề ra để chọn lựa vị tông đồ thay cho
Giuđa Iscariốt ở trên, thì ta có thể biết được tông đồ Matthia là một người trung
thành theo Chúa Giêsu đến cùng; và là chứng nhân can đảm cho Chúa Phục sinh.
Nên ngài đã được cộng đoàn tin tưởng đề cử và được Thiên Chúa yêu mến tuyển
chọn.
Là con người, tự nhiên ai trong chúng ta cũng thích được
đứng đầu và muốn làm lớn. Sẽ rất buồn nếu là người đội sổ và bị xem là kẻ bé
nhỏ. Nhưng với thánh Matthia thì điều đó không quan trọng. Điều mà ngài quan
tâm là trung thành đi theo Chúa đến cùng để được “ở lại trong tình yêu của Thầy”.
Nếu như người đời ai cũng thích làm nổi để được nhiều
người biết đến mà ca tụng, thì với thánh Matthia, tông đồ chỉ mong muốn được
làm chứng nhân âm thầm cho Chúa Phục sinh với hy vọng mọi người tin nhận mà
sống theo lệnh truyền yêu thương của Chúa chỉ dạy, nhờ đó mà được vinh dự trở
nên bạn hữu của Chúa Giêsu và hưởng được niềm vui trọn vẹn hôm nay và mai này.
Xin Chúa ban cho chúng ta
có được niềm tin kiên vững để đi theo Chúa đến cùng theo gương thánh Matthia
tông đồ. Nhất là biết tích cực làm chứng nhân cho Tin mừng Phục sinh bằng đời
sống bác ái yêu thương mọi người như Chúa dạy, nhờ lời chuyển cầu của thánh
nhân.
Thứ ba: Ga 17,1-11a
Tin
mừng hôm nay ghi lại những lời cầu nguyện tha thiết của Chúa Giêsu. Đây được
gọi là lời cầu nguyện hiến tế. Bởi lẽ lời cầu nguyện này quy hướng về Chúa Cha
để dâng hiến đời mình; và hướng về các môn đệ những người còn ở lại thế gian,
hầu xin ơn giải thoát họ khỏi quyền lực của thế gian để thuộc trọn về Chúa.
-
Hướng về Chúa Cha, Chúa Giêsu làm tất cả những gì có thể với ý hướng để danh
Cha cả sáng. Chúa Giêsu xác tín về nguồn gốc và bản chất đích thực của Ngài là
bởi từ Chúa Cha mà đến và vốn Ngài là vinh hiển. Nên những lời nói, việc làm và
đời sống của Ngài chính là của Chúa Cha. Nơi Ngài khuôn mặt đích thực của Chúa
Cha được tỏa hiện trong thế gian này. "ai thấy Thầy là Thấy
Cha". (Ga 14, 9).
-
Hướng về những người tin nhận Chúa, những người còn ở lại thế gian. Mà sống
trong thế gian, họ sẽ phải đối diện với bao nhiêu là thử thách, phải chiến đấu
khắc nghiệt giữa bóng tối và ánh sáng, giữa điều thiện và điều ác, giữa ý Chúa
hay ý mình... Nếu không được Cha ban ơn và không thuộc trọn vẹn trong Cha, họ
khó mà chống đỡ. Chính thánh Phaolô đã cảm nhận điều này: “ Sự
thiện tôi muốn thì tôi không làm, nhưng sự ác tôi không muốn, tôi lại cứ làm.”
(Rm 7,19). “Ai sẽ giải thoát tôi khỏi thân xác phải chết này. Tạ
ơn Thiên Chúa, nhờ Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta!” (Rm 24-25)
Lời
nguyện hiến tế và hy lễ dâng hiến ngày nay luôn được Chúa Giêsu thực hiện mỗi
ngày trên bàn thờ trong mỗi thánh lễ, nhằm nhắc nhở chúng ta về hy tế tình yêu
vĩ đại mà Chúa Giêsu dâng lên Chúa Cha trong sự vâng phục và dành cho con người
bằng tình yêu mến thiết tha qua cái chết đau thương trên thập giá. Với tình yêu
hy hiến ấy Chúa Giêsu đã kết nối con người lại với Thiên Chúa để tất cả được
hiệp nhất trong Chúa Cha, nhờ đó ta mới có thể vượt thắng những mưu chước cám
dỗ của Satan.
Thứ tư: Ga 17, 11b-19
Như một người cha trước lúc lìa đời trăn chối
những điều quan trọng và tâm quyết nhất cho con cái, thì Chúa Giêsu với tư cách
là Chúa và là Thầy của các môn đệ, trước khi lìa bỏ thế gian, Ngài cũng mong
muốn và cầu xin những điều tâm quyết nhất với Chúa Cha cho những môn đệ của
Ngài.
Lời tâm quyết mà Chúa Giêsu cầu xin cho các
môn đệ của Người là gìn giữ các môn đệ hiệp nhất nên một như Người với Chúa
Cha.
Lời tâm quyết thứ hai mà Chúa Giêsu cầu xin
cho các môn đệ là khỏi hư mất. Vì theo ý định của Thiên Chúa là yêu thương cứu
độ mọi người.
Lý do mà Chúa Giệsu quan tâm đến những điều
trên là vì thế gian ghét các môn đệ Chúa vì các ngài không thuộc về thế gian
cũng như chính Chúa Giêsu không thuộc về thế gian.
Nhưng làm sao các môn đệ vượt thắng được sự
thù ghét của thế gian và hiện thực hóa được những lời cầu xin của Chúa Giêsu? Qua
lời cầu nguyện, Chúa Giêsu cho biết các môn đệ phải sống theo Lời Chúa vì Lời
Chúa là chân lý. Sống theo chân lý là các môn đệ sẽ có đủ sức mạnh để vượt
thắng những quyến rủ của thế gian mà thuộc trọn về Chúa.
Xin
cho chúng con biết can đảm sống theo lời Chúa chỉ dạy để chúng con được hiệp
nhất trong Chúa và nhờ sức mạnh của lời Chúa hướng dẫn chúng con đi đúng con
đường mà Chúa Giêsu đã đi để không bị hư mất.
Thứ năm: Ga 17, 20-26
Tin
mừng hôm nay tiếp tục ghi lại những lời cầu nguyện chân thành và tha thiết của
Chúa Giêsu dâng lên Chúa Cha.
Lời
cầu nguyện tha thiết này Chúa Giêsu hướng cách đặc biệt về những người tin nhận
Chúa, với mong muốn cho họ được hiệp nhất nên một. Bởi hiệp nhất chính là sức
mạnh; có hiệp nhất mới có niềm vui và bình an. Trái lại, sự chia rẽ làm cho
cuộc sống trở nên buồn bã, đau khổ và mất sức sống. Hiệp nhất trong cùng một
đức tin còn là dấu chứng khả tín nhất cho việc loan báo tin mừng.
Nhưng
lời cầu xin của Chúa Giêsu hình như đã bị con người khướt từ bởi tính kiêu
căng, tự mãn. Do vậy mà trong GH đã từng xảy ra những cuộc sự chia rẽ đáng
tiếc, làm mất đi tinh thần hiệp nhất trong cùng một thân thể mầu nhiệm Chúa
Kitô. Chính những cuộc chia rẽ ấy đã gây nên những vết thương lòng đau đớn và
đã trở nên gương mù, gương xấu trong GH Chúa, nhất là làm mất đi tính khả tin
của Tin mừng tình yêu.
Ý
thức điều đó, nên hàng năm GH luôn dành một tuần lễ để cầu nguyện cho sự hiệp
nhất giữa các Kitô hữu. Nhưng để cho Chúa nhậm lời ước nguyện hiệp nhất ấy,
trước hết mọi người Kitô hữu chúng ta phải cầu xin Chúa ban cho mình có được
lòng khiêm tốn, bao dung để biết mở lòng đón nhận những khác biệt của nhau;
cũng như tích cực cộng tác với nhau thực hiện những giá trị căn bản mà Chúa chỉ
dạy, với tinh thần tôn trọng và lòng yêu mến chân thành.
Thứ sáu: Ga 21, 15-19
Lòng khiêm tốn và tình yêu chính là điều kiện
tiên quyết và quan trọng nhất để chu toàn tốt nhiệm vụ Chúa trao. Đó là sứ điệp
mà lời chúa hôm nay gửi đến chúng ta.
Bài
tin mừng hôm nay cho chúng ta biết: trước khi trao phó sứ vụ quan trọng làm đầu
Hội Thánh cho Phêrô, Chúa Giêsu đã tế nhị tận dụng bầu khí cởi mở trong một bữa
ăn thân tình giữa Thầy và trò, để rồi tinh tế mời gọi Phêrô đảm nhận vai
trò quan trọng trong GH Chúa. Nhưng trước khi đặt Phêrô vào vị trí chăn dắt
đoàn chiên, Chúa Giêsu muốn ý thức Phêrô về 2 điều rất quan trọng cần phải có
trong vai trò lãnh đạo. Đó là lòng khiêm tốn và tình yêu mến.
Bằng
cách đặt câu hỏi đến những 3 lần: “ Simon, con ông Gioan, con có
yêu mến Thầy… không?”.
-
Trước hết Chúa Giêsu như muốn Phêrô khẳng định Tình Yêu kiên vững và trọn vẹn
(kiềng 3 chân; quá tam 3 bận) của mình dành cho Chúa và cho tha nhân. Bởi tình
yêu chính là động lực thúc đẩy con người dám hy sinh phục vụ cách vô vị
lợi.
-
Thứ đến cũng là để nhắc nhớ Phêrô về 3 lần ông đã chối Thầy. Nhờ đó ông ý
thức được thân phận yếu đuối mõng giòn của mình có thể sa ngã bất cứ lúc nào,
nhờ đó mà khiêm tốn trước Chúa và mọi người trong sứ vụ lãnh đạo đoàn chiên
Chúa.
Một
cách nào đó mỗi người chúng ta cũng được Chúa trao phó cho nhiệm vụ lãnh đạo.
Người lãnh đạo GH, người lãnh đạo cộng đoàn, người lãnh đạo gia đình và mỗi
người đều có bổn phận lãnh đạo chính bản thân mình. Do đó Chúa cũng đòi hỏi
chúng ta phải luôn mang trong mình 2 đặc tính là khiêm tốn và tình yêu, nhờ đó
ta mới có thể chu toàn tốt trách nhiệm của mình.
Thứ bảy: Ga 21, 20-25
Mỗi
người đều được Chúa Thánh Thần ban cho những đặc sủng khác nhau. Thánh
Phaolô diễn tả cuộc sống theo ơn Chúa Thánh Thần rất đa dạng, nhưng
lại hài hòa với nhau tựa như các chi thể trong một thân thể. Mỗi chi
thể làm việc riêng nhưng đều hướng về lợi ích của toàn thân. Ngài nói: “Có
nhiều đặc sủng khác nhau, nhưng chỉ có một Thần Khí. Có nhiều việc phục vụ khác
nhau, nhưng chỉ có một Chúa. Có nhiều hoạt động khác nhau, nhưng vẫn chỉ có một
Thiên Chúa làm mọi sự trong mọi người. Thần Khí tỏ mình ra nơi mỗi người một
cách, là vì ích chung…… Nhưng chính Thần Khí duy nhất ấy làm ra tất cả những
điều đó và phân chia cho mỗi người mỗi cách, tuỳ theo ý của Người”. (1Cr 12,
4-11).
GH
được ví là thân thể mầu nhiệm của Chúa Kitô. Chúa Kitô là Ðầu của Giáo Hội và Giáo Hội là Thân thể của Người (x. Cl
1,18 ; Ep 1,22 ; 4,15 ; 5,23). Nên mỗi người trong GH đều có bổn phận
xây dựng GH thân thể Chúa Kitô theo khả năng của mình trong khiêm tốn. Đó là
điều cần thiết không thể thiếu được như lời Thánh Phaolô nói: "Giả như
chân có nói: "Tôi không phải là tay, nên tôi không thuộc về thân thể, thì
cũng chẳng vì thế mà nó không thuộc về thân thể.". Giả như tai có nói: Tôi
không phải là mắt, vậy tôi không thuộc về thân thể”, thì cũng chẳng vì thế mà
nó không thuộc về thân thể. Giả như toàn thân chỉ là mắt, thì lấy gì mà nghe?
Giả như toàn thân chỉ là tai, thì lấy gì mà ngửi? Nhưng Thiên Chúa đã đặt mỗi
bộ phận vào một chỗ trong thân thể như ý Người muốn. Như thế, bộ phận tuy nhiều
mà thân thể chỉ có một. Vậy anh em, anh em là thân thể Đức Ki-tô, và mỗi
người là một bộ phận. (1Cr 12, 15-20).
Theo
gương thánh Gioan ta có thể tích cực xây dựng GH Chúa bằng cách ghi lại những
cảm nhận sâu xa về tình yêu Chúa dành cho ta và tình yêu ta dành cho Chúa qua
những kinh nghiệm gặp gỡ thân tình với Chúa, và chia sẻ cảm nghiệm ấy cho nhiều
người. Chính nhờ cách thức ấy mà Tin mừng Tình yêu của Chúa được loan báo cho
mọi người, khắp mọi nơi và tồn tại mãi nơi Tin mừng của thánh Gioan.
Ta
cũng có thể noi gương thánh Phêrô, xây dựng GH Chúa bằng cách can đảm “theo
Thầy” trên mọi nẻo đường của cuộc sống, cho dẫu gặp phải mọi gian lao, thử
thách ngay cả hy sinh mạng sống mình để minh chứng cho Tin mừng cứu độ bằng một
đức tin kiên vững trong vai trò là đầu Hội Thánh. Nhờ đó mà Hội Thánh Chúa tồn
tại vững mạnh và phát triển không ngừng.
Xin
cho mỗi người chúng ta biết tôn trọng sự khác biệt của nhau; biết mở lòng tích
cực cộng tác với người khác theo hết khả năng của mình trong tình hiệp nhất.
Nhờ đó mà GH Chúa ngày thêm vững mạnh và Tin mừng của Chúa được lan tỏa đến mọi
người.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét