SUY NIỆM LỜI
CHÚA TUẦN II THƯỜNG NIÊN
Lm. Nguyệt Giang
CHÚA NHẬT II
THƯỜNG NIÊN A
Is 49,3.5-6; 1Cr 1,1-3; Ga 1,29-34
Suy niệm 1:
Qua lời giới thiệu ngắn gọn của
Gioan Tẩy Gỉa trong bài tin mừng hôm nay, dân chúng biết được Đức Giêsu chính
là “Chiên Thiên Chúa và là Con Thiên Chúa.”
1. Người là Chiên Thiên Chúa: Hình ảnh
con chiên rất quen thuộc với người Do Thái. Một con vật gần gũi, hiền hòa và
lành tính. Người Do Thái tin rằng con chiên có khả năng gánh lấy tội và chết
thay cho con người. Trong biến cố vượt qua bên Ai Cập. Môsê đã ra lệnh mỗi gia
đình người Do Thái phải giết một con chiên đực dưới một tuổi, không tì vết để
làm thức ăn với rau đắng; còn máu chiên thì bôi lên cửa nhà làm dấu, nhờ đó mà
Thiên Sứ của Thiên Chúa đi qua trong đêm hôm ấy không ghé vào giết chết con
trai đầu lòng của họ.
Hơn nữa, trong ngày lễ xá tội của
người Do Thái, tội nhân thường bắt một con chiên đem lên đền thờ, rồi đặt tay
lên chúng ngụ ý trút tội mình lên con chiên. Sau đó vị tư tế đền thờ mới sát tế
con chiên ấy để đền tội thay cho tội nhân.
Nên khi Gioan Tẩy Gỉa giới thiệu
Đức Giêsu là Chiên Thiên Chúa thì ông cũng như dân chúng hiểu rằng Đức Giêsu
chính là người tôi tớ của TC mà tiên tri Isaia đã tiên báo từ ngàn xưa, nay
được ứng nghiệm nơi Đức Giêsu. Vì là Chiên Thiên Chúa, nên Chúa Giêsu phải chấp
nhận chịu đau khổ và sẵn sàng chết trên thập giá để đền tội cho nhân thế.
2. Người còn là Con Thiên Chúa: Như
Gioan Tẩy Gỉa đã thú nhận, trước khi làm phép rửa cho Đức Giêsu, ông không hề
biết Đức Giêsu như thế nào. Nhưng nhờ những dấu chỉ và lời mách bảo của Đấng đã
sai Gioan làm phép rửa soi sáng, ông mới nhận ra Đức Giêsu chính là Con Thiên
Chúa. Vì là Con Thiên Chúa nên Gioan Tẩy Gỉa xác nhận cho biết phép rửa của
Chúa Giêsu mới thật là phép rửa trong Chúa Thánh Thần. Nghĩa là phép rửa của
Chúa Giêsu mới có năng lực xóa tội tổ tông và tội riêng, tái tạo chúng ta nên
người mới để chúng ta xứng đáng trở thành làm con Thiên Chúa và đón nhận ơn cứu
độ của Người.
Tóm lại vì yêu thương nhân loại
nên Con Thiên Chúa đã chấp nhận nhập thế nhập thể để cảm thông và chia sẻ kiếp
người với chúng ta, ngoại trừ
tội lỗi. Ngài sẵn sàng đi vào dòng đời, dòng người và khiêm tốn xếp hàng với
tội nhân để nhận lấy phép rửa sám hối của Gioan Tẩy Gỉa. Ngài cũng sẵn sàng đổ
hết máu mình ra và chết đau
thương trên thập giá tựa như Con Chiên bị
sát tế để đền tội thay cho nhân
loại chúng ta.
Để cảm nhận phần nào về hành động
yêu thương của Thiên Chúa nơi Đức Giêsu, Chiên Thiên Chúa, chúng ta hãy lắng nghe câu chuyện
sau:
Một gia đình nọ chỉ có một
đứa con trai duy nhất, nên cha mẹ hết lòng yêu thương cậu và dành mọi sự tốt
đẹp nhất cho cậu. Dù vậy, để giáo dục con trở nên người tốt, ông bố luôn tỏ ra
cứng rắn trước những sai lỗi của con, và bà mẹ cũng đồng tình với cách giáo dục
đó. Một lần nọ, đứa con trai vì ham chơi đã theo bạn bè trốn học ra bãi biển
cùng nhau chơi đá bóng.
Người cha biết chuyện không
hay đó nên đã cương quyết xử phạt con trai. Ông bắt nó phải chịu hình phạt là
ngủ qua đêm trên căn gác nhà kho chật chội nóng bức. Nhưng đêm hôm đó, ông bố
không thể chợp mắt được vì thương con, không biết tình trạng của con hiện giờ
ra sao. Nửa đêm, ông lấy mền gối lên trên gác để ngủ chung với con. Điều ngạc
nhiên là khi ông leo lên căn gác thì đã thấy bà vợ của ông có mặt ở đó từ bao
giờ rồi. Thế là cả ba người cùng nhau ngủ trên căn gác chật chội nóng nực suốt
đêm.
Chỉ có đứa con phạm lỗi,
nhưng cha mẹ vì yêu thương đã tình nguyện chịu phạt chung với con mình.
Đêm đó là đêm đáng nhớ nhất
trong đời của đứa con, vì nó đã nhận ra tình yêu lớn lao của cha mẹ dành cho
mình.
Người cha không bỏ đi hình
phạt đã ra cho con và người mẹ cũng không xin người cha tha phạt cho con, vì cả hai đều muốn cho con trai ý thức để tu sửa lỗi lầm đã phạm. Nhưng
khi con bị phạt thì cha mẹ vì yêu thương lại sẵn sàng chịu hình phạt chung với
con.
Xin cho chúng ta cảm nhận được
tình thương lớn lao mà Chúa Giêsu đã dành cho chúng ta mà quyết tâm sống sao cho trọn tình vẹn nghĩa với
Người.
Suy niệm 2:
Lịch sử Việt đã lưu danh
bao vị anh hùng tuổi trẻ bởi lòng
nhiệt quyết dấn thân cho Tổ quốc và dân tộc. Trong số đó có vua Duy
Tân…Một vị vua mới 8 tuổi đã được
người ta khoác trên mình em long bào và đội trên đầu em mão vua.
Năm 16 tuổi nhà vua ý thức rõ ràng vận mệnh đất nước,
bởi cảm
nhận được đời sống lầm than của con dân nước Việt thời bấy giờ. Lịch sử ghi lại mùa hè nọ, một lần vua Duy Tân ra nghỉ mát và tắm biển ở Cửa Tùng, một cửa biển đẹp ở Quảng Trị,
khi từ bãi tắm đi lên, hai tay
dính đầy cát, viên thị vệ bưng lại một thau nước ngọt mời vua rửa tay. Nhà vua
vừa rửa tay vừa hỏi đùa:
- “Tay bẩn lấy thì lấy nước mà rửa, còn 'nước' bẩn lấy gì mà rửa?”
Viên thị vệ lúng túng chưa biết trả lời sao thì vua hỏi tiếp:
- “Nước bẩn thì rửa bằng gì?”
Người thị vệ vẫn không trả lời được. Vua Duy Tân bèn nói:
- “Nước bẩn thì phải lấy máu mà rửa!”
Viên thị vệ đâu có ngờ nhà vua chơi chữ, chuyển từ nước rửa tay sang một
thứ nước khác đáng quý trọng hơn là đất nước, là quê hương.
Đúng vậy, khi đất nước bị dơ bẩn vì sự chà đạp của quân thù thì không thể
rửa sạch bằng nước lã mà phải rửa bằng máu. Về sau, vua Duy Tân đã đứng lên hô hào
toàn dân khởi nghĩa, và đã sẵn sàng lấy máu đào để rửa cho sạch cái nhục vong
quốc.
Nếu vua Duy Tân cho rằng “Nước bẩn thì
phải lấy máu mà rửa.” Vậy khi linh hồn ta bị tội lỗi làm cho ô uế khiến ta phải chết đời đời thì lấy gì mà rửa?
Có lẽ trên thế gian này không có bất kỳ loại
chất tẩy nào tẩy xoá được vết nhơ và hậu quả của tội lỗi cho dẫu đó là máu chiên hay máu con
người. Tội lỗi của con người chỉ được rửa sạch bằng máu châu báu của Ngôi Hai Thiên Chúa mà thôi.
Trong thời cựu ước, người có tội cần đến
máu bò, máu chiên để làm lễ xoá tội cho mình. Sách Lê-vi chép: "Nếu một người đã phạm tội, làm điều Đức
Chúa cấm... thì nó sẽ đưa đến cho tư tế một con bò, dê hoặc chiên làm lễ vật tạ
tội. Nó sẽ đặt tay trên đầu con vật đó và sát tế nó … Tư tế sẽ cử hành lễ xá tội
cho người ấy và y sẽ được tha.” (Lv 4,27-32). Tuy nhiên "Máu các con bò, con dê
không thể nào xoá được tội lỗi nhân loại”. Chỉ duy
có máu châu báu của Ngôi Hai Thiên Chúa thì có khả năng tẩy rửa sạch tội lỗi của loài người
chúng ta.
Nhờ tác động của Thánh Thần, Gioan tẩy
giả đã nhận ra vai trò làm Chiên đền tội của Chúa Giê-su nên "khi thấy Đức Giê-su tiến về phía mình,
ông liền giới thiệu cho mọi người biết: "Đây là Chiên Thiên
Chúa, đây Đấng xoá bỏ tội trần gian".
Vậy
nếu hôm xưa, Chúa Giêsu đã dâng mình trên thập giá và đã đổ máu
thánh mình ra để rửa sạch tội lỗi muôn người. Thì ngày nay, Ngài vẫn tiếp tục dâng mình làm lễ tế
dâng cho Thiên Chúa Cha trong các Thánh lễ hằng ngày để đền tội cho nhân loại.
Cho nên trước khi rước lễ, linh mục chủ sự nâng cao Mình thánh Chúa và giới thiệu
với mọi người rằng: "Đây là Chiên
Thiên Chúa, đây Đấng xoá tội trần gian, phúc cho ai được
mời đến dự tiệc chiên Thiên Chúa". Thật hạnh phúc thay cho ai được tham dự vào bàn
tiệc Thánh Thể và đón nhận chính Chúa Giêsu là nguồn mọi ơn phúc vào tâm hồn
mình.
Xin cho chúng ta biết yêu mến và quý trọng thánh lễ, biết dọn mình xứng hợp để kết hợp mật thiết với Chúa Giêsu nơi bí tích thánh thể. Và cũng xin cho chúng ta biết dâng lên Chúa những khó nhọc đau khổ hàng ngày trong đời sống, với niềm hy vọng được hiệp thông cùng với Chúa nhằm đền tội cho mình và cho bao người chung quanh chúng ta. Amen. (St)
Thứ hai: Mc 2,18-22
Sứ điệp lời Chúa hôm nay mời gọi
chúng ta thành tâm oán cải đời sống sao cho phù hợp với tinh thần mới của Tin
mừng mà Chúa Giêsu mang đến.
3 việc đạo đức mà người Do Thái
rất quan tâm thực hành, đó là: cầu nguyện, ăn chay và bác ái. Nên khi thấy các
môn đệ của Thầy Giêsu không giữ chay, trong khi đó môn đệ của Gioan, cũng như
môn đệ của những người Pharisêu thì giữ luật ăn chay cách nghiêm ngặt. Điều này
khiến cho một số người trong nhóm Pharisêu khó chịu, nên họ lên tiếng phàn nàn
với Thầy Giêsu:“sao môn đệ ông lại không ăn chay?”.
Nhân cơ hội này, Chúa Giêsu
vừa giải thích cho những người Pharisêu biết lý do vì sao các
môn đệ Chúa không ăn chay; đồng thời Chúa Giêsu cũng vừa mạc
khải cho họ biết về bản thân và sứ mạng của Ngài.
Trong Cựu Ước, Thiên Chúa tự ví
Người là chàng rể và Israel là nàng dâu.
Như thế khi đem trường hợp tiệc
cưới ra để giải thích về việc ăn chay, Chúa Giêsu muốn cho họ biết rằng: Ngài
là chàng rể và Israel là nàng dâu. Qua đó mặc nhiên tuyên bố Ngài
chính là Thiên Chúa đã đến giữa lòng nhân loại.
Hơn nữa, mục đích chính của việc
ăn chay bấy giờ là mong đợi Đấng Messia đến. Mà Chúa Giêsu chính là Đấng Messia
(chàng rể) đã đến với loài người (nàng dâu) rồi, thì cớ gì phải ăn chay.
Việc ăn chay phải gắn liền với
cuộc đời của Đức Giêsu. Do đó lúc Ngài vui thì con người phải chia vui với
Ngài. Khi Ngài khổ thì con người cùng chung đau khổ. Lúc Ngài chết thì con
người phải cùng chấp nhận chịu chết với Ngài. Khi Ngài sống lại thì con người
cũng cùng sống lại với Ngài.
Tóm lại, Chúa Giêsu không hề phủ
nhận việc ăn chay, nhưng qua lời giải đáp thắc mắc trên, Chúa Giêsu muốn cho
biết: Ngài chính là chàng rể Chúa Cha sai đến kết hôn với loài người, yêu
thương loài người và cứu độ loài người. Cũng như xác định rõ cho chúng ta biết
việc ăn chay là để dọn lòng tiếp rước Chúa. Một khi đã tiếp nhận Chúa rồi thì
không cần ăn chay nữa, trái lại phải vui mừng phấn khởi trong niềm tin yêu
Chúa.
Xin cho chúng ta biết lo ăn chay
hãm mình, để dọn lòng xứng đáng đón nhận Chúa qua bàn tiệc Thánh Thể mỗi ngày,
nhờ đó mà được thông hiệp với Chúa nguồn hạnh phúc đời ta.
Thứ ba: Mc 2, 23-28
Nhớ thánh
An-tôn, viện phụ.
Qua cuộc tranh luận với những
người Biệt phái mà đoạn Tin mừng hôm nay trình thuật, Chúa Giêsu cho chúng ta
biết rõ về ý nghĩa và mục đích thật sự của việc giữ luật ngày Sabat như thế
nào.
Xin cho mỗi người chúng ta có cái
nhìn đúng đắn về việc tuân giữ luật ngày Chúa nhật cách riêng và luật lệ nói
chung theo tinh thần như Chúa Giêsu mong muốn.
Tin mừng hôm nay trình thuật
về cuộc tranh luận giữa Chúa Giêsu và những người Pharisêu.
Lý do xảy ra cuộc tranh luận là
vì các môn đệ Chúa Giêsu bứt bông lúa ăn cho đỡ đói vào ngày Sabát.
Nguyên nhân chính của cuộc tranh
luận này là vì bất đồng quan điểm.
- Với những người
Pharisêu giữ ngày Sabát là điều hết sức quan trọng. Ai vi phạm ngày này có
thể bị xử tử (x. Xh 31,14), bị ném đá (x. Ds 15,32-36).
Bứt bông lúa để ăn là một hành
động không thể chấp nhận được. Mặc dù theo sách Đệ Nhị Luật (23,26) thì hành
động này được phép làm: “Khi vào đồng lúa của người đồng loại, anh em có thể
lấy tay bứt bông lúa”. Nhưng vì đố kỵ, ghen ghét Chúa Giêsu nên họ cho rằng
việc bứt lúa và vò trong tay cũng giống với hành vi gặt và xay lúa, mà gặt và
xay lúa là một trong ba mươi chín việc không được phép làm ngày Sabát.
- Còn Chúa Giêsu thì cho
rằng: Thiên Chúa lập nên ngày Sabát để loài người có thời gian nghỉ ngơi
hầu nhớ đến công trình tạo dựng và giải phóng của Ngài (Đnl 5,14-15). Ngày
Sabát đúng là ngày của Chúa, dành cho Chúa, nhưng nó cũng là ngày phục vụ nhu
cầu lợi ích cho con người và vì con người: "Ngày Sabát được đặt ra
vì con người".
Do đó việc các môn đệ Chúa bứt
lúa ăn cho đỡ đói trong ngày Sabát là một nhu cầu chính đáng vì nó phục vụ cho
nhu cầu lợi ích chính đáng cho con người. Chính vua Đavít và đoàn tùy tùng cũng
đã vào đền thờ và đã lấy bánh dâng tiến để ăn khi bụng đói! Nhưng vì ghen ghét
và hận thù đã làm cho những người Pharisêu trở nên mù quáng mà quên đi mục đích
chính của việc giữ luật.
Để giúp cho những người Pharisêu
có cái nhìn đúng đắn về mục đích của luật, Giêsu đã không ngần ngại đối
đầu với họ cho đến cùng, dù có phải trả giá bằng cái chết trên Thập giá, tất cả
là để minh chứng rằng: chỉ có một lề luật duy nhất để tuân giữ, đó là luật yêu
thương, và chỉ có một giá trị cao cả nhất để sống và chết cho, đó là tình yêu.
Sống "yêu thương là chu toàn lề luật" (Rm 13,10).
Xin Chúa loại trừ nơi chúng ta
những đố kỵ, ghen ghét tầm thường để chúng ta có được cái nhìn trong sáng đúng
đắn. Và xin Chúa giúp chúng ta luôn biết sống nhân ái và bao dung với hết mọi
người như Chúa đã yêu thương chúng ta. Amen.
Thứ tư: Mc 3,1-6
Bắt đầu
tuần lễ cầu cho các Kitô hữu hợp nhất
Làm việc lành không phải lúc nào
cũng được ủng hộ, nhưng lắm khi lại bị lên án và ngăn cấm. Nhưng không vì thế
mà Chúa Giêsu buông xuôi bỏ cuộc. Trái lại Người vượt lên tất cả để hoàn thành
sứ mạng phục vụ hạnh phúc cho con người. Đó là điều mà Tin mừng hôm nay nói
đến.
Tin mừng hôm nay cho thấy 2 thái
độ và cách hành xử khác nhau:
- Của những người Pharisêu: không
nhắm đến phục vụ hạnh phúc con người, nhưng nhắm đến phụng sự cho lề luật.
Không có cái nhìn cảm thông, nhưng lại có cái nhìn vô cảm trước đau khổ của
đồng loại. Không dám chấp nhận sự thật hiển nhiên, nhưng lại cố tình tìm cách
giải thích sai lệch. Tất cả những điều ấy đều phát xuất từ óc tự cao và lòng đố
kỵ của họ dành cho Chúa Giêsu.
- Của Chúa Giêsu: Có cái nhìn đầy
yêu thương trước những con người bị đau khổ. Dẫu biết rằng, chung quanh Người
có nhiều ánh mắt không thiện cảm bởi những người Pharisêu. Họ đang theo dõi và
đang giương những mũi tên độc ác hướng về Chúa Giêsu để tiêu diệt bất cứ lúc
nào. Ấy vậy mà Chúa Giêsu không hề nao núng và lo sợ. Chính bởi sức mạnh tình
yêu đã làm cho Chúa vượt qua mọi rào cản và sẵn sàng cứu chữa người bị tay khô
bại ngay trong ngày Sabat.
Xin cho chúng ta tránh được thái
độ ghen tỵ trước những việc làm tốt của tha nhân. Để ta không buông ra những
lời ác độc hay tìm cách hãm hại tha nhân như những người Pharisêu.
Xin cho chúng ta cũng can đảm
vượt qua những rào cản do quan niệm sai lạc hay do lòng đố kị của những người
chung quanh mà quyết tâm làm những việc lành, việc thiện cho tha nhân, nhất là
những người đang gặp đau khổ về thể xác và tinh thần theo gương Chúa Giêsu.
Suy niệm 2:
Tin mừng hôm nay cho biết: Chúa
Giêsu rất khó chịu trước thái độ kiêu căng bảo thủ của những người Biệt phái và
tỏ ra rất buồn phiền trước hành vi ghen tị của họ. Chúa cũng sẽ rất buồn phiền
nếu chúng ta cũng giữ luật Chúa và Giáo Hội bằng hình thức và thiếu lòng yêu
mến.
Cả 2 bài đọc hôm nay đều nhấn
mạnh đến cuộc chiến đấu không cân sức. Nhưng người biết đứng về chân lý sẽ được
Chúa ban ơn giúp sức và sẽ chiến thắng.
Bài đọc 1, thuật lại cuộc chiến
đấu giữa Đavit, chàng trai trẻ, là con dân của đất nước Do Thái nhỏ bé; phải
đối mặt với đội quân hùng mạnh, võ trang đầy đủ và dày dặn trận mạc, dưới quyền
chỉ huy của một vị tướng sức mạnh phi thường là Gôliac cao to của một đế quốc
hùng cường Philitinh. Đúng là sự đối đầu không cân tài, cân sức. Dưới cái nhìn
tự nhiên thì Đavit không thể nào chiến thắng được quân thù. Ấy vậy mà nhờ vào
sự khôn ngoan và sức mạnh của ơn Chúa ban, Đavit và dân Do Thái nhỏ bé đã chiến
thắng cách oanh liệt kẻ thù.
Bài Tin mừng tiếp tục trình thuật
lại cuộc đối đầu không cân sức giữa Chúa Giêsu và với giới chức lãnh đạo tôn
giáo đã liên kết với nhóm cầm quyền chính trị quân sự là phái Hêrôđê. Bao vây
Chúa Giêsu không chỉ là sức mạnh của giới chức đạo-đời, mà còn bởi sự kiềm hãm
bởi những lề luật trói buột, giữa những quan niệm củ kỷ khắc nghiệt…Nhưng Chúa
Giêsu đã không ngần ngại đấu đầu, tất cả chỉ vì giá trị của Tin mừng tình yêu.
Với câu hỏi “Ngày Sabat làm việc lành hay sự dữ”. Chúa Giêsu cho
thấy đích điểm của mọi lề luật là hướng đến hạnh phúc và sự sống cho con người.
Nên Chúa Giêsu đã không ngần ngại cứu chữa cho người bị khô bại tay trong ngày
Sabát được khỏi.
Xin cho chúng ta cũng can đảm làm
việc thiện nhằm phục vụ lợi ích cho tha nhân mà không sợ thua thiệt hay tính
toán hơn thiệt. Nhất là can đảm sống đức tin và thi hành các việc đạo đức cho
dẫu gặp phải nhửng chống đối, ngăn đe hay chỉ trích.
Thứ năm: Mc 3,7-12
Giữa lúc mà uy danh Chúa Giêsu
được dân chúng không ngớt lời ca ngợi chúc tụng. Ngay cả ma quỷ cũng tôn vinh
danh thánh Người. Nhưng không vì thế mà Chúa Giêsu hãnh diện về những lời tâng
bốc ấy. Trái lại Người biết làm chủ bản thân nên đã giữ một khoảng cách an toàn
khi tiếp xúc với mọi người, cũng như trước những lời đường mật của ma quỷ.
Có thể nói đây là thời kỳ vàng
son của Chúa Giêsu với những thành công vang dội. Chính vì thế mà được rất đông
đảo dân chúng đi theo để nghe Người giảng dạy và được chữa lành bệnh tật. Điều
này khiến cho lịch làm việc của Chúa trở nên dày đặc. Tuy vậy, Chúa Giêsu luôn
là người biết giữ khoảng cách tâm lý và vật lý chứ không bị cuốn theo những
cuồng nhiệt của dân chúng.
Để cho lời giảng dạy đạt hiệu quả
tốt và loan truyền dễ dàng đến tai người nghe, Chúa Giêsu dùng một chiếc thuyền
để tách mình ra khỏi đám đông ồn ào và dùng sự lan truyền âm thanh mặt nước để
rao giảng tin mừng.
Để tránh những người hâm mộ và
những tình trạng quá khích có thể xảy ra, cũng như không chìm vào những thành
công ngọt ngào, Chúa Giêsu đã tách mình ra khỏi họ và tìm cách giữ mình không
sa đọa vào những lời tung hô của dân chúng.
Để tránh gây ra hiểm lầm về một
Đấng Messia trần tục của dân chúng, Chúa Giêsu đã nghiêm cấm Ma quỷ không
được tiết lộ về danh tính về con Thiên Chúa của Người. Bởi lẽ những lời tăng
bốc ấy sẽ dễ cám dỗ Người rơi vào con đường riêng mình mà không vâng
theo thánh ý Chúa Cha.
Xin cho mỗi người chúng ta cũng
biết giữ khoảng cách tâm lý và vật lý trong mọi vấn đề trong cuộc sống, để ta
có điểm dừng đúng lúc, nhớ đó có nhận định sáng suốt đúng đắng trước mọi cám dỗ
của ma quỷ giăng bẩy.
Thứ sáu: Mc 3,13-19
Tin mừng hôm nay trình thuật lại
việc Chúa Giêsu tuyển chọn 12 tông đồ để Người huấn luyện đào tạo và trao ban
sứ vụ cộng tác với Người trong sứ mạng rao giảng Tin mừng. Mỗi người chúng ta
cũng được Chúa chọn gọi và trao ban sứ vụ làm chứng cho Chúa nơi gia đình và
môi trường chúng ta đang sống. Xin cho chúng ta thi hành tốt nhiệm vụ mà Chúa
trao ban.
Để rao giảng tin mừng cứu độ con
người một mình Chúa Giêsu là đủ, bởi lẽ Người là TC quyền năng nên Người làm
được mọi sự. Nhưng Chúa lại không thực hiện cách thế đó. Trái lại, Người mời
gọi con người cộng tác.
Cụ thể Tin mừng hôm nay, Chúa
tuyển chọn 12 tông đồ để ở với Người, nghe và học hỏi đời sống của Người. Sau
đó Người trao ban quyền năng và sứ mạng quan trọng, cộng tác với Người đi rao
giảng Tin mừng.
Điều đáng nói là 12 tông đồ mà
Chúa Giêsu chọn lựa không phải là những con người tài năng mà là những con
người ít học. Đa phần họ là dân làng chài quen nắng mưa và dạn dày với sóng
nước biển cả. Các ông cũng không phải là những người được giáo dục đúng mức nên
tính các rất khác biệt và lắm khi lại nóng nảy và cộc tính. Vậy mà Chúa lại
chọn gọi và trao ban sứ mạng quan trọng. Vượt qua tất cả những yếu hèn của con
người nếu biết tin tưởng và can đảm làm theo ý muốn của Chúa, thì mọi việc sẽ
hoàn thành tốt đẹp “vì ơn Ta đủ cho con”.
Mỗi người chúng ta mỗi tánh tình
khác nhau, và chúng ta cũng là những con người thật yếu đuối và bất tài, nhưng
Chúa vẫn yêu thương gọi tên ta và chọn ta làm con làm môn đệ của Người. Xin cho
chúng biết cộng tác tích cực để thi hành sứ mạng loan báo tin mừng niềm vui mà
Chúa trao phó hầu chúng ta xứng đáng với tình thương chọn gọi của Chúa dành cho
ta.
Thứ bảy: Mc 3,20-21
Nhớ thánh
A-nê, trinh nữ, tử đạo.
Sứ mạng loan báo Tin mừng đem ơn
giải thoát cho con người khỏi đau khổ và sự chết của Chúa Giêsu không phải lúc
nào cũng thuận buồm xuôi gió. Nhưng điều đó không làm cho Người nao lòng và
chùng bước. Trái lại Người luôn kiên định trong lập trường và trung thành với
lý tưởng mà Chúa Cha trao phó.
Xin cho chúng ta cũng can đảm
sống niềm tin, cho dù phải đối mặt với bao nhiêu là thử thách. Rất có thể thử
thách đó do chính người thân yêu của chúng ta gây ra.
Trên bước đường thi hành sứ mạng
loan báo Tin mừng, Chúa Giêsu phải đối mặt với bao nhiêu là khó khăn, thử
thách.
Khó khăn từ những chống đối bên
ngoài, như nhóm Biệt phái và Hêrôđê luôn tìm cách gài bẩy và ám hại.
Thử thách từ bên trong là những
người nhà của Người đã gây nhiều đau khổ cho Chúa Giêsu. Có lẽ họ không ác ý
khi cho rằng Chúa Giêsu bị tâm thần. Nhưng có lẽ họ cũng bị áp lực bởi những
lời kết án của giới chức tôn giáo và sự đe dọa bởi giới lãnh đạo chính quyền
nên họ lo sợ về sự an nguy của Chúa Giêsu. Chính vì thế mà họ thừa nhận Chúa
Giêsu bị tâm thần, với hy vọng nếu Chúa Giêsu có bị bắt thì cũng sẽ giảm nhẹ
mức án cho Người.
Tuy nhiên dẫu sao ý nghĩ và sự
thừa nhận về sự mất trí của những người thân cũng làm cho Chúa Giêsu đau buồn.
Đúng ra, khi nhìn thấy những vất vả mà Chúa Giêsu đã làm để thi ân giáng phúc
cho những người đang gặp đau khổ, đến nổi không còn thời gian để nghỉ ngơi và
ăn uống như vậy, thì người thân của Người phải cảm thông, ủng hộ và giúp đỡ
Người chu toàn tốt sứ mạng. Đàng này họ lại hiểu lầm và tìm cách ngăn cản. Quả
là một điều đáng buồn!
Qua đây cho ta biết: Sống đạo và
làm chứng cho Tin mừng không phải lúc nào cũng êm ái dễ dàng; trái lại có lúc
sẽ gặp phải nhiều khó khăn và chống đối. Chống đối ấy có thể đến từ bên ngoài,
nhưng buồn nhất là đến từ những người rất thân yêu của chúng ta trong cùng một
gia đình. Lý do có thể vì không cùng lý tưởng, quan niệm và niềm tin...
Xin Chúa ban thêm niềm tin nơi
chúng ta, để chúng ta can đảm dấn thân hy sinh phục vụ hạnh phúc cho mọi người,
nhất là những người nghèo khổ, dẫu phải đối mặt với nhiều khó khăn và
bách hại.
* MÙNG MỘT TẾT: CẦU BÌNH AN NĂM MỚI
Chuyện kể: Có một gia đình sống
giữa khu phố, vào một đêm nọ người trong nhà sơ ý làm rớt cây đèn dầu, căn nhà
bốc cháy dữ dội, cha mẹ con cái vội vã chạy ra ngoài sân và đành đứng bất lực
nhìn ngọn lữa thiêu rụi mái ấm của họ.
Bổng mọi người chợt nhận ra còn
thiếu mất một đứa con bé nhất trong nhà. Thì ra trong lúc cậu bé chạy với mọi
người, nhưng chưa ra tới cửa thấy lửa cháy dữ quá, cậu bé sợ hãi nên chạy trở
lại lên lầu. Lửa phừng phừng cao vút tứ phía. Đang lúc cả gia đình hốt hoảng,
không biết phải làm sao để cứu cậu bé chỉ mới 5 tuổi này. Thì bổng nhiên cửa sổ
trên tầng lầu mở toang và cậu bé ló ra nhìn xuống kêu khóc in ỏi.
Từ dưới sân cha cậu bé gọi lớn
tên con rồi nói: con nhảy xuống đây!
Cậu bé chỉ thấy bên dưới toàn
khói và lửa mù mịt, nhưng cậu nghe rõ tiếng cha kêu mình nên liền trả lời: Ba
ơi! Con không thấy ba đâu hết!
Người ba liền trả lời giọng cương
quyết: Con cứ nhảy đi! Có ba trông thấy con là đủ rồi.
Nghe lời cha, cậu bé leo lên
thành cửa sổ và lều mình nhảy xuống. Mọi người la lên kinh hãi vì lo sợ cho
mạng sống của cậu. Nhưng cậu đã rơi đúng vào vòng tay yêu thương của cha mình
một cách an toàn.
Sau này nhiều năm, người quen
trong khu phố ai gặp cậu bé cũng tò mò hỏi: sao hôm ấy cháu liều thế? Lỡ rơi
không đúng vòng tay của ba cháu thì sao?
Cậu hồn nhiên trả lời: Cháu cũng
không biết nữa, nhưng khi ấy cháu nghe tiếng kêu của ba cháu, tự nhiên cháu
không sợ nữa. Cháu tin ba cháu không bao giờ để cho cháu té chết đâu.
Tựa như tiếng gọi của người cha
trong câu chuyện trên, Tin Mừng của ngày đầu Năm Mới hôm nay, Đức
Giê-su cũng mời gọi các môn đệ và chúng ta đừng quá lo lắng về đời sống cho bản
thân, nhưng hãy tin cậy vào tình thương quan phòng của Thiên Chúa bằng cách nêu
lên những dấu chỉ cụ thể cho chúng ta thấy mà vững tin:
- Một là “loài chim trời không
gieo không gặt, nhưng Cha trên trời vẫn nuôi sống chúng”.
- Hai là “về việc sống lâu thì dù
lo lắng cũng không thể kéo dài đời mình thêm một vài gang tấc!”
- Ba là “về cơm ăn áo mặc: Như
loài hoa huệ ngoài đồng không kéo sợi may mặc, thế mà Cha trên trời vẫn cho
chúng mặc áo đẹp hơn long bào của vua Sa-lo-mon vinh hoa tột bậc.”
Chim trời chẳng đáng giá một
đồng; hoa đồng cỏ nội sớm nở chiều tàn vậy mà Cha trên trời còn chăm sóc cho
như thế, phương chi là loài người chúng ta được dựng nên giống hình ảnh Chúa và
là con cái của Người nên đáng giá muôn phần, chẳng lẽ lại không được Thiên Chúa
quan phòng gìn giữ hay sao? Chính vì thế mà Chúa Giêsu mới khẳng định: "Vậy
đừng quá lo lắng về ngày mai. Ngày mai cứ để ngày mai lo. Ngày nào có cái khổ
của ngày đó".
Mặc dù Chúa bảo chúng ta
“đừng quá lo lắng”, nhưng không có nghĩa là chúng ta “không cần lo liệu”. Người
biết lo liệu được xem là người khôn ngoan. Vì có lần Chúa đã nói: “Quả
thế, ai trong anh em muốn xây một cái tháp, mà trước tiên lại không ngồi xuống
tính toán phí tổn, xem mình có đủ để hoàn thành không? Kẻo lỡ ra, đặt móng rồi
mà không có khả năng làm xong, thì mọi người thấy vậy sẽ lên tiếng chê cười mà bảo:
‘Anh ta đã khởi công xây, mà chẳng có sức làm cho xong việc’. Hoặc có vua nào
đi giao chiến với một vua khác, mà trước tiên lại không ngồi xuống bàn tính xem
mình có thể đem một vạn quân ra, đương đầu với đối phương dẫn hai vạn quân tiến
đánh mình chăng? Nếu không đủ sức, thì khi đối phương còn ở xa, ắt nhà vua đã
phải sai sứ đi cầu hòa.” (Lc.14,28).
Ơn lo liệu không chỉ là sự nỗ lực
do lý trí của con người mà còn là ơn ban của Chúa Thánh Thần nữa. Bởi thế khi
traon ban bí tích Thêm Sức ĐGM đã đặt tay lên đầu thụ nhân mà đọc lời nguyện
xin : “Lạy Chúa, xin ban Chúa Thánh Thần, Đấng an ủi đến trong những
người này. Xin ban cho nhứng người này thần trí khôn ngoan và thông hiểu; thần
trí lo liệu và sức mạnh; thần trí suy biết và đạo đức; xin ban cho người này
đầy ơn kính sợ Chúa. Nhờ Đức Kitô, Chúa chúng con.”
Dẫu rằng chim trời không phải vất
vả gieo gặt như loài người, nhưng chúng cũng phải bay đi đó đây để tìm mồi. Hoa
huệ ngoài đồng tuy không phải cất công dệt may nhưng chúng cũng phải đâm rễ tìm
chất bổ dưỡng để hút lấy. Nên ta cần phải tránh thái độ lười biếng vô
trách nhiệm. Do đó Chúa Giêsu mới xác định cho ta biết: "Ngày nào
có cái khổ của ngày ấy" (Mt 6,34). Nghĩa là Chúa muốn
chúng ta phải chịu khó làm việc mà lo cho bản thân, gia đình và xã hội;
phải biết tích cực góp phần mình để làm cho môi trường sống ngày thêm an toàn
sạch đẹp, cho thế giới này trở nên đáng sống hơn. Do vậy mà ngay từ khi dựng
loài người, Thiên Chúa đã trao ban nhiệm vụ cho Ađam và Eva bổn phận canh tác
trái đất và làm chủ vạn vật. Trong dụ ngôn về những nén bạc (x. Mt 25,15-25),
Chúa Giêsu cũng đã đòi mỗi đầy tớ phải sinh lợi cho chủ gấp đôi các nén bạc
được trao, chứ không được mang đi chôn giấu. Như vậy là Chúa không chấp nhận
cho chúng ta quá lo lắng về vật chất, cơm ăn áo mặc và xem nó như là cùng đích
của đời mình.
Là người con Chúa một mặt chúng
ta phải quan tâm đến những giá trị trần gian, vật chất, tuy nhiên chúng ta đừng
bao giờ xem chúng là quan trọng hơn Nước Thiên Chúa. Người đời thường coi tiền
bạc vật chất là số một và có khả năng giải quyết được mọi vấn đề của con người.
Nhưng thực tế chứng minh cho thấy suy nghĩ ấy là sai lầm. Thực ra tiền bạc của
cải là phương tiện cần thiết để giúp con người có đời sống tốt hơn như người ta
thường hay nói: “Phú quý sinh lễ nghĩa, bần cùng sinh đạo tặc”. Nhưng
tiền bạc của cải tự nó không mang lại hạnh phúc. Nó chỉ hữu dụng khi chúng ta
biết dùng nó như phương tiện, như đầy tớ của chúng ta. Nhưng một khi nó biến
thành ông chủ thì nó sẽ bắt chúng ta phải phụng sự nó như một đầy tớ bằng bất
cứ giá nào.
Tóm lại: chúng ta cần tránh thái
độ ỷ lại vào tình thương và quyền năng của Thiên Chúa nhưng phải biết chủ động
tích cực cộng tác với hết khả năng Chúa ban và không quên xin ơn Chúa Thánh
thần soi sáng hướng dẫn những hoạt động của chúng ta trong cuộc sống thường
ngày. Bởi người xưa đã dạy: “Tận nhân lực, mới tri thiên mệnh”, hay: “đừng ngồi
đó mà nguyền rủa bóng tối, nhưng hãy thắp sáng lên ngọn đèn”.
Xin chúng ta luôn biết phó thác đời mình trong bàn tay uy quyền và yêu thương của Chúa trong năm mới này với lòng tin tưởng cậy trông. Và xin Chúa cũng thương ban bình an và chúc lành cho tất cả chúng con. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét