SUY NIỆN LỜI CHÚA TUẦN XIX THƯỜNG NIÊN
Lm. Nguyệt
Giang
CHÚA NHẬT XIX THƯỜNG NIÊN-NĂM C
Kn 18,6-9; Dt 11,1-2.8-19; Lc 12, 32-48
SUY NIỆN LỜI CHÚA TUẦN XIX THƯỜNG NIÊN
Lm. Nguyệt Giang
Suy niệm 1:
Một vị vua
giàu có muốn chọn người kế vị xứng đáng. Ông gọi ba cận thần thân tín và trao
cho mỗi người một túi hạt giống, dặn rằng:
“Trong vòng ba tháng, ai đem lại cho ta một vườn cây đẹp nhất, người đó sẽ được
thưởng trọng hậu.”
Hai người
đầu tiên đem hạt giống gieo trồng ngay, tưới tắm, bón phân. Người thứ ba thì
nghi ngờ, thử ngâm hạt giống vào nước và phát hiện… tất cả hạt đều bị luộc
chín, không thể nảy mầm. Biết rằng không thể trồng được, anh chỉ giữ nguyên túi
hạt và đợi ngày trở lại.
Đến hẹn, hai
người kia đem vườn hoa rực rỡ khoe với vua. Riêng người thứ ba chỉ dâng lại túi
hạt như đã nhận. Nhà vua mỉm cười:
“Những hạt giống ta đưa đã bị luộc chín. Hai ngươi đã gian dối, lấy hạt khác
trồng. Chỉ người này trung thực, sẵn sàng đối diện sự thật. Người ấy mới xứng
đáng kế vị.”
Câu chuyện cho thấy: điều quan trọng không phải
là khoe khoang những gì mình có, mà là sẵn sàng sống trung thực và trung tín,
dù trong hoàn cảnh nào. Ngày Chúa đến cũng bất ngờ như nhà vua trở lại. Chỉ
ai luôn “sẵn sàng” mới được Chúa công nhận.
Anh chị em thân mến,
Trên đời này, không ai biết trước được chữ “ngờ”.
Mọi biến cố có thể đến bất ngờ, nhất là cái chết. Vậy ta phải làm gì để chuẩn
bị cho ngày ra đi của mình?
Tin Mừng hôm nay chính là câu trả lời: Chúa Giêsu
chỉ cho chúng ta cách sống sao cho khi ngày ấy đến bất ngờ, ta không phải ngỡ
ngàng hay sợ hãi.
Thánh Luca ghi lại trong chương 12 nhiều lời dạy
của Chúa Giêsu để giúp chúng ta sẵn sàng:
- Tránh xa men giả hình của người Biệt phái.
- Can đảm làm chứng cho Chúa, sống theo sự hướng
dẫn của Chúa Thánh Thần.
- Tránh lòng tham lam ích kỷ, chỉ lo thu tích của
cải đời này mà quên kho tàng vĩnh cửu trên trời.
Riêng trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa nhấn mạnh: Ngày Chúa đến sẽ rất bất ngờ,
như ông chủ đi ăn cưới về. Vì thế, người môn đệ phải ở trong tâm thế “thắt
lưng sẵn sàng” và “cầm đèn cháy sáng trong tay”.
1. Thắt lưng sẵn sàng
Người đầy tớ thắt lưng gọn gàng là hình ảnh của sự
chuyên cần, sẵn sàng chu toàn bổn phận, không để những điều vướng víu cản trở
công việc.
Cũng vậy, chúng ta cần loại bỏ những ý nghĩ tiêu
cực, ước muốn bất chính, lời nói vô ích, việc làm sai trái… để tập trung chu
toàn công việc Chúa giao, với tất cả lòng yêu mến.
2. Cầm đèn cháy sáng trong tay
Ngọn đèn tượng trưng cho đức tin. Cầm đèn sáng nghĩa
là kiên vững trong đức tin.
Ngọn đèn ấy cần được nuôi bằng dầu ân sủng, tức
là: siêng năng cầu nguyện, tham dự Thánh Lễ, lãnh nhận các bí tích, chu toàn
bổn phận, và nhất là sống bác ái phục vụ mọi người, đặc biệt là người nghèo
khổ.
Anh chị em thân mến,
Ngày Chúa đến có thể là ngày tận thế, hoặc là ngày
cuối đời mỗi người. Ta không biết lúc nào, nhưng chắc chắn sẽ đến. Vì thế, hãy
tỉnh thức, giữ đèn đức tin luôn sáng, thắt lưng sẵn sàng, để khi Chúa gõ cửa,
ta hân hoan mở ra và được Người dẫn vào dự tiệc Nước Trời.
Xin Chúa ban
cho chúng ta ơn trung tín mỗi ngày, để khi ngày ấy đến, chúng ta
được hạnh phúc ngẩng cao đầu ra nghinh đón Chúa. Amen.
Suy niệm 2: KIÊN VỮNG TRONG ĐỨC TIN
Một đêm nọ,
bão lớn ập vào làng chài ven biển. Tất cả điện bị cúp, nhà cửa rung lắc. Trong
căn nhà nhỏ, một bà mẹ run rẩy thắp lên một ngọn nến để xua bớt bóng tối. Gió
rít qua khe cửa, mưa tạt vào, nhưng bà kiên nhẫn che ngọn nến bằng bàn tay
mình.
Đứa con nhỏ
hỏi:
- Mẹ ơi, gió
mạnh thế này, sao mẹ không để nến tắt luôn cho rồi?
Bà mỉm cười:
- Vì nếu
ngọn nến tắt, chúng ta sẽ chìm trong bóng tối và không biết đường đi ra. Ngọn
nến nhỏ bé này chính là ánh sáng để chúng ta tìm lối thoát.
Anh chị em thân mến, đức tin của chúng ta cũng
như ngọn nến ấy. Giữa sóng gió cuộc đời, chỉ ai biết che chở, nuôi dưỡng và
giữ cho ngọn đèn đức tin cháy sáng thì mới tìm được đường đến bến bờ bình an.
Phụng vụ hôm nay mời gọi chúng ta hãy sống kiên
vững trong đức tin và chuẩn bị tâm thế sẵn sàng như người đầy tớ trung thành, để khi Chúa đến, chúng ta
hân hoan ra đón Người.
Dân Do Thái không bao giờ quên được biến cố vĩ đại
Xuất Hành, cuộc giải thoát họ ra khỏi ách nô lệ bên Ai Cập cách lạ lùng.
- Bài đọc I: Tác giả sách Khôn ngoan mời
gọi dân chúng hãy sống xứng đáng là con cháu của cha ông họ, đó là những người
đã tin tưởng tuyệt đối vào Thiên Chúa và lời hứa của Ngài.
- Bài đọc II: Tác giả thư Do Thái nhắc đến
mẫu gương đức tin của các tổ phụ, đặc biệt là Abraham – người đã từ bỏ quê
hương để ra đi theo tiếng Chúa, dù không biết mình sẽ đi đâu. Cũng nhờ đức tin,
ông sẵn sàng dâng Isaac – đứa con duy nhất làm của lễ, vì ông tin rằng Thiên
Chúa là chủ sự sống.
- Tin Mừng: Chúa Giêsu mời gọi chúng ta sẵn
sàng chờ ngày ra trình diện trước tòa Chúa. Ngày ấy chắc chắn sẽ đến, và thường
rất bất ngờ. Người môn đệ phải ở trong tâm thế “thắt lưng sẵn sàng” và “cầm
đèn cháy sáng”.
1. Thắt lưng sẵn sàng: Hình ảnh này nhắc ta rằng mình là đầy tớ trước
mặt Chúa, phải luôn sẵn sàng chu toàn công việc bổn phận. Người đầy tớ thắt
lưng gọn gàng là người chăm chỉ, biết loại bỏ những vướng bận không cần thiết.
Cũng vậy, chúng ta cần loại bỏ ý nghĩ tiêu cực,
ước muốn bất chính, lời nói vô ích, việc làm sai trái… để toàn tâm thực hiện
những việc Chúa trao, với tất cả lòng yêu mến.
2. Cầm đèn cháy sáng: Ngọn đèn gợi nhớ bí tích Rửa Tội, khi Chúa trao
cho chúng ta ngọn đèn đức tin. Giữ đèn sáng nghĩa là sống trung thành với đức
tin ấy, không để gió bão cuộc đời dập tắt.
Muốn vậy, ta cần thường xuyên “châm dầu” ân sủng
qua: cầu nguyện, tham dự Thánh lễ, lãnh nhận các bí tích, chu toàn bổn phận, và
nhất là sống bác ái phục vụ, đặc biệt với người nghèo.
Anh chị em thân mến,
Ai cũng biết sẽ có ngày phải chết, nhưng nhiều
người vẫn sống dửng dưng vì nghĩ còn lâu. Thay vì nỉ non: “Lỡ mai anh chết
em khóc nhiều không?”, chúng ta cần tự hỏi: “Lỡ mai tôi chết, tôi đã sẵn
sàng chưa?”.
Lạy Chúa,
con thuyền đức tin của chúng con đang bị sóng gió cuộc đời vùi dập. Xin ban cho
chúng con đức tin sống động, cá vị và kiên vững, để dù trải qua thử thách,
chúng con vẫn trung thành theo Chúa đến cùng. Xin cho ngọn đèn đức tin của
chúng con luôn cháy sáng, sẵn sàng đón Chúa, để cùng Chúa hưởng hạnh phúc Nước
Trời. Amen.
Suy niệm 3: SẴN SÀNG TỈNH THỨC VÀ
TRUNG TÍN
Có một người thủy thủ già suốt 40 năm đi biển. Mỗi khi
tàu cập bến, thay vì đi chơi hay ngủ nghỉ như các bạn, ông lại dành thời gian
lau chùi, kiểm tra kỹ từng sợi dây, từng tấm buồm, từng cánh chèo. Có người hỏi:
- Ông đã già rồi, sao phải cẩn thận vậy, trong khi tàu
đang neo an toàn ở bến?
Ông mỉm cười:
- Trên biển, cơn bão có thể đến bất cứ lúc nào, và đôi
khi ta phải ra khơi ngay khi chưa kịp chuẩn bị. Ai để tàu rách buồm, đứt dây
mới vá thì đã muộn.
Anh chị em thân mến, đời chúng ta
cũng như con tàu giữa đại dương. Ngày Chúa đến cũng có thể bất ngờ như cơn bão
ngoài khơi. Chỉ ai luôn tỉnh thức và sẵn sàng mới được Người khen là đầy tớ
trung tín.
1. Bài đọc I, tác giả sách Khôn Ngoan nhắc lại
biến cố Xuất Hành: đêm Thiên Chúa giải thoát dân khỏi ách nô lệ Ai Cập. Chính
niềm tin vào lời hứa đã giúp họ chuẩn bị và được cứu thoát.
2. Bài đọc II, thư gửi tín hữu Do Thái nhắc đến
mẫu gương đức tin của các tổ phụ, đặc biệt là Abraham. Ông sẵn sàng ra đi mà
không biết đích đến, và sẵn sàng dâng Isaac, đứa con duy nhất cho Thiên Chúa. Sức mạnh của ông chính là
lòng tin tuyệt đối vào quyền năng và tình yêu của Chúa.
3. Tin Mừng, Chúa Giêsu khuyên các môn đệ: “Hãy thắt lưng cho gọn, thắp đèn cho sẵn”
và tỉnh thức như người đầy tớ chờ chủ về bất cứ lúc nào. Hai hình ảnh này diễn
tả một đời sống sẵn sàng và trung tín cho đến khi Chúa đến.
- Thắt lưng cho gọn: Người đầy
tớ thắt lưng là người không lười biếng, luôn sẵn sàng chu toàn bổn phận. Thắt
lưng gọn cũng nghĩa là bỏ bớt những thứ vướng bận: tham lam, ích kỷ, lời nói vô
ích, thói quen xấu… để làm trọn trách nhiệm Chúa trao.
- Thắp đèn cho sẵn: Ngọn đèn
tượng trưng cho đức tin. Ngày lãnh nhận bí tích Rửa Tội, chúng ta đã được trao
ngọn đèn ấy. Giữ đèn cháy sáng nghĩa là kiên trung với đức tin, nuôi dưỡng nó
bằng cầu nguyện, tham dự Thánh Lễ, lãnh nhận các bí tích, và sống bác ái phục
vụ tha nhân.
- Ngày Chúa đến không ai ngờ, nhưng chắc chắn:
Chúa đến có thể là ngày tận thế, hoặc là ngày cuối đời mỗi người. Chúng ta
không biết khi nào, nhưng biết chắc sẽ đến. Vì thế, tỉnh thức không phải là
ngồi chờ, mà là mỗi ngày sống trọn ơn gọi Kitô hữu, làm điều tốt ngay trong bổn
phận hằng ngày.
Anh chị em thân mến,
Người thủy thủ già trong câu
chuyện trên không đợi bão mới sửa tàu, vì lúc đó đã quá muộn. Cũng thế, chúng
ta đừng đợi đến khi bệnh tật, tuổi già hay giờ phút cận kề cái chết mới nghĩ
đến Chúa. Hãy sống từng ngày như thể hôm nay là ngày cuối cùng, với đèn đức tin
luôn cháy sáng và đôi tay sẵn sàng phục vụ.
Lạy Chúa, xin giúp chúng con biết tỉnh thức và trung tín,
giữ ngọn đèn đức tin luôn cháy sáng, để khi Chúa đến bất ngờ, chúng con hân
hoan ra đón Chúa và được ở bên Chúa muôn đời. Amen.
Suy niệm 4: SẴN SÀNG CHỜ CHÚA (lễ thiếu nhi)
Các con có biết câu chuyện “đón khách quý”
không?
Ngày kia, một bạn nhỏ nghe tin ông bà sẽ
đến thăm bất ngờ. Bạn ấy rất vui, nhưng vẫn mải chơi game, chưa dọn phòng, chưa
quét nhà.
Bất ngờ, ông bà đến thật, thấy nhà bừa bộn, bạn
ngại đỏ cả mặt.
Ngược lại, có bạn khác khi nghe tin, liền nhanh
chóng dọn dẹp, chuẩn bị bánh kẹo, và đứng chờ ở cửa. Khi ông bà đến, bạn vui vẻ
chạy ra đón, ai cũng khen bạn ngoan.
Câu
chuyện này giống điều Chúa Giêsu muốn nói với chúng ta hôm nay: Hãy luôn sẵn
sàng, vì Chúa sẽ đến bất ngờ!
Chúa
Giêsu nói: “Các con hãy thắt lưng, thắp
đèn, và sẵn sàng, vì giờ nào các con không ngờ thì Con Người sẽ đến.” Chúa
còn khen những người đầy tớ trung tín, luôn tỉnh thức để mở cửa ngay khi chủ
về.
-
Qua đó, Chúa muốn gì ở chúng ta?
Chúa
muốn chúng ta luôn sống tốt, làm việc tốt, giống như người đầy tớ trung
thành luôn chờ chủ.
-
Tại sao phải sẵn sàng?
Vì
chúng ta không biết Chúa sẽ đến lúc nào. Có thể là khi chúng ta đang học, đang
chơi, hoặc đang ngủ. “Đến” ở đây nghĩa là: Chúa gọi ta về với Người, hoặc Người
đến ban ơn cho ta.
-
Sẵn sàng như thế nào?
1.
Luôn cầu nguyện và đi lễ sốt sắng.
2.
Vâng lời cha mẹ, thầy cô.
3.
Làm việc tốt mỗi ngày, tránh điều xấu.
Các
con thử nghĩ xem: nếu chiều nay Chúa Giêsu đến nhà con, Chúa sẽ thấy con đang
làm gì?
-
Nếu con đang giúp mẹ rửa chén-Chúa sẽ mỉm cười.
-
Nếu con đang gây gổ với bạn-Chúa sẽ buồn.
Chúng
ta không biết “lúc Chúa đến” là khi nào, nên mỗi ngày các con hãy làm việc
tốt như thể hôm nay là ngày Chúa đến.
Các
con thân mến, Chúa Giêsu hứa rằng nếu chúng ta trung thành và tỉnh thức, Người
sẽ ban phần thưởng lớn hơn chúng ta tưởng. Vậy tuần này, mỗi bạn hãy chọn 1
việc tốt để làm hằng ngày, như lời hứa “Con sẽ sẵn sàng chờ Chúa”
“Lạy Chúa Giêsu, chúng con muốn luôn sẵn sàng khi Chúa đến. Xin giúp chúng con biết vâng lời, siêng năng làm việc tốt, và tránh xa điều xấu. Amen.”
Suy niệm 5: TRUNG TÍN ĐỢI CHỜ
Có một câu chuyện kể rằng: Một vị vua muốn thử lòng các cận thần, nên tổ
chức một buổi yến tiệc nhưng không công bố ngày giờ chính xác. Ngài chỉ nói:
“Ai khi ta đến mà vẫn mặc y phục chỉnh tề, đèn sáng, cửa mở, sẽ được thưởng
lớn.”
Có người chờ vài ngày rồi bỏ cuộc vì nghĩ vua sẽ không đến. Có người vẫn
kiên trì, ngày đêm sẵn sàng. Và cuối cùng, khi vua bất ngờ xuất hiện vào lúc
nửa đêm, chỉ những ai trung tín chờ đợi mới được vào dự tiệc.
Câu chuyện trên làm tôi nhớ đến bài hát "Trung
Tín Đợi Chờ" của nhạc sĩ Lm Thái Nguyên, liên quan mật thiết với chủ
đề của Lời Chúa hôm nay. Tôi xin hát một đoạn như là một gợi ý giúp chúng ta
nhớ và sống lời Chúa mời gọi hôm nay:
Bài hát trên của Linh Mục Thái Nguyên rất phù hợp
với lời mời gọi của Chúa Giêsu trong bài Tin mừng hôm nay: “Hãy thắt lưng cho gọn, thắp đèn cho sẵn… Phúc cho đầy tớ nào khi chủ
về còn thấy tỉnh thức.”
Lời mời gọi này của Chúa không nhằm đe dọa chúng
ta, nhưng là mời gọi chúng ta phải luôn sống trong tình yêu và lòng trung
tín mỗi ngày để khi Chúa đến bất cứ lúc nào, ta cũng luôn sẵn sàng đón
Chúa trong hy vọng và an bình.
Vậy chúng ta cần phải chuẩn bị những gì trong đời
sống hàng ngày, để ngày Chúa đến cho dù bất ngờ ta vẫn an nhiên không sợ hãi?
Dựa vào ý tưởng của bài hát “Trung Tín Đợi Chờ” của Linh Mục Thái Nguyên, chúng ta hãy trung
thành thực hiện ba điều sau đây:
1. Sống gắn bó với Chúa trong yêu thương
“Đời con luôn ao ước sống trong vòng tay Ngài… cho dù khi Chúa đến con
chẳng ngờ thì tình con vẫn sẵn luôn đợi chờ.”
Trung tín đợi chờ không phải là một thái độ thụ
động, nhưng là một đời sống gắn bó với Chúa, để dù Ngài đến bất ngờ,
lòng ta vẫn bình an.
2. Không chạy theo danh vọng, nhưng gieo yêu
thương
“Đời con không mơ ước sống sang giàu danh vọng… chỉ mong đem niềm tin rắc
gieo hy vọng, đem tình thương thắp lên trong lòng người.”
Người trung tín chờ Chúa là người không để mình
bị cuốn vào tham vọng và ích kỷ, nhưng biết sống quảng đại, yêu thương,
phục vụ tha nhân.
3. Vững vàng trong thử thách
“Niềm tin con đôi lúc khuất che mờ… ơn Ngài ban giúp con luôn vững vàng sẵn
sàng khi Chúa đến.”
Trung tín không chỉ khi mọi sự thuận lợi, nhưng cả
trong lúc đức tin bị thử thách. Chính ơn Chúa sẽ nâng đỡ ta.
Anh chị em thân mến, sống “trung tín đợi chờ” trong đời thường nghĩa là:
- Luôn cầu nguyện và kết hợp với Chúa mỗi ngày.
- Sống yêu thương, tha thứ, và chia sẻ cho nhau.
- Chu toàn bổn phận với trách nhiệm và tấm lòng
ngay thẳng.
- Không để cuộc sống bận rộn hay những khó khăn
làm ta quên mất Chúa.
Nếu hôm nay Chúa đến bất ngờ, Ngài sẽ thấy nơi
chúng ta một con tim luôn mở rộng, một đời sống tỉnh thức, và một tình yêu
trung tín dành cho Ngài.
Xin Chúa ban cho ta một con tim yêu thương và trung thành, để dù Ngài đến bất cứ lúc nào, chúng ta cũng sẵn sàng ra đón Ngài trong niềm vui. Và ước gì lời ca “Như người đầy tớ trung thành đợi chủ về vẫn còn tỉnh thức giữa đêm khuya…” luôn vang lên trong tâm hồn chúng ta mỗi ngày. Amen.
Suy niệm 6: BẤT NGỜ-TỈNH THỨC-TRUNG TÍN (Thiếu Nhi)
Các con thân
mến, Cha kể cho các con nghe một câu chuyện:
Một hôm, cô
giáo nói với cả lớp:
- “Ngày mai,
có thể cô sẽ kiểm tra bài cũ… nhưng cô không nói giờ nào đâu. Các em hãy luôn
chuẩn bị sẵn sàng.”
Có mấy bạn
nghe xong thì về nhà học bài ngay, chuẩn bị kỹ càng. Nhưng cũng có mấy bạn
nghĩ: “Cô chắc sẽ kiểm tra vào cuối tiết thôi, mình cứ chơi đã, mai tới trường rồi
hãy học sau.”
Ai ngờ, vừa
vào lớp, cô giáo đã gọi kiểm tra ngay đầu giờ! Những bạn đã chuẩn bị sẵn thì
hăng say trả lời và được điểm tốt, còn những bạn chủ quan thì lúng túng, chẳng
nói được gì.
Các con thấy đó, nếu việc kiểm tra bất ngờ đã quan trọng như thế, thì việc Chúa đến lại
càng quan trọng và bất ngờ hơn nhiều.
Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu nhắc nhở chúng ta: “Anh
em hãy sẵn sàng, vì chính giờ anh em không ngờ, Con Người sẽ đến.”
Với câu nói ấy, Chúa Giêsu muốn nói đến 3 điều quan trọng sau đây:
1. Bất ngờ
Giống như buổi kiểm tra đột xuất, Chúa sẽ đến vào
lúc chúng ta không đoán được.
“Giờ” Chúa đến có thể là khi Ngài gọi chúng ta về
với Chúa, hoặc khi Ngài đến gõ cửa tâm hồn qua một biến cố, một người nghèo cần
giúp, hay một lời mời gọi sống tốt hơn.
2. Tỉnh thức
Tỉnh thức nghĩa là không để lòng mình ngủ quên
trong lười biếng, ích kỷ, hay mải mê chơi mà quên việc bổn phận. Các con có thể
tỉnh thức bằng cách siêng năng cầu nguyện, học hỏi Lời Chúa, và luôn làm điều
tốt mỗi ngày.
3. Trung tín
Trung tín là kiên trì làm việc tốt dù không ai
nhắc nhở. Chúa khen người quản gia trung tín là người luôn chăm lo công việc
được giao, không lợi dụng lúc chủ vắng để làm điều xấu.
Vậy nên:
- Khi ở nhà, các con hãy làm bài tập, phụ giúp cha
mẹ, dù không ai đứng bên cạnh giám sát.
- Khi ở trường, hãy học hành chăm chỉ và sống ngay
thẳng, dù thầy cô không nhìn thấy.
- Khi ở nhà thờ, hãy sốt sắng tham dự Thánh Lễ, dù
cha sở, quý thầy, quý Sr và anh chị giáo lý viên có nhìn hay không.
Làm như vậy, các con đang chuẩn bị tâm thế sẵn sàng để Chúa đến bất cứ lúc nào.
Các con thân mến, Chúa đến bất ngờ, vì thế chúng ta phải luôn tỉnh thức và sống trung tín trong từng việc nhỏ. Giống như các bạn học sinh trong câu chuyện trên luôn học bài và làm việc tốt hằng ngày, chúng ta cũng hãy chuẩn bị tâm hồn mỗi ngày để khi Chúa đến, chúng ta vui mừng đón Ngài.
Thứ hai: Mt 17,22-27
Nhớ Thánh Cơ-la-ra, trinh nữ
Suy niệm 1:
Bài Tin mừng hôm nay nhấn mạnh đến bổn phận của
chúng ta đối với Giáo hội và xã hội trần thế.
Sách Xuất Hành ấn định: “Tất cả các đàn
ông Do Thái 20 tuổi trở lên, phải có nhiệm vụ đóng thuế Đền Thờ, mỗi năm 1/2
shekel”. (x. Xh 30,13). Đây được xem như là nhiệm vụ cao cả của đàn ông Do
Thái giáo. Đức Giêsu là người đàn ông Do Thái, nên Người cũng luôn ý thức nghĩa
vụ cao quý ấy. Tuy nhiên, xét cho cùng thì trường hợp của Chúa Giêsu là ngoại
lệ vì hai lý do:
Thứ nhất vì Ngài là Con Thiên Chúa. Thứ hai
vì Đền Thờ là nhà của Thiên Chúa nên cũng là nhà của Ngài. (x. Lc 2,49). Nếu
dựa trên nguyên tắc “vua chúa trần gian chỉ thu thuế má người ngoài”,
còn “con cái được miễn”, thì Chúa Giêsu phải được chuẩn miễn, bởi
Người là Con Thiên Chúa và đền thờ chính là nhà của Người. Tuy nhiên "để
khỏi làm gai mắt họ”, Chúa Giêsu đã sai ông Phê-rô ra biển thả câu. Thật lạ
lùng, con cá mà Phê-rô câu được trước hết, trong miệng nó lại ngậm một đồng
tiền, trị giá vừa đủ để nộp hai phần thuế cho Chúa Giêsu và cho Phê-rô.
Qua sự việc lạ lùng này, Chúa Giêsu như muốn nói
với chúng ta hai điều quan trọng: Một là phải ý thức chu toàn luật Giáo hội,
cũng như những quy định của xã hội. Hai là phải luôn tin tưởng vào sự quan
phòng kì diệu của Thiên Chúa.
Xin cho chúng ta luôn ý thức chu toàn tốt bổn phận
tôn thờ và yêu mến Thiên Chúa; đồng thời cũng không quên nhiệm vụ đóng góp công
sức, tiền của để xây dựng Giáo hội và xã hội trần thế theo tinh thần Phúc âm,
hầu trở nên người công dân tốt và người Kitô hữu trưởng thành.
Suy niệm 2:
Đoạn Tin Mừng đã đưa ra một tình huống khá thú vị
và ý nghĩa.
Matthêu tường thuật lại câu chuyện Chúa Giêsu sai
ông Phêrô ra biển câu cá để lấy tiền nộp thuế cho mình cũng như cho các môn đệ
theo như luật quy định. Mặc dù Ngài Con Thiên Chúa và đền thờ là của Ngài nên
không cần phải nộp thuế. Tuy nhiên, Ngài vẫn chu toàn theo như luật quy định.
Điều này cho thấy sự khiêm tốn và vâng phục tuyệt đối của Ngài.
Điều kì lạ là ông Phêrô đã nghe theo lời Ngài, ra
biển thả câu. Con cá đầu tiên ông bắt được, miệng cá ngậm số tiền vừa đủ đóng
thuế. Qua đây cho thấy Chúa luôn quan phòng và chu cấp cho chúng ta đầy đủ,
ngay cả trong những hoàn cảnh khó khăn nhất. Câu chuyện này cũng nhắc nhở chúng
ta về tầm quan trọng của đức tin. Khi các môn đệ đi câu cá theo lời Chúa là họ
đã thể hiện sự tin tưởng tuyệt đối vào Ngài.
Chúng ta được mời gọi noi gương Chúa Giêsu, sống
khiêm tốn, vâng phục và luôn sẵn sàng đóng góp cho cộng đoàn.
Xin Chúa cho chúng ta biết sống:
- Sống khiêm tốn: Dù có vị trí, tài năng hay thành
công nào đi nữa, chúng ta cũng cần giữ thái độ khiêm tốn và luôn sẵn sàng học
hỏi.
- Tin tưởng vào Chúa: Trong mọi hoàn cảnh, hãy đặt
niềm tin vào Chúa. Ngài sẽ luôn đồng hành và giúp đỡ chúng ta vượt qua mọi khó
khăn.
- Đóng góp cho cộng đoàn: Mỗi người chúng ta đều
có trách nhiệm đóng góp cho cộng đoàn, dù là về vật chất hay tinh thần.
Thứ
ba: Mt
18,1-5.10.12-14
Suy niệm 1:
Dưới trần gian tranh giành địa vị, chức quyền đã
đành. Trên trời mà còn tranh quyền đoạt lợi quả là một điều đáng trách. Thế mà
các môn đệ xưa kia lại đưa lối suy nghĩ trần tục ấy vào chốn vĩnh cửu, nên các
ngài không ngần ngại đặt vấn đề với Chúa:"ai là người lớn nhất trong
nước trời".
Chúa Giêsu không trả lời ai là người lớn nhất
trong Nước Trời, nhưng Chúa cho biết cần phải có điều kiện như thế nào? để được
vào Nước Trời.
Điều kiện ấy chính là phải trở nên như trẻ nhỏ.
Không phải chúng ta hóa kiếp trở lại làm trẻ nhỏ, nhưng Chúa muốn chúng ta phải
có tinh thần trẻ nhỏ.
Vì trẻ nhỏ luôn thành thật, đơn sơ, trong
trắng. Chúa muốn chúng ta cũng hãy đơn sơ, thành thật, đừng mưu mô, lọc lừa… ,
cho dẫu lắm khi sự thật làm ta phải chịu thiệt thòi, bị xem thường, bị hiểu
lầm…
Vì trẻ nhỏ cảm thấy mình yếu đuối nên
luôn tin tưởng phó thác cậy dựa vào cha mẹ. Chúa cũng muốn chúng ta
luôn tin tưởng tín thác và cậy trông vào Chúa, nhất là những lúc chúng ta gặp
phải gian nan, khốn khó.
Vì trẻ nhỏ luôn khiêm nhường biết mình
còn nhiều giới hạn nên không ngừng cố gắng trao dồi học hỏi những điều hay lẽ
phải từ người lớn. Chúa cũng muốn chúng ta biết khiêm tốn lắng nghe và học hỏi
lời Chúa trong Thánh kinh, qua các giáo huấn của GH, nhất là qua các biến cố
xảy ra trong cuộc sống hằng ngày.
Nói tóm lại, Chúa muốn chúng ta hãy sống tinh thần
trẻ thơ, mặc dù chúng ta mang thân xác của người lớn. Ai sống được tinh thần
như thế, mới xứng đáng được vào Nước Trời và là kẻ lớn nhất trong Nước Trời.
Chúng ta hãy luôn nhớ rằng: trước mặt Chúa, chúng
ta chỉ là những người con bé nhỏ. Không có Chúa, chúng ta chẳng làm được chuyện
gì nhưng nếu chúng ta có làm được chuyện gì đi nữa, thì tất cả cũng là nhờ bởi
ơn Chúa ban mà thôi.
Xin Chúa cho chúng con luôn biết phó thác cả cuộc
đời chúng con cho Chúa, như đứa bé đặt hết niềm tin yêu vào cha mẹ. Để sau cuộc
đời dương thế này, chúng con được quây quần bên Chúa, chung hưởng niềm hạnh
phúc viên mãn cùng các thánh tử đạo Việt Nam trong nước trời.
Suy niệm 2:
Phụng vụ lời Chúa hôm nay vẽ lên cho chúng ta biết
được chân dung đích thực của nhà lãnh chân chính theo ý muốn của Chúa. Đó là
nhà lãnh đạo có tinh thần khiêm tốn chân thành; tôn trọng tha nhân và nhất là
biết kiến tạo tinh thần hiệp nhất. (x. Mt 18,1-5.10.12-14).
Chân dung nhà lãnh đạo ấy chính là Mô-sê mà bài
đọc I hôm nay nói đến.
- Với tinh thần khiêm tốn, Môsê đã biết chấp nhận
giới hạn khả năng và sức khỏe của mình mà vâng phục thánh ý Thiên Chúa, sẵn
sàng ở lại bên đây sông Gio-đan, cho dẫu mong ước lớn nhất của ông là được lãnh
đạo dân chúng đặt chân lên miền đất hứa.
- Với tấm lòng thương yêu và tôn trọng con dân,
Môsê hiểu được nổi lo lắng của họ, cũng như của Giô-suê nhà lãnh đạo trẻ. Hiểu
được hành trình phía trước tuy ngắn ngủi, nhưng vẫn còn đó biết bao là gian
nguy, nên Mô-sê đã an ủi, động viên tinh thần họ với những lời lẽ hết sức cảm
động và chân thành..
- Với mong ước kiến tạo tinh thần hiệp nhất toàn
dân, Môsê đã dùng uy tín của mình mà nhắc nhở và kêu gọi tinh thần
hiệp nhất trong cùng một đức tin vào Thiên Chúa quyền năng theo sự hướng dẫn
của Giôsuê.
Trãi qua 40 năm gian khổ với đầy những thử thách
trong suốt hành trình nơi sa mạc, Mô-sê hiều được tinh thần hiệp nhất dân tộc
quý giá là nhường nào. Chính nhờ sức mạnh đoàn kết một lòng, với niềm tin sắt
son vào Đức Chúa mà ông cùng toàn dân vượt thắng mọi hiềm nguy. Vì thế ông
thiết tha kêu gọi toàn dân hãy hiệp nhất trong Thiên Chúa.
Xin Chúa cho các nhà lãnh đạo, nhất những người
lãnh đạo các cộng đoàn Họ đạo, có được tinh thần khiêm tốn chân thành trước
Chúa và tha nhân; luôn biết hy sinh quên mình phục vụ trong tinh thần tôn trọng
và yêu mến. Nhất là biết tìm mọi cách để kiến tạo sự hiệp nhất yêu thương nơi
cộng đoàn mình phục vụ, theo gương của Mô-sê nhà lãnh đạo đẹp ý Chúa.
Suy niệm 3:
Bằng việc gọi một trẻ nhỏ lại và đặt nó vào giữa
các môn đệ, Chúa Giêsu muốn nói với chúng ta nhiều điều:
- Hãy trở nên như trẻ nhỏ: Chúa
Giêsu khẳng định rằng để vào được Nước Trời, chúng ta cần phải trở nên như trẻ
nhỏ. Điều này không có nghĩa là trở nên ngây thơ hay thiếu trách nhiệm, mà là
hãy giữ gìn trong tâm hồn sự đơn sơ, khiêm nhường, tin tưởng và phó thác như
trẻ thơ.
Trẻ nhỏ tượng trưng cho những người yếu đuối, dễ
bị tổn thương và thường bị xã hội xem nhẹ. Tuy nhiên, Chúa Giêsu lại nâng cao
giá trị của họ, cho thấy rằng Thiên Chúa quan tâm đến từng người, dù họ là ai
và ở đâu.
- Hãy ý thức trách nhiệm của mình: Các
môn đệ của Chúa Giêsu tranh cãi xem ai là người lớn nhất trong Nước Trời. Chúa
Giêsu đã nhắc nhở họ rằng trong Nước Trời, người lớn nhất là người biết phục vụ
và chăm sóc cho những người bé nhỏ nhất.
- Biết quý trọng giá trị con người: Lời
Chúa so sánh việc mất đi một người với việc mất đi một con chiên lạc. Điều này
cho thấy giá trị vô cùng lớn lao của mỗi con người trong mắt Thiên Chúa. Hình
ảnh người mục tử vui mừng khi tìm thấy con chiên lạc và vui mừng vác chiên trên
vai trở về cho thấy Thiên Chúa luôn mong muốn mọi người trở về với Ngài và Ngài
sẵn lòng tha thứ cho mọi lỗi lầm.
Qua đây, Chúa mời gọi chúng ta:
- Khiêm tốn: Hãy học cách hạ mình, lắng nghe và
tôn trọng ý kiến của người khác, đặc biệt là những người yếu thế hơn mình.
- Yêu thương người khác: Hãy mở rộng lòng mình để
yêu thương và giúp đỡ những người xung quanh, nhất là những người khó khăn, bệnh
tật.
- Chăm sóc cộng đồng: Hãy tham gia vào các hoạt
động cộng đồng để đóng góp vào việc xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn.
- Sống tinh thần sám hối: Khi phạm lỗi, hãy biết
ăn năn sám hối và quay trở lại với Chúa.
Xin Chúa cho chúng ta được trở nên như trẻ nhỏ,
đơn sơ, khiêm nhường và tin tưởng vào Chúa.
Xin cho chúng ta luôn biết yêu thương và phục vụ
mọi người đặc biệt là những người bé nhỏ, nghèo khổ. Amen.
Thứ tư: Mt 18,15-20
Đoạn tin mừng hôm nay ghi lại 3 lời giáo huấn của
Chúa Giêsu dành cho các môn đệ: 1 sửa lỗi huynh đệ, 2 tha
thứ cho nhau 3 và hiệp thông cầu nguyện.
Những lời giáo này rất cần cho đời sống cộng đoàn.
1. Sửa
lỗi huynh đệ: Lầm lỗi là
chuyện thường tình của con người “nhân vô thập toàn”. Nên sửa lỗi cho
nhau là trách nhiệm của mỗi người trong cộng đoàn, chứ không phải là việc làm
tùy thích. Bởi lỗi lầm cá nhân sẽ gây nguy hại đến người khác và làm sứt mẻ
tình đoàn kết giữa các thành phần trong cộng đoàn.
Tâm lý tự
nhiên ai trong chúng ta cũng ngại đến việc sửa lỗi. Bởi không khéo, ta sẽ bị
người đời lên án là “ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng”, chẳng lợi lộc
gì cho bản thân mà còn gây ra lụy phiền cho mình cho người. Nhưng vì tình huynh
đệ và vì ích lợi chung, đòi buộc ta phải có bổn phận sửa lỗi cho nhau.
Vậy ta phải
sửa lỗi thế nào để mang lại kết quả tích cực? Tin mừng hôm nay, Chúa
Giêsu chỉ dạy chúng ta phải tiến hành cách tiệm tiến và tế nhị, đi từ kín đáo
đến công khai; từ cá nhân đến tập thể, theo các bước sau:
- Trước hết
gặp riêng ngươi với nó: giữa hai người (cá nhân với cá nhân). Nếu không có kết
quả?
- Tiếp theo
ta đem theo một hay hai người làm chứng. (tạo nên sức mạnh và mang tính xác
thực cho lời chứng). Nếu cũng không nhìn nhận sai lỗi?
- Sau cùng
đưa ra cộng đoàn Hội Thánh. “Nếu Hội Thánh mà nó cũng chẳng
nghe thì kể nó như người ngoại hay thu thuế.”
Tuy nhiên, trong bất cứ hoàn cảnh nào, ta phải
luôn giữ được tinh thần bác ái huynh đệ, với hy vọng giúp người có lỗi ý thức
về sai lầm của mình mà sửa đổi. Không chịu nghe cộng đoàn thì họ đã tự cô lập
mình. Ta chỉ còn phó thác họ cho lòng nhân từ của Chúa mà thôi.
2. Tha thứ cho nhau: Nếu lỗi lầm làm ảnh hưởng đến cộng đoàn Hội Thánh,
thì ta tiến hành từng bước như lời Chúa dạy trên. Nhưng nếu lỗi lầm chỉ mang
tính cá nhân, không gây nguy hại đến cộng đoàn Hội Thánh thì cách hay nhất là
ta hãy bao dung tha thứ mãi. Đó cũng là điều Chúa nói với Phêrô: “Lạy
Thầy, khi anh em xúc phạm đến con, con phải tha thứ cho họ mấy lần? Có
phải đến bảy lần không? Chúa Giêsu đáp: “Thầy không bảo con phải tha đến
bảy lần, nhưng đến bảy mươi lần bảy.” (Mt 18, 21-22). Và trong kinh
lạy Cha, Chúa Giêsu cũng dạy ta biết rằng: ta chỉ được Chúa tha thứ tội lỗi một
khi ta biết tha thứ lỗi tội cho tha nhân. Vì thế mà tin mừng hôm nay, Chúa
Giêsu mới xác quyết với các môn đệ rằng: “những gì các con tháo gỡ dưới đất,
thì trên trời cũng tháo gỡ.”
3. Lời cầu xin hiệp nhất: Biết rằng, mục đích của việc sửa lỗi và tha
lỗi cho nhau trong đời sống là nhằm thức tỉnh người sai phạm để họ sửa đổi mà
trở về hòa nhập với cộng đoàn. Tuy nhiên đây là việc làm hết sức khó khăn nên
rất cần ơn Chúa. Vì thế mà Chúa Giêsu nhắc nhở chúng ta cần phải hiệp nhất
trong lời cầu nguyện.
Lời cầu
nguyện hiệp nhất của cộng đoàn rất có hiệu lực vì làm đẹp lòng Thiên Chúa và sẽ
được Người đón nhận: "Thầy lại bảo các con, nếu hai người trong
các con, ở dưới đất, mà hiệp lời cầu xin bất cứ điều gì, thì Cha Thầy, Ðấng ngự
trên trời, sẽ ban cho họ điều đó.”
Nếu tội lỗi
làm chia rẽ thì sự cầu nguyện là phương thế nối kết và hiệp nhất chúng ta lại
với nhau trong Chúa. Vì Chúa Giêsu chính là trung tâm nối kết mọi người trong
cùng một đức tin. Bởi thế mà ở đâu có “hai ba người tụ họp với
nhau nhân danh Thầy, thì Thầy ở giữa những người ấy.”
Xin Chúa cho chúng ta biết khiêm tốn nhìn nhận
mình còn nhiều thiếu sót lầm lỗi để đón nhận lời góp ý sửa lỗi chân thành của
tha nhân mà chấn chỉnh lại đời sống nên tốt đẹp hơn. Và cũng xin Chúa cho chúng
ta biết khôn ngoan áp dụng phương cách sửa lỗi do Chúa chỉ dạy để giúp nhau
chỉnh sửa đời sống sao cho phù hợp với thánh ý của Chúa, tạo nên sự hiệp nhất
và khả tin trong cộng đoàn hội thánh Chúa.
Thứ năm: Mt 18,21-19,1
Nhớ Thánh Mác-xi-mi-li-a-Kôn-bê, linh mục, tử đạo.
Cùng với GH,
hôm nay chúng ta kính nhớ thánh Mác-xi-mi-li-a-Kôn-bê, linh mục, tử
đạo. Thánh nhân sinh ngày 8 tháng Giêng năm 1894 tại Ba Lan. Người gia
nhập dòng Anh Em Hèn Mọn và thụ phong linh mục tại Rô-ma năm 1918, lúc 24
tuổi.
Nhận thấy sự
thờ ơ tôn giáo là căn bệnh nguy hiểm vào thời ấy. Nhiệm vụ của ngài là phải
chiến đấu chống với căn bệnh này nên đã sáng lập tổ chức “Đạo Binh Đức Maria Vô
Nhiễm” với mục đích là chống lại sự dữ qua đời sống tốt lành, siêng năng cầu
nguyện, làm việc và chịu đau khổ.
Năm
1939, Đức Quốc Xã xâm lăng Ba Lan. Thành phố Niepolalanow bị dội bom. Cha Kolbe
và các tu sĩ Phanxicô bị bắt, nhưng sau đó chưa đầy ba tháng, tất cả được trả
tự do, vào đúng ngày lễ Đức Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội.
Vào năm
1941, ngài bị bắt một lần nữa. Mục đích của Đức Quốc Xã là thanh lọc những phần
tử tuyển chọn, là các vị lãnh đạo. Cuộc đời Cha Kolbe kết thúc trong trại tập
trung Auschwitz.
Vào ngày 31
tháng Bảy 1941, có một tù nhân trốn thoát. Sĩ quan chỉ huy trại bắt 10 người
khác phải chết thay. Hắn khoái trá bước dọc theo dãy tù nhân đang run sợ chờ
đợi sự chỉ định của hắn như tiếng gọi của tử thần. "Tên này."
"Tên kia." Có những tiếng thở phào thoát nạn. Cũng có tiếng nức nở
tuyệt vọng. Trong khi 10 người xấu số lê bước về hầm bỏ đói, bỗng dưng tù
nhân số 16670 bước ra khỏi hàng. "Tôi muốn thế chỗ cho ông kia. Ông
ấy có gia đình, vợ con." Cả một sự im lặng nặng nề. Tên chỉ huy sững
sờ, đây là lần đầu tiên trong đời hắn phải đối diện với một sự can đảm khôn
cùng.
"Mày là
ai?"
"Là một linh mục." Không cần xưng danh
tính cũng không cần nêu công trạng. Và Cha Kolbe được thế chỗ cho Trung Sĩ
Francis Gajowniczek.
Trong "hầm tử thần" tất cả bị lột trần
truồng và bị bỏ đói để chết dần mòn trong tăm tối. Nhưng thay vì tiếng rên
xiết, người ta nghe các tù nhân hát thánh ca. Vào ngày lễ Đức Mẹ Hồn Xác Lên
Trời (15 tháng Tám) chỉ còn bốn tù nhân sống sót.
Tên cai tù chấm dứt cuộc đời Cha Kolbe bằng một
mũi thuốc độc chích vào cánh tay. Người đã
hiến dâng mạng sống mình làm lễ toàn thiêu vì lòng bác ái ngày 14 tháng 08 năm
1941. Sau đó thân xác của ngài bị thiêu đốt cũng như bao người
khác.
Cha Kolbe
đã được Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II phong thánh vào năm 1981.
Xin nhậm lời thánh nhân chuyển cầu mà giúp chúng
con đem hết sức mình phục vụ anh em, để danh Chúa được vinh quang rạng rỡ. Nhờ
vậy, chúng con sẽ trở nên đồng hình đồng dạng với Con Một Chúa đến hơi thở cuối
cùng. (Lời nguyện nhập lễ).
Suy niệm 1:
Có thể nói, tha thứ chính là đỉnh cao của lòng
thương xót. Thánh Tôma đã nói: “Tha thứ cho người khác là
thương xót họ, đó là việc to lớn hơn việc tạo dựng thế giới”. Thật
vậy, hành động cao quý nhất của con người để giống TC chính là sự tha thứ.
Nhưng thực tế cho thấy tha thứ không dễ chút nào: tha thứ 1 lần đã khó, huống
chi tha thứ hoài, tha thứ mãi như lời dạy của Chúa Giêsu trong bài Tin
mừng hôm nay, quả là khó hơn cả vượt sông sâu, leo núi cao hiểm trở. Bởi lẽ
muốn tha thứ đòi buộc ta phải vượt qua biển sâu của tự ái và leo khỏi núi cao
của kiêu căng, tự mãn.
Nhưng cho dẫu khó khăn như vượt đại dương mênh
mông và sâu thẳm, vậy mà dân Do Thái vẫn tiến qua giữa lòng biển Đỏ khô chân,
đó mới là điều lạ lùng! Vì đối với quyền năng Thiên Chúa thì mọi sự tưởng như
không thể đều trở nên có thể, nếu chúng ta biết tin tưởng và phó thác vào uy
quyền của Người.
Hơn nữa để giúp ta vượt qua núi cao của kiêu căng,
tự mãn mà tỏ lòng bao dung tha thứ cho tha nhân, Chúa Giêsu còn khéo léo nhắc
nhở chúng ta về một đấng Thiên Chúa giàu lòng thương xót, hằng sẵn sàng tha thứ
mọi tội lỗi cho ta, cho dẫu rất nhiều lần ta xúc phạm đến Chúa nặng nề.
Thánh nữ Clara, ngoài việc hăng hái bước theo Chúa
Giêsu trên con đường khó nghèo dưới sự hướng dẫn của thánh Phanxico Assisi;
ngài còn có lòng bao dung luôn sẵn sàng tha thứ cho những người thân đã từng
cản trở và chống đối ngài tận hiến cho Chúa theo linh đạo nghèo khó.
Trong kinh lạy Cha, Chúa Giêsu còn đã dạy chúng ta
phải tha thứ cho nhau để được Chúa thứ tha. Xin Chúa cho chúng ta có được tấm
lòng thương xót của Chúa để ta cũng hết lòng tha thứ cho anh em mình theo
gương thánh nữ Clara, nhờ đó mà chúng ta mới xứng đáng được Chúa chúc lành và
ban ơn tha thứ. Amen.
Suy niệm 2:
Có thể khẳng
định, tha thứ chính là bản chất của Thiên Chúa và là đỉnh cao của lòng thương
xót Chúa.
Trong thời
Cựu Ước, biết bao lần dân Chúa phản bội, chạy theo các thần của dân ngoại,
nhưng mỗi khi dân biết sám hối quay trở về thì Ngài sẵn sàng tha thứ.
Sang thời
Tân Ước, Chúa Giêsu luôn dạy về sự tha thứ. Tin mừng hôm nay cho
biết, khi Phêrô
hỏi Chúa phải tha thứ bao nhiêu lần, có phải bảy lần không? Chúa trả lời “Không
phải là bảy lần nhưng bảy mươi lần bảy.” (Mt 18,22). Không những
Chúa Giêsu dạy sự tha thứ mà chính Ngài đã thực hành sự tha thứ.
Ngài tha thứ cho Phêrô qua cái nhìn đầy trìu mến
yêu thương sau khi Phêrô chối Ngài ba lần.
Ngài tha thứ cho kẻ trộm lành trên thập giá.
Ngài tha thứ cho những người đóng đinh Ngài “Lạy
Cha xin tha cho họ vì họ không biết việc họ làm” (Lc 23,34).
Sau khi Phục Sinh, Chúa Giêsu không hề nhắc tới
tội của Phêrô, tội bỏ trốn của các Tông đồ. Sự nghi ngờ của ông Tôma. Ngài tha
thứ cho họ tất cả.
Ngài tha thứ cho Phaolô khi ông trên đường đi lùng
bắt các kitô hữu.
Nếu Giuđa có lòng thống hối, chắc chắn Chúa cũng
sẽ tha luôn.
Ngài đã lập Bí tích Giao Hoà để tha thứ tội lỗi
cho con người mỗi khi con người phạm tội và biết thống hối ăn năn.
Trong cuộc
sống chung, chúng ta không thể tránh khỏi những va chạm, có những va chạm gây
ra đổ máu, chết chóc: Giữa các thành viên trong gia đình; giữa những người làng
xóm làng giềng với nhau; giữa bạn bè; giữa những người trong cộng đoàn; giữa
những người không quen biết; có những va chạm đến từ những người không cùng
quan điểm, tôn giáo với chúng ta, họ ghen ghét vì chúng ta là người kitô
hữu...Nhưng trong mọi trường hợp, Chúa và Giáo hội luôn mong muốn chúng ta phải
thể hiện tinh thần tha thứ.
Vậy mỗi
người chúng ta hãy cảm nghiệm lòng thương xót tha thứ của Chúa. Qua Bí tích
Giao hoà, biết bao lần Chúa đã tha thứ tội lỗi cho chúng ta. Từ đó, chúng ta
đừng hẹp hòi khi cần phải tha thứ cho anh chị em mình. Bởi vì: “Nếu
chúng ta không tha thứ lỗi lầm cho người khác, thì Cha chúng ta trên trời cũng
sẽ không tha thứ tội lỗi cho chúng ta” (x. Mt 6,15). Amen.
Thứ sáu: Kh 11,19a;
12,1-6a.10ab; 1Cr 15,20-27; Lc 1,39-56
ĐỨC TRINH NỮ MARIA LÊN TRỜI
Suy niệm 1:
Lễ kính Đức Mẹ Maria Hồn Xác Lên Trời là
ngày GH tôn vinh Đức Maria, Mẹ Thiên Chúa, và qua đó cũng
để chiêm ngưỡng mẫu gương tuyệt vời của Ngài.
- Việc Đức Mẹ được Thiên Chúa đưa lên trời cả hồn
lẫn xác là minh chứng hùng hồn cho sự chiến thắng của ơn cứu độ, và là dấu chỉ
cho thấy con người có thể đạt tới sự sống vĩnh cửu.
- Nhưng để đạt tới sự sống vĩnh cửu, chúng ta cần
phải sống thánh thiện theo mẫu gương tuyệt vời của Mẹ Maria.
- Hình ảnh sáng ngời của Mẹ Maria trên thiên quốc
là nguồn an ủi và hy vọng cho mọi người chúng ta, cách đặc đặc biệt là cho
những ai đang gặp khó khăn và đau khổ.
Mẹ Maria là Mẹ Thiên Chúa, là Mẹ của Hội Thánh và
là Mẹ của mỗi người chúng con. Xin Mẹ giúp chúng con luôn sống trung thành với
Chúa trong mọi hoàn cảnh hầu chúng con xứng danh là con Mẹ.
Suy niệm 2:
Vi-rus tội nguyên tổ đã làm cho khoảng cách giữa
trời và đất, Thiên Chúa và con người xa cách vời vợi, không thể kết nối lại được;
cũng như đau khổ sự chết tưởng chừng như không còn lối thoát! Nhưng đó chỉ là
lối suy nghĩ của con người, còn “đối với TC mọi sự đều có thể.” (Mc10,
27).
Quả vậy, đã mang vào mình Virus tội lỗi thì ai
cũng phải chịu đau khổ và lãnh án tử. Nên rất cần tiêm ngừa Vaccine đề kháng
đặc trị thì mới hy vọng được giải cứu. Nếu người nhiễm Virus SARS-CoV-2 cần đến
những loại Vaccine đặc chủng, thì tất cả nững ai bị lây nhiễm bởi Virus tội lỗi
(nguyên tổ và tội riêng) cũng phải cần đến Vaccine tuyệt hảo mang tên "Giêsu"
để được khử trừ.
Vì quá yêu thương nhân loại, TC không nỡ để con
người phải chết mãi trong đau khổ, nên TC đã ban cho thế nhân một loại Vaccine
tuyệt hảo, có năng lực tẩy sạch mọi thứ Virus độc hại, đó chính là Đức Giêsu
Kitô, Con một Thiên Chúa.
Đức Giêsu Kitô đã nhập thế, nhập thể làm người và
ở giữa chúng ta. Vì yêu thương nhân loại, Ngài đã chấp nhận đồng thân, đồng
phận và đồng tử với chúng ta, dẫu rằng Ngài không hề bị lây nhiễm bởi Virus tội
lỗi do ma quỷ gây ra. Hơn nữa, Ngài còn sẵn sàng chịu nhiều đau khổ và chết đau
thương trên thập giá vì chúng ta, như lời thánh Gioan quả quyết: "Không có
tình yêu nào cao cả hơn tình yêu của người hy sinh tính mạng vì bạn hữu mình.”
(Ga 15, 13) Nhưng với quyền năng, Ngài đã sống lại khải hoàn để tiêu diệt thần
chết do Virus tội lỗi gây nên. Từ đó, Ngài mở ra con đường sự sống mới, sự sống
dồi dào và vĩnh cửu cho toàn thể nhân loại.
Với cái chết và sự phục sinh, Đức Giêsu Kitô đã
kết nối trời và đất lại gần nhau, Thiên Chúa và con người gặp gỡ nhau, đau khổ và
sự chết đã được hoá giải. Do đó, để miễn trừ đau khổ và sự chết do Virus tội
lỗi gây ra, mọi người chúng ta cần phải được tiêm vào đời mình loại Vaccine
tuyệt hảo, mang thương hiệu là "Giêsu-Kitô!".
Ý thức điều đó, Đức Maria đã sẵn sàng để cho TC
tiêm vào đời mình loại Vaccine ấy qua việc đón nhận, cưu mang và sinh hạ hài
nhi Giêsu qua hai tiếng “xin vâng” với tất cả niềm tin và phó thác vào tình
thương và quyền năng của TC.
Đón nhận Hài Nhi vào cung lòng, cũng đồng nghĩa
với việc Đức Maria sẵn sàng để cho dòng máu "Giêsu" hòa trong dòng
máu mình; nhịp đập con tim và hơi thở Giêsu hoà nhịp vào hơi thở và nhịp tim
mình; sự sống Giêsu gắn kết và ảnh hưởng vào chính sự sống mình. Vẫn biết rằng
khi đón nhận Giêsu vào đời mình, tương lai của Đức Maria sẽ phải đối mặt với
nhiều đau khổ, như lờii của cụ già Simeon tiên báo: "Còn chính bà, một
lưỡi gươm sẽ đâm thâu tâm hồn bà.” (Lc.2,35). Tuy nhiên, vì hạnh phúc và ơn cứu
độ của nhân loại, Đức Maria sẵn sàng đón nhận tất cả. Cũng nhờ đó mà cơ thể của
Đức Maria được miễn nhiễm hoàn toàn mọi thứ Virus độc hại xâm nhập. Nên sau khi
trải qua cuộc đời trần gian đầy gian lao khổ ải, Đức Maria đã được TC vinh
thăng cả hồn lẫn xác vào cõi trời cao sang vui hưởng hạnh phúc đời đời.
Mừng trọng thể lễ Đức Mẹ hồn xác lên trời hôm nay,
chúng ta cùng cầu xin Mẹ nơi tòa cao vinh hiển “chớ chê chớ bỏ lời con nguyện,
trong cơn gian nan thiếu thốn” mà cứu giúp chúng ta qua khỏi cơn đại dịch
Covid-19 này.
Xin Mẹ thương gìn giữ chúng ta vượt thắng mọi tội
lỗi và sự dữ; cho chúng ta luôn biết noi gương Mẹ sống khiêm tốn sẵn sàng lắng
nghe và thực thi thánh ý Chúa trong mọi hoàn cảnh.
Với tình mẫu tử, tin chắc Mẹ không bao giờ bỏ rơi
chúng ta là những người con yêu dấu của Mẹ. Chỉ xin cho chúng ta hằng biết nghe
lời nhắn nhủ của Mẹ là: "Ăn năn sám hối, tôn sùng mẫu tâm, và siêng năng
lần hạt mân côi!" Làm theo lời Mẹ dạy, Virus tội lỗi mới có thể bị diệt
trừ, nhường chỗ lại cho niềm vui và hạnh phúc hôm nay và vinh quang thiên đàng
với Mẹ Maria mai này. Amen.
Suy niệm 3:
Hôm nay, GH mừng kính trọng thể lễ Đức Mẹ Hồn xác
lên trời, mang đến cho ta niềm tin và hy vọng sáng ngời vào sự sống mai
sau. Đức Bênêđictô 16 nói, “Đức Maria Hồn Xác Lên Trời là biến cố vui mừng
và hy vọng cho toàn nhân loại; biến cố này muốn nói rằng, đích đến của cuộc lữ
hành trần gian là cùng Mẹ, chúng ta chiến thắng tuyệt đối trên tội lỗi và sự
chết để bước vào hiệp thông trọn vẹn với Thiên Chúa!”.
Có thể nói Mẹ Maria là chiếc cầu vững chắc kết nối
giữa nhân gian với thiên đàng, là trung gian tuyệt vời cho những lời nguyện cầu
từ trái tim chúng ta với Thiên Chúa. Mẹ là bình an giữa những cơn giông bảo, là
ánh sáng diệu dàng xoa dịu những đau thương của cuộc sống chúng ta. Mẹ là biểu
tượng của sự khiêm nhường và vâng phục, là niềm hy vọng vĩnh cửu cho tất cả
những ai tìm kiếm ơn cứu rỗi. Mẹ về trời, xin Mẹ tiếp tục che chở nâng đỡ
và cầu bàu cho chúng con trước ngay tòa Thiên Chúa, để chúng con luôn được sống
trong bình an và hạnh phúc. Amen. (Thanh Tâm).
Mừng kính trọng thể lễ Đức Mẹ hồn xác lên trời hôm
nay, đem đến cho chúng ta niềm hy vọng lớn lao. Bởi tin rằng mai sau chúng ta
cũng được về trời hưởng vinh phúc cùng với Mẹ. Vì cha mẹ có bao giờ quên con
cái và muốn xa rời những đứa con yêu quý bao giờ!
Tuy nhiên để được ở bên Mẹ trong niềm hạnh phúc
thiêng đàng, đòi hỏi ta phải sống xứng danh là con yêu dấu của Mẹ. Để trở nên
con yêu dấu Mẹ không gì khác hơn là chúng ta noi gương sống như Mẹ đã sống. Đó
là sống giới luật Tình Yêu mà Chúa đã dạy.
- Yêu Chúa: Đức Maria đã luôn lắng nghe và
thực hành lời Chúa truyền dạy: “ Vâng này tôi là nữ tì của Chúa, xin
Chúa làm cho tôi như lời sứ thần nói”. (Lc 1,38 ).
- Yêu Chúa: Mẹ đã chấp nhận những hệ lụy đau khổ
xảy đến, khi đón nhận cưu mang và sinh hạ Hài Nhi Giêsu.
- Yêu Chúa: Mẹ đã can đảm bước đi cùng với Con Mẹ
là Đức Giêsu trên mọi nẻo đường đời. Con đường ấy là đường hẹp và là con đường
thập giá. Nhưng đó là con đường dẫn đến sự sống đời đời. Như lời Chúa Giêsu đã
phán: “Ai muốn theo Ta, hãy tự bỏ mình vác thập giá mình mà theo
Ta….” (Mc 8,34).
- Yêu người: Mẹ đã sẵn sàng hiến dâng đời
mình cho Thiên Chúa để cộng tác với Thiên Chúa trong chương trình cứu độ nhân
thế.
. Yêu người: Mẹ đã không ngại chấp nhận gian
khổ "vội vả lên đường" thăm viếng và ở lại chăm sóc
cho người chị họ Elizabeth trong lúc sắp sinh nở. Quả là một hy sinh
lớn lao!
. Yêu người: Mẹ đã nhận thánh Gioan (đại biểu nhân
loại) làm con Mẹ, cho dẫu trong hoàn cảnh đau khổ tột cùng dưới chân thập giá
và tương lai mịt mù.
Chính tình yêu là động lực giúp cho Đức Maria sẵn
sàng từ bỏ ý riêng, chấp nhận dấn thân hy sinh suốt đời để Phục vụ Chúa và dâng
hiến cho tha nhân.
Có thể nói hình ảnh người phụ nữ được thánh Gioan
mô tả trong sách Khải huyền hôm nay là hình ảnh tập chú về Đức Mẹ. Dẫu lộng
lẫy, kiêu sa xuất hiện trên trời nơi đền thờ Thiên Chúa cao sang. Nhưng bên
cạnh đó, Mẹ cũng phải đối diện với bao nguy hiểm của mãn xà hung ác là sự dữ.
Như vậy, bên cạnh hạnh phúc vinh quang nước trời, vẫn luôn có bóng dáng của đau
khổ bởi sự dữ đang trực chờ, cần phải vượt qua bằng sức mạnh của Tình yêu nhờ
liên kết chặt chẻ với Chúa Giêsu với niềm tin kiên vững vào quyền năng Thiên
Chúa mới bay cao, bay xa vào cỏi vinh quang sáng ngời.
Xin cho chúng ta biết noi gương Mẹ Maria hằng gắn
bó chặt chẻ với Chúa Giêsu để kín múc sức mạnh và sự sống nơi Người, vì “nhờ
liên đới với Đức Kitô, cũng được Thiên Chúa cho sống.” (1Cr15,22). Nhất là luôn biết chu toàn giới
luật Tình Yêu mà Chúa chỉ dạy qua việc tận tâm phục vụ tha nhân theo gương Mẹ
Maria, hầu xứng danh là con Mẹ và xứng đáng được Chúa ban thưởng hạnh phúc nước
trời. Xin Mẹ thương giúp chúng con!
* Mùa thường niên: Mt 19,3-12
Bất cứ xã hội nào, đất nước nào, tập thể nào, gia
đình nào… dù lớn hay nhỏ đều có những quy định và luật lệ của nó. Chính những
quy định luật lệ sẽ đem lại tính ổn định xã hội và bảo vệ quyền lợi cho con
người. Tin mừng hôm nay, Chúa Giêsu khẳng định với những người Biệt Phái về sự
ràng buộc không thể tháo gỡ trong đời sống hôn nhân “sự gì Thiên Chúa
đã kết hợp, loài người không được phân ly”.
Luật hôn nhân không phải phát xuất từ định chế của
con người, nhưng xuất phát từ ý định của Thiên Chúa. Ngay từ khi tạo dựng con
người “Thiên Chúa đã làm nên con người có nam có nữ; vì thế người đàn ông sẽ
lìa bỏ cha mẹ mà gắn bó với vợ mình, và cả hai sẽ trở thành một xương một thịt.”
(St 1, 24).
Đã là định chế do chính Thiên Chúa thiết lập (gọi
là Thiên luật) thì đòi buộc mọi người đều phải tuân giữ, còn nhân luật (là luật
do con người quy ước) thì có tính tương đối và sẽ bị điều kiện hoá bởi hoàn
cảnh, thời gian, không gian và cả truyền thống văn hoá… nên có thể thay đổi và
cần được thay đổi cho phù hợp với hoàn cảnh của thời đại. Vì luật của Thiên
Chúa thì bất biến, vì thế khi nhân luật và Thiên luật đòi buộc cùng lúc,
ta cần phải ưu tiên cho Thiên luật. Cho nên khi những người Pharisêu đề
cập đến chuyện Môsê cho phép ly dị, thì ngay lập tức Chúa Giêsu đã nói đến sự
bất cập của nhân luật và Người tái khẳng định lại sự bất biến mang tính bó buộc
của Thiên luật về hôn nhân là bất khả phân ly. (x.Mt 19,1-9; Mc 10,1-12).
Xin Chúa cho các đôi vợ chồng luôn ý thức lời thề
hứa chung thủy với nhau trong ngày thành hôn, và ban cho họ dồi dào ơn thiêng
để họ đủ nghị lực vượt qua những thách đố trong đời sống hôn nhân và gia đình
ngày hôm nay, mà trung tín mãi với nhau đến trọn đời.
Thứ bảy: Mt 19,13-15
Tin Mừng hôm nay cho thấy Chúa Giêsu quan tâm cách
đặc biệt đến các trẻ nhỏ, là thành phần bị xã hội Do Thái bấy giờ xem thường và
bỏ rơi. Qua đó Ngài cũng muốn nhắc nhở chúng ta ngày hôm nay cũng hãy “cứ
để trẻ em đến với Thầy! Đừng ngăn cấm chúng,” Ngài còn quả quyết
rằng: “Nước Trời là của những ai giống như chúng."
Với lời nhắc nhở và quả quyết ấy: Trước hết, Chúa
muốn nhắc nhở bổn phận của xã hội là hãy tôn trọng quyền sống, cũng như những
quyền lợi chính đáng mà các em được hưởng. Tiếp đến, Chúa cũng nhắc nhở những
người cha người mẹ ý thức chu toàn tốt bổn phận của mình trong việc nuôi dạy
con cái. Nên nhớ điều quan trọng là tránh mọi hình thức gây nên gương mù, gương
xấu làm ảnh hưởng nguy hại đến tâm lý và thể lý của các trẻ nhỏ.
Cuối cùng, Chúa muốn tất cả chúng ta phải thấm
nhuần và thực hiện những đức tính cao quý nơi các em nhỏ đó là: tình yêu chân
thành và lòng trung tín sắc son.
Xin Chúa cho chúng ta học được nơi các trẻ nhỏ bài học của tình yêu chân thành trong sáng và lòng trung tín sắc son với Chúa và với nhau theo mẫu gương của Mẹ Maria mà hôm nay chúng ta kính nhớ, để ta xứng đáng được Chúa ban thưởng hạnh phúc nước trời.