Tìm kiếm Blog này

Thứ Năm, 18 tháng 5, 2023

 

SUY NIỆM LỜI CHÚA TUẦN VII PHỤC SINH

Lm Nguyệt Giang

CHÚA THĂNG THIÊN NĂM A

Cv 1,1-11; Ep 1,17-23; Mt 28,16-20

Hiệp thông cùng với Hội Thánh, hôm nay chúng ta mừng kính trọng thể lễ Chúa Giê-su thăng thiên, sau khi Ngài đã hoàn thành sứ mạng loan báo tin mừng và ban ơn cứu chuộc cho nhân loại do Chúa Cha giao phó. Sứ mạng này, giờ đây Ngài trao lại cho các tông đồ và chúng ta với sự trợ giúp của Ngài và dưới sự hướng dẫn của CTT.

Chúng ta sốt sáng hiệp dâng Thánh lễ, xin Chúa cho chúng ta biết tìm kiếm những điều thiện hảo, sống chân thật, bác ái yêu thương theo tình thần của ngày thế giới truyền thông xã hội lần thứ 57 này của ĐTC Phan-xi-cô: Nói bằng con tim, "sự thật trong tình yêu.” (Ep 4,15), Nhờ thế mà sứ vụ làm chứng nhân và loan báo Tin mừng ơn cứu độ của Chúa mới có thể đạt được nhiều kết quả tốt đẹp.

 Truyện:

Một người đàn ông khi còn sống chuyên môn làm nghề quảng cáo, đến lúc chết ông ta xuống gặp Diêm Vương. Diêm Vương ân cần hỏi: “Muốn ở thiên đàng hay hỏa ngục”.

Người đàn ông ngập ngừng đáp: “Chưa thấy thiên đàng hay hỏa ngục như thế nào thì làm sao mà chọn”.

Diêm Vương bèn dẫn ông ta đến một nơi và chỉ cho thấy cảnh thiên đàng: đó là một nơi mát mẻ, yên lặng, người người đi đi lại lại, nói chuyện nhẹ nhàng, chơi cờ thanh thản…

Đoạn dẫn đến một nơi gọi là hỏa ngục thì thấy vui nhộn hơn, có những đám ăn nhậu với đủ thứ thức ăn và rượu ngon, có cả văn nghệ với điệu nhạc xập xình, có các cô đào trẻ đẹp múa hát…

Sau khi đã nhìn thấy hai nơi rồi, ông ta mau mắn trả lời: “Ở thiên đàng buồn quá, tôi thích chọn hỏa ngục vui hơn”.

Thế là Diêm Vương sai hai thằng quỉ ném ông ta vào hỏa ngục. Vừa đến nơi ông ta la hoảng lên vì nóng quá, chả có văn nghệ, chả có ăn nhậu gì cả, mà chỉ thấy toàn lũ quỉ đen, nham nhở đang hành hạ các tội nhân. Ông ta sững sờ quay lại hỏi Diêm Vương: “Thế hỏa ngục lúc nãy Ngài cho tôi thấy nó ở đâu?”.

Diêm Vương khoái chí cười ha hả đáp: “Ngu ơi là ngu, quảng cáo mà con!”.

Đời là thế đấy! đúng là “sinh ư tử nghiệp” “sống sao thác vậy”.

Nói một cách rõ ràng hơn thì người đàn ông trong câu chuyện đã bị “gậy ông đập lưng ông” vì khi còn sống ông ta đã dùng mánh khóe, xảo thuật để quảng cáo đánh lừa người khác làm lợi cho mình. Đến khi chết đi, ông ta vẫn mang dòng máu tham lam, ham lợi nên đã bị Diêm Vương cao tay hơn dùng chính lối quảng cáo đánh lừa ông ta.

 

Hôm nay cùng với Giáo Hội chúng ta long trọng mừng kính lễ Chúa thăng thiên. Vậy thăng thiên là gì? Theo wikipedia, Thăng Thiên có hai nghĩa:

1. Lên trời, bay lên trời. Ví dụ: Ngày ông táo thăng thiên.

2. Còn có nghĩa là đã chết. Ví dụ: Bà tôi đã thăng thiên rồi.

Như vậy Chúa Giêsu thăng thiên nghĩa là Ngài lên trời sau khi đã chết và sống lại. Vì thế lễ thăng thiên được cử hành sau lễ Phục sinh 40 ngày (tính từ Chúa nhật Phục sinh). Sau khi sống lại, Chúa Giêsu còn ở lại với các môn đệ 40 ngày nữa, rồi Ngài mới lên trời, kết thúc sự hiện diện cách hữu hình ở trần gian.

Trong 40 ngày sau khi sống lại ấy, Chúa Giêsu Phục sinh đã nhiều lần tỏ mình ra cho các môn đệ, nhằm minh chứng Ngài đang sống (Cv 1, 3). Ngài đã hiện ra với những người phụ nữ (Mt 28, 9-10), với các tông đồ và với hai môn đệ trên đường Em-mau (Lc 24,11-43), với hơn 500 người khác (1Cr 15, 6)… Trong những ngày ấy, Chúa Giêsu đã dạy cho các môn đệ về nước Trời (Cv 1, 3). Ngài cũng đã an ủi, khích lệ, trao ban Thánh Thần, bình an và sứ mạng loan báo Tin mừng cho các ông. Sau đó, Ngài mới thăng thiên về thiêng đàng (Lc 24, 50-51; Cv 1, 9-11).

Kinh thánh cho biết sự kiện thăng thiên của Đức Giêsu chính là sự trở về thiên đàng. Đức tin cũng dạy cho ta biết, thiêng đàng hay nước trời không phải là nơi chốn mà là tình trạng hay trạng thái. Nên sự kiện Đức Giêsu thăng thiên cho thấy từ đây Ngài không còn hiện diện cách hữu hình nữa mà hiện diện cách thiêng liêng, Ngài không còn bị sự chi phối bởi thế giới vật chất nên Ngài không còn bị giới hạn bởi không gian và thời gian nữa. Vì thế, cho dẫu Ngài đã thăng thiên, nhưng Ngài vẫn hiện diện cách tích cực và nhiệm mầu với các môn đệ và trong thế giới này.

Nhưng ta tự hỏi xem, sự kiện Chúa Giêsu thăng thiên có ý nghĩa gì đối với ta?

1. Báo hiệu mùa xuân cứu độ của Ngài ở trần gian đã kết thúc tốt đẹp. Tuy nhiên ơn cứu độ ấy có đến được với mọi người hay không còn tùy thuộc rất nhiều vào mỗi người chúng ta. Vì thế trước khi thăng thiên, Chúa Giêsu đã trao ban sứ vụ loan báo tin mừng lại cho các môn đệ, với ơn trợ giúp của Ngài, dưới sự hướng dẫn của CTT.

2. Tỏ lộ vinh hiển thần tính của Đức Giêsu. Sự vinh hiển thần tính của Ngài trước đây đã bị che khuất trong suốt khoảng thời gian 33 năm ở thế gian, chỉ ngoại trừ lúc Ngài biến hình chốc lát trên núi Tabor (Mt 17,1-9).

3. Mang đến niềm hy vọng tươi sáng cho nhân loại chúng ta, bởi ta tin rằng sau khi kết thúc cuộc sống này ở trần gian, chúng ta cũng sẽ được về trời với Chúa. Và Chúa Giêsu chính là niềm hy vọng vào sự sống vinh hiển cho chúng ta mai sau, bởi vì Ngài đã chết, đã sống lại và lên trời trong vinh quang mở ra con đường đến quê trời vinh hiển, nơi đó Ngài cũng đã chuẩn bị chỗ để đón nhận chúng ta về với Người. (Ga 14, 2).

4. Sự kiện Chúa Giêsu thăng thiên và ngự bên hữu Chúa Cha trong nước trời còn cho thấy Ngài là TC uy quyền, mọi quyền hành trên trời dưới đất đã được trao cho Ngài. Nên ta hãy tin tưởng và phó thác cuộc đời mình trong bàn tay đầy yêu thương và quyền năng của Ngài.

5. Khát vọng được về trời là khát vọng lớn lao nhất của con người cách chung và của người Kitô hữu chúng ta cách riêng. Tuy nhiên để đạt được khát vọng sâu xa ấy, ta cần phải tích cực thi hành sứ loan báo tin mừng hay làm chứng nhân cho Chúa. Bởi đây là lệnh truyền tâm huyết cuối cùng của Chúa Giêsu trước khi Ngài về với Chúa Cha. Sứ mạng ấy ngày xưa Chúa trao cho các môn đệ : “Anh em hãy đi đến với muôn dân, làm phép rửa cho họ nhân danh Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần”; ngày nay sứ mạng ấy, Chúa trao ban cho mỗi người tín hữu chúng ta, với lời hứa có Chúa ở cùng, nhờ sự hướng dẫn tích cực của Chúa Thánh Thần.

Chúa Giêsu chỉ về trời sau khi đã hoàn tất công trình cứu chuộc nhân loại ở trần gian. Xin cho chúng ta ý thức được tầm quan trọng của sứ vụ loan báo Tin Mừng cứu độ do chính Chúa Giêsu Phục sinh trao phó mà nhiệt tâm thi hành sứ vụ quan trọng này với niềm tin tưởng và  hy vọng vào hạnh phúc vinh hiển mai sau trong nhà Cha trên trời. Amen.

 

Thứ hai: Ga 16,29-33

Tin mừng hôm nay ghi lại cuộc đối thoại chân tình giữa Chúa Giêsu với các môn đệ trong một bố cảnh hết sức đặc biệt, trước khi Chúa Giêsu rời khỏi các môn đệ để bước vào cuộc khổ nạn. Tuy nhiên trong bầu khí trầm buồn, ngậm ngùi này lại loé lên tia sáng của niềm vui, hy vọng và tin tưởng.

- Vui là bởi vì các môn đệ đã hiểu rõ về Thầy mình chính là Đấng bởi Thiên Chúa mà đến. Các ông nói rằng: “Bây giờ chúng con biết rằng Thầy biết mọi sự…Bởi đó chúng con tin Thầy bởi Thiên Chúa mà ra”.

- Hy vọng, vì cho dù các môn đệ sẽ sợ hãi chạy trốn bỏ Thầy một mình trong cuộc khổ nạn, “các con sẽ tản mác mỗi người một ngả và bỏ mặt Thầy một mình”, nhưng Chúa Cha hằng ở với Thầy nên Thầy sẽ không cô đơn.

- Tin tưởng, bởi vì cho dẫu nhiều gian lao, thử thách và bách hại sẽ xảy đến với các môn đệ, nhưng Chúa Giêsu chấn an các môn đệ hãy an tâm vì có Ngài hằng ở cùng các ông. Và mời gọi các ông hãy đặt niềm tin tưởng vào Ngài “vì Thầy đã thắng thế gian”.

Nước mắt và nụ cười, đau khổ và hạnh phúc là những sợi chỉ đa sắc màu được đan dệt chặt chẽ vào nhau, làm nên tấm thảm của cuộc đời. Bao giờ còn sống giữa thế gian thì còn giới hạn và bất toàn. Chính điều đó đã khiến con người cảm thấy đau khổ.

Có những đau khổ vốn từ bản chất, vì ảnh hưởng bởi tội nguyên tổ; tuy nhiên cũng có những đau khổ do chính mình, hay do người khác hoặc bởi hoàn cảnh gây nên. Nhưng nếu ngồi đó mà nguyền rủa, chắc chắn cũng không tránh được. Bóng tối sẽ không tan biến nếu chúng ta không thắp lên ánh sáng. Ánh sáng của niềm tin, hy vọng và phó thác trọn vẹn vào tình yêu và uy quyền nơi Chúa Giêsu phục sinh.

Cuộc đời chúng ta sẽ bình an khi đối mặt với những thử thách và đau khổ nếu chúng ta biết đặt trọn niềm tin, hy vọng và phó thác vào Chúa Phục sinh. Bởi Chúa Giêsu chỉ phục sinh vinh quang sau khi đã trãi qua thập giá với niềm tin tưởng và phó thác hoàn toàn vào thánh ý Chúa Cha.

 

Thứ ba: Ga 17,1-11a

Tin mừng hôm nay ghi lại những lời cầu nguyện tha thiết của Chúa Giêsu. Đây được gọi là lời cầu nguyện hiến tế. Bởi lẽ lời cầu nguyện này quy hướng về Chúa Cha để dâng hiến đời mình; và cũng hướng về các môn đệ những người còn ở lại thế gian, hầu xin ơn giải thoát cho họ khỏi quyền lực của thế gian, để họ thuộc trọn về Chúa.

- Hướng về Chúa Cha, Chúa Giêsu làm tất cả những gì có thể với ý hướng để danh Cha cả sáng. Chúa Giêsu xác tín về nguồn gốc và bản chất đích thực của Ngài là bởi từ Chúa Cha mà đến và vốn Ngài là Đấng vinh hiển. Nên những lời nói, việc làm và đời sống của Ngài chính là của Chúa Cha. Nơi Ngài khuôn mặt đích thực của Chúa Cha được tỏa hiện trong thế gian này, "Ai thấy Thầy là Thấy Cha." (Ga 14, 9).

- Hướng về những người tin nhận Chúa, những người còn ở lại thế gian. Mà sống trong thế gian, họ sẽ phải đối diện với bao nhiêu là thử thách, phải chiến đấu khắc nghiệt giữa bóng tối và ánh sáng, giữa điều thiện và điều ác, giữa ý Chúa hay ý mình... Nếu không được Cha ban ơn và không thuộc trọn vẹn trong Cha, họ khó mà chống đỡ. Chính thánh Phaolô đã cảm nhận điều này: “Sự thiện tôi muốn thì tôi không làm, nhưng sự ác tôi không muốn, tôi lại cứ làm.” (Rm 7,19). “Ai sẽ giải thoát tôi khỏi thân xác phải chết này. Tạ ơn Thiên Chúa, nhờ Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta!” (Rm 24-25).

Lời nguyện hiến tế và hy lễ dâng hiến ngày nay luôn được Chúa Giêsu thực hiện mỗi ngày trên bàn thờ trong mỗi thánh lễ, nhằm nhắc nhở chúng ta về hy tế tình yêu vĩ đại mà Chúa Giêsu dâng lên Chúa Cha trong sự vâng phục và dành cho con người bằng tình yêu cao quý qua cái chết đau thương trên thập giá. Với tình yêu hy hiến ấy, Chúa Giêsu đã kết nối con người lại với Thiên Chúa để tất cả được hiệp nhất trong Chúa Cha, nhờ đó ta mới có thể vượt thắng khỏi những mưu chước cám dỗ của Satan.

 

Thứ tư: Ga 17,11b-19

Cuộc sống của chúng ta là một chuỗi những ngày dài chiến đấu. Nhưng có lẽ chiến đấu với ba thứ: mà quỷ, thế gian và xác thịt là khó khăn nhất. Vậy cách thức hay vũ khí nào chúng ta cần trang bị để chiến đấu và chiến thắng ba thù?

Lời Chúa hôm nay sẽ hướng dẫn cho ta biết. Chúng ta hãy để tâm lắng nghe và thực hiện điều Chúa chỉ dạy!

Như một người cha trước lúc lìa đời trăn chối những điều quan trọng và tâm quyết nhất cho con cái, thì Chúa Giêsu với tư cách là Chúa và là Thầy của các môn đệ, trước khi lìa bỏ thế gian, Ngài cũng mong muốn và cầu xin những điều tâm quyết nhất với Chúa Cha cho những môn đệ của Ngài.

- Lời tâm quyết thứ nhất mà Chúa Giêsu cầu xin cho các môn đệ của Người là gìn giữ các môn đệ hiệp nhất nên một như Người với Chúa Cha. 

- Lời tâm quyết thứ hai mà Chúa Giêsu cầu xin cho các môn đệ là khỏi hư mất. Vì theo ý định của Thiên Chúa là yêu thương cứu độ mọi người.

Lý do mà Chúa Giệsu quan tâm đến những điều trên là vì thế gian ghét các môn đệ, vì các ông không thuộc về thế gian, cũng như chính Chúa Giêsu không thuộc về thế gian.

Nhưng làm sao các môn đệ vượt thắng được sự thù ghét của thế gian và hiện thực hóa được những lời cầu xin của Chúa Giêsu? Thưa, qua lời cầu nguyện, Chúa Giêsu cho biết các môn đệ phải sống theo Lời Chúa vì Lời Chúa là chân lý. Sống theo chân lý là các môn đệ sẽ có đủ sức mạnh để vượt thắng những quyến rủ của thế gian mà thuộc trọn về Chúa.

Xin cho chúng ta biết can đảm sống theo lời Chúa chỉ dạy để chúng con được hiệp nhất trong Chúa và nhờ sức mạnh của lời Chúa hướng dẫn chúng ta đi đúng con đường mà Chúa Giêsu đã đi để không bị hư mất.

 

Thứ năm: Ga 17,20-26

Tin mừng hôm nay tiếp tục ghi lại những lời cầu nguyện chân thành và tha thiết của Chúa Giêsu dâng lên Chúa Cha.

Lời cầu nguyện tha thiết này Chúa Giêsu hướng cách đặc biệt về những người tin nhận Chúa, với mong muốn cho họ được hiệp nhất nên một. Bởi hiệp nhất chính là sức mạnh; có hiệp nhất mới có niềm vui và bình an. Trái lại, sự chia rẽ làm cho cuộc sống trở nên buồn bã, đau khổ và mất sức sống. Hiệp nhất trong cùng một đức tin còn là dấu chứng khả tín nhất cho việc loan báo tin mừng.

Nhưng lời cầu xin của Chúa Giêsu hình như đã bị con người khướt từ bởi tính kiêu căng, tự mãn. Do vậy mà trong GH đã từng xảy ra những cuộc sự chia rẽ đáng tiếc, làm mất đi tinh thần hiệp nhất trong cùng một thân thể mầu nhiệm Chúa Kitô. Chính những cuộc chia rẽ ấy đã gây nên những vết thương lòng đau đớn và đã trở nên gương mù, gương xấu trong GH Chúa, nhất là làm mất đi tính khả tin của Tin mừng tình yêu.

Ý thức điều đó, nên hàng năm GH luôn dành một tuần lễ để cầu nguyện cho sự hiệp nhất giữa các Kitô hữu. Nhưng để cho Chúa nhậm lời ước nguyện hiệp nhất ấy, trước hết mọi người Kitô hữu chúng ta phải cầu xin Chúa ban cho mình có được lòng khiêm tốn, bao dung để biết mở lòng đón nhận những khác biệt của nhau; cũng như tích cực cộng tác với nhau thực hiện những giá trị căn bản mà Chúa chỉ dạy, với tinh thần tôn trọng và lòng yêu mến chân thành.

 

Thứ sáu: Ga 21,15-19

Nhớ Thánh Phi-lip-phê Nê-ri, linh mục

Lòng khiêm tốn và tình yêu, chính là điều kiện tiên quyết và quan trọng nhất để chu toàn tốt nhiệm vụ Chúa trao. Đó là sứ điệp mà lời chúa hôm nay gửi đến chúng ta.

Bài tin mừng hôm nay cho chúng ta biết: trước khi trao phó sứ vụ quan trọng làm đầu Hội Thánh cho Phêrô, Chúa Giêsu đã tế nhị tận dụng bầu khí cởi mở trong một bữa ăn thân tình giữa Thầy và trò, để  rồi tinh tế mời gọi Phêrô đảm nhận vai trò quan trọng trong GH Chúa. Nhưng trước khi đặt Phêrô vào vị trí chăn dắt đoàn chiên, Chúa Giêsu muốn ý thức Phêrô về 2 điều rất quan trọng cần phải có trong vai trò lãnh đạo. Đó là lòng khiêm tốn và tình yêu mến. 

Bằng cách đặt câu hỏi đến những 3 lần: “Simon, con ông Gioan, con có yêu mến Thầy… không?”.

- Trước hết Chúa Giêsu như muốn Phêrô khẳng định Tình Yêu kiên vững và trọn vẹn (kiềng 3 chân; tam tài) của mình dành cho Chúa và cho tha nhân. Bởi tình yêu chính là động lực thúc  đẩy con người dám hy sinh phục vụ cách vô vị lợi.

- Thứ đến cũng là để nhắc nhớ Phêrô về 3 lần ông đã chối Thầy. Nhờ đó ông  ý thức được thân phận yếu đuối mõng giòn của mình có thể sa ngã bất cứ lúc nào, nhờ đó mà khiêm tốn trước Chúa và mọi người trong sứ vụ lãnh đạo đoàn chiên Chúa.

Một cách nào đó mỗi người chúng ta cũng được Chúa trao phó cho nhiệm vụ lãnh đạo. Người lãnh đạo GH, người lãnh đạo cộng đoàn, người lãnh đạo gia đình và mỗi người đều có bổn phận lãnh đạo chính bản thân mình. Do đó, Chúa cũng đòi hỏi chúng ta phải luôn mang trong mình 2 đặc tính là khiêm tốn và tình yêu, nhờ đó ta mới có thể chu toàn tốt trách nhiệm của mình.

 

Thứ bảy: Ga 21,20-25

Mỗi người đều được Chúa Thánh Thần ban cho những đặc sủng khác nhau. Thánh Phaolô diễn tả cuộc sống theo ơn Chúa Thánh Thần rất đa dạng, nhưng lại hài hòa với nhau tựa như các chi thể trong một thân thể. Mỗi chi thể làm việc riêng nhưng đều hướng về lợi ích của toàn thân. Ngài nói: “Có nhiều đặc sủng khác nhau, nhưng chỉ có một Thần Khí. Có nhiều việc phục vụ khác nhau, nhưng chỉ có một Chúa. Có nhiều hoạt động khác nhau, nhưng vẫn chỉ có một Thiên Chúa làm mọi sự trong mọi người. Thần Khí tỏ mình ra nơi mỗi người một cách, là vì ích chung…… Nhưng chính Thần Khí duy nhất ấy làm ra tất cả những điều đó và phân chia cho mỗi người mỗi cách, tuỳ theo ý của Người.” (1Cr 12, 4-11).

GH được ví là thân thể mầu nhiệm của Chúa Kitô. Chúa Kitô là Ðầu của Giáo Hội và Giáo Hội là Thân thể của Người (x.Cl 1,18; Ep 1,22; 4,15; 5,23). Nên mỗi người trong GH đều có bổn phận xây dựng GH thân thể Chúa Kitô theo khả năng của mình trong khiêm tốn. Đó là điều cần thiết không thể thiếu được như lời Thánh Phaolô nói: "Giả như chân có nói: "Tôi không phải là tay, nên tôi không thuộc về thân thể, thì cũng chẳng vì thế mà nó không thuộc về thân thể.". Giả như tai có nói: Tôi không phải là mắt, vậy tôi không thuộc về thân thể”, thì cũng chẳng vì thế mà nó không thuộc về thân thể. Giả như toàn thân chỉ là mắt, thì lấy gì mà nghe? Giả như toàn thân chỉ là tai, thì lấy gì mà ngửi? Nhưng Thiên Chúa đã đặt mỗi bộ phận vào một chỗ trong thân thể như ý Người muốn. Như thế, bộ phận tuy nhiều mà thân thể chỉ có một. Vậy anh em, anh em là thân thể Đức Ki-tô, và mỗi người là một bộ phận. (1Cr 12,15-20).

Theo gương thánh Gioan ta có thể tích cực xây dựng GH Chúa bằng cách ghi lại những cảm nhận sâu xa về tình yêu Chúa dành cho ta và tình yêu ta dành cho Chúa qua những kinh nghiệm gặp gỡ thân tình với Chúa, và chia sẻ cảm nghiệm ấy cho nhiều người. Chính nhờ cách thức ấy mà Tin mừng Tình yêu của Chúa được loan báo cho mọi người, khắp mọi nơi và tồn tại mãi nơi Tin mừng của thánh Gioan.

Ta cũng có thể noi gương thánh Phêrô, xây dựng GH Chúa bằng cách can đảm “theo Thầy” trên mọi nẻo đường của cuộc sống, cho dẫu gặp phải mọi gian lao, thử thách ngay cả hy sinh mạng sống mình để minh chứng cho Tin mừng cứu độ bằng một đức tin kiên vững trong vai trò là đầu Hội Thánh. Nhờ đó mà Hội Thánh Chúa tồn tại vững mạnh và phát triển không ngừng.  

Xin cho mỗi người chúng ta biết tôn trọng sự khác biệt của nhau; biết mở lòng tích cực cộng tác với người khác theo hết khả năng của mình trong tình hiệp nhất. Nhờ đó mà GH Chúa ngày thêm vững mạnh và Tin mừng của Chúa được lan tỏa đến mọi người.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

SUY NIỆM LỜI CHÚA TUẦN XIV THƯỜNG NIÊN Lm. Nguyệt Giang CHÚA NHẬT XIV THƯỜNG NIÊN B Ed 2,2-5; 2Cr 12,7-10; Mc 6,1-6 Suy niệm 1: ...