SUY NIỆM LỜI CHÚA TUẦN XIII THƯỜNG NIÊN
CHÚA NHẬT XIII THƯỜNG NIÊN-NĂM B
Kn 1,13-15; 2,23-24; 2Cr 8,7.9.13-15; Mc 5,21-43
Suy niệm 1: ĐỨC
TIN-CHÌA KHÓA MỞ CỬA THÁNH TÂM CHÚA
Tình thương cứu độ của Chúa là phổ quát dành cho
hết mọi người, không phân biệt màu da, chủng tộc hay tôn giáo… Tuy nhiên để đón
nhận được tình thương và ơn cứu độ của Chúa đòi hỏi con người phải có đức tin.
Đó là sứ điệp lời Chúa hôm nay gởi đến chúng ta.
Để tạo điều kiện cho thí sinh có được cơ hội phô
diễn khả năng diễn xuất, cũng như khoe được chất giọng phong phú của mình;
trong những chương trình game show ca nhạc, các huấn luyện viên thường mashup 2
hay nhiều ca khúc lại với nhau. Điều này đã tạo nên sự mới lạ cho các tiết mục
biểu diễn, gây được hiệu ứng tích cực cho khán thính giả.
Tuy Marcô không phải là nghệ sĩ đa tài, cũng
không phải là huấn luyện viên chuyên nghiệp, ngài chỉ là người bạn đồng hành
của thánh Phêrô và là bạn thân thiết với thánh Barnaba. Nhưng cách đây hơn 2000
năm (khoảng năm 65 đến 70 sau công nguyên), Mác-cô cũng đã tinh tế mashup lại
những giáo huấn và việc làm của Chúa Giêsu qua lời giảng dạy của thánh Phêrô,
và đã hình thành nên tuyệt phẩm Tin mừng rất riêng. Nhờ đó mà củng cố đời sống
đức tin cho những người tín hữu gốc dân ngoại sống ngoài lãnh thổ Palestin thời
bấy giờ. Chính lời Chúa được thánh Mac-cô ghi lại đã giúp họ vượt qua được
những gian nan thử thách mà trung kiên với niềm tin vào Chúa Giêsu.
Tin mừng hôm nay, thánh sử Mar-cô masuph hai phép
lạ của Chúa Giêsu lại với nhau: Phép lạ cứu sống con gái của ông Giai-ia,
trưởng hội đường và phép lạ chữa lành người đàn bà bị băng huyết 12 năm trời.
Cả hai phép lạ đều nhấn mạnh đến quyền năng của Thiên Chúa nơi Đức Giêsu, qua
đó nhằm khích lệ đức tin những người kitô hữu đang gặp phải những khó khăm
trong đời sống đức tin.
Có thể nói, đức tin chính là thần dược chữa lành
mọi bệnh tật con người. Nhờ tin mà cô con gái của ông Giai-ia, trưởng hội đường
và người đàn bà bị băng huyết 12 năm được Chúa Giêsu cứu chữa.
- Đức Tin đem đến cho con người niềm hy vọng:
Hy vọng vào Chúa, nên ông trưởng hội đường và
người đàn bà bị băng huyết 12 năm đã không ngần ngại ra đi tìm đến Chúa Giêsu.
Hy vọng nơi Chúa, ông trưởng hội đường đã không
ngần ngại sấp mình nài nỉ xin Chúa đến cứu sống con gái ông.
Hy vọng ở Chúa, người đàn bà bị băng huyết đã
can đảm chạm đến gấu áo Chúa.
Nhờ lòng tin công khai và mạnh mẽ của ông trưởng
hội đường mà cô con gái ông được Chúa cứu sống.
Nhờ lòng tin chân thành, đơn sơ và kín đáo mà người
đàn bà bị băng huyết 12 năm dài được Chúa chữa lành.
Tin chính là đặt hết niềm hy vọng"
vào", "nơi" và "ở" Chúa; sẵn sàng trao cho Chúa mọi
lắng lo, khốn khổ…
Con cái là món quà quý giá và là kho báu vô tận.
Trong mắt cha mẹ, con cái là tất cả. Mất con cái là mất tất cả. Nhưng chính
lúc xem ra mất tất cả đó, ông trưởng hội đường đã có được niềm tin.
Bệnh tật luôn là nỗi ám ảnh
của con người, bởi lẽ bệnh tật làm cho con người trở nên đau khổ, chán nản và
tuyệt vọng. Nhưng chính lúc đau khổ và tuyệt vọng ấy, người đàn bà đã có được
niềm tin âm thầm nhưng mạnh mẻ.
Niềm tin của chúng ta cần
được trui rèn, để sau những thử thách đau thương, đức tin chúng ta được vững
mạnh hơn. Không nhất thiết là được ơn, được phép lạ như người cha hay như người
đàn bà bị bệnh băng huyết trong bài tin mừng hôm nay. Điều quan trọng là trong
mọi biến cố, chúng ta cần nhìn về phía bên kia ý muốn của Chúa, để vững tin vào
Người. Nhờ thế mà chính ta và những người chung quanh ta có thêm lòng tin cũng
như gia tăng lòng cậy trông nơi Chúa.
Trên hành trình bước theo
Chúa, niềm tin của chúng ta cũng phải đối diện với bao là thử thách. Xin cho
chúng ta luôn kiên vững niềm tin vào Chúa và mạnh mẽ thể hiện niềm tin của mình
cách công khai như ông trưởng hội đường hay đơn sơ, kín đáo như người đàn bà bị
băng huyết.
Trong cuộc sống, chúng ta xin ơn Chúa rất nhiều, nhưng lại quên xin ơn rất
quan trọng là ơn "Đức Tin". Chắc chắn đức tin chúng ta vẫn còn yếu
kém. Chúng ta hãy tha thiết xin Chúa gia tăng Đức Tin cho chúng ta.
Suy niệm 2:
NIỀM TIN VÀ HY VỌNG TRONG THỬ THÁCH
Phụng vụ lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta suy ngẫm về
niềm tin và hy vọng vào quyền năng và tình thương của Chúa trong những cơn thử
thách của cuộc sống.
Bài Tin Mừng trình thuật lại hai phép lạ do Chúa Giêsu
thực hiện: chữa lành cho người phụ nữ băng huyết 12 năm và cứu sống con gái ông
Giairô. Hai phép lạ này không chỉ thể hiện quyền năng của Thiên Chúa mà còn
mang đến niềm hy vọng cho những ai đang đau khổ và tuyệt vọng.
1. Niềm tin của người phụ nữ băng huyết:
Người phụ nữ trong bài Tin Mừng đã chịu đau khổ vì
bệnh tật suốt mười hai năm. Bà đã tìm đến nhiều thầy thuốc nhưng không khỏi.
Khi nghe tin về Chúa Giêsu qua, bà đã liều mình đến với Ngài, len lỏi trong đám
đông và cố gắng đụng chạm vào áo choàng của Ngài. Bà tin rằng chỉ cần chạm vào
Ngài, bà sẽ được lành bệnh. Niềm tin của bà đã được đền đáp. Chúa Giêsu quay
lại, hỏi ai đã động vào Người, và bà can đảm thú nhận. Chúa Giêsu khen ngợi
niềm tin của bà và đã chữa lành bệnh cho bà ngay lập tức.
2. Hy vọng của ông Giairô:
Con gái ông Giairô lâm bệnh nặng và sắp chết. Ông
Giairô, một vị trưởng hội đường Do Thái, đã chạy đến van xin Chúa Giêsu cứu con
gái mình. Trên đường đi, ông nhận được tin tức là con gái ông đã qua đời. Tuy
nhiên, Chúa Giêsu vẫn tiếp tục đến nhà ông và đuổi mọi người ra ngoài. Ngài chỉ
giữ lại cha mẹ con bé và ba môn đồ. Chúa Giêsu cầm tay con bé và nói: "Em bé, hãy đứng dậy!" Con bé
liền đứng dậy và đi lại. Phép lạ này đã mang đến niềm hy vọng cho ông Giairô và
cả gia đình ông.
3. Ý nghĩa cho chúng ta:
Như vậy lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta noi theo
gương người phụ nữ bị bệnh băng huyết và ông chủ hội đường Giairô mà đặt trọn
niềm tin và hy vọng vào Chúa Giêsu. Cho dù chúng ta đang phải đối mặt với những
thử thách nào trong cuộc sống, chúng ta hãy luôn tin tưởng vào Thiên Chúa và hy
vọng vào sự quan phòng của Ngài. Thiên Chúa luôn ở bên cạnh chúng ta, sẵn sàng
nâng đỡ và cứu giúp chúng ta vượt qua mọi khó khăn.
Xin cho
chúng ta luôn biết tin tưởng vào Chúa và hy vọng vào sự quan phòng của Ngài,
cho dù chúng ta đang phải đối mặt với những thử thách trong cuộc sống.
Xin cho
chúng ta cũng biết noi theo gương niềm tin và hy vọng của người phụ nữ băng
huyết và ông Giairô, để chúng ta có thể sống an vui trong Thánh Tâm Chúa Giêsu
giàu lòng yêu thương. Amen. (St)
Thứ hai: 8,18-22.
Điều kiện nào để trở thành
môn đệ chân chính của Chúa Giêsu? Tin mừng hôm nay cho chúng ta biết cần phải
có hai điều kiện căn bản sau đây:
- Thứ nhất: phải chấp nhận
đời sống siêu thoát và khó nghèo.
Một vị Kinh sư tự nguyện
đến xin theo Chúa bất cứ nơi đâu. Nhưng Chúa Giêsu cho biết theo Người sẽ phải
chấp nhận cuộc sống vô sản: không nhà cửa, không tiền bạc, không nơi ăn chốn ở
và phải phiêu bạt khắp nơi "Con chồn có hang, chim trời có tổ, Con
người không có nơi gối đầu". Không biết anh ta có chấp nhận theo
hay không? Tin mừng không nói rõ.
- Thứ hai: phải ưu
tiên chọn Chúa và sứ vụ loan báo Tin mừng.
Một môn đệ khác nữa muốn
theo Chúa, nhưng lại xin về để lo bổn phận chôn cất cha mình " xin
cho phép con về chôn cất cha con trước đã ". Chu toàn đạo hiếu là
việc làm đáng khen bởi rất phù hợp với đạo làm người. Vì theo Chúa mà phải bỏ
cha mẹ và không lo cho cha mẹ trong lúc cuối đời thì quả là người con bất hiếu,
không xứng đạo làm người, nói chi làm môn đệ của Chúa. Ấy vậy mà Chúa Giêsu lại
tỏ ra cương quyết đòi hỏi "cứ để kẻ chết chôn kẻ chết của họ
". Chắc chắn là Chúa Giêsu không hề xem thường đạo hiếu, bởi trong 10
điều răn, thì ngay sau 3 điều răn đầu nói về bổn phận với Chúa thì điều răn thứ
4 Chúa dạy phải thảo kính cha mẹ. Nhưng nếu một khi rơi vào tình thế phải chọn
lựa giữa việc thờ và kính; giữa đạo làm người và làm con Chúa; nhất là giữa
việc Chúa và việc con người; giữa ý Chúa và ý ta thì ta phải ưu tiên cho Chúa.
Việc rao giảng Nước Thiên Chúa là việc làm tối quan trọng vì đem đến niềm vui
tin mừng cứu độ đến cho con người nên phải là việc cấp bách và ưu tiên hàng
đầu. Chính vì thế mà Chúa Giêsu đã quyết liệt đòi hỏi như thế. Tin mừng cũng
không cho biết anh ta có theo Chúa Giêsu hay không?
- Tóm lại: Muốn đi theo làm
môn đệ Chúa Giêsu, đòi hỏi ta không chỉ bỏ một phần hay từ từ, nhưng Chúa đòi
ta phải từ bỏ cách dứt khoát và trọn vẹn để gắn bó đời mình cho Chúa và Nước
Trời. Tiền bạc của cải, tình cảm gia đình, bổn phận trần thế... là những thứ
rất cần thiết cho con người; nhưng nếu không vượt lên những thứ ấy để dành con
tim trọn vẹn cho Chúa và Nước Trời, chắc chắn ta sẽ không xứng đáng làm môn đệ
đích thực của Chúa.
Xin Chúa cho chúng ta biết
ưu tiên đặt Chúa làm trọng tâm trong đời sống chúng ta để sẵn sàng khướt từ mọi
giá trị trần thế mà gắn kết đời ta cho những giá trị của Tin mừng.
Thứ ba: Mt 8,23-27
Cuộc đời chúng ta có
lúc yên bình nhưng lắm khi cũng gặp phải sóng gió, khiến chúng ta sợ hãi bất
an. Xin Chúa luôn ở bên để che chở, chấn an và giúp ta biết chọn lựa
hướng sống sao cho đẹp ý Chúa, nhờ đó thuyền đời của ta mới dễ dàng
vượt qua những sóng gió hiểm nguy giữa biển đời này để cập bến bình an,
nhờ sức mạnh của Chúa.
Những hình ảnh được
đề cập trong đoạn Tin mừng hôm nay giúp chúng ta hiểu rằng: Các môn đệ chính là
mỗi người chúng ta. Con thuyền là hình ảnh của Giáo Hội. Biển khơi là hình ảnh
trần gian. Phong ba, bảo tố là những thử thách xảy ra trong cuộc sống do ma quỷ
gây nên.
- Giống như các môn đệ xưa
bước theo Chúa Giêsu, chúng ta cũng đã bước vào con thuyền của Giáo Hội mà Chúa
Giêsu thiết lập từ khi ta lãnh nhận bí tích Thánh Tẩy. Từ đó ta đã ở trong con
thuyền của Giáo hội và cùng nhau hiệp hành theo Chúa Giêsu tiến bước trên hải
trình trần gian này rồi.
- Tựa như con thuyền của các
môn đệ xưa đã bị sóng to, gió lớn đánh phá dữ dội, thì ở mọi thời, mọi nơi Giáo
Hội cách chung; cách riêng thuyền đời của mỗi chúng ta cũng phải
đương đầu với những làn sóng chống phá, bôi nhọ và bách hại gắt gao do những
thế lực của ma quỷ gây ra.
- Ví như những cơn sóng
gió bất ngờ xảy đến, đó là những vết đen đáng tiếc xảy ra trong Giáo Hội; hay
những đau khổ, thất bại và bất hạnh xảy đến trong cuộc sống hàng ngày
làm cho niềm tin của chúng ta như chao đảo, lắm khi mất cả phương hướng cho
cuộc sống.
- Sánh như các tông đồ vì
nghi ngờ vào quyền năng của Chúa khiến các ông sợ hãi. Cuộc đời của người Kitô
hữu chúng ta khi đối mặt với những khó khăn, đau khổ và thử thách… trong cuộc
sống cũng làm chúng ta lo sợ, nghi ngờ vào quyền năng của Chúa và lắm khi đánh
mất cả niềm tin và hy vọng mà buông mình chìm sâu vào dòng chảy của biển đời.
Nhưng chúng ta hãy vững tin vì Chúa Giêsu luôn ở bên chúng ta để nâng đỡ và ra
tay cứu giúp, nếu chúng ta biết trông cậy và tha thiết kêu cầu Người như các
môn đệ: "Lạy Thầy, xin cứu lấy chúng con kẻo chết mất!".
Xin Chúa ban thêm lòng tin kiên vững nơi chúng con, để dù trong bất
cứ hoàn cảnh thử thách nào, ngay cả những lúc bước đi trong đêm
tối của đức tin, chúng con vẫn an tâm tiến bước trên biển đời. Xin Chúa luôn
hiện diện và đồng hành với chúng con, để đưa dẫn chúng con đạt tới bến bờ bình
an.
Thứ tư: Ep 2,19-22; Ga
20,24-29
KÍNH THÁNH TÔ-MA, TÔNG ĐỒ
Theo khuynh hướng tự nhiên,
chúng ta thường hướng ánh mắt tiêu cực về người khác hơn là nhìn thấy những
điểm tích cực nơi họ. Ngay khi nhìn về các thánh, chúng ta cũng không tránh
khỏi cái nhìn soi mói. Bởi đơn giản vì “thánh nhân là tội nhân biết hối cải”.
Cụ thể khi chiêm ngắm thánh
Tô-ma tông đồ mà GH mừng kính hôm nay, tự nhiên chúng ta lại thấy ngay về một
tông đồ Tô-ma sống thiếu tình hiệp nhất và “cứng lòng tin”. Nhưng
với cái nhìn của GH ngày nay, thì không muốn chúng ta quá chú trọng đến những
mặt tiêu cực; trái lại luôn khuyến khích chúng ta tìm ra những điểm tích cực
trong mọi vấn đề, để khơi sáng và khích lệ. Vì thế, nếu bỏ qua những sai lầm và
tội lỗi của tông đồ Tô-ma để hướng đến cái nhìn tích cực nơi vị tông đồ này.
Chúng ta phải thừa nhận rằng nơi con người Tô-ma có rất nhiều điều đáng khen
ngợi:
- Trước
hết ngài là con người can đảm.
Tin mừng
cho biết khi Chúa Giê-su quyết định đến Giu-đê-a để cứu sống La-da-rô; thì các
tông đồ ngăn cản “Thưa Thầy, mới đây người Do-thái tìm cách ném đá
Thầy, mà Thầy lại còn đến đó sao?” (Ga 11,8), nhưng tông đồ Tô-ma lại tỏ ra can đảm cương quyết sống
chết với Thầy Giêsu, ngài nói với các tông đồ khác: “Cả chúng ta nữa,
chúng ta cũng đi để cùng chết với Thầy.” (Ga 11,16).
- Tiếp đến ngài là con
người trung thành.
Khi sắp
bước vào cuộc khổ nạn và chịu chết, nhìn thấy các tông đồ buồn sầu nên Chúa
Giêsu an ủi: “Lòng anh em đừng xao xuyến. Hãy tin vào Thiên Chúa và tin
vào Thầy… Thầy đi dọn chỗ cho anh em… Và Thầy đi đâu thì anh em đã biết đường
rồi”. Ngay lúc ấy, Tô-ma liền
thân thưa với Đức Giê-su: “Thưa Thầy, chúng con không biết Thầy đi đâu,
làm sao chúng con biết được đường?” (Ga 14,1-5). Điều đó minh
chứng tấm lòng trung thành theo Chúa đến cùng của Tô-ma.
- Ngài
còn là con người có lập trường kiên vững.
Tin mừng
hôm nay thuật lại cho biết: sau khi Chúa Giêsu sống lại và đã hiện ra với các
tông đồ, nhưng Tô-ma lại vắng mặt. Sau đó, các tông đồ khác thuật lại cho Tô-ma
biết Chúa đã phục sinh và hiện ra với các ông, nhưng Tô-ma nhất quyết không tin
mà còn ra điều kiện là chính ông phải thấy tận mắt, sờ tận tay thì mới tin.
Tám ngày
sau, Chúa Giêsu lại hiện ra lần hai với các tông đồ, có mặt Tô-ma. Chúa bảo
ông: “Đặt ngón tay vào đây, và hãy nhìn xem tay Thầy. Đưa tay ra và đặt
vào cạnh sườn Thầy. Đừng cứng lòng nữa, nhưng hãy tin”. Lúc đó, Tô-ma nhanh chóng thân thưa với Người: “Lạy
Chúa của con, lạy Thiên Chúa của con”. Như thế là Tô-ma đã công khai tuyên xưng Đức Giê-su là Thiên Chúa, với
một niềm tin vững vàng mạnh mẽ một khi lập trường của ngài được thỏa mãn.
Được biết, sau khi đón nhận
Chúa Thánh Thần, thánh nhân đã minh chứng lòng tin của mình bằng cách ra đi làm
chứng cho Đức Kitô đầy can đảm và nhiệt quyết, ngài trở thành một trong
những nhà truyền giáo vĩ đại nhất của Giáo hội tiên khởi. Theo truyền thống,
ngài đã đem Tin mừng đến tận Ba tư, Syria và Ấn độ. Tại Ấn Độ, ngài đã chịu
chết đổ máu mình ra để minh chứng cho đức tin trung kiên vào Chúa Phục sinh,
nên có thể nói Tô-ma là tông đồ đầu tiên chịu chết vì đức tin.
Chúng ta cảm tạ Chúa vì đã
ban cho GH một vị tông đồ Tô-ma can đảm, trung thành và kiên vững theo Chúa đến
cùng. Luôn sẵn sàng sống chết cho niềm tin của mình.
Chúng ta cũng tri ân thánh
nhân vì nhờ sự cứng lòng tin của ngài, mà niềm tin nơi chúng ta được đặt trên
nền móng chắc chắn và trên cơ sở vững vàng . Cũng nhờ thánh nhân mà chúng đón
nhận thêm lời chúc phúc của Chúa “Phúc cho những ai không thấy mà tin”.
Xin Chúa củng cố lòng
tin nơi mỗi người trong chúng ta để chúng ta xứng đáng đón nhận ơn phúc mà Chúa
đã hứa ban, nhờ lời nguyện giúp cầu thay của Thánh Tôma tông đồ. Amen
* Mùa thường niên: Mt 8,28-34.
Tin mừng hôm nay cho biết,
tại vùng đất dân ngoại Ghê-ra-sa, đạo binh ma quỷ đang thống trị và dùng mọi
thủ đoạn để hãm hại con người.
- Thủ đoạn thứ nhất: Hành hạ thân xác con người.
Khi quỷ đã nhập vào ai thì
nó làm cho người ấy phải điêu đứng khổ sở. Hai người bị quỷ ám mà tin mừng hôm
nay nói đến đã phải sống cô độc trong đám mồ mả. Trông họ rất dữ tợn và hung
ác, khiến cho không ai dám qua lại lối ấy.
- Thủ đoạn thứ hai: Xúi dục con người
chống lại Thiên Chúa.
Ngay sau khi bị Chúa Giêsu
trục xuất ra khỏi người bị nó ám hại, thì tức khắc ma quỷ quay sang cám dỗ
về lòng ham mê của cải nơi con người. Chính lòng say mê của cải mà dân trong
vùng ấy chống lại Chúa Giêsu, bằng cách xin Ngài rời khỏi vùng đất của họ. Bởi
lẽ họ sợ rằng hôm nay thiệt hại đàn heo, tiếp theo ngày mai sẽ mất đi tài sản
quý giá gì nữa? Vì vậy, họ quyết tâm xua đuổi Chúa Giêsu ra xa họ.
Ngày nay có lẽ ma quỷ
ít khi trực tiếp nhập vào con người, làm
cho họ phải điêu đứng khổ sở như ngày
xưa. Nhưng chúng thường bày ra muôn ngàn cách thế để lôi
kéo con người chống lại Thiên Chúa. Thúc đẩy con người hành động đến mất
cả nhân tính như: giết người cướp của; tự do đồng tình luyến ái; nghiện
ngập rượu chè, xì ke ma túy, hoang dâm…Để chống lại mưu mô của quỷ dữ, Chúa
Giêsu mời gọi chúng ta không ngừng chay tịnh, cầu nguyện nhất là sống theo Lời
Chúa chỉ dạy.
Xin cho chúng ta biết chay
tịnh cỏi lòng, chuyên chăm cầu nguyện. Nhất là biết dùng Lời Chúa như là
kim chỉ nam định hướng cuộc sống chúng ta.
* Đọc thêm: Về vấn đề ma
quỷ
1. Ma quỷ có không?
Theo Thánh Kinh và giáo
huấn của Giáo Hội thì
* có ma quỷ, và những hiện
tượng ma quỷ gây ra là có thật
* ma quỷ có nhiều khả năng
phi thường, và có thể gây ảnh hưởng trên con người, kể cả nơi thân xác, như:
quấy, phá, hành, hại, ám và nhập.
* Nhưng Chúa thì quyền thế
và mạnh hơn ma quỷ, nên ta cần giữ vững lòng tin nơi Chúa, và đừng bao giờ nhờ
ma quỷ bảo vệ mình.
2. Làm thế nào để biết ma
quỷ nhập?
Theo bác sĩ Hélot trong
cuốn Névroses et Possessions, Le diagnostic (Bệnh thác loạn thần kinh và chứng
quỷ nhập, cách chẩn đoán), ta có thể nghi ngờ về sự hiện diện của ma quỷ
nếu có những dấu hiệu sau đây:
* Bệnh nhân bị co giật,
khiến ta có thể nhận ra có một trí tuệ khác với trí tuệ của bệnh nhân, và có
lúc bệnh nhân bình thường, có lúc bất thường xen kẽ nhau.
* Bệnh nhân có những cử
động dị thường kéo dài như: nhảy, múa, mất thăng bằng, bò lê dưới đất, đập phá,
đau đớn, té ngã mà không có nguyên nhân rõ rệt, vặn cổ, vặn gáy....
* Bệnh nhân có những biến
chứng, đau đớn không chịu nổi, đột nhiên được chữa lành bằng nước thánh, bằng
dấu thánh giá, bằng Mình Thánh Chúa,...
* Bệnh nhân đột nhiên bị
mất cảm giác, giác quan và cảm tính, và có thể lấy lại được trong chốc lát nhờ
cầu nguyện.
* Bệnh nhân kêu la giống
như thú vật, bị buộc phải tru tréo lên một cách vô ý thức, nghĩa là sau đó bệnh
nhân không còn nhớ gì nữa.
* Khi nhìn một người bình
thường, bệnh nhân lại thấy người đó dị thường, hay thấy người đó là quỷ.
* Bệnh nhân tự nhiên nổi
giận khi thấy những vật dụng đã được làm phép, hay khi thấy một linh mục, hay
khi đi ngang qua một nhà thờ mà thấy người ta muốn vào.
* Bệnh nhân không thể ăn
uống hay gìn giữ được những đồ ăn thức uống đã được làm phép.
Tóm lại: nếu thấy có dấu
hiệu sau đây xảy ra ta có thể xác nhận ma quỷ nhập:
* Bệnh nhân nói tiếng lạ,
hay hiểu được người nói tiếng đó.
* Bệnh nhân nói cho biết
những chuyện ở xa hay còn trong vòng bí mật.
* Bệnh nhân biểu lộ những
khả năng vượt quá tuổi tác hay vượt quá điều kiện của mình, như lơ lửng trên
không mà không bám hay dựa vào đâu cả, đi lộn ngược đầu trên vòm nhà hay trần
nhà, vẫn khư khư bất động bất chấp những nỗ lực đẩy hay kéo của những người
mạnh hơn hợp lại...
3. Làm thế nào để thoát
khỏi sự ám hại của ma quỷ?
Để ngăn chặn sự tấn công
của ma quỷ, ngoài việc ta đặt trọn vẹn niềm tin vào sức mạnh và quyền năng của
Chúa, ta còn cần giữ mình trong sạch, năng lãnh nhận các bí tích, ăn chay và
cầu nguyện, nhất là tuyệt đối tránh mọi hình thức tiếp xúc và thỏa hiệp với ma
quỷ.
Thứ năm: Mt 9,1-8.
Suy niệm 1:
Cuộc đời của người
bất toại được biến đổi và tâm hồn anh ta nhận được ơn tái sinh, tất cả là nhờ
anh ta gặp gỡ được Chúa Giê-su. Nhưng hành trình để gặp gỡ Chúa Giê-su của anh
ta lại gặp rất nhiều cản trở:
- Cản trở do bệnh tật: Bởi mang căn bệnh bại
liệt khiến anh không thể tự thân đến gặp gỡ Chúa Giêsu được, cho dẫu anh ta rất
muốn.
- Cản trở vì khoảng cách
địa lý: chắc chắn khoảng đường từ nhà người bất toại đến với Chúa Giêsu sẽ
không ngắn nên đòi hỏi anh và những người khiên anh phải hy sinh vất vả để vượt
qua.
- Cản trở do đám
đông: cuối đoạn tin mừng có nói đến dân chúng bao quanh Chúa Giêsu. Để đưa được
người bất toại đến được trước mặt Chúa Giêsu, đòi hỏi những người khiên anh ta
phải vất vả lắm mới chen lấn qua khỏi đám đông được.
Nhưng mọi cản trở ấy được
dẹp bỏ nhờ và tình thương lớn lao và sự hy sinh cao cả của những người thân
anh. Họ đã đưa anh lên chõng và cùng nhau khiêng anh đến với Chúa. Chính vì tin
tưởng vào uy quyền của Chúa Giêsu, nhất là tình thương mà họ dành cho người bại
liệt, đã tạo nên sức mạnh phi thường, giúp họ vượt qua mọi rào cản. Nhờ đó mới
có thể đưa được người bất toại đến được với Chúa Giêsu và được Người thương cứu
chữa.
Tuy nhiên để cứu chữa cho
người bất toại khỏi căn bệnh thể xác và tâm hồn, chính Chúa Giêsu cũng phải
vượt qua những rào cản khắc nghiệt bởi sự chống đối của những người Biệt phái
và Luật sĩ. Mặc dù họ không nói ra, nhưng Chúa Giêsu biết rõ trong thâm tâm họ
đã có sẵn một bản án tử dành cho Người khi Người nói lời tha tội cho người bị
bại liệt “Hỡi con, con hãy vững tin, tội con được tha rồi”.
Tha tội là đặt quyền của
TC, nên khi Đức Giêsu nói lời tha tội là Người đã đặt mình ngang hàng với Thiên
Chúa và là Thiên Chúa. Điều này đã vi phạm vào khung luật tử hình. Tuy nhiên
với sức mạnh của lòng thương xót, Chúa Giêsu đã vượt lên tất cả những rào cản
của nghi kỵ, và luật lệ vô hồn để thực hiện giới luật tình yêu bằng cách thể
hiện quyền năng TC mà cứu chữa tâm hồn và thể xác cho người bất toại.
Xin Chúa cho chúng ta biết
can đảm vượt qua mọi cản trở mà đến với Chúa với lòng tin tưởng để được Người
tha thứ tội lỗi và chữa lành mọi vết thương do tội lỗi gây nên. Nhất là xin cho
chúng ta cũng biết yêu thương giúp đỡ những ai đang xa lìa Chúa và xa cách cộng
đoàn có cơ hội vượt qua mọi rào cản mà đến gặp gỡ Chúa với hy vọng được Chúa
chữa lành, nhờ đó cũng họ cảm nhận được Niềm Vui Tin Mừng cứu độ của Chúa.
Suy niệm
2: ÔM CHẦM LÒNG XÓT THƯƠNG
“Cha! Củi
lửa có đây, còn của lễ toàn thiêu đâu?”; Abraham đáp, “Hỡi con, Chúa sẽ liệu!”.
A.W. Tozer
viết, “Thánh Kinh cho biết, không đức tin nào không dẫn đến sự vâng lời; không
sự vâng lời nào không bắt nguồn từ đức tin! Thiên Chúa không bao giờ vội vàng.
Không hạn định nào buộc Ngài làm điều này, đừng làm điều kia. Ngài tự do trù
liệu theo thiên ý!”.
Kính thưa
Anh Chị em,
Thật bất
ngờ, câu nói của Tozer trở nên hiện thực qua Lời Chúa hôm nay. Khi Isaac thắc
mắc, không biết lấy đâu ra của lễ để dâng Chúa, thì Abraham có câu trả lời
không thể ‘mang tính tiên tri’ hơn, “Chúa sẽ liệu!”. Phải, Chúa sẽ liệu theo
cách của Chúa, cách của Ngài là xót thương. Như vậy, về phía con người, hãy tin
và ‘ôm chầm lòng xót thương’ của Ngài!
Câu chuyện
hiến tế Isaac không đơn thuần là câu chuyện của lòng tin, của sự vâng lời, nhưng
còn là câu chuyện của lòng xót thương. Đã một thời, tục tế thần từng phổ biến
trong một vài tôn giáo, bộ tộc. Trong bối cảnh đó, Abraham được mời gọi hiến tế
con. Với một hành trình đằng đẵng “ba ngày đường”, và dẫu lòng nát tan, Abraham
vẫn đem con lên núi hiến tế; nhưng ông vẫn đặt niềm tin vào Đấng đã hứa cho
dòng dõi ông đông như sao trời, đầy như cát biển. Abraham không cần biết Thiên
Chúa sẽ làm cách nào, đó không phải là việc của ông. Ông chỉ có một việc, cậy
trông!
Kìa! Chúa
đã liệu theo cách xót thương, “Đừng đưa tay hại đến đứa trẻ!”. Rồi đây, một
người con của miêu duệ ông sẽ nói, “Chúa là Thiên Chúa của kẻ sống!”. Thánh
Vịnh đáp ca tiên báo, “Tôi sẽ bước đi trước nhan thánh Chúa Trời, trong cõi đất
dành cho kẻ sống!”.
Tin Mừng
hôm nay cũng nói đến lòng tin của ‘kẻ sống’ và lòng xót thương của Đấng muốn nó
sống! Người ta đem đến cho Chúa Giêsu một người bất toại, xin Ngài chữa lành.
Với trình thuật này, Marcô và Luca diễn tả khá chi tiết, ngoạn mục; nhưng
Matthêu thì chỉ ghi lại cách đơn giản, “Hỡi con, hãy vững tin, tội con được
tha!”. Matthêu chỉ tập trung vào lòng tin từ con người và lời xót thương từ
Thiên Chúa. Điều quan trọng ở đây, trước Thiên Chúa, con người chỉ cần tin và
vâng lời, ‘phần còn lại, Ngài lo!’.
Anh Chị
em,
“Hỡi con,
Chúa sẽ liệu!”. Đối với ai ước ao tiến gần sự thánh thiện, Chúa Kitô ‘luôn
liệu’ cho họ bao điều mới mẻ! Và điều mới mẻ Ngài liệu là bạn và tôi ‘luôn được
yêu cầu’ nhiều hơn, và cũng ước ao ‘làm vui lòng Chúa’ nhiều hơn. Kết quả là
những trải nghiệm mới mẻ về Ngài sẽ dẫy đầy trên chúng ta, một ‘dẫy đầy của ân
sủng!’. Tình yêu đối với Chúa Kitô không bao giờ cũ vì chúng ta sẽ từ chối
‘kiểm soát trước’ những gì Ngài có thể hành động. Chúng ta tin, Chúa sẽ liệu;
và Ngài đã liệu cho bạn và tôi tất cả! Bí Tích Giải Tội được dự liệu để ban ơn
tha thứ; các Bí Tích khác đồng hành để ban ân sủng trợ lực; đặc biệt Bí Tích
Thánh Thể, Ngài liệu để hiện diện, hiệp thông và nuôi sống linh hồn. Vì thế
việc còn lại của chúng ta là ‘ôm chầm lòng xót thương’ của Ngài khi biết mình bất
lực, yếu kém và mù tịt mọi sự.
Chúng ta
có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa,
Đấng không bao giờ vội vàng! Đừng để con cậy mình, loay hoay tính toán chuyện
này chuyện kia. Cho con biết nhảy xổ vào lòng Chúa. Phần còn lại, Ngài lo!”,
Amen.
(Tgp. Huế)
Thứ sáu: Mt 9,9-13.
Tin mừng hôm nay thuật lại
sự kiện Chúa Giêsu kêu gọi Lêvi, người thu thuế tội lỗi làm môn đệ Chúa và sẵn
lòng đồng bàn ăn uống với tội nhân. Sự kiện này minh chứng mạnh mẽ lời xác
quyết của Chúa: “Tôi không đến để kêu gọi người công chính mà để kêu gọi
người tội lỗi sám hối ăn năn.”
Xin cho chúng ta cũng có
cái nhìn tích cực và bao dung với mọi người, nhất là những người bị coi là tội
lỗi. Đồng thời cũng cho chúng ta biết can đảm từ bỏ tội lỗi mình để xứng đáng
bước theo Chúa trong đời sống mới.
Ông Lê-vi được xem là người
tội lỗi công khai, đáng sợ đối với những người Do Thái bấy giờ, bởi vì: Những
người thu thuế thường lạm dụng quyền hành để đánh thuế cao hơn theo luật định
nhằm làm giàu cho bản thân mình. Người thu thuế cũng bị coi là người trực tiếp
cộng tác với ngoại bang bóc lột trên xương máu đồng bào mình.
Đọc Tin mừng chúng ta thấy
nhóm người thu thuế thường được gắn liền với hạng gái điếm. Chính vì thế mà ai
ai cũng cái nhìn ác cảm, khinh bỉ đối với những người làm nghề thu thuế. Nhưng
Chúa Giêsu lại có cái nhìn khác về họ. Chúa không nhìn họ làm nghề gì? xem họ
thuộc băng nhóm nào? chơi với ai? Nhưng trên hết Chúa có cái bao dung và
yêu thương.
Chính cái nhìn đầy yêu
thương, cộng với lời mời gọi tin tưởng của Chúa Giêsu mà Lê-vi đáp lời bằng
cách dứt khoát từ bỏ cái nghề gặt hái ra tiền là nguồn thu lợi béo bỡ ấy để đi
theo Chúa. “Tình yêu vẫy gọi tình yêu”, Lê-vi đã không chỉ dứt khoát bỏ nghề
nghiệp mà ông còn chấp nhận bỏ chỗ ở an toàn, êm ấm quen thuộc để dấn thân vào
con đường tình yêu. Yêu Chúa bằng từ bỏ tất cả để theo, yêu bạn bè đồng nghiệp
bằng việc tạo điều kiện để anh em mình cũng được gặp gỡ Chúa với hy vọng họ
cũng được biến đổi nhờ cảm nhận được sức hút tình yêu và lòng bao dung của Thầy
Giêsu.
Chính trong khung cảnh vui
mừng của bàn tiệc cùng với những người thu thuế và tội lỗi, đã làm cho những
người Pha-ri-sêu tỏ ra khó chịu. Chúa Giêsu lại bất ngờ tuyên bố sứ mạng làm
kinh ngạc mọi người: “người lành mạnh không cần thầy thuốc, nhưng người
đau ốm mới cần. Ta không đến để kêu gọi người công chính, nhưng kêu gọi người
tội lỗi”.
Xin Chúa thương chữa lành
hết mọi bệnh tật tâm hồn chúng con, là những tính hư nết xấu và tội lỗi và giúp
chúng con biết tích cực đáp lại tình thương của Chúa mà biến đổi đời sống sao
cho phù hợp với tin mừng tình thương; hầu xứng danh là môn đệ của Chúa.
Suy niệm 2:
“Cây lau bị giập, Người
không đành bẻ gãy, tim đèn leo lét, chẳng nỡ tắt đi.” (Mt 12,21) Thiên Chúa
giàu lòng xót thương, Người không nỡ bẻ gãy cây lau bị giập, không nỡ dập tắt
tim đèn còn leo lét. Chúa yêu thương chúng ta ngay khi chúng ta còn là tội
nhân, vì Người luôn muốn chúng ta trở nên hoàn thiện và sống hạnh phúc đời đời.
Sứ mệnh của Chúa Giê-su đến
trần gian là để “Tìm kiếm và cứu chữa những gì đã hư mất“. Vì
thế, cho dù Lê-vi là người tội lỗi, nhưng Ngài
đã không chê bỏ, trái lại tìm đến và kêu gọi ông đứng
lên theo Ngài. Đáp lại ánh mắt cảm thông và lời kêu gọi yêu thương của
Đức Giêsu, con tim của Lê-vi xao động và ngay lập tức ông đáp lời, bằng cách
đứng lên, bỏ lại tất cả sự nghiệp và tiền bạc cũng như tình thân... mà
không hề luyến tiếc để dấn bước đi theo Chúa.
Trong mọi hoàn
cảnh hãy nhớ rằng Chúa không bao giờ đặt dấu chấm hết tròn trịa trên cuộc
đời ta. Trái lại Chúa luôn mở lối thoát cho ta với nhiều phương cách khác
nhau: ánh sáng Lời Chúa soi dẫn, các bí tích; tình thân gia đình, anh em,
bạn bè và các đấng bề trên trợ lực, gợi mở, nhắc bảo...; Ngay cả những biến
cố đau thương Chúa cho phép xảy ra trong cuộc sống lại là những phương cách
giúp ta ý thức được tình trạng tăm tối, tội lỗi của mình mà vươn đến cuộc sống
cao đẹp hơn.
Cảm nhận trước tình
thương bao la của Chúa, chúng ta hãy mở lòng đón nhận với tất cả lòng
cảm mến tri ân. Xin Chúa cho chúng ta có được con tim của Chúa, để ta
biết cảm thông và bao dung trước những lầm lỗi và vấp ngả của anh chị em mình.
Và luôn nhớ cầu nguyện cũng như tận tâm hiệp hành với những ai trên
đường đời, với mong muốn họ đủ sức đứng dậy và tiếp tục tiến bước mạnh mẽ
về phía Chúa. Amen.
Suy niệm
3: KHÔNG BAO GIỜ TRỞ LẠI
“Chỉ một điều, đừng dẫn con trai ta về đó!”.
Trong
“Morning Glory”, “Vinh Quang Ngày Mới”, tác giả kể lại cuộc đào thoát của Lana,
31 tuổi, con gái một của Stalin; một biến cố khiến thế giới sửng sốt, và nước
Nga vuốt mặt. Tại New York, khi vừa đáp xuống, cô tiết lộ, “Tôi cảm nhận, không
thể tồn tại nếu không có Chúa trong lòng!”. Cuộc đấu tranh của cô thật khủng
khiếp. Để rời Nga, Lana phải trả một giá quá đắt, “bỏ lại hai đứa con nhỏ ở
Moscow”, như cô nói, và “buộc mình không bao giờ trở lại!”.
Kính thưa
Anh Chị em,
‘Không bao
giờ trở lại’ cũng là chủ đề của Lời Chúa hôm nay. Abraham không về quê cưới vợ
cho con, nhưng sai người đi, “Chỉ một điều, đừng dẫn con trai ta về đó!”. Thật
thú vị, một khi đã vào ‘Đất Mới’ của Chúa, Abraham hay bất cứ ai, sẽ ‘không bao
giờ trở lại’ chốn xưa!
Câu chuyện
tìm vợ cho Isaac vừa ly kỳ, vừa giản dị. Abraham buộc người quản gia đặt tay
dưới bắp vế ông mà thề, “Hãy về quê hương họ hàng ta mà cưới vợ cho nó!”. Nhưng
lại dặn đi dặn lại mấy lần, “Đừng dẫn con trai ta về đó!”. Nói như thế, khác
nào nói, ‘Đừng dẫn ta về đó!’. Trong kế hoạch của Thiên Chúa, một người đã ra
đi theo lời Ngài, sẽ ‘không bao giờ trở lại’ đường xưa. Nhưng câu chuyện trở
nên giản dị khi Ngài sắp đặt mọi sự, để người quản gia đưa Rêbecca về, “Isaac
lấy nàng làm vợ và yêu thương nàng”. Ngày ấy, nhà Abraham sống trong tâm tình
tri ân. Thánh Vịnh đáp ca diễn tả, “Hãy tạ ơn Chúa, vì Chúa nhân từ!”.
Tin Mừng
hôm nay cũng nói đến cuộc ra đi ‘không bao giờ trở lại’ của Matthêu. Tác giả
ghi lại khúc ngoặt đời mình thế này, “Chúa Giêsu đi ngang qua, thấy một người
ngồi ở bàn thu thuế, tên là Matthêu. Ngài bảo ông, “Hãy theo Tôi!”. Ông đứng
dậy đi theo Ngài”. Sự vắn gọn tiết lộ ‘một sự bị động hoàn toàn’ trước lời mời
định mệnh. Ở đây, xem ra Matthêu ‘đổ lỗi’ cho người gọi, ‘Ngài bất thần đột
nhập thế giới của tôi; đúng hơn, thế giới tiền bạc của tôi, Ngài chộp tôi ra
khỏi nó và xô tôi đi tới!’. Trong kiệt tác của mình, “Ơn Gọi của Matthêu”, hoạ
sĩ Caravaggio đã nhanh tay ‘chụp’ được khoảnh khắc đó. Ông vẽ Chúa Giêsu bên
phải, hướng về Matthêu và gọi ông. Matthêu đang ngồi với những người khác; tay
phải giữ chặt nhúm tiền trên mặt bàn, tay trái chỉ vào mình, như thể đang nói,
“Ai? Tôi? Tiền này là của tôi!”.
Câu chuyện
của Matthêu là câu chuyện “Không Bao Giờ Trở Lại” lối cũ của một tội nhân. Như
Phaolô, Matthêu nay chỉ còn một việc, “Quên đi chặng đường đã qua, lao mình về
phía trước”. Quên chặng đường của một thu thuế, Matthêu trải nghiệm một chặng
đường mới của người môn đệ mà Đấng là Đường đã chỉ ra, dẫu không biết ở cuối
chân trời của nó sẽ là gì, và nó sẽ dẫn về đâu. Từ đó, Matthêu rời bỏ sổ sách,
rời bỏ hòm tiền; học bài học của chim muông, của hoa đồng cỏ nội, những loài
không hề tính toán cho cuộc sống. Và thú vị thay, ngay trong nhóm Mười Hai,
Matthêu cũng không đảm trách vai trò thủ quỹ!
Anh Chị
em,
‘Không bao
giờ trở lại!’. Một lúc nào đó, Chúa Giêsu cũng tìm cách đột nhập thế giới của
bạn và tôi; có thể Ngài đã đột nhập hay sắp đột nhập. Đó có thể là “một cuộc
đấu tranh thật khủng khiếp”; cuộc đấu tranh mà ở đó, ‘các thứ khác’ và tiền bạc
có lẽ ‘nhỉnh hơn’ Chúa. Chớ gì bạn và tôi ý thức rằng, Chúa đang khao khát
‘linh hồn tôi’ dù tôi là ai, đang ở đấng bậc nào. Như Matthêu, mỗi ngày, chúng
ta tự hỏi, “Ai? Tôi?”, và Chúa Giêsu luôn trả lời, “Con! Đúng là con!”. Ngài
muốn chộp lấy bạn và tôi, xô về phía trước, dù ai đó “phải trả một giá thật
đắt!”.
Chúng ta
có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa,
một khi đã được xô về phía trước, cho con chỉ biết lao mình đi tới; và nhất là,
sẽ ‘không bao giờ trở lại’ lối cũ!”, Amen.
(Tgp. Huế)
Thứ bảy: Mt 9,14-17.
Nhân cơ hội giải thích cho
những người Pha-ri-sêu lý do vì sao các môn đệ Chúa không ăn chay, Chúa Giêsu
mạc khải cho họ biết về bản thân và sứ mạng của Ngài.
Trong cựu ước Thiên Chúa tự
ví Người là chàng rể và Israel là nàng dâu.
Như thế khi đem trường hợp
tiệc cưới ra để giải thích về việc ăn chay, Chúa Giêsu muốn cho họ biết rằng:
Người là chàng rể và Israel là nàng dâu. Qua đó mặc nhiên tuyên bố
Người chính là Thiên Chúa đã đến giữa lòng nhân loại. Hơn nữa, mục đích chính
của việc ăn chay bấy giờ là mong đợi Đấng Mes-si-a đến. Mà Chúa Giêsu chính là
Đấng Mes-si-a (chàng rể) đã đến với loài người (nàng dâu) rồi, thì cớ gì
phải ăn chay.
Việc ăn chay phải gắn liền
với cuộc đời của Đức Giê-su. Do đó lúc Người vui thì con người phải chia vui
với Người. Khi Người khổ thì con người cùng chung đau khổ. Lúc Người chết thì
con người phải cùng chấp nhận chịu chết với Người. Khi Người sống lại thì con
người cũng cùng sống lại với Người.
Tóm lại, Chúa Giê-su không
hề phủ nhận việc ăn chay, nhưng qua lời giải đáp thắc mắc trên, Chúa Giê-su
muốn cho biết: Người chính là chàng rể Chúa Cha sai đến kết hôn với loài người,
yêu thương loài người và cứu độ loài người. Cũng như xác định rõ cho chúng ta
biết việc ăn chay là để dọn lòng tiếp rước Chúa. Một khi đã tiếp nhận Chúa rồi
thì không cần ăn chay nữa, trái lại phải vui mừng phấn khởi trong niềm tin yêu
Chúa.
Xin cho chúng ta biết lo ăn chay hãm mình, để dọn lòng xứng đáng đón nhận Chúa qua bàn tiệc Thánh Thể mỗi ngày, nhờ đó mà được thông hiệp với Chúa nguồn hạnh phúc đời ta.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét