SUY NIỆM LỜI CHÚA TUẦN VII PHỤC SINH
Lm. Nguyệt Giang
CHÚA NHẬT CHÚA THĂNG THIÊN, NĂM B
Cv 1,1-11; Ep 1,17-23; Mc 16,15-20
1. Hiệp thông cùng với
Hội Thánh, hôm nay chúng ta mừng kính trọng thể lễ Chúa Giê-su thăng thiên. Chúa Giêsu chỉ thăng thiên sau
khi Ngài đã hoàn thành sứ mạng loan báo tin mừng theo chương trình cứu chuộc nhân
loại do Chúa Cha giao phó. Sứ mạng cứu chuộc của Chúa Giêsu mặc dù đã hoàn thành, nhưng ơn cứu chuộc ấy vẫn chưa được mọi người đón nhận. Vì thế, sứ mạng ấy Chúa trao lại cho các tông đồ
và cho tất cả chúng ta với sự trợ giúp của Ngài và dưới sự hướng dẫn của CTT.
Hiệp dâng Thánh lễ này, xin Chúa cho chúng ta biết tìm kiếm những phương thức phù hợp và tận dụng mọi hoàn cảnh cách hiệu quả, nhất là biết sống theo "sự khôn ngoan của Con tim": Hướng tới một truyền thông nhân bản trọn vẹn" theo như tinh thần mời gọi của ĐTC Phan-xi-cô trong ngày thế giới truyền thông xã hội lần thứ 58 được ban hành ngày 24/01/2024 vừa qua.
2. Chúa lên trời không phải diễn tả chiều cao không gian cùa vật lý cho bằng chiều cao của tinh thần và tầm nhìn. Cũng không phải diễn tả về chiều rộng của đia lý, nhưng là chiều rộng của tâm hồn và con tim đúng như tinh thần của sứ điệp của Đức Thánh Cha Phanxico nhân ngày thế giới giới truyền thông lần thứ 58 : “Trí tuệ nhân tạo và Sự khôn ngoan của Con tim: Hướng tới một truyền thông nhân bản trọn vẹn”
Mừng lễ Đức Kitô Đấng Phục Sinh thăng thiên, nghĩa là Ngài
không còn hiện diện hữu hình với chúng ta, nhưng Ngài đã về trời, Nhưng có điều
lạ là tại sao trong ngày này, Hội Thánh lại hướng đến ngày thế giới truyền
thông mà không phải những ngày khác? Thưa bởi vì phụng vụ lời Chúa hôm nay nhấn
mạnh đến sứ vụ truyền thông Tin Mừng của Chúa đến cho mọi người, theo như lệnh
truyền của Chúa Giêsu phục sinh trước khi Ngài về trời.
Bài đọc I là phần mở đầu sách Công vụ Tông đồ cho biết Chúa
ban lệnh sai đi: "Các con sẽ nên chứng
nhân cho Thầy tại Giêrusalem, trong tất cả xứ Giuđêa và Samaria, và cho đến tận
cùng trái đất".
Bài Tin Mừng được trích đọc hôm nay là phần kết thúc Tin Mừng
theo thánh Marcô, tác giả cũng ghi lại lời căn dặn tâm quyết của Chúa Giêsu trước
lúc Ngài về trời: "Các con hãy đi khắp
thế gian, rao giảng Tin Mừng cho mọi tạo vật".
Điều
này giúp chúng ta hiểu rằng: mặc dù Chúa Giêsu về trời nhưng sứ mạng loan báo
tin mừng phục sinh của Chúa không hề kết thúc, nhưng lại mở ra cho giáo hội sứ
mạng thánh hóa nhân loại nơi trần thế.
Đó cũng
là sứ mạng của mỗi người kitô hữu chúng ta. Xin cho chúng ta ý thức tham gia
vào sứ mạng cao quý này. Bằng cách nhiệt tâm sống chứng nhân của tình thương và
tích cực ra đi rao giảng Tin Mừng cứu độ của Chúa đến cho muôn người ở khắp mọi
nơi cho đến ngày tận thế, với niềm hy vọng ơn cứu chuộc của Chúa đến được với mọi
người, để họ tin, chịu phép rửa và được cứu chuộc.
Suy niệm 1: CHÚA GIÊSU LÊN TRỜI-NIỀM HY VỌNG CỦA CHÚNG TA
Truyện vui:
Một người đàn ông khi còn sống chuyên môn làm nghề quảng
cáo, đến lúc chết ông ta xuống gặp Diêm Vương. Diêm Vương ân cần hỏi: “Muốn ở
thiên đàng hay hỏa ngục”.
Người đàn ông ngập ngừng đáp: “Chưa thấy thiên đàng hay
hỏa ngục như thế nào thì làm sao mà chọn”.
Diêm Vương bèn dẫn ông ta đến một nơi và chỉ cho thấy
cảnh thiên đàng: đó là một nơi mát mẻ, yên lặng, người người đi đi lại lại, nói
chuyện nhẹ nhàng, chơi cờ thanh thản…
Đoạn dẫn đến một nơi gọi là hỏa ngục thì thấy vui nhộn
hơn, có những đám ăn nhậu với đủ thứ thức ăn và rượu ngon, có cả văn nghệ với
điệu nhạc xập xình, có các cô đào trẻ đẹp múa hát…
Sau khi đã nhìn thấy hai nơi rồi, ông ta mau mắn trả
lời: “Ở thiên đàng buồn quá, tôi thích chọn hỏa ngục vui hơn”.
Thế là Diêm Vương sai hai thằng quỉ ném ông ta vào hỏa
ngục. Vừa đến nơi ông ta la hoảng lên vì nóng quá, chả có văn nghệ, chả có ăn
nhậu gì cả, mà chỉ thấy toàn lũ quỉ đen, nham nhở đang hành hạ các tội nhân.
Ông ta sững sờ quay lại hỏi Diêm Vương: “Thế hỏa ngục lúc nãy Ngài cho tôi thấy nó ở đâu?”.
Diêm Vương khoái chí cười ha hả đáp: “Ngu ơi là ngu,
quảng cáo mà con!”.
Đời là thế đấy! đúng là “sinh ư tử nghiệp” “sống sao
thác vậy”.
Nói một cách rõ ràng hơn thì người đàn ông trong câu chuyện đã bị “gậy ông đập lưng ông” vì khi còn sống ông ta đã dùng mánh khóe, xảo thuật để quảng cáo đánh lừa người khác làm lợi cho mình. Đến khi chết đi, ông ta vẫn mang dòng máu tham lam, ham lợi nên đã bị Diêm Vương cao tay hơn dùng chính lối quảng cáo đánh lừa ông ta.
Hôm nay cùng với Giáo Hội chúng ta long trọng mừng kính
lễ Chúa thăng thiên. Vậy thăng thiên là gì? Theo wikipedia, Thăng Thiên có
hai nghĩa:
1. Lên trời, bay lên trời. Ví dụ: Ngày ông
táo thăng thiên.
2. Còn có nghĩa là đã chết. Ví dụ: Bà tôi đã thăng
thiên rồi.
Như vậy Chúa Giêsu thăng thiên nghĩa là Ngài lên trời
sau khi đã chết và sống lại. Vì thế lễ thăng thiên được cử hành sau
lễ Phục sinh 40 ngày (tính từ Chúa nhật Phục sinh). Sau khi sống lại,
Chúa Giêsu còn ở lại với các môn đệ 40 ngày nữa, rồi Ngài mới lên trời, kết
thúc sự hiện diện cách hữu hình ở trần gian.
Trong 40 ngày sau khi sống lại ấy, Chúa Giêsu Phục sinh
đã nhiều lần tỏ mình ra cho các môn đệ, nhằm minh chứng Ngài đang sống (x. Cv
1, 3). Ngài đã hiện ra với những người phụ nữ (x. Mt 28, 9-10), với các tông đồ
và với hai môn đệ trên đường Em-mau (x. Lc 24,11-43), với hơn 500 người khác
(x. 1Cr 15, 6)… Trong những ngày ấy, Chúa Giêsu đã dạy cho các môn đệ về nước
Trời (x. Cv 1,3). Ngài cũng đã an ủi, khích lệ, trao ban Thánh Thần, bình an và
sứ mạng loan báo Tin mừng cho các ông. Sau đó, Ngài mới thăng thiên về thiêng
đàng (x. Lc 24, 50-51; Cv 1,9-11).
Kinh thánh cho biết sự kiện thăng thiên của Đức Giêsu
chính là sự trở về thiên đàng. Đức tin cũng dạy cho ta biết, thiêng đàng
hay nước trời không phải là nơi chốn mà là tình trạng hay trạng thái. Nên sự
kiện Đức Giêsu thăng thiên cho thấy từ đây Ngài không còn hiện diện cách hữu
hình nữa mà hiện diện cách thiêng liêng, Ngài không còn bị sự chi phối bởi thế
giới vật chất nên Ngài không còn bị giới hạn bởi không gian và thời gian nữa.
Vì thế, cho dẫu Ngài đã thăng thiên, nhưng Ngài vẫn hiện diện cách tích cực và
nhiệm mầu với các môn đệ và trong thế giới này.
Nhưng ta tự hỏi xem, sự kiện Chúa Giêsu thăng thiên có ý
nghĩa gì đối với ta?
1. Báo hiệu mùa xuân cứu độ của Ngài
ở trần gian đã kết thúc tốt đẹp. Tuy nhiên ơn cứu độ ấy có đến được với mọi
người hay không còn tùy thuộc rất nhiều vào mỗi người chúng ta. Vì thế trước
khi thăng thiên, Chúa Giêsu đã trao ban sứ vụ loan báo tin mừng lại cho các môn
đệ, với ơn trợ giúp của Ngài, dưới sự hướng dẫn của CTT.
2. Biểu tỏ vinh quang thần tính nơi Đức Giêsu. Sự vinh hiển thần tính của Ngài trước đây đã bị che khuất trong suốt
khoảng thời gian 33 năm ở thế gian, chỉ ngoại trừ lúc Ngài biến hình chốc lát
trên núi Tabor (Mt 17,1-9).
3. Mang đến niềm hy vọng tươi sáng cho nhân loại, bởi ta tin rằng sau khi kết thúc cuộc sống này ở
trần gian, chúng ta cũng sẽ được về trời với Chúa. Và Chúa Giêsu chính là niềm
hy vọng vào sự sống vinh hiển cho chúng ta mai sau, bởi vì Ngài đã chết, đã
sống lại và lên trời trong vinh quang mở ra con đường đến quê trời vinh hiển,
nơi đó Ngài cũng đã chuẩn bị chỗ để đón nhận chúng ta về với Người. (Ga 14, 2).
4. Xác tín uy quyền của Đức Giêsu. Sự
kiện Chúa Giêsu thăng thiên và ngự bên hữu Chúa Cha trong nước trời
còn cho thấy Ngài là TC uy quyền, mọi quyền hành trên trời dưới đất đã
được trao cho Ngài. Nên ta hãy tin tưởng và phó thác cuộc đời mình trong bàn tay
đầy yêu thương và quyền năng của Ngài.
5. Hướng nhân loại đến khát vọng cõi trời vinh phúc. Có thể nói khát vọng lớn lao nhất
của con người cách chung và của người Kitô hữu chúng ta cách riêng là hạnh phúc nước trời. Tuy nhiên
để đạt được khát vọng sâu xa ấy, ta cần phải tích cực thi hành sứ loan báo
tin mừng hay làm chứng nhân cho Chúa. Bởi đây là lệnh truyền tâm huyết
cuối cùng của Chúa Giêsu trước khi Ngài về với Chúa Cha. Sứ mạng ấy ngày xưa
Chúa trao cho các môn đệ : “Anh em hãy đi đến với muôn dân, làm
phép rửa cho họ nhân danh Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần”; ngày
nay sứ mạng ấy, Chúa trao ban cho mỗi người tín hữu chúng ta, với lời hứa có
Chúa ở cùng, nhờ sự hướng dẫn tích cực của Chúa Thánh Thần.
Chúa Giêsu chỉ về trời sau khi đã hoàn tất công trình cứu chuộc nhân loại ở trần gian. Xin cho chúng ta ý thức được tầm quan trọng của sứ vụ loan báo Tin Mừng cứu độ do chính Chúa Giêsu Phục sinh trao phó mà nhiệt tâm thi hành sứ vụ quan trọng này với niềm tin tưởng và hy vọng vào hạnh phúc vinh hiển mai sau trong nhà Cha trên trời. Amen.
“Yêu thương chia sẻ, đi ra cứu đời”.
Tôn vinh, Chúa ngự cõi trời,
Sai đi rao giảng cứu đời lầm than.
HÃY ĐI RAO GIẢNG CHO MUÔN DÂN
Giêsu nay đã thăng thiên.
Ngài trao Giáo Hội toàn quyền giảng rao,
Thánh Thần nguồn lực hiến trao.
Nhân danh Đức Chúa đón bao con người.
Thánh Thần ngự xuống con ngưởi,
Bằng hình Lưỡi lửa giúp người an tâm.
“Lưỡi là: lời nói “Phúc âm”.
“Lửa là: tình ái yên tâm, nhiệt thành.
Phao lô gợi
ý thực hành:
Thăng thiên,
Chúa ngự đồng hành Chúa Cha.
Những lời
Chúa hứa với ta:
Sai đi loan
báo “Ý Cha nhiệm mầu”.
Ngài luôn hỗ
trợ thẫm sâu:
"Nhân
Danh Thiên Chúa, quỷ sầu chạy xa,
Tiếng lạ, “Ý
Chúa phát ra”.
Rắn cầm có độc,
nhưng mà không sao,
Uống phải chất
độc hôm nay,
Cũng không bị
hại, Chúa rài chữa cho.
Đặt tay, chữa
bệnh Chúa lo.
Đó là sứ vụ,
trao cho môn đồ.
Lạy Chúa,
Thiên Chúa toàn năng,
“Yêu thương chia sẻ, đi ra cứu đời”.
Tôn vinh, Chúa ngự cõi trời,
Sai đi rao giảng cứu đời lầm
than.
HÃY ĐI RAO GIẢNG CHO MUÔN DÂN
Giêsu nay đã thăng thiên.
Ngài trao Giáo Hội toàn quyền giảng
rao,
Thánh Thần nguồn lực hiến trao.
Nhân danh Đức Chúa đón bao con
người.
Thánh Thần ngự xuống con người,
Bằng hình Lưỡi lửa giúp người an
tâm.
“Lưỡi là: lời nói “Phúc âm”.
“Lửa là: tình ái yên tâm, nhiệt
thành.”
Phao lô gợi ý thực hành:
Thăng thiên, Chúa ngự đồng hành
Chúa Cha.
Những lời
Chúa hứa với ta
Sai đi loan
báo “Ý Cha nhiệm mầu”.
Ngài luôn hỗ
trợ thẫm sâu:
Nhân Danh
Thiên Chúa, quỷ sầu chạy xa,
Tiếng lạ, “Ý
Chúa phát ra”.
Rắn cầm có độc,
nhưng mà không sao,
Chất độc uống
phải chẳng nao,
Sẽ không bị
hại, Chúa rài chữa cho.
Đặt tay, chữa
bệnh Chúa lo.
Vững tin vào Chúa tham gia nhiệt
tình
Giảng rao Lời Chúa hết mình
Niềm vui cứu độ thắm tình mọi nơi.
Hai Lúa
Suy niệm 2:
NHIỆT TÂM LBTM THEO GƯƠNG THÁNH PHANXICO-XAVIE
Công
đồng Vatican II khẳng định rõ rằng: “Tự bản tính, Giáo hội lữ hành là truyền
giáo” (Ecclesia peregrinans natura sua missionaria est, Ad Gentes 2). Sẽ không
là Giáo Hội hay là người kitô hữu nữa nếu không loan báo Tin mừng.
Trên
hết truyền giáo hay loan báo Tin mừng là lệnh truyền tâm quyết của Chúa Giêsu.
Nên trước khi về trời Ngài đã di chúc lại cho các tông đồ: "Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, loan báo Tin mừng cho mọi
loài thọ tạo. Ai tin và chịu phép rửa, sẽ được cứu độ; còn ai không tin thì sẽ
bị kết án." (Mc 16,15). Vậy đã rõ mục đích của việc loan báo Tin mừng
là để người khác tin vào Chúa Giêsu, nhận lãnh phép rửa mà được cứu độ. Nhưng
làm thế nào để việc loan báo tin mừng mang lại hiệu quả?
- Trước hết, ta
phải thao thức sứ vụ loan báo Tin Mừng.
Trong
bức thư của thánh Phanxicô-Xavie gửi cho thánh Inhaxiô Loyola cho thấy thánh
nhân đã thao thức cho việc truyền giáo mạnh mẻ là dường nào. Ngài viết: “Có rất
nhiều người tại những nơi này hiện giờ chưa trở thành người có đạo, chỉ vì
thiếu người làm cho họ trở nên người có đạo. Nhiều lần tôi đã nghĩ đến việc đi
tới các đại học bên châu Âu, nhất là ở Paris, để điên cuồng kêu lên khắp đó đây
và thúc bách những kẻ chỉ biết lý thuyết hơn là thực hành rằng : “Khốn thay, có
vô số linh hồn vì lỗi của các ông mà phải trục xuất khỏi trời và bị đẩy xuống
hỏa ngục. Chớ gì những người đó chuyên chú vào việc tông đồ này như họ đã
chuyên chú vào văn chương để có thể trả lẽ cho Chúa về đạo lý và những nén bạc
đã ủy thác cho họ” (x. các giờ kinh Phụng vụ, tr 535).
Thứ đến, phải có
lòng nhiệt thành loan báo Tin Mừng.
Vì
yêu Chúa và các linh hồn mà thánh Phanxicô-Xavie đã hy sinh tất cả đời mình, vì
như ngài nói: “Tất cả đau khổ phiền muộn là nguồn vui sướng cho tôi”. Đúng như
lời thánh Augustinô đã nói: “Ở đâu có tình yêu ở đó không còn khó nhọc nữa. Mà
nếu có khó nhọc thì họ lại yêu thích chính sự khó nhọc đó”. Vì thế, sau khi rửa
tội cho một bà già đau nặng, thánh Phanxicô-Xavie đã thốt lên: “Lạy Chúa, bỏ
cha mẹ, quê hương, vượt trùng dương để cứu một linh hồn mà thôi thì con cũng
thỏa mãn lắm rồi. Nay có chết con cũng vui lòng”. Điều đó chứng tỏ ngài yêu mến
các linh hồn là dường nào! Gương truyền giáo của thánh Phanxicô thật tuyệt vời,
chúng ta cần phải noi theo.
Có
lẽ ngày hôm nay, Chúa không bắt chúng ta phải qua Tàu, sang Tây để loan báo tin
mừng mà hãy rao giảng niềm vui tin mừng ngay trong gia đình mình: cho con cái,
vợ chồng và những người làm việc với chúng ta hàng ngày. Việc rao giảng ngày
này không chỉ bằng lời nói, nhưng trên hết là ở việc làm và đời sống hằng ngày
của chúng ta.
Cách
cụ thể, chúng ta hãy thực hiện việc loan báo tin mừng trước hết bằng lời cầu
nguyện, bằng những việc làm bác ái, bằng cách chu toàn bổn phận hàng ngày trong
đời sống chúng ta. Chỉ có Chúa mới đánh động lòng người và làm cho người khác
tin Chúa, chứ người phàm không có khả năng làm được điều đó! Nên khi các môn đệ
ra đi loan báo tin mừng, Chúa Giêsu đã từng nhắc nhở các ông: “Vậy các con hãy xin chủ ruộng sai thợ đến
gặt lúa của Người.” (Lc 10, 2).
Đời
sống tốt lành thánh thiện sẽ ảnh hưởng rất lớn với người khác, bởi như ai đó đã
nói : “Lời nói như gió lung lay, gương bày như tay lôi kéo.” Gương sáng có tính
thuyết phục và hấp dẫn hơn lời nói rất nhiều, nhất là trong xã hội hôm nay có
quá nhiều gian dối. Đức thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II có lần đã cảnh tỉnh
chúng ta: “Người thời này không thích những thầy dạy cho bằng nhân chứng”.
Xin Chúa cho chúng ta biết thao
thức và góp phần tích cực phần mình vào công cuộc tân phúc âm hóa cho mọi
người, ở mọi nơi với mong muốn mọi người được biết Chúa và đón nhận ơn cứu độ
của Người.
Thứ hai: Cv
19,1-8; Ga 16,29-33
Nhớ Đức Mẹ Fa-ti-ma
Suy niệm 1: SỨ ĐIỆP FATIMA
Trong năm phụng vụ, có lẽ không có vị thánh nào được
sùng kính cách đặc biệt như Đức Trinh Nữ Maria. Giáo Hội dành riêng nhiều lễ
trọng, lễ kính và lễ nhớ để tôn vinh Đức Maria. Đặc biệt Giáo Hội dành hai
tháng, đó là tháng năm gọi là tháng Hoa, và tháng mười gọi là tháng Mân Côi để
kính nhớ Đức Mẹ.
Hôm nay, với lòng sùng kính và yêu mến Mẹ Maira, chúng
ta quy tụ nhau đây để hiệp dâng lên Mẹ những tâm tình ước nguyện chung và riêng
tư của mỗi người chúng ta, xin Mẹ vui nhận, ban ơn và chúc lành cho những ước
nguyện ấy, nhờ Đức Giê-su Kitô Chúa chúng ta.
Tôi xin bắt đầu bằng một câu chuyện. Không biết câu
chuyện này có thật hay không. Nếu như không thật thì cứ xem đây là câu chuyện
do tôi mơ thấy vậy!
Chuyện kể rằng: Có một gia trưởng
trẻ, trước đây, anh ta rất ít đi lễ, nếu có đi thì anh cũng thường đứng ngoài
nhà thờ. Gần đây, anh ta có dấu hiệu thay đổi, anh thường xuyên vào nhà thờ
tham dự thánh lễ và sau lễ còn đứng lại viếng Đức Mẹ khá lâu.
Cha sở ngạc nhiên nên mới đến hỏi thăm anh: Gia đình anh
có chuyện gì mà thời gian gần đây tôi thấy anh thường xuyên đi lễ và viếng Đức
Mẹ sốt sắng vậy?
Anh trả lời: Thưa cha, con đi lần chuỗi trước đài Đức Mẹ
nhà thờ Sóc Trăng vào mỗi tối thứ bảy và được thấy Đức Mẹ. Từ đó đến nay, con
thường xuyên đến kính viếng Đức mẹ. Ở gia đình mỗi tối trước khi đi ngủ, vợ
chồng con cũng đều lần chuỗi cả. Hôm nào chưa lần chuỗi là con không thể ngủ
được.
Sau khi nghe anh kể, cha sở suy nghĩ: không biết anh có
nhìn thấy Đức Mẹ thật hay không, nhưng việc anh thay đổi một cách nhanh chóng
như thế quả là một phép lạ Đức Mẹ đã thực hiện trên cuộc đời của anh. Đặc biệt
là ở họ đạo ai cũng ngạc nhiên khi thấy anh từ một người nguội lạnh giờ trở
thành một tín hữu sốt sắng, từ một người dửng dưng với các sinh hoạt mục vụ của
họ đạo, nay trở thành một tông đồ tham gia tích cực vào các sinh hoạt của họ
đạo cách nhiệt tình.
Câu chuyện trên giúp chúng ta xác tín hơn về tầm quan
trọng của tràng chuỗi Mân Côi, cũng như vị thế của Đức Mẹ Maria trong chương
trình của Thiên Chúa, từ đó nhắc nhở chúng ta phải sống thế nào cho xứng danh
là con Mẹ. Đó là 3 ý tưởng mà tôi muốn chia sẻ cùng với ông bà và anh chị em
hôm nay.
1. Tầm quan trọng của tràng chuỗi Mân Côi
Chúng ta biết rằng lịch sử Giáo hội ghi nhận rất nhiều
phép lạ xảy ra nhờ và qua việc lần chuỗi Mân Côi. Kinh Mân côi là lời kinh đơn
sơ, bình dân, ai cũng có thể thuộc và có thể đọc ở bất cứ nơi đâu, bất cứ khi
nào, nhưng lại là lời kinh chuyển tải ơn lành của Chúa xuống trên Giáo hội và
trên mỗi người chúng ta cách hiệu quả nhất. Trong một vài phút ngắn ngủi, chúng
ta không thể nào kể ra cho hết những phép lạ mà Chúa đã làm nhờ vào việc lần
chuỗi Mân Côi. Tôi chỉ gạch đầu hàng một vài biến cố tiêu biểu sau:
- Thứ nhất là vào thế kỷ 13, bè rối Albigeois nổi lên ở
miền Nam nước Pháp, thế nhưng nhờ việc lần chuỗi Mân Côi do Đức Mẹ truyền dạy
cho thánh Đa-minh, mà chỉ trong một thời gian ngắn, Chúa đã cảm hóa được
150.000 người theo bè rối trở về cùng Giáo Hội.
- Thứ hai, vào thế kỷ 16, quân Thổ Nhĩ Kỳ đe dọa sẽ xâm
chiếm Âu Châu và thề rằng sẽ san bằng Va-ti-can, biến đền thánh Phêrô thành
chuồng ngựa. Nhưng nhờ việc lần hạt Mân Côi, đoàn chiến binh thập tự chinh ô
hợp của Công giáo nhỏ bé, lại không có kinh nghiệm tác chiến, vậy mà đã giành
được chiến thắng tại vịnh Lé-pan-te. Để tạ ơn Đức Mẹ cũng như ghi nhớ cuộc
chiến thắng lạ lùng ấy, Đức Thánh Cha Pi-ô 5 đã thiết lập ngày lễ Mân côi kính
Đức Mẹ như ngày nay.
- Thứ ba, là vào năm 1917, đất nước Bồ Đào Nha ở trong
tình trạng suy thoái trầm trọng về phương diện tôn giáo. Gần hai thế kỷ, óc bè
phái đã gây nên những chia rẽ với những cuộc nội chiến xảy ra. Giáo Hội thì bị
bách hại bởi những kẻ theo nhóm tam điểm. Các nhà thờ bị phá hủy hầu hết, các
linh mục và tu sĩ bị bắt bớ, khắp nơi người ta tổ chức những đoàn hội chống lại
Giáo Hội. Thế nhưng kể từ ngày 13/05/1917 đến 13/10/1917, Đức Mẹ đã hiện ra
liên tiếp 6 lần tại làng Fatima với ba trẻ chăm cừu là Lucia, Giaxinta và
Phanhxico để ban truyền những sứ điệp quan trọng, tóm kết trong những sứ điệp
ấy là 3 mệnh lệnh: Hãy ăn năn cải thiện đời sống, siêng năng lần hạt Mân Côi và
Tôn sùng trái tim Mẹ, từ đó Giáo Hội bắt đầu đi vào khúc quanh mới. Khắp nơi
người ta tổ chức những đoàn hội chuyên lo lần hạt Mân côi để xin Mẹ chấm dứt
những xáo trộn và ban những ơn lành xuống cho đất nước.
- Có lẽ biến cố đặc biệt nhất là Đức Mẹ đã che chở Đức
Thánh Cha Gioan-Phaolô II khi còn tại vị khỏi những làn đạn nguy hiểm. Ai trong
chúng ta cũng biết, Đức Thánh Cha Gioan-Phaolô II có lòng yêu mến Đức Mẹ rất
đặc biệt. Ngài rất siêng năng lần chuỗi Mân Côi và đã cổ vũ mọi người siêng
năng lần hạt kính Đức Mẹ. Chính Ngài cũng đã thiết lập thêm Mầu Nhiệm 5 Sự Sáng
để mọi người suy gẫm thêm về chặng đường rao giảng Tin mừng của Chúa Giê-su.
Sự kiện xảy ra vào ngày 13/05/1981, kỉ niệm ngày lễ Đức
Mẹ hiện ra tại Fatima. Trong khi Đức Thánh Cha chào thăm khách hành hương tại
quảng trường Thánh Phêrô, thì một loạt đạn đã bắn vào Ngài. Đức Thánh Cha đã
ngã xuống, cả quảng trường Thánh Phêrô rung động bởi tiếng khóc, hoà lẫn với
lời kinh Mân Côi. Nhưng thật là phép lạ, những viên đạn chỉ cách trái tim của
ngài vài centimet, sau đó ngài được đưa vào bệnh viện và được cứu sống. Mọi
người đều tin rằng, đó là nhờ sự che chở của Mẹ Maria qua tràng chuỗi Mân Côi.
2. Vị thế của Mẹ Maria trong chương trình của
Thiên Chúa
Khi nhìn về lịch sử cứu độ, qua lăng kính Thánh kinh,
chúng ta biết được công trình sáng tạo đầu tiên của Thiên Chúa đã bị phá huỷ do
tội lỗi nguyên tổ. Nhưng Thiên Chúa không muốn công trình tốt đẹp Ngài bị hủy
diệt đi. Nên ngay sau khi nguyên tổ phạm tội, Thiên Chúa liền hứa ban Đấng Cứu
Thế, Đấng ấy sẽ được sinh ra bởi một người phụ nữ, Đấng ấy sẽ tái tạo lại công
trình sáng tạo của Thiên Chúa xinh đẹp như thuở ban đầu. Và khi thời gian đến
hồi viên mãn, lời hứa ấy bắt đầu được thực hiện. Khi ấy Thiên Chúa sai sứ thần
Gab-ri-el đến với cô trinh nữ làng quê Nazareth, có tên là Maria, để mời gọi cô
cộng tác vào chương trình cứu chuộc của Người.
Cũng giống như bao cô gái làng quê khác, thiếu nữ Maria
đã từng ấp ủ bao mộng đẹp và dự phóng cho đời mình bao điều. Nhưng giờ đây,
Thiên Chúa lại xen vào và đã khuấy động đời cô. Người đã làm thay đổi toàn bộ
những ước vọng dự hướng tương lai của cô. Tuy có chút bối rối nhưng sau khi
biết được đó là thánh ý Thiên Chúa, thiếu nữ Maria đã sẵn lòng thân thưa với sứ
Thần bằng hai tiếng "xin vâng" thật đơn sơ, nhẹ nhàng nhưng thật sâu
lắng với đầy lòng tín thác. Chính nhờ lời “xin vâng” đơn sơ ấy mà ơn cứu độ của
Thiên Chúa đã đến được với nhân loại.
Với biến cố Ngôi Lời Thiên Chúa đã nhập thể trong cung
lòng Đức Maria bởi quyền năng Chúa Thánh Thần, Đức Maria hiển nhiên trở thành
Mẹ Thiên Chúa. Xứng đáng đón nhận mọi ơn phúc của Thiên Chúa theo như lời chào
của sứ thần Chúa: "Kính chào Bà đầy ơn phúc, Thiên Chúa ở cùng Bà,
Bà được chúc phúc giữa các người phụ nữ." (Lc 1,28). Qủa vậy, có
ơn phước nào lớn hơn ơn phước được làm Mẹ Thiên Chúa và được Thiên Chúa ở
cùng.
Vì là Mẹ Ngôi Hai Thiên Chúa làm người nên Đức Maria rất
có uy thế trước mặt Thiên Chúa. Và với lời trăn trối thánh Gioan cho Đức
Mẹ, Đức Mẹ cho thánh Gioan của Chúa Giê-su, dưới chân thập giá. Mẹ Maria
trở thành Mẹ Giáo hội và là Mẹ của mỗi người chúng ta. Là con cái của Đức Mẹ,
chúng ta có quyền tin tưởng vào tình thương và uy thế của Mẹ, bởi vì: “xưa nay
chưa từng nghe có người nào chạy đến cùng Đức Mẹ mà Đức Mẹ từ bỏ chẳng nhậm
lời”. Vậy để được Mẹ nhậm lời, chúng ta cần phải sống thế nào cho xứng danh là
con Mẹ, đó là ý thứ ba.
3. Ta phải sống thế nào cho xứng danh là con Mẹ.
Người giáo dân Việt Nam chúng ta vẫn được đánh giá là
những tín hữu có lòng yêu mến Đức Mẹ một cách đặc biệt. Sự hiện diện đông đảo
của bà con hôm nay nơi đây vào đúng 12h00 trưa đã xác nhận điều đó. Lòng yêu
mến này là có cơ sở vững chắc, bởi vì Giáo Hội dạy chúng ta rằng: “Lòng
tôn kính đối với Đức Maria không hệ tại những tình cảm chóng qua và vô bổ nhưng
phát xuất từ 1 Đức tin chân thật, Đức tin đó dẫn đưa chúng ta tới chỗ nhận ra
địa vị cao trọng của Mẹ Maria”.
Thánh Bê-na-đô cũng đã quả quyết: “Không ai chạy đến với
Mẹ Maria mà phải trở về tay không”. Cảm nhận được điều ấy, nên ông Paul
Claudel, một triết gia người Pháp vào buổi trưa nọ, đã lẻn vào nhà thờ một
mình, quì dưới chân Đức Mẹ và cầu nguyện như sau: “Lạy Mẹ Maria, con
đến đây với Mẹ không phải để dâng lên Mẹ những gì, bởi vì con nghèo nên không
có gì để dâng Mẹ. Con đến đây với Mẹ cũng không phải để xin Mẹ điều gì, bởi vì
Mẹ biết quá rõ con đang cần đến những gì. Con đến đây với tâm hồn tràn ngập
hạnh phúc vì con biết rằng con là con của Mẹ và Mẹ của con đang đứng đó”.
- Qủa thật Mẹ luôn đứng đó để ban cho chúng ta Đức Giêsu
Con Mẹ. Mẹ đứng đó để hiệp thông với chúng ta trong mọi biến cố vui buồn, Mẹ
đứng để trao ban cho ta nguồn mọi ân phúc là chính Đức Giê-su Kitô, gồm tóm mọi
ơn phúc.
- Mẹ đứng đó để nói lời yêu thương chúng ta, cho dẫu
chúng ta có tội lỗi, xấu xa, nghèo hèn tới đâu, Mẹ cũng không bao giờ bỏ rơi
chúng ta, bởi vì một lẽ rất đơn giản: “Mẹ là Mẹ của chúng ta”.
Khi hiện ra 6 lần ở Fatima Mẹ không hứa ban cho nhân
loại chúng ta những ơn phần xác, nhưng Mẹ lại hứa ban cho chúng ta những ơn về
phần hồn nếu chúng ta tích cực thực hiện 3 mệnh lệnh truyền dạy của Mẹ: “Hãy
cải thiện đời sống, hãy siêng năng lần hạt và hãy tôn sùng trái tim Mẹ”, thì
thế giới mới có hoà bình, nhân loại mới được bình an.
Giờ phút này, Mẹ Maria cũng đang đứng nhìn mỗi người
chúng ta. Mẹ cũng muốn nói với chúng ta rằng: nếu muốn có gia đình hạnh phúc,
xã hội được bình yên, quê hương Việt Nam ta và thế giới này được hoà bình thì
cách tốt nhất vẫn là hãy ăn năn cải thiện đời sống, siêng năng lần hạt Mân Côi
và tôn sùng mẫu tâm, theo lời Mẹ dạy.
Ước gì mỗi người chúng ta biết vâng nghe lời Mẹ mà siêng năng lần chuỗi Mân Côi mỗi ngày, cùng với ước muốn cải thiện đời sống, tôn sùng trái tim Mẹ. Nhờ đó ta mới có thể vượt thắng được những cám dỗ của ba thù, xứng đáng đón nhận những điều cao cả do Chúa ban qua Mẹ Maria. Nhất là đừng quên hiệp thông cùng với Giáo hội mà cầu xin rằng: "Thánh Maria Đức Mẹ Chúa Trời, cầu cho chúng con khi nay và trong giờ lâm tử". Amen.
Suy niệm 2: Mùa Phục Sinh
Tin mừng hôm nay ghi lại cuộc đối thoại chân tình giữa Chúa Giêsu với các môn đệ trong một bố cảnh hết sức đặc biệt, trước khi Chúa Giêsu rời khỏi các môn đệ để bước vào cuộc khổ nạn. Tuy nhiên trong bầu khí trầm buồn, ngậm ngùi này lại loé lên tia sáng của niềm vui, hy vọng và tin tưởng.
- Vui là bởi vì các môn đệ đã hiểu rõ về Thầy mình chính là Đấng bởi Thiên Chúa mà đến. Các ông nói rằng: “Bây giờ chúng con biết rằng Thầy biết mọi sự…Bởi đó chúng con tin Thầy bởi Thiên Chúa mà ra”.
- Hy vọng, vì cho dù các môn đệ sẽ sợ hãi chạy trốn bỏ Thầy một mình trong cuộc khổ nạn, “các con sẽ tản mác mỗi người một ngả và bỏ mặt Thầy một mình”, nhưng Chúa Cha hằng ở với Thầy nên Thầy sẽ không cô đơn.
- Tin tưởng, bởi vì cho dẫu nhiều gian lao, thử thách và bách hại sẽ xảy đến với các môn đệ, nhưng Chúa Giêsu chấn an các môn đệ hãy an tâm vì có Ngài hằng ở cùng các ông. Và mời gọi các ông hãy đặt niềm tin tưởng vào Ngài “vì Thầy đã thắng thế gian”.
Nước mắt và nụ cười, đau khổ và hạnh phúc là những sợi chỉ đa sắc màu được đan dệt chặt chẽ vào nhau, làm nên tấm thảm của cuộc đời. Bao giờ còn sống giữa thế gian thì còn giới hạn và bất toàn. Chính điều đó đã khiến con người cảm thấy đau khổ.
Có những đau khổ vốn từ bản chất, vì ảnh hưởng bởi tội nguyên tổ; tuy nhiên cũng có những đau khổ do chính mình, hay do người khác hoặc bởi hoàn cảnh gây nên. Nhưng nếu ngồi đó mà nguyền rủa, chắc chắn cũng không tránh được. Bóng tối sẽ không tan biến nếu chúng ta không thắp lên ánh sáng. Ánh sáng của niềm tin, hy vọng và phó thác trọn vẹn vào tình yêu và uy quyền nơi Chúa Giêsu phục sinh.
Cuộc đời chúng ta sẽ bình an khi đối mặt với những thử thách và đau khổ nếu chúng ta biết đặt trọn niềm tin, hy vọng và phó thác vào Chúa Phục sinh. Bởi Chúa Giêsu chỉ phục sinh vinh quang sau khi đã trãi qua thập giá với niềm tin tưởng và phó thác hoàn toàn vào thánh ý Chúa Cha.
Thứ ba: Cv 1,15-17.20-26; Ga 15,9-17
KÍNH THÁNH
MAT-THI-A, TÔNG ĐỒ
Hòa
nhịp cùng với GH, hôm nay chúng ta mừng kính thánh Matthia, tông đồ. Về thân
thế, sự nghiệp và hoạt động của tông đồ Matthia chúng ta không biết gì cả, bởi
lẽ các sách Tin mừng không nói đến. Ta chỉ biết được một chút thông tin về
thánh Matthia qua đoạn sách Cvtđ hôm nay.
Đoạn
Sách Cvtđ hôm nay, thánh Luca trình bày lại sự việc các tông đồ muốn đề cử
người nào đó vào thay thế chỗ cho tông đồ Giuđa Iscariốt còn bỏ trống lại sau
khi chết.
Với
tư cách là tông đồ trưởng và là người đại diện Hội Thánh, Phêrô đã đứng lên
phát biểu trước cộng đoàn khoảng 120 người về số phận và cái chết bi thương của
tông đồ Giuđa Iscariốt. Cái chết ấy xảy ra là vì ông ta đã cố ý chọn cho mình
con đường gian ác mà phản bội lại Chúa Giêsu. Rồi Phêrô đề nghị cộng đoàn hãy
chọn ra một người để thay thế cho Giuđa Iscariốt cho đủ con số 12 tông đồ như
ngay từ đầu Chúa Giêsu đã thành lập, nhưng phải thỏa mãn với hai tiêu chí sau
đây:
(1)
Phải là người theo Chúa Giêsu từ khi bắt đầu Người rao giảng: “kể từ phép rửa
của Gioan cho đến ngày Người lìa bỏ chúng ta và được rước lên trời”.
(2)
Người ấy phải là chứng nhân cho sự Phục sinh của Chúa: “phải có một người trở
thành chứng nhân cùng với chúng tôi về cuộc Phục Sinh của Người”.
Xét
theo hai tiêu chuẩn trên thì chỉ có ông Giuse (biệt danh là Basaba, cũng gọi là
Giútô) và ông Mátthia là hội đủ hai điều kiện đề ra. Sau khi cộng đoàn cầu
nguyện và rút thăm, thì ông Matthia trúng thăm và được chọn vào vị trí tông đồ
thay cho Giuđa Iscariốt đã bỏ trống.
Như
vậy Matthia là tông đồ được chọn sau cùng để lấp vào chỗ trống của tông đồ
Giuđa Iscariốt để lại. Ngài cũng là vị tông đồ âm thầm nhất, bởi các sách Tân
Ước không hề nhắc đến tên, tiếng nói hay một hoạt động nào của ngài cả.
Tuy
nhiên nếu dựa vào hai tiêu chuẩn được đề ra để chọn lựa vị trí tông đồ thay cho
Giuđa Iscariốt ở trên, thì ta có thể biết được tông đồ Matthia là một người
trung thành theo Chúa Giêsu từ đầu cho đến cùng; và là chứng nhân can đảm về sự
Phục sinh của Chúa Giêsu. Nên ngài xứng đáng được cộng đoàn tin tưởng đề cử và
được Thiên Chúa yêu mến tuyển chọn.
Là
con người, tự nhiên ai trong chúng ta cũng thích được đứng đầu và muốn làm lớn
để được nổi danh. Sẽ rất buồn nếu là người đội sổ và bị người khác xem là kẻ bé
nhỏ. Nhưng với thánh Matthia thì điều đó không quan trọng; điều mà ngài quan
tâm là trung thành đi theo Chúa đến cùng để được “ở lại trong tình yêu của
Thầy”.
Nếu
như người đời ai cũng thích làm nổi, để được nhiều người biết đến và được tung
hô ca tụng, thì với thánh Matthia, tông đồ chỉ mong muốn được làm chứng nhân âm
thầm cho Chúa Phục sinh với hy vọng mọi người tin nhận mà sống theo lệnh truyền
yêu thương của Chúa chỉ dạy. Đó chính là con đường đúng đắn nhất và theo con
đường ấy chắn chắn ta sẽ trở nên bạn hữu của Chúa Giêsu và sẽ được vinh dự thừa
hưởng niềm vui và hạnh phúc trọn vẹn hôm nay và mai này.
Nhờ
lời chuyển cầu của thánh tông đồ Matthia, xin Chúa ban cho chúng ta có được
niềm tin kiên vững theo Chúa đến cùng; nhất là biết tích cực làm chứng nhân cho
Tin mừng Phục sinh của Chúa bằng chính đời sống yêu thương như Chúa truyền dạy
theo gương thánh Matthia tông đồ, mà GH mừng kính hôm nay.
* Mùa Phục sinh: Ga
17,1-11a
Tin
mừng hôm nay ghi lại những lời cầu nguyện tha thiết của Chúa Giêsu. Đây được
gọi là lời cầu nguyện hiến tế. Bởi lẽ lời cầu nguyện này quy hướng về Chúa Cha
để dâng hiến đời mình; và cũng hướng về các môn đệ những người còn ở lại thế
gian, hầu xin ơn giải thoát cho họ khỏi quyền lực của thế gian, để họ thuộc
trọn về Chúa.
- Hướng về Chúa Cha, Chúa Giêsu làm tất cả những
gì có thể với ý hướng để danh Cha cả sáng. Chúa Giêsu xác tín về nguồn gốc và
bản chất đích thực của Ngài là bởi từ Chúa Cha mà đến và vốn Ngài là Đấng vinh
hiển. Nên những lời nói, việc làm và đời sống của Ngài chính là của Chúa Cha.
Nơi Ngài khuôn mặt đích thực của Chúa Cha được tỏa hiện trong thế gian
này, "Ai thấy Thầy là Thấy Cha." (Ga 14, 9).
- Hướng về những người tin nhận Chúa, những người
còn ở lại thế gian. Mà sống trong thế gian, họ sẽ phải đối diện với bao nhiêu
là thử thách, phải chiến đấu khắc nghiệt giữa bóng tối và ánh sáng, giữa điều
thiện và điều ác, giữa ý Chúa hay ý mình... Nếu không được Cha ban ơn và không
thuộc trọn vẹn trong Cha, họ khó mà chống đỡ. Chính thánh Phaolô đã cảm nhận
điều này: “Sự thiện tôi muốn thì tôi không làm, nhưng sự ác tôi không muốn,
tôi lại cứ làm.” (Rm 7,19). “Ai sẽ giải thoát tôi khỏi thân xác
phải chết này. Tạ ơn Thiên Chúa, nhờ Đức Giê-su Ki-tô, Chúa
chúng ta!” (Rm 24-25).
Lời
nguyện hiến tế và hy lễ dâng hiến ngày nay luôn được Chúa Giêsu thực hiện mỗi
ngày trên bàn thờ trong mỗi thánh lễ, nhằm nhắc nhở chúng ta về hy tế tình yêu
vĩ đại mà Chúa Giêsu dâng lên Chúa Cha trong sự vâng phục và dành cho con người
bằng tình yêu cao quý qua cái chết đau thương trên thập giá. Với tình yêu hy
hiến ấy, Chúa Giêsu đã kết nối con người lại với Thiên Chúa để tất cả được hiệp
nhất trong Chúa Cha, nhờ đó ta mới có thể vượt thắng khỏi những mưu chước cám
dỗ của Satan.
Thứ tư:
Cv 20,28-38; Ga 17,11b-19
Cuộc
sống của chúng ta là một chuỗi những ngày dài chiến đấu. Nhưng có lẽ chiến đấu
với ba thứ: mà quỷ, thế gian và xác thịt là khó khăn nhất. Vậy cách thức hay vũ
khí nào chúng ta cần trang bị để chiến đấu và chiến thắng ba thù?
Lời
Chúa hôm nay sẽ hướng dẫn cho ta biết. Chúng ta hãy để tâm lắng nghe và thực
hiện điều Chúa chỉ dạy!
Như một người cha trước lúc lìa đời trăn chối những điều
quan trọng và tâm quyết nhất cho con cái, thì Chúa Giêsu với tư cách là Chúa và
là Thầy của các môn đệ, trước khi lìa bỏ thế gian, Ngài cũng mong muốn và cầu
xin những điều tâm quyết nhất với Chúa Cha cho những môn đệ của Ngài.
- Lời tâm quyết thứ nhất mà Chúa Giêsu cầu xin cho các
môn đệ của Người là gìn giữ các môn đệ hiệp nhất nên một như Người với Chúa
Cha.
- Lời tâm quyết thứ hai mà Chúa Giêsu cầu xin cho các
môn đệ là khỏi hư mất. Vì theo ý định của Thiên Chúa là yêu thương cứu độ mọi
người.
Lý do mà Chúa Giệsu quan tâm đến những điều trên là vì
thế gian ghét các môn đệ, vì các ông không thuộc về thế gian, cũng như chính
Chúa Giêsu không thuộc về thế gian.
Nhưng làm sao các môn đệ vượt thắng được sự thù ghét của
thế gian và hiện thực hóa được những lời cầu xin của Chúa Giêsu? Thưa, qua lời
cầu nguyện, Chúa Giêsu cho biết các môn đệ phải sống theo Lời Chúa vì Lời Chúa
là chân lý. Sống theo chân lý là các môn đệ sẽ có đủ sức mạnh để vượt thắng
những quyến rủ của thế gian mà thuộc trọn về Chúa.
Xin cho chúng ta biết can đảm sống theo lời Chúa chỉ dạy
để chúng con được hiệp nhất trong Chúa và nhờ sức mạnh của lời Chúa hướng dẫn
chúng ta đi đúng con đường mà Chúa Giêsu đã đi để không bị hư mất.
Thứ năm: Cv
22,30; 23,6-11; Ga 17,20-26
Tin
mừng hôm nay tiếp tục ghi lại những lời cầu nguyện chân thành và tha thiết của
Chúa Giêsu dâng lên Chúa Cha.
Lời
cầu nguyện tha thiết này Chúa Giêsu hướng cách đặc biệt về những người tin nhận
Chúa, với mong muốn cho họ được hiệp nhất nên một. Bởi hiệp nhất chính là sức
mạnh; có hiệp nhất mới có niềm vui và bình an. Trái lại, sự chia rẽ làm cho
cuộc sống trở nên buồn bã, đau khổ và mất sức sống. Hiệp nhất trong cùng một
đức tin còn là dấu chứng khả tín nhất cho việc loan báo tin mừng.
Nhưng
lời cầu xin của Chúa Giêsu hình như đã bị con người khướt từ bởi tính kiêu
căng, tự mãn. Do vậy mà trong GH đã từng xảy ra những cuộc sự chia rẽ đáng
tiếc, làm mất đi tinh thần hiệp nhất trong cùng một thân thể mầu nhiệm Chúa
Kitô. Chính những cuộc chia rẽ ấy đã gây nên những vết thương lòng đau đớn và
đã trở nên gương mù, gương xấu trong GH Chúa, nhất là làm mất đi tính khả tin
của Tin mừng tình yêu.
Ý
thức điều đó, nên hàng năm GH luôn dành một tuần lễ để cầu nguyện cho sự hiệp
nhất giữa các Kitô hữu. Nhưng để cho Chúa nhậm lời ước nguyện hiệp nhất ấy,
trước hết mọi người Kitô hữu chúng ta phải cầu xin Chúa ban cho mình có được
lòng khiêm tốn, bao dung để biết mở lòng đón nhận những khác biệt của nhau;
cũng như tích cực cộng tác với nhau thực hiện những giá trị căn bản mà Chúa chỉ
dạy, với tinh thần tôn trọng và lòng yêu mến chân thành.
Thứ sáu: Cv 25,13b-21; Ga 21,15-19
Lòng
khiêm tốn và tình yêu, chính là điều kiện tiên quyết và quan trọng nhất để chu
toàn tốt nhiệm vụ Chúa trao. Đó là sứ điệp mà lời chúa hôm nay gửi đến chúng
ta.
Bài
tin mừng hôm nay cho chúng ta biết: trước khi trao phó sứ vụ quan trọng làm đầu
Hội Thánh cho Phêrô, Chúa Giêsu đã tế nhị tận dụng bầu khí cởi mở trong một bữa
ăn thân tình giữa Thầy và trò, để rồi tinh tế mời gọi Phêrô đảm nhận vai
trò quan trọng trong GH Chúa. Nhưng trước khi đặt Phêrô vào vị trí chăn dắt
đoàn chiên, Chúa Giêsu muốn ý thức Phêrô về 2 điều rất quan trọng cần phải có
trong vai trò lãnh đạo. Đó là lòng khiêm tốn và tình yêu mến.
Bằng
cách đặt câu hỏi đến những 3 lần: “Simon, con ông Gioan, con có
yêu mến Thầy… không?”.
-
Trước hết Chúa Giêsu như muốn Phêrô khẳng định Tình Yêu kiên vững và trọn vẹn
(kiềng 3 chân; tam tài) của mình dành cho Chúa và cho tha nhân. Bởi tình yêu
chính là động lực thúc đẩy con người dám hy sinh phục vụ cách vô vị lợi.
-
Thứ đến cũng là để nhắc nhớ Phêrô về 3 lần ông đã chối Thầy. Nhờ đó ông ý
thức được thân phận yếu đuối mõng giòn của mình có thể sa ngã bất cứ lúc nào,
nhờ đó mà khiêm tốn trước Chúa và mọi người trong sứ vụ lãnh đạo đoàn chiên
Chúa.
Một
cách nào đó mỗi người chúng ta cũng được Chúa trao phó cho nhiệm vụ lãnh đạo.
Người lãnh đạo GH, người lãnh đạo cộng đoàn, người lãnh đạo gia đình và mỗi
người đều có bổn phận lãnh đạo chính bản thân mình. Do đó, Chúa cũng đòi hỏi
chúng ta phải luôn mang trong mình 2 đặc tính là khiêm tốn và tình yêu, nhờ đó
ta mới có thể chu toàn tốt trách nhiệm của mình.
Thứ bảy: Cv
28,16-20.30-31; Ga 21,20-25
Nhớ Thánh Gio-an I, giáo hoàng, tử đạo.
Mỗi
người đều được Chúa Thánh Thần ban cho những đặc sủng khác nhau. Thánh
Phaolô diễn tả cuộc sống theo ơn Chúa Thánh Thần rất đa dạng, nhưng
lại hài hòa với nhau tựa như các chi thể trong một thân thể. Mỗi chi
thể làm việc riêng nhưng đều hướng về lợi ích của toàn thân. Ngài nói: “Có
nhiều đặc sủng khác nhau, nhưng chỉ có một Thần Khí. Có nhiều việc phục vụ khác
nhau, nhưng chỉ có một Chúa. Có nhiều hoạt động khác nhau, nhưng vẫn chỉ có một
Thiên Chúa làm mọi sự trong mọi người. Thần Khí tỏ mình ra nơi mỗi người một
cách, là vì ích chung…… Nhưng chính Thần Khí duy nhất ấy làm ra tất cả những
điều đó và phân chia cho mỗi người mỗi cách, tuỳ theo ý của Người.” (1Cr
12, 4-11).
GH
được ví là thân thể mầu nhiệm của Chúa Kitô. Chúa Kitô là Ðầu của Giáo Hội và Giáo Hội là Thân thể của Người (x.Cl
1,18; Ep 1,22; 4,15; 5,23). Nên mỗi người trong GH đều có bổn phận xây
dựng GH thân thể Chúa Kitô theo khả năng của mình trong khiêm tốn. Đó là điều
cần thiết không thể thiếu được như lời Thánh Phaolô nói: "Giả như chân
có nói: "Tôi không phải là tay, nên tôi không thuộc về thân thể, thì cũng
chẳng vì thế mà nó không thuộc về thân thể.". Giả như tai có nói: Tôi
không phải là mắt, vậy tôi không thuộc về thân thể”, thì cũng chẳng vì thế mà
nó không thuộc về thân thể. Giả như toàn thân chỉ là mắt, thì lấy gì mà nghe?
Giả như toàn thân chỉ là tai, thì lấy gì mà ngửi? Nhưng Thiên Chúa đã đặt mỗi
bộ phận vào một chỗ trong thân thể như ý Người muốn. Như thế, bộ phận tuy nhiều
mà thân thể chỉ có một. Vậy anh em, anh em là thân thể Đức Ki-tô, và mỗi
người là một bộ phận. (1Cr 12,15-20).
Theo
gương thánh Gioan ta có thể tích cực xây dựng GH Chúa bằng cách ghi lại những
cảm nhận sâu xa về tình yêu Chúa dành cho ta và tình yêu ta dành cho Chúa qua
những kinh nghiệm gặp gỡ thân tình với Chúa, và chia sẻ cảm nghiệm ấy cho nhiều
người. Chính nhờ cách thức ấy mà Tin mừng Tình yêu của Chúa được loan báo cho
mọi người, khắp mọi nơi và tồn tại mãi nơi Tin mừng của thánh Gioan.
Ta
cũng có thể noi gương thánh Phêrô, xây dựng GH Chúa bằng cách can đảm “theo
Thầy” trên mọi nẻo đường của cuộc sống, cho dẫu gặp phải mọi gian lao, thử
thách ngay cả hy sinh mạng sống mình để minh chứng cho Tin mừng cứu độ bằng một
đức tin kiên vững trong vai trò là đầu Hội Thánh. Nhờ đó mà Hội Thánh Chúa tồn
tại vững mạnh và phát triển không ngừng.
Xin cho mỗi người chúng ta biết tôn trọng sự khác biệt của nhau; biết mở lòng tích cực cộng tác với người khác theo hết khả năng của mình trong tình hiệp nhất. Nhờ đó mà GH Chúa ngày thêm vững mạnh và Tin mừng của Chúa được lan tỏa đến mọi người.
LỄ VỌNG CHÚA THÁNH THẦN HIỆN XUỐNG
St 11,1-9 (Xh 19,3-8a. 16-20b...); Rm 8,22-27; Ga
7,37-39
Chiều
hôm nay, chúng ta cùng quy tụ nhau đây để cử hành lễ vọng, mừng kính trọng thể
lễ Chúa Thánh Thần hiện xuống.
Phụng
vụ lời Chúa hôm nay cho chúng ta biết vai trò rất quan trọng của Chúa Thánh
Thần trong đời sống chúng ta và GH. Chính Ngài là Đấng khai sinh và nuôi sống
GH. Ngài cũng chính là nguyên lý tạo nên sự hiệp nhất trong GH và chính là
nguồn sự sống đích thực của chúng ta.
Xin
cho chúng ta biết khiêm tốn mở lòng đón nhận nguồn nước sự sống của Chúa Thánh
Thần và ngoan ngoãn để cho CTT hướng dẫn cuộc sống chúng ta. Nhờ đó đời ta mới
có thể trổ sinh được nhiều hoa trái tốt lành.
-
Bài đọc 1, trích sách Xuất hành: nhấn mạnh đến sự nguy hiểm của sự chia rẽ.
Trình thuật trong sách xuất hành hôm nay nhắc lại câu chuyện tháp Babel thời
ông Nôe. Sau trận lục đại hồng thủy, con cháu ông Noe còn sống sót. Họ tập họp
nhau lại không phải là để tạ ơn và tìm cách tôn thờ Chúa cho phải đạo; trái lại
họ quy tụ với nhau để bàn kế sách đối phó chống lại Thiên Chúa. Họ cùng nhau
quyết định xây dựng cây tháp ở Babel cao ngút lên tận trời, nhằm thách thức
Thiên Chúa có thể làm gì được họ. Nhưng khi họ tiến hành xây dựng được nữa
chừng thì Chúa liền cho họ trở nên bất đồng về ngôn ngữ. Khiến họ không còn
hiểu nhau nữa, gây nên sự chia rẽ nhau. Vì thế kế hoạch xây tháp Babel của họ
bất thành.
Câu
chuyện cho thấy rằng nếu con người kiêu căng muốn loại bỏ Thiên Chúa ra khỏi
đời sống, sẽ nhận lấy hậu quả tai hại đó là sự chia rẽ, chống đối nhau và sẽ bị
thất bại trong mọi việc làm. Chia rẽ còn đồng nghĩa với sự chết.
-
Trái lại với sự chia rẽ gây nên cái chết về tình yêu thương, hiệp nhất của nơi
con cháu Noe ngày xưa, thì bài tin mừng hôm nay, Chúa Giêsu nói đến sự sống nhờ
sự hiệp nhất trong nguồn nước CTT.
Nói
đến sự sống là phải nói đến nước và sự hiệp nhất. Chúa Giêsu sánh ví CTT chính
là nguồn nước. Nguồn nước ấy được tuôn tràn trên các tông đồ và thế gian vào
ngày lễ ngũ tuần. Ngày ấy từ Giêrusalem mới sẽ tuôn tràn nguồn suối nước mát,
mang lại sự sống dồi dào cho thế gian.
Thật
ra CTT là nguyên lý của sự sống đã được Thánh Kinh diễn tả khá nhiều.
Trong
cựu ước, ngay từ chương đầu sách Sáng Thế đã cho thấy CTT là hơi thở Thần Khí
mà TC đã thổi vào hồn con người của Ađam. Và sự sống vạn vật được hình thành kể
từ khi “Thần Khí Chúa bay là trên mặt nước”. (St 1,2)
Trong
sách 1 Xh 17,6-7, cho biết: Từ trong tảng đá Mêriba ở Masa nơi sa mạc khô cằn
đã tuôn ra dòng nước nuôi sống dân Do Thái trên hành trình tiến về đất hứa.
Tảng đá Mêriba ấy chính là hình ảnh của Giêsu. Từ tảng đá Giêsu cũng tuôn tràn
một dòng nước chính là CTT sẽ nuôi sống cho dân Chúa vượt qua hành trình tiến
về quê trời.
Còn
trong sách Edekiel 47, 1-9. 12, thì mô tả. “Tôi đã thấy Nước từ bên phải Đền
Thờ chảy ra, và Nước ấy chảy đến đâu thì tất cả đều được cứu rỗi…”. (Ed 47,
1-9. 12). Đền Thờ đó chính là hình ảnh của Chúa Giêsu và từ nơi Chúa Giêsu Đền
Thờ Mới ấy lại tuôn tràn dòng nước mang sự sống sung mãn đến mọi người và mọi
nơi. Dòng nước ban sự sống ấy chính là CTT.
Mừng lễ Chúa Thánh thần hôm nay, xin cho chúng ta biết nhìn nhận vai trò quan trọng của Chúa Thánh Thần trong GH và trong đời sống mỗi người chúng ta. Xin cho chúng ta biết khiêm tốn mở lòng đón nhận dòng nước ân thiêng của Chúa Thánh Thần tuôn đổ vào tâm hồn chúng ta. Nhờ đó mà chúng ta được hiệp nhất với nhau trong cùng một Thánh Thần và được tưới dội cùng một dòng nước sự sống của CTT. Nhờ đó mà hoa trái CTT là bác ái, bình an và hoan lạc được trổ sinh trong cuộc đời mỗi chúng ta.
SUY NIỆM LỜI CHÚA TUẦN VII PHỤC SINH
Lm Minh Anh, Tgp Huế
CHÚA NHẬT CHÚA THĂNG THIÊN,
NĂM B
Cv 1,1-11; Ep 1,17-23; Mc
16,15-20
Suy niệm 1: MỘT KHỞI
ĐẦU MỚI
“Các tông đồ ra đi rao giảng khắp nơi, có Chúa cùng hoạt
động với các ông!”.
Không ai trong chúng ta
muốn nói với người thân yêu của mình hai tiếng “Tạm biệt!”; càng không ai muốn
nói với họ hai tiếng “Vĩnh biệt!”. Chúng ta luôn ao ước nói với họ một lời tin
yêu hy vọng, “Hẹn gặp lại!”. “Hẹn gặp lại!”, đó cũng là những gì Chúa Giêsu muốn
nói với mỗi người chúng ta trong Chúa Nhật mừng Chúa Lên Trời.
Kính thưa Anh Chị em,
Giữa lễ Phục Sinh và
lễ Hiện Xuống, lễ Thăng Thiên - phần nào - khá bị lãng quên. Một điều đáng tiếc!
Thăng Thiên không phải là một hành động biến mất ma thuật của Chúa Giêsu như của
David Copperfield, ảo thuật gia người Mỹ; đúng hơn, cuộc Thăng Thiên của Ngài,
theo một nghĩa nào đó, là ‘một khởi đầu mới’ cho ‘một sự hiện diện mới’, ‘một
hoạt động mới’, cũng là khởi đầu ‘một thiên đàng mới’ mà chúng ta đang hướng về.
Khi các môn đệ đang đăm
đăm nhìn trời vào lúc Chúa Giêsu được cất lên, sứ thần Chúa hỏi họ, “Hỡi những
người Galilê, sao còn đứng nhìn trời?” - bài đọc một. Nghĩa là, việc đứng nhìn
trời như vậy, giờ đây, không thích hợp! Vì dẫu trở về với Chúa Cha, Thầy của họ
không thực sự rời bỏ, nhưng hiện diện với họ theo một cách thức mới mẻ. Vì thế,
ngày mừng Chúa Lên Trời là ngày kỷ niệm ‘một khởi đầu mới’ của một sự hiện diện
hoàn toàn mới của Con Thiên Chúa. Đây không phải là một sự kiện đánh dấu hoặc
tưởng nhớ cho việc ‘ra đi’ hay cho một sự ‘vắng mặt’ nào đó; đúng hơn, đây là
khoảnh khắc bắt đầu cho một sự ‘ở lại’ hoàn toàn mới mẻ của Chúa Cứu Thế.
Từ đó, “Emmanuel” có
một ý nghĩa tròn đầy hơn bao giờ hết. Sau khi Chúa Giêsu được cất lên, thánh sử
Marcô đã rất ý tứ, “Các tông đồ ra đi rao giảng khắp nơi, có Chúa cùng hoạt động
với các ông!”. Đây là ý nghĩa cốt lõi của ngày lễ! Chúa Phục Sinh đang ở với
các môn đệ, với Hội Thánh, với chúng ta, đang cùng hoạt động trong Thánh Thần của
Ngài ngay hôm nay, như Ngài đã ở, đang ở và hoạt động trong hơn 2.000 năm qua.
Vì thế, biến cố Thăng Thiên là ‘một khởi đầu mới’ của một nhân loại được cứu,
được chữa lành trong Chúa Kitô qua Giáo Hội của Ngài.
Cuối cùng, lễ Thăng
Thiên gợi lên ‘một khởi đầu mới’ về ‘một thiên đàng mới’. Trạng thái mà chúng
ta gọi là thiên đàng là trạng thái hiệp thông hoàn hảo với Ba Ngôi Thiên Chúa.
Chúa Kitô mở ra cho chúng ta cửa ‘thiên đàng’ mà nguyên tổ đã bị đuổi khỏi thuở
xưa. Nhờ Ngài, chúng ta tìm thấy ‘la bàn’ cuộc đời; biết nơi mình sẽ đến; ở đó,
Mẹ Maria, các thánh, cả triều thần và những người thân yêu đang chờ đợi chúng
ta.
Anh Chị em,
“Các tông đồ ra đi
rao giảng khắp nơi”. Đức Phanxicô nói, “Lễ Thăng Thiên mời gọi chúng ta ngước mắt
lên trời, để ‘ngay lập tức’ quay lại trái đất, thực hiện những gì Chúa Phục Sinh
giao phó! Hãy trở thành những ‘người con’ của Lễ Thăng Thiên, những người tìm
kiếm Chúa Kitô dọc theo các nẻo đường của thời đại, mang lời cứu độ của Ngài đến
mút cùng trái đất. Trên hành trình này, chúng ta gặp gỡ chính Chúa Kitô nơi anh
chị em mình, đặc biệt nơi những người đang phải chịu đựng trong thân xác và
linh hồn những kinh nghiệm khắc nghiệt, nhục nhã của những hình thức nghèo đói
cũ và mới!”.
Chúng ta có thể cầu
nguyện,
“Lạy Chúa, Chúa về trời,
con vào đời. Đừng để con mất phương hướng vì đã đánh mất ‘la bàn Giêsu!’”,
Amen.
Suy niệm 2: SỨ MẠNG MÃI Ở LẠI...
Mừng lễ Đấng Phục
Sinh không còn hiện diện hữu hình nhưng đã về trời, cùng lúc Hội Thánh nhấn mạnh
đến ơn gọi truyền thông Lời Chúa, đến nay (2024), Hội Thánh đã trải qua 58 lần
cử hành ngày Quốc tế Truyền thông. Ngày Quốc tế Truyền thông đầu tiên là dịp lễ
Chúa về trời 6.5.1967. Vậy có liên quan nào giữa ngày lễ Chúa về trời với sứ vụ
truyền thông?
Bài đọc I là phần mở
đầu sách Công vụ Tông đồ cho biết Chúa ban lệnh sai đi: "Các con sẽ nên chứng
nhân cho Thầy tại Giêrusalem, trong tất cả xứ Giuđêa và Samaria, và cho đến tận
cùng trái đất".
Nội dung Tin Mừng là
phần kết thúc Tin Mừng theo thánh Marcô cũng là lời căn dặn ngay trước lúc Chúa
về trời: "Các con hãy đi khắp thế gian, rao giảng Tin Mừng cho mọi tạo vật".
Cả hai đoạn Kinh
Thánh đều quả quyết: "Nói xong, Người được cất lên trước mắt các ông, và một
đám mây bao phủ Người khuất mắt các ông". Hoặc: "Sau khi nói với các
môn đệ, Chúa Giêsu lên trời, và ngự bên hữu Thiên Chúa".
Rõ ràng có một liên hệ
thật lớn giữa biến cố thăng thiên và truyền thông. Đó là dù Chúa Giêsu về trời
nhưng sứ mạng của Chúa nơi Hội Thánh không kết thúc. Chúa Giêsu kết thúc sứ mạng
trần thế, nhưng mở ra cho các Kitô hữu sứ mạng thánh hóa loài người nơi trần thế.
Chúa Về Trời Nhưng Sứ Mạng Của Hội Thánh Vẫn Ở Lại.
Đó là sứ mạng rao giảng
Tin Mừng, sứ mạng loan báo ơn Chúa, nói về Chúa, về sự cứu độ của Chúa cho muôn
người. Do sứ mạng cao cả này, Hội Thánh tiếp tục nhân danh Chúa truyền thông Lời
Chúa khắp nơi trên toàn cầu.
Cử hành ngày Truyền
thông, xét khía cạnh truyền giáo, Hội Thánh như muốn tuyên bố, bất cứ ai xưng
mình là Kitô hữu, bất cứ ai biết mình là con của Hội Thánh, đều có bổn phận
thông truyền Lời Chúa cho anh chị em ở tại bất cứ nơi nào mình hiện diện, mình
được sai đến.
Các Kitô hữu cần nhớ
đinh ninh, ngày Truyền thông không chỉ là ngày của người làm báo nhưng là ngày
nhắc nhở các Kitô hữu về sứ mạng truyền thông Lời của Chúa Giêsu Kitô để lại.
Truyền thông Lời Chúa
là đem lời chân lý đến với anh chị em. Người truyền thông Lời Chúa là người ý
thức mình lãnh hội lời chân lý và có bổn phận phân phát lời ấy.
Trên thực tế, với chiếc
điện thoại luôn ở bên, hầu như mỗi phút giây, ta đều tiếp xúc với truyền thông.
Truyền thông gần gũi đến độ như cùng ta ăn, ngủ, làm việc, giải trí, gặp gỡ,
tương quan...
Không chỉ tiếp xúc với truyền thông, không chỉ
thụ nhận từ truyền thông, không chỉ biến nhiều phương tiện truyền thông trở
thành vật "bất ly thân", thậm chí ta còn là chủ thể tạo ra truyền
thông.
Một tin nhắn, một
bình luận hay tương tác trên mạng xã hội, một dòng chữ trong thư điện tử..., đến
một viđeo clip, một bản tin truyền hình, trên nhiều trang xã hội..., ta thực sự
tích cực tham gia vào đại lộ truyền thông, tích cực hoạt động để truyền thông
thêm thông dụng, thêm phổ biến...
Cho nên sứ điệp Lời
Chúa của lễ Thăng thiên gắn với ngày đặc biệt về truyền thông mời gọi mọi người
hãy cộng tác cùng Hội Thánh, làm cho những trang mạng truyền thông trở thành những
trang mạng giàu ơn cứu độ.
Chỉ cần ít nhất một lần
trong ngày, khi chúng ta lướt điện thoại - nào là những clip, những phim trên
youtube, trên facebook, những lần tán gẫu trên ứng dụng nào đó, hoặc vào
tiktok, zalo... mà ở đó chúng ta đều đặn tương tác, nghiền ngẫm, vui hay phẫn nộ
với nó, like, bình luận, share nó... - hãy vào youtube hay facebook, hay web của
các kênh Công Giáo để trau dồi giáo lý, học hỏi Lời Chúa, để ngày càng thêm đức
tin, thêm lòng mến với Chúa và Hội Thánh.
Ta cũng có thể phổ biến
những kiến thức đức tin bằng cách đăng trên các trang của cá nhân mình một lời
cầu nguyện, một hình ảnh có nội dung đức tin, hay chia sẻ những đường link Công
Giáo, những bài học về đức tin, đức ái... phù hợp với giáo huấn của Hội Thánh
và của Tin Mừng Chúa Kitô...
Có thể ta chưa loan
Tin Mừng, chưa nói về Chúa cho ai, thì hãy góp phần mình, làm cho những trang
tin Công Giáo sống động hơn, mạnh mẽ hơn.
Hãy nhớ lại hành vi
làm truyền thông của mình, dù thật nhỏ nhặt, chỉ xoay quanh chiếc điện thoại,
cái truyền hình, chiếc máy tính riêng... lại trở nên quan trọng vô cùng, nếu mỗi
người đều ý thức và thực hành bằng cả lòng mến để xây dựng Nước Chúa trong khả
năng, trong điều kiện của bản thân.
Hãy khắc ghi lệnh
truyền "ra đi loan Tin Mừng", để ít nhất, trong bổn phận và khả năng
bản thân, chúng ta cộng tác làm truyền thông nhằm mang lại sự sống, mang lại lợi
ích cho chính hồn mình, cho đời sống đức tin của mình, và sau đó là của bao
nhiêu anh chị em xung quanh.
Chúng ta hãy thử làm
truyền thông Công Giáo bằng cách ấy, để chỉ với hành động nhỏ của bản thân, lại
có thể thêm một phần ảnh hưởng cho thế giới.
Hãy tưởng tượng, một
người thì nhỏ, nhưng một ngàn người, cả một cộng đoàn cùng thực hiện theo cách ấy,
để có thể chia sẻ cho nhau, dù chỉ một hình ảnh nào đó về Chúa, về giáo huấn của
Hội Thánh, thì sức ảnh hưởng của nó sẽ vô cùng đáng kể, sẽ vô cùng to tát mà
chúng ta khó có thể ngờ.
Chúa đang cần chúng
ta. Hội Thánh đang cần từng người. Chúa đã về trời. Nhưng Sứ Mạng Thánh Hóa Nhân Loại Mãi Ở Lại. Từng Người Hãy Cộng Tác Để
Mạng Lưới Thánh Hóa Ấy Luôn Vững Vàng, Luôn Triển Nở.
Thứ hai: Cv 19,1-8; Ga
16,29-33
Nhớ Đức Mẹ Fa-ti-ma
BẤT NGỜ ĐẾN TUYỆT VỜI
“Ngay cả việc có
Thánh Thần, chúng tôi cũng chưa hề được nghe nói!”.
“Đức tin là tác động
của Thiên Chúa, soi sáng tâm trí và niêm phong trái tim! Con đường phía trước
luôn bất ngờ tuyệt vời. Nó là quà tặng đơn thuần của Ngài!” - Arminius.
Kính thưa Anh Chị em,
Nếu con đường phía
trước của đức tin luôn bất ngờ tuyệt vời thì Thánh Thần mà Chúa Giêsu hứa ban,
cũng là Đấng mà Phaolô cầu xin cho các tín hữu Êphêsô qua Lời Chúa hôm nay còn
là quà tặng ‘bất ngờ đến tuyệt vời’ hơn biết bao!
Bài đọc Công Vụ Tông
Đồ mô tả thực trạng đức tin của các tín hữu Êphêsô, họ không biết Chúa Thánh Thần!
Thật ý vị, nó tiết lộ thực trạng đức tin của bạn và tôi! Vì lẽ, thú nhận của họ,
cách nào đó, có thể là nhìn nhận của nhiều người trong chúng ta. Rằng, “Ngay cả
việc có Thánh Thần, chúng tôi cũng chưa hề được nghe nói!”. Các tín hữu Êphêsô
cần được hướng dẫn về vai trò của Chúa Thánh Thần; cũng như chúng ta, cần được
củng cố trong đức tin về Ngài.
Trong Tin Mừng hôm
nay, các môn đệ tỏ ra tự tin - pha lẫn chút tự phụ - về nhận thức của họ đối với
Chúa Giêsu, Thầy mình, “Giờ đây, chúng con nhận ra là Thầy biết hết mọi sự, và
không cần phải có ai hỏi Thầy. Chúng con tin Thầy từ Thiên Chúa mà đến!”. Ngờ
đâu, Chúa Giêsu chọc thủng sự tự tin mong manh đó! Ngài cho biết, chỉ trong một
thời gian rất ngắn, họ sẽ bỏ rơi Ngài và mỗi người sẽ đi theo một con đường
riêng, “Này đã đến giờ, và giờ ấy đã đến rồi, các con sẽ phân tán mỗi người một
ngả, để Thầy cô độc một mình!”.
Như các tín hữu
Êphêsô, chúng ta còn phải học biết rất nhiều điều về Chúa Giêsu, về Thiên Chúa,
cũng như học biết mối quan hệ hỗ tương giữa chúng ta với Ngài và ngược lại. May
mắn hơn các môn đệ Êphêsô, chúng ta được nghe, được lãnh nhận Thánh Thần; tuy
nhiên, mỗi người vẫn phải tìm hiểu vị trí và vai trò của Ngài trong từng biến cố
đời mình. Và khi nói đến đức tin, Thánh Thần sẽ là một tác nhân không thể thiếu
của linh hồn; vì nhờ Thánh Thần, chúng ta mới có khả năng khám phá mỗi ngày những
‘cảnh vực thần linh’ kỳ diệu của đời sống ân sủng với tư cách con cái của Thiên
Chúa. Chính Chúa Thánh Thần sẽ giúp mỗi người khám phá con đường phía trước vốn
luôn ‘bất ngờ đến tuyệt vời!’.
Anh Chị em,
“Ngay cả việc có
Thánh Thần, chúng tôi cũng chưa hề được nghe nói!”. Hãy để nhìn nhận của người
Êphêsô thức tỉnh bạn và tôi! Bởi lẽ, biết Chúa Thánh Thần là một chuyện, sống
theo Thánh Thần là chuyện hoàn toàn khác! Bằng chứng là chúng ta chưa biến đổi,
chưa nên thánh! Hiểu biết của chúng ta đang chỉ ở tầm thấp với những gì khả
giác; chỉ với Thánh Thần, chúng ta mới có khả năng với tới những tầm cao của ân
sủng. Chúa Thánh Thần không ngừng vén mở cho chúng ta những điều mới lạ từ
Thiên Chúa, và điều bất ngờ lớn nhất là tình yêu của Ngài dành cho mỗi người!
Vì thế, giữa cuộc đời cam go này, hãy bám chặt Chúa Thánh Thần, ngoan nguỳ, dễ
dạy với Ngài! Con đường phía trước luôn ‘bất ngờ đến tuyệt vời’ cho dù đó có thể
là chông gai, thập giá. Có Ngài, chúng ta an tâm!
Chúng ta có thể cầu
nguyện,
“Lạy Chúa, đừng để
con thoái chí trước những gì Chúa muốn, không bao giờ nhàm chán trước những gì
đơn điệu, hầu Thánh Thần Chúa có thể xô con vào những ‘cảnh vực thần linh!’”,
Amen.
Thứ ba: Cv 1,15-17.20-26;
Ga 15,9-17
KÍNH THÁNH MAT-THI-A, TÔNG
ĐỒ
TÂN GIÁM MỤC
“Họ rút thăm, thăm trúng ông Matthia: ông được kể thêm
vào số mười một tông đồ”.
Kính thưa Anh Chị em,
Thật thú vị, bằng
cách ấy - ‘rút thăm’ - chúng ta có vị ‘tân Giám mục’ đầu tiên! Mừng kính thánh
Matthia, chúng ta mừng kính Giáo Hội Chúa Kitô với sự liên tục của thừa tác vụ
tông đồ. Tôn vinh Matthia, chúng ta tôn vinh sự thật rằng, Chúa Giêsu đã ban
cho các ‘Giám mục’ đầu tiên của Ngài năng quyền truyền chức thánh cho những người
kế vị.
Bài đọc thứ nhất tường
thuật cuộc bầu chọn Matthia, người sẽ thế chỗ Giuđa. Phêrô cho biết, đó là “Những
anh em đã cùng chúng tôi đi theo Chúa Giêsu suốt thời gian Người sống giữa
chúng ta… cho đến ngày Người lìa bỏ chúng ta và được rước lên trời. Một trong
những anh em đó phải cùng với chúng tôi làm chứng rằng, Người đã phục sinh!”.
Và khi Giáo Hội tiếp
tục phát triển, luôn có những người khác được chọn, được tấn phong để trở thành
các ‘tân Giám mục’. Ngày nay, mỗi Giám mục đều có những người kế vị trực tiếp
được chọn từ một hay nhiều vị ‘tân Giám mục’ của mình. Sự kế thừa không gián đoạn
này là mối liên hệ trực tiếp của chúng ta với Thừa Tác Vụ Linh mục của Chúa
Giêsu khi nó được truyền lại cho Giáo Hội.
Đây quả là một món
quà! Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu nói, “Không phải các con đã chọn Thầy,
nhưng chính Thầy đã chọn các con!”. Đúng thế, các ‘tân Giám mục’ là những người
được chính Chúa Giêsu chọn. Và chúng ta biết, không phải mọi Giám mục hay Linh
mục đều là thánh. Tất cả các ngài đều nhận thức khá rõ điều đó. Nhưng cũng đúng
là mọi Giám mục và Linh mục đều chia sẻ hồng ân tuyệt vời Thừa Tác Vụ Linh mục
của Chúa Kitô. Và chức vụ này không dành cho họ mà dành cho bạn và tôi.
Chúa Giêsu ước mong
chính Ngài sẽ đích thân tiếp tục sứ vụ của Ngài một cách cụ thể, cá nhân qua những
con người. Ngài muốn chính Ngài sẽ hiện diện mỗi lần Rửa tội, Thêm sức và Rước
lễ. Ngài muốn đích thân đến đó để ban những ân sủng này cho đoàn chiên Ngài. Và
Ngài ở đó, qua thừa tác vụ Giám mục, Linh mục, những con người Ngài chọn.
Điều quan trọng là
chúng ta phải nhìn thấy Chúa Kitô trong mỗi tác vụ đó. Mỗi Linh mục hay Giám mục
đều là đại diện độc đáo của Chúa Kitô theo cách riêng của mình. Mỗi người trong
họ đều phản ánh Chúa Kitô trong nhân cách và sự thánh thiện của con người ngài.
Nhưng quan trọng hơn, họ đại diện Chúa Kitô bằng cách hành động trong chính
Ngài, nhân danh Ngài. Chính Chúa Kitô nói những lời giải tội và thánh hoá của
Ngài qua họ. Vì thế, bạn và tôi cần nhìn xa hơn những gì ở bề mặt hầu có thể
nhìn thấy Chúa Kitô trong họ. Điều này hoàn toàn có thể thực hiện nếu chúng ta
tiếp cận những người giúp việc cho Chúa bằng đức tin.
Anh Chị em,
Hôm nay, hãy suy gẫm
về cách bạn và tôi tiếp cận các Linh mục và Giám mục của Chúa. Bạn nói về họ thế
nào? Bạn có tìm kiếm Chúa Kitô nơi họ không? Bạn có cởi mở để Chúa Kitô phục vụ
qua họ không? Sứ vụ tông đồ mà họ chia sẻ là một món quà thực sự từ Chúa Kitô vốn
phải được yêu thương và chấp nhận như thể chúng ta đang đón nhận chính Chúa
Kitô. Đó chính xác là những gì chúng ta đang làm và cần làm.
Chúng ta có thể cầu
nguyện,
“Lạy Chúa, tạ ơn Chúa
đã ban những người phục vụ Lời Chúa và các Bí tích cho con. Xin cho các ngài tiếp
tục là những khí cụ thánh thiện của tình yêu Chúa!”, Amen.
Thứ tư: Cv 20,28-38; Ga
17,11b-19
KỲ
VỌNG
“Như Cha đã sai Con đến thế gian, Con cũng sai họ đến
thế gian”.
Ngày kia, Thomas
Edison đem về cho mẹ một tờ giấy; mở ra, đôi mắt bà thất thần, đẫm lệ. Bà đọc lớn
tiếng, “Con của bà là một thiên tài; trường này quá nhỏ, không đủ để đào tạo
cháu. Bà hãy tự dạy cháu!”. Về sau, Edison - đã là một nhà phát minh lớn - ngày
kia, lục lại đồ cũ, bỗng tìm thấy mảnh giấy năm xưa. Tờ giấy ghi, “Con bà đần,
chúng tôi không nhận nó”. Edison khóc hàng giờ và viết xuống những dòng này,
“Edison, một thằng đần, sinh ra bởi một bà mẹ anh hùng. Nó đã trở thành một
thiên tài của thế kỷ!”. Ông nhớ lại, “Mẹ tôi vẫn luôn kỳ vọng vào tôi; bà là một
ai đó để tôi không làm cho thất vọng!”.
Kính thưa Anh Chị em,
Nếu bà mẹ của Edison
kỳ vọng tuyệt đối vào con, thì Chúa Giêsu còn kỳ vọng vào các môn đệ của Ngài
biết bao! Họ không chỉ là những ‘thiên tài’ tạo nên sự khác biệt cho thế giới,
nhưng còn là những ‘thiên tài’ cứu độ thế giới! Tin Mừng hôm nay tiết lộ ‘kỳ vọng’
của Ngài, “Như Cha đã sai Con đến thế gian, Con cũng sai họ đến thế gian!”.
Tại sao Chúa Giêsu kỳ
vọng vào họ đến thế? Như Chúa Cha hằng ở với Chúa Con khi sai Ngài xuống thế
gian, các môn đệ và chúng ta cũng luôn được Chúa Giêsu ở cùng khi Ngài tiếp tục
sai chúng ta đi vào thế gian. Bạn và tôi ở trong tình yêu cùng sự nâng đỡ của
Thánh Thần Ngài. Và giờ đây, ngự bên hữu Cha, Ngài vẫn luôn đồng hành với sứ vụ
của chúng ta. Bên cạnh đó, bạn và tôi được bao quanh bởi một triều thần thánh tốt
lành, những người luôn ủng hộ, cầu bầu, khơi nguồn cảm hứng. Hơn nữa, chúng ta
còn có các linh hồn thánh thiện, những người thân yêu còn sống hay đã qua đời.
Họ là những món quà vô giá Chúa ban để hỗ trợ chúng ta trong việc xây dựng
Vương Quốc.
Vậy mà không ít lần,
chúng ta cảm thấy thoái chí để rồi tìm cách chạy trốn khỏi các cuộc chiến. Chúa
Giêsu không kéo chúng ta khỏi các cuộc chiến; nhưng ban sức mạnh Thánh Thần, Đấng
ở bên, ở trong, ở cùng… để chúng ta chiến đấu cho sứ vụ, hầu muôn dân nhận biết
Chúa. Thánh Vịnh đáp ca thật ý vị, “Hỡi vương quốc trần gian, nào hát khen Thượng
Đế!”. Phaolô đã rất ý thức trách nhiệm này; ngài nhận thức sâu sắc thực tế,
“Tôi biết, khi tôi đi rồi, sẽ có những sói dữ đột nhập vào anh em, chúng không
tha đàn chiên” - bài đọc một. Phaolô phó dâng mọi sự cho Chúa, cho Lời ân sủng.
Anh Chị em,
“Con cũng sai họ đến
thế gian”. Trong tình yêu và sức mạnh của Thánh Thần, Chúa Giêsu sai bạn và tôi
đi vào thế giới như những ‘thiên tài’ ôm lấy thế giới và cứu độ thế giới! Hãy sống
như những con trai, con gái của Chúa! Đừng ngạc nhiên khi nhiều người sẽ chỉ
trích chúng ta. Điều quan trọng, phải sống làm sao để những lời chỉ trích của họ
sẽ không ai tin! Chúa Giêsu ‘kỳ vọng’ chúng ta; vì lẽ, chúng ta canh cánh bên
lòng Ngài, Đấng luôn cầu bầu cho chúng ta. Vì thế, dẫu có là gì đi nữa, bạn và
tôi có thể ngã gục, sa sẩy, nhưng ơn Chúa luôn đủ để chúng ta trỗi dậy và tiếp
tục đi tới! Bạn không được phép bi quan; và Chúa Giêsu, phải là Đấng để bạn và
tôi không thể làm cho thất vọng!
Chúng ta có thể cầu
nguyện,
“Lạy Chúa, đừng để
con chùn bước trước bất cứ nghịch cảnh nào; nếu con lỡ bước, giúp con trỗi dậy
và xô con đi tới. Con biết, Chúa vẫn luôn ‘kỳ vọng’ vào con!”, Amen.
Thứ năm: Cv 22,30; 23,6-11;
Ga 17,20-26
NGƯỚC
MẮT LÊN
“Chúa Giêsu ngước mắt
lên trời và cầu nguyện!”.
“Cám dỗ thường tình của
Satan là nó khiến chúng ta từ bỏ việc đọc Lời Chúa và bỏ cầu nguyện! Nó làm đủ
cách để chứng tỏ đọc Lời Chúa là vô ích, cầu nguyện là vô tích sự. Sự thật là,
để có thể yêu thích Lời Chúa, bạn phải tiếp tục đọc; để có thể yêu thích cầu
nguyện, bạn phải tiếp tục cầu nguyện! Cầu nguyện là ‘ngước mắt lên’, nói với
Chúa, “Lạy Chúa, xin ban Lời, này con đang nghe!” - George Muller.
Kính thưa Anh Chị em,
“Lạy Chúa, xin ban Lời,
này con đang nghe!”. Sống động đến thế, sao bạn lại từ bỏ? Với khuyến cáo của
Muller, một chi tiết của Lời Chúa hôm nay sẽ khiến chúng ta ngạc nhiên đến bất
ngờ. Đó là, khi cầu nguyện với Chúa Cha, Chúa Giêsu ngước mắt lên trời! ‘Ngước
mắt lên’, Chúa Giêsu chiêm ngưỡng sự huy hoàng của Chúa Cha trong một chiều
kích mới mẻ, tuyệt đối lạ lẫm; một chiều kích mà bạn và tôi cần cả đời để khám
phá. Đó là “chiều kích siêu việt” của Thiên Chúa!
Chúa Cha, Đấng siêu
việt! “Siêu việt” là trổi vượt, trên hết và vô cùng. Ngài vượt trội mọi sự,
Ngài “bất tử”; thế giới không chứa nổi Ngài, không phàm nhân nào hiểu hết Ngài.
Siêu việt của Thiên Chúa còn là siêu việt của Ba Ngôi; tuy là Ba nhưng là Một!
Quan hệ giữa Ba Ngôi là quan hệ hỗ tương sâu sắc tự bản chất của từng Ngôi. Và
dẫu hai từ “bất tử” và “siêu việt” khá xa lạ, những khái niệm này vẫn cần được
suy gẫm; ý nghĩa của chúng cần được nắm bắt. Bởi lẽ, hiểu được mối quan hệ nội
tại của Ba Ngôi, chúng ta mới hiểu được ‘ảnh hưởng trực tiếp của nó’ đến mối
quan hệ của mỗi chúng ta với Ngài. Chia sẻ sự sống và tình yêu của Ngài, chúng
ta sống chính sự sống và tình yêu của Thiên Chúa; và cùng Chúa Giêsu, bạn và
tôi ‘ngước mắt lên’, chiêm ngắm vẻ uy nghi ngập tràn vinh quang và quyền năng của
Chúa Ba Ngôi!
Thật trùng hợp, bài đọc
Công Vụ Tông Đồ cho thấy sự thông hiệp của chúng ta với Thiên Chúa khi chúng ta
tin xác loài người ngày sau sống lại, tin các thiên thần và linh hồn bất tử.
Như vậy, cùng với Phaolô và người Pharisêu, chúng ta không chỉ tin vào sự “bất
tử” và “siêu việt” của Thiên Chúa, nhưng còn tin vào sự “bất tử” và “siêu việt”
của chính mình, những kẻ tìm nương thân nơi Ngài! Thánh Vịnh đáp ca thật sâu sắc,
“Lạy Chúa Trời, xin giữ gìn con, vì bên Ngài, con đang ẩn náu!”.
Anh Chị em,
“Chúa Giêsu ngước mắt
lên trời và cầu nguyện!”. Cùng Chúa Giêsu, chúng ta ‘ngước mắt lên’ và làm như
Ngài; đồng thời, biết rằng, Thiên Chúa hiển vinh và siêu việt này đang đoái
thương hạ cố, ở lại và cắm lều trong linh hồn chúng ta. Ngài thiết lập quan hệ
cá nhân bền bỉ với chúng ta. Ngài, Đấng tạo thành, ngàn trùng chí thánh; Đấng
duy trì vạn vật, nhưng cũng là Đấng đang ở với tôi, trong tôi, đang yêu thương
tôi! Vinh quang Ngài cửu trùng thăm thẳm không chứa nổi, nhưng Ngài lại đang ngự
trong sâu kín bí nhiệm của linh hồn tôi. Lời Chúa hôm nay mời gọi bạn và tôi thừa
nhận sự hiện diện của Ngài, và ‘ngước mắt lên’, kính uý Ngài, yêu mến Ngài, Đấng
đang sống trong mỗi người. “Sống động đến thế, sao bạn lại từ bỏ?”.
Chúng ta có thể cầu
nguyện,
“Lạy Chúa, thế gian
luôn kéo ghì con xuống, xin Thánh Thần đỡ con lên, cho con chiêm ngưỡng sự huy
hoàng của Chúa. ‘Lạy Chúa, xin ban Lời, này con đang nghe!’”, Amen.
Thứ sáu: Cv 25,13b-21; Ga
21,15-19
TỘI LỖI CÓ THỂ TRỞ THÀNH ĐỘNG LỰC CHO TÌNH YÊU
“Con có yêu mến Thầy không?”.
Năm 1795, Joséphine
phải lòng Napoléon; năm sau, họ thành hôn! Napoléon say đắm, nhưng xem ra
Joséphine chẳng mấy rung động với vị tướng trẻ hơn mình 6 tuổi. Sau đám cưới,
Napoléon viễn chinh; Joséphine công khai cặp bồ với các tình nhân; nổi tiếng,
Trung Uý Hippolyte Charles. 9 năm sau, Napoléon trở thành Đại Đế, nàng được triệu
vào cung với sắc phong “Hoàng Hậu”. Tại sao một người phản bội đến thế lại được
yêu? Một học giả chuyên về Napoléon trả lời, “Tội lỗi có thể trở thành động lực
cho tình yêu!”.
Kính thưa Anh Chị em,
Như Napoléon quên hết
quá khứ của Joséphine, Chúa Giêsu quên hết quá khứ của Phêrô! Trong Tin Mừng
hôm nay, đến ba lần, Ngài hỏi ông, “Con có yêu mến Thầy không?”. Hẳn Ngài không
cần Phêrô hối lỗi ba lần, nhưng Phêrô cần bày tỏ tình yêu ‘gấp ba lần’. Thông
điệp Lời Chúa thật rõ, ‘Tội lỗi có thể trở thành động lực cho tình yêu!’.
“3”, con số hoàn hảo!
Khi chúng ta tuyên xưng “Thánh, Thánh, Thánh!”, biểu thức này cho biết, Thiên
Chúa là Đấng tuyệt đối thánh khiết. Trả lời ba lần, “Con yêu mến Thầy”, Phêrô
có cơ hội bày tỏ tình yêu của mình theo cách thánh khiết nhất; ba lần ‘tỏ tình’
thay cho ba lần ‘chối tình!’. Điều này tiết lộ nhu cầu của bạn và tôi, chúng ta
phải yêu mến Chúa, tìm kiếm lòng thương xót của Ngài theo cách ‘gấp ba lần’.
Hãy để Chúa Giêsu hỏi bạn ba lần với một câu hỏi, và biết rằng, Ngài không hài
lòng với một câu trả lời qua quít, “Con yêu mến Chúa”. Ngài muốn nghe nó một lần,
hai lần, và một lần nữa cách thánh khiết nhất, “Lạy Chúa, Chúa biết mọi sự;
Chúa biết con yêu mến Chúa!”.
Hơn cả Joséphine, tất
cả chúng ta đều phạm tội; bôi mặt Thiên Chúa khi cặp bồ với đủ loại hình ‘ngẫu
tượng!’. Nhưng điều đáng mừng là Chúa Giêsu luôn muốn chúng ta biết rằng, ‘Tội
lỗi có thể trở thành động lực cho tình yêu!’. Ngài không ghê tởm, nhưng chỉ đòi
chúng ta một điều: đau buồn chân thành và hoán cải thực sự từ con tim; đồng thời,
từ bỏ tội lỗi đến mức tối đa. Vì lẽ, Ngài đã chịu chết để rửa sạch muôn vàn tội
lỗi; đã sống lại và vẫn sống! Bài đọc một cho biết, Phaolô - tù nhân - xác tín
điều đó! Phestô nói với vua Agrippa, “Họ chỉ tranh luận với ông ta về một số vấn
đề liên quan đến tôn giáo riêng của họ, và liên quan đến một ông Giêsu nào đó
đã chết, mà Phaolô quả quyết là vẫn sống!”.
Anh Chị em,
“Con có yêu mến Thầy
không?”. Hãy dành thời giờ lặp lại câu hỏi này không chỉ một lần, ba lần, nhưng
nhiều lần! Chúa Thánh Thần sẽ tỏ cho bạn và tôi thấy được chiều sâu tình yêu và
cách chúng ta bày tỏ tình yêu với Chúa Giêsu. Hãy bày tỏ tình yêu với Ngài theo
cách ‘gấp ba lần’. Hãy để nó trở nên sâu sắc, thánh khiết và không đổi thay!
Chúa Giêsu sẽ đón nhận hành động chân thành này và trả lại cho bạn không chỉ gấp
ba, nhưng gấp “n” lần! Đừng sợ vì những bất xứng của mình. Trước Thiên Chúa,
nào ai xứng! Hãy đến kín múc ân sủng thứ tha của Ngài, dù bạn có thế nào đi nữa;
cặp bồ ‘công khai hay không công khai!’. Hãy nói với Ngài, không chỉ một lần,
ba lần nhưng nhiều lần, với hết tâm hồn; rằng, bạn yêu mến Ngài. Bởi lẽ, ‘Tội lỗi
có thể trở thành động lực cho tình yêu!’.
Chúng ta có thể cầu
nguyện,
“Lạy Chúa, Chúa biết
con yêu mến Chúa; và biết con yêu cả ‘những gì ít hơn Chúa!’. Xin biến đổi con,
hầu con dâng Chúa tình yêu và ước muốn hoán cải đến mức tối đa!”, Amen.
Thứ bảy: Cv 28,16-20.30-31; Ga 21,20-25
Nhớ Thánh Gio-an I, giáo hoàng, tử đạo.
KHÁT
KHAO
“Còn
nhiều việc khác Chúa Giêsu đã làm, nếu chép lại từng việc một thì tôi thiết tưởng
cả thế giới cũng không thể chứa hết các sách viết ra!”.
“Hãy coi Thánh Kinh như một bản đồ chính
xác tuyệt đối. Nó cho bạn biết cách đi đến một điểm nhất định. Nhưng nếu chỉ
nhìn bản đồ, bạn không thể biết Arizona, Anh quốc hoặc Peru. Để đến được đó,
khám phá nó, bạn phải trả chi phí, dành thời gian cho việc di chuyển, ở lại; đồng
thời, phải nóng lòng vì nó, khát khao nó!” - Charles Swindoll.
Kính thưa Anh Chị em,
Ý tưởng ‘Khát khao’ của Charles Swindoll
đưa chúng ta về toàn bộ con người của Chúa Giêsu mà thánh sử Gioan đã tài tình
tóm tắt trong ‘câu kết thúc’ Phúc Âm của mình, “Cả thế giới cũng không thể chứa
hết các sách viết ra!”. Đây là một câu nói không thường xuyên được nghe, nhưng
là một câu nói tiết lộ một số hiểu biết rất thiết thực!
Trước hết, các Phúc Âm không bao giờ
cung cấp ‘đủ’ kiến thức về Chúa Giêsu và các mầu nhiệm Thiên Chúa; vì lý do đó,
chúng ta cần ‘khát khao’ hiểu biết Ngài nhiều hơn! Tất cả những gì chúng ta biết
về Ngài đều có trong Phúc Âm. Đúng! Nhưng với chỉ bốn cuốn vắn gọn, làm sao
chúng có thể mô tả toàn bộ con người huyền nhiệm của Ngài? Đó là điều không thể!
Thực tế, chúng ta chỉ biết ‘một phần rất nhỏ’ về cuộc đời thực sự của Ngài. Và
điều này đã là tuyệt vời! Nhưng bên cạnh đó, ‘còn rất nhiều điều’ chúng ta chưa
biết! Nhận thức này sẽ lấp đầy tâm trí chúng ta bằng những khắc khoải, ‘khát
khao’ và ước muốn nhiều hơn. Ý thức sự ít ỏi trong việc hiểu biết này đòi buộc
chúng ta phải tìm kiếm và học biết Chúa Giêsu nhiều hơn, và nhiều hơn nữa mỗi
ngày!
Cái nhìn thứ hai sâu sắc hơn là, mặc dù
vô số sự kiện trong cuộc đời Chúa Giêsu không thể chứa đựng trong vô vàn cuốn
sách; nhưng bạn vẫn có thể khám phá Ngài, gặp Ngài, nghe Ngài trong Thánh Kinh,
Thánh Thể! Ngài sẽ ban tất cả những gì chúng ta cần! Điều chúng ta cần, là một
kiến thức ‘ngày càng đào sâu hơn’ trong cầu nguyện, chiêm ngắm, trong việc sống
Lời Ngài để ngày càng nên giống Ngài. Đồng thời, với Thánh Thần, chúng ta tiếp
tục công việc của Ngài với tư cách một chứng nhân. Phaolô đã ‘khát khao’ Ngài -
“Đối với tôi, sống là Chúa Kitô!” - đã chu toàn trách vụ chứng nhân đó, “Suốt
hai năm tròn, Phaolô ở tại nhà đã thuê, tiếp đón tất cả những ai đến với ông.
Ông rao giảng Nước Thiên Chúa và dạy về Chúa Giêsu Kitô một cách rất mạnh dạn”
- bài đọc một.
Anh Chị em,
“Cả thế giới cũng không thể chứa hết các
sách viết ra!”. Và cho dù cả thế giới có thể chứa hết các sách viết về Chúa
Giêsu thì - một câu hỏi thú vị - bạn biết Ngài sâu sắc đến chừng nào? Điều quan
trọng là bạn có dành đủ thời gian để cầu nguyện, đọc Thánh Kinh và suy gẫm những
gì đã đọc? Quan trọng hơn, Lời Chúa có tạo nên một sự khác biệt nào nơi bạn?
Nghĩa là, bạn có sống Lời Chúa, có để Lời Chúa biến đổi không? Đó là những câu
hỏi vô cùng quan trọng! Ước gì, chúng ta ngày càng yêu mến Lời Chúa; ý thức sự
cần thiết được hiện diện thường xuyên hơn với Chúa, ở lại lâu hơn với Ngài,
nghĩa là ‘khát khao’ Ngài! Không được như thế, bạn và tôi khác nào một người cầm
tấm bản đồ trên tay mà chẳng đi đến đâu cả!
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, đừng để con bồn chồn, ‘khát khao’ một điều gì khác ngoài Chúa! Và quan trọng hơn, biết kinh ngạc khi nhận ra rằng, Chúa cũng đang rất ‘khao khát’ con!”, Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét